Đêm nay quyền hội lôi đài chật ních người, chút nữa len cũng không len lên được. Những người này tất cả đều đến xem quyền ma giết người "Gió lốc" cùng với Thái quốc cao thủ chiến đấu.
Ngắn ngủi hơn một tháng, "Gió lốc" đã vang danh địa hạ quyền hội, bởi vì hắn ra tàn nhẫn chính vì thế mà có danh là quyền mà giết người. Mặc dù có người nói "gió lốc" quá mức kiêu ngạo, phải giáo huấn hắn một chút. Nhưng rất đông số người còn lại lớn tiếng ủng hộ "Gió lốc", bởi vì bọn họ bỏ tiền ra là để xem đổ máu, muốn xem chết chóc mang đến kích thích, chỉ là đánh nhau phân bại thì bọn họ bỏ tiền ra để làm chi.
Nghe nói đêm nay cùng với "Gió lốc" đánh nhau chính là từ Thái quốc tới Thái quyền cáo thủ, bọn họ không phải là chưa thấy qua thái quyền, nhưng chính thức người thái đánh thái quyền thì cũng hiếm thấy. Dù sao đây cũng là hắc thị quyền, từ một quốc gia mà đi đến quốc gia khác đánh hắc quyền thì rất là hạn chế, đó chính là quy tắc của quyền thế giới ngầm, cho nên vừa nghe có thái quốc cao thủ thì hôm nay hội trường đã bị chật ních.
May mắn nơi này không có chính thức bán vé, muốn nhìn thấy thì chính mình đi vào, tại chỗ cửa đưa tiền thay vé là có thể trực tiếp đi vào. Nếu không mà bán vé thì tin tưởng vé sẽ bị đưa lên trên cao ngất trời.
Bởi vì hôm nay người nhiều lắm, quản lý hội trường là bảo an cũng không thể quản lý xuể. Hội trường cơ hồ mỗi người đều hét to: "Gió lốc....Gió lốc....Thái cách.....Thái cách...." Cả nơi này náo nhiệt phi thường.
Mỗi người đều cũng rất chờ mong trận đấu này, chính là tại phòng thay quần áo Liêu Vũ cùng với Quyền Ca đang có khuôn mặt âm trầm.
"Hắn không nhận điện thoại?"
Quyền Ca gật gật đầu có chút lo lắng nói: "Vũ ca, người nói hắn có thể hay không....."
Liêu Vũ hừ lên một tiếng nói: "Hừ, tại Ôn thành không có ai dám qua mặt ta, tiếp tục gọi điện thoại cho hắn, bảo hắn tiếp nhận ý ta."
Quyền Ca gật gật đầu xoay người đi ra. Mới vừa đi ra tới của thấy Sở Nguyên đeo kính đen bộ dáng nhàn nhã đi chới chậm rãi bước tới.
Quyền Ca thở phào nhẹ nhõm nói: "Tiểu Sở, ngươi vừa mới đi đâu? Gọi điện thoại cho ngươi mà cũng không nhận."
Sở Nguyên liếc mắt của hắn nói: "Không muốn nói."
Quyền Ca cười khổ nói: "Thật không biết ngươi là lão Đại hay ta là lão Đại, nhanh lên một chút đi thay quần áo, trận đấu sẽ lập tức bắt đầu."
Quyền Ca nói xong lập tức xoay người mở cửa phòng thay quần áo hướng vào bên trong nói: "Vũ ca, Sở Nguyên tới."
Liêu Vũ đứng lên hướng tới Sở Nguyên mỉm cười gật đầu, không thể nào nhìn ra được thần sắc lúc nãy, mỉm cười nói: "Sở Nguyên, ngươi đã tới, ha ha ngươi làm cho ta thật sự lo lắng."
Sở Nguyên không nói gì trực tiếp đi vào bên trong thay đổi quần áo.
Liêu Vũ hướng Quyền Ca liếc mắt, Quyền Ca gật đầu ý bảo mình đã hiểu được, sau đó bảo tất cả người ở trong phòng thay đồ đi ra bên ngoài.
