Nhân Gian Băng Khí (Thập Nhất Hiệu Truyện)

Sở Nguyên vẻ mặt bình thản, nhưng ánh mắt ẩn tàng sau kính râm lại là thần sắc không tín nhiệm.
Tửu Quỷ nhịn không được tức giận mắng:
- "Tiểu hỗn đản, ta với ngươi đánh thử"
Sở Nguyên lạnh lùng buông ra một câu khiến Tửu Quỷ tức bể phổi:
- "Ngu ngốc."
Tửu Quỷ nghiến răng trợn mắt nhìn hắn, tức giận nói:
- "Hỗn đản!"
Không đợi Sở Nguyên nói, Tửu Quỷ lập tức hai tay che lỗ tai kêu lên:
- "Hỗn đản! Hỗn đản! Hỗn đản.....!"
Sở Nguyên vẻ mặt hờ hững nhìn hắn, cũng không mở miệng nói lời nào, chỉ là như vậy đứng nhìn.
Tửu Quỷ vẫn cứ "hỗn đản, hỗn đản " kêu rống lên, sau khi kêu mấy chục lần rút cục mệt mỏi, mới buông tay ra khỏi lỗ tai, hổn hển thở dốc kêu lên một câu cuối:
- "Hỗn đản!"
Sở Nguyên rốt cục có phản ứng, thản nhiên nói:
- "Ngu ngốc."
Sau đó xoay người liền rời đi.
Đối với phản ứng của Sở Nguyên, Tửu Quỷ thật sự rất bất đắc dĩ. Nếu không có thể thế nào? Giết hắn? Nếu có thể giết được hắn, cũng đã không cần làm ra nhiều chuyện như vậy rồi. Nhìn thấy Sở Nguyên muốn rời đi, Tửu Quỷ có chút bất đắc dĩ nói:
- "Quên đi, lão tử không so đo với ngươi. Này, tiểu hỗn đản, đừng đi a."
Sở Nguyên dừng chân đứng lại, vừa nghiêng đầu vừa nhìn hắn.
Tửu Quỷ đuổi theo sau hắn nói:
- "Được rồi, không rầm rĩ với ngươi nữa. Ta hỏi ngươi, tới cùng có nguyện ý theo ta đi học dị năng hay không?"
-"Không có hứng thú." Sở Nguyên tiếp tục cất bước rời đi, trước lúc đi còn để lại một câu:
-"Đừng làm phiền ta."
Tửu Quỷ vừa híp mắt vừa nhìn theo bóng lưng Sở Nguyên, cũng không có lên tiếng ngăn trở. Nhưng mà, dưới chân hắn lại vô cớ xuất hiện một vùng đất thấm nước, sau đó tựa như cánh tay vươn ra hướng phía Sở Nguyên bên kia nhanh chóng lan rộng. Lưu động của nước vô thanh vô tức, hơn nữa tốc độ rất nhanh, chỉ trong vài lần hô hấp đã sắp lan tới dưới chân Sở Nguyên.
Sở Nguyên cơ hồ cảm thấy được cái gì, chợt gia tốc hướng về phía trước chạy lên. Trên mặt Tửu Quỷ lộ ra một tia tiếu ý, vùng đất thấm nước ở dưới lại tựa như cánh tay dài duỗi quấn tới, so với vừa rồi tốc độ nhanh gấp mấy lần hướng Sở Nguyên lan tới.
Tốc độ thấm nước lan tới so với Sở Nguyên nhanh hơn, hắn căn bản là không có cách nào ẩn náu, chỉ có bất đắc dĩ nhảy dựng lên. Mà ngay lúc hắn hai chân vừa rời mặt đất thì vùng thấm nước kia đã lan đến dưới chân hắn rồi. Chỉ đợi Sở nguyên rơi xuống thì khẳng định sẽ dẫm lên trên nước. Sau đó thì sẽ thế nào? Hắn cũng không biết. Nhưng là hắn tuyệt không nguyện ý đến thử, Tửu Quỷ này là một kẻ điên khùng, mọi việc làm cho tới giờ đều không án theo lẽ thường, có quỷ mới biết hắn trong chốc lát sẽ lại muốn phát sinh chuyện điên rồ gì.
Sở Nguyên cuối cùng hết đà, thân thể rất nhanh rơi xuống mặt đất. Trên mặt Tửu Quỷ lộ ra nụ cười cổ quái, có thể đoán trước tiếp theo hẳn là sẽ không dễ chịu như vậy.
Nhưng mà đã phát sinh sự tình khiến Tửu Quỷ kinh ngạc, ngay lúc Sở Nguyên hai chân vừa chạm mặt nước thì vũng nước kia lại biến thành băng mỏng, hơn nữa dọc theo vết thấm nước hướng về phía Tửu Quỷ đang đóng băng tới. Tửu Quỷ hú lên quái dị lập tức nhảy sang bãi đất khô, mà trên mặt đất phàm là chỗ có nước đều đã bao trùm lên trên một tầng băng sương bàng bạc.
Tửu Quỷ trừng mắt kêu lên quái dị:
- "Ngươi học được cách khống chế băng lúc nào vậy?"
- "Ngày hôm qua."
- "Ách....." Tửu Quỷ hướng về phía hắn vươn ngón tay cái lên, nói:
- "Một ngày đã có thể khống chế băng dị năng. Ta thực sự không có nhìn lầm người, ngươi rất có thiên phú, không theo ta học dị năng là lãng phí nhân tài."
Sở Nguyên vẻ mặt lạnh nhạt nhìn hắn không nói lời nào, ngày hôm qua hắn sau khi không cẩn thận làm hỏng khóa vòi nước thì có loại cảm giác khó hiểu, dường như nghĩ ra được chút gì đó. Sau khi trở lại trong phòng, hắn không ngừng thí nghiệm, kết quả sau khi thử vô số lần cuối cùng đã minh bạch hết làm thế nào khống chế băng dị năng. Thứ này cũng tựa như học một môn tri thức. Lúc chưa hiểu rõ thì rất phức tạp, có thể nói căn bản không hề có đầu mối, nhưng mà hiểu rõ rồi thì lại rất đơn giản.
Thấy Sở Nguyên không nói lời nào, Tửu Quỷ vuốt cái mũi ửng đỏ vì rượu cười khổ nói:
- "Đáng chết, sau này lại thêm một loại khắc chế ta