Liêu Vũ đi tới bên Sở Nguyên nhỏ giọng nói: "Sở Nguyên buổi tối hôm nay ngươi cần phải giúp ta."
Sở Nguyên thay quần áo lạnh nhạt nói: "Ta không đánh giả quyền."
Liêu Vũ trên mặt không lộ vẻ tức giận, vẫn mỉm cười nói: "Ta biết đối với ngươi như vậy là rất khó, ngươi nhìn các ngươi lần trước đã đem bọn Lục đầu bóng giết sạch, bây giờ không ai dám tùy tiện làm ăn cùng với chúng ta, chúng ta bây giờ không có nguồn hàng. Thật vất vả mới có thể thông được với Thái quốc, ngươi ngàn vạn lần đừng có làm hỏng nhé."
Sở Nguyên cũng không quau đầu nói: "Đó là việc của ngươi."
Liêu Vũ cơ thể co vài cái, kìm hãm tức giận trầm giọng nói: "Họa là do ngươi đem đến, ngươi phải giải quyết cho ta."
Sở Nguyên quay đầu nhìn hắn một chút, Liêu Vũ trong mắt ẩn chứa nhè nhẹ tinh mang, hai người nhìn nhau thì Liêu Vũ đột nhiên cười nói: "Tốt lắm là ta không đúng, chuyện này ngoại trừ ngươi thực sụ không ai có thể giúp ta. Sở Nguyên coi như ta nợ ngươi một ân tình, thế nào?"
"Đi tìm người khác làm đi."
Liêu Vũ cố thở dài nói: "Nếu được ta cũng không làm khó cho ngươi. Lần này chính là đối phương tự mình đòi quyền thủ lợi hại nhất của Tinh Hội. Bây giờ mọi người đều biết quyền thủ cao nhất là ngươi hơn nữa ngươi bộc lộ hiệu suất rất cao, muốn tìm người thay thế ngươi cũng không được cho nên không thể làm giả được."
Sở Nguyên mặc quần ngắn ngồi ở ghế dài đi giầy vào, ngoài miệng hỏi: "Tại sao phải thua?"
Liêu Vũ cười khổ nói: "Người ta từ Thái quốc đến đây chính là hữu nghị hay sao? bọn họ chính là muốn lập uy, nếu ở bình thường thì ta cũng không nói làm gì, chính là trận đấu này thực sự đối với chúng ta rất trọng yếu. Nếu ngươi làm cho người Thái quốc tổn thương thì mua bán đã không nói, song phương còn muốn kết oán."
Nhìn Sở Nguyên không nói lời nào, Liêu Vũ lại hỏi: "Thế nào? coi như giúp ta được không? Lúc này đây, chỉ cần ngươi thua, ta sẽ cho ngươi một số tiền lớn, để cho ngươi tự do, muốn đi đâu thì đi. OK?"
Sở Nguyên vẫn không nói gì, đi giầy xong liền dậm dậm mấy cái xuống đất rồi đi ra bên ngoài.
Liêu Vũ lại lần nữa nhắc nhở nói: "Sở Nguyên, nhất định phải nhớ kỹ, chỉ có thể thua không thể thắng."
Sở Nguyên giựt của phòng ra ngoài lưu lại Liêu Vũ với vẻ mặt âm trầm ở trong.
Quyền Ca từ bên ngoài đi vào nhỏ giọng hỏi: "Vũ Ca thế nào? tiểu tử kia có đáp ứng không?"
Liêu Vũ hừ một tiếng nói: "Hắn không đáp ứng cũng phải đáp ứng cho ta". Dừng một chút hắn thấp giọng nói: "Quyền, ngươi lập tức làm cho ta hai việc."
Quyền ca cúi người nói: "Chuyện gì?"
Liêu Vũ híp mắt nói: "Rất trọng yếu." Sau đó thấp giọng thì thầm với Quyền Ca.
Quyền Ca nghe xong mới hỏi: "Vũ Ca thực sự phải làm vậy sao?"
Liêu Vũ cười lạnh nói: "Ta không nắm chắc được tiểu tử này, chúng ta không làm gì khác hơn là phải chuẩn bị."
"Nhưng."
Liêu Vũ con mắt đảo một vòng hỏi: "Thế nào? Muốn làm thế nào?"
Quyền Ca cắn răng nói: "Không phải, ta lập tức đi phân phó người đi làm."
"Đúng thế, phải nhanh lên một chút."
Đợi Quyền Ca rời khỏi, Liêu Vũ mới âm trầm nghiêm mặt cười nói: "Sở Nguyên ngươi thực sự không làm việc cho ta, đừng có trách ta."
"Gió lốc!!!gió lốc!!!"
"Thái cách!!!thái cách!!!"
Sở Nguyên vừa đi vào lôi đài thì nghe được nhiệt liệt tiếng hô, bỗng dưng có người hét lớn: "Gió lốc đã đến". Sau đó cả hội trường đều náo nhiệt đứng lên, một ít cuồng nhiệt sùng bái liều mạng tiến tới bên người hắn thì bị bảo an gắt gao giữ lai. Bảo An tạo ra một đường đi thì Sở Nguyên vẻ mặt lãnh đạm mang cặp kính đen tiến tới lôi đài.
Sở Nguyên vừa mới đi được một nửa thì phía đối diện Thái Cách cũng vừa mới ra khỏi cửa càng làm cho náo nhiệt, những người này làm cho bảo an nhất thời không khống chế được, tất cả đều như phát rồ, nhưng vẫn còn số ít người bảo trì được sự bình tĩnh biết người đứng sau tổ chức lôi đài là người có thế lực nên không có làm ra hành động quá khích. Nhưng như thế cũng không làm cho bảo an dễ thở hơn.
Thái Cách chỉ là tầm 30 tuổi, da ngăm đen, cơ thể cường tráng, mới ra hội trường thì đôi mắt tam giác nhìn chăm chắm vào Sở Nguyên khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười, hướng hắn nắm tay khiêu khích.
Sở Nguyên tuy cặp kính đã che đi ánh mắt của hắn, nhưng nhìn vẻ mặt lãnh đạm tiếp tục tiến tới lôi đài. Chính lúc này đây thì Quyền Ca từ mặt sau đuổi theo Sở Nguyên, sau đó tại bên tai hắn nói thầm vài câu. Quyền Ca nói xong thì Sở Nguyên sắc mặt có chút thay đổi nghiêng đầu nhìn hắn chăm chăm.
Quyền Ca vỗ vỗ bả vai của Sở Nguyên mỉm cười nói: "Cố gắng nhé." Sau đó liền xoay người trở về.
Đứng ở gần đấy có mấy người lộ ra vẻ mặt tò mò, họ biết bình thường Sở Nguyên không cho bất luận kẻ nào đến gần chứ đừng nói vỗ vai hắn, ngay cả Quyền Ca cũng không ngoại lệ. Không biết Quyền Ca vừa rồi nói gì, Sở Nguyên ngay cả thái độ né tránh cũng không có. Bất quá sự việc đó không liên quan đến bọn họ, bọn họ chỉ có trách nhiệm duy trì trật tự hiện trường.
Sở Nguyên trầm ngâm một lát xoay người tiến tới lôi đài, cùng với Thái Cách phân biệt ngồi đối diện lôi đài nghỉ ngơi. Thái Cách bên người có hai người đang giúp hắn xoa bóp cơ thể, mà Sở Nguyên chính là quái nhân cho tới bây giờ không cho bất luận kẻ nào đụng chạm vào thân thể của hắn chứ đừng nói xoa bóp.
Âm nhạc điếc tai như trước lại vọng ra, đám người như sôi trào, bởi vì người nhiều lắm cho nên giờ tiếng hô của họ mơ hồ giữa hai ngọai hiệu "Gió lốc" "Thái Cách"
Trọng tài tiến lên lôi đài phân biệt hướng tới hai người phất tay. Sở Nguyên cùng với Thái Cách rất ăn ý đi tới trung gian, hai người nhìn kỹ đối phương, bởi vì rất ồn nên không nghe rõ trọng tài nói gì, chỉ có thể nhìn miệng hắn để đoán.
Thái Cách ánh mắt có chút khinh miệt nhìn Sở Nguyên. Mà Sở Nguyên quay đầu nhìn về phía bên kia. Bên đó chính là Liêu Vũ cùng với một người da ngăm đen đang cùng uống rượu nói chuyện. Bọn họ bên cạnh có một người con gái thỉnh thoảng ghé tai vào nói với hai người chắc là phiên dịch. Quyền Ca đứng ở bên cạnh. Lưu Vũ nhìn thấy ánh mắt của Sở Nguyên, thì Liêu Vũ hướng tới hắn giơ chén rượu lên một chút sau đó mỉm cười uống hết.
Lúc này trọng tài cũng nói xong hết rồi, tay thành hình đao, bổ vào khoảng không gian giữa, rất nhanh lùi ra đằng sau để lộ chỗ trống, rồi xuống đài.
Khi trọng tài báo trận đấu chính thự bắt đầu. Chính là Thái Cách cùng với Sở Nguyên đều không vội vã ra tay, Thái Cách hai chân nhảy liên tục, thân nghiêng bên này lúc nghiên bên kia, hai tay nắm chặt, đây chính là hình thức mở đầu của Thái Quyền.
Lôi đài phía dưới càng thêm điên cuồng, âm thanh không ngừng vang lên: "Đánh chết hắn, đánh chết hắn!"
Sở Nguyên cũng lùi thân thể bày ra biện pháp thủ thế, đồng dạng không có ra tay trước.
Hai người dưới tiếng thúc giục của người xem, thì Thái Cách ra tay trước. Hắn đầu tiên là đá lên một cước nhằm Sở Nguyên, bị Sở Nguyên đưa tay đỡ liền liên tục đánh ra bốn năm quyền. Sở Nguyên thân thể có chút lắc hai bên tránh được. Thái Cách cũng không nổi giận mà chân liên tục ra đòn liên hòan.
Thái Quyền được công nhận là một lọai quyền pháp giết người, nó giết người bởi vì trong khỏang cách ngắn có thể lợi dụng mọi bộ phận của tay chân để tiến hành công kích đó chính là một loại võ thuật phi thường tàn nhẫn. Hơn nữa Thái quyền cơ hồ mới chiêu đều là sát chiêu, nói nhanh nhất đó là trong thời gian ngắn lợi dụng mọi phương pháp để đánh chết đối phương. Cho nên đối mặt với Thái Quyền, Sở Nguyên không đỡ đòn mà lựa chọn tạm tránh.
Thái Cách đột nhiên nhảy dựng lên, cánh tay phải giơ cao sau đó khủy tay phải hung hăng đánh vào mặt Sở Nguyên. Chiêu này ở Thái Quyền chính là một kích tối ưu, nếu mặt bị đánh trúng mà hơn nữa người đánh là học tập Thái Quyền thì nhất định xương sẽ bị vỡ nát.
Tại Thái Cách đánh ra, Sở Nguyên lại lần nữa nhìn về phía Liêu Vũ. Liêu Vũ lộ ra vẻ mặt mỉm cười nhìn Sở Nguyên, một tay bưng chén rượu, tay kia dùng một ngón tay nhẹ nhang gõ vào chén. Sở Nguyên biết Liêu Vũ là đang nói với hắn. Chén rượu màu hồng chính là sắc mặt của hắn.
Sở Nguyên mặt lạnh thu hồi lại ánh mắt, lúc này khóe mắt hắn dư quang thấy quen thuộc một thân ảnh, phải nói là có chút thân ảnh.
Tửu Quỷ kia cũng ở chỗ này, đồng dạng giơ lên lôi đài hô uống, chứng kiến Sở Nguyên phát hiện chính mình, tửu quỷ một tay làm dấu chiến thắng khóe miệng lộ ra tia mỉm cười.
Mà lúc này Thái Cách lại bắt đầu công kích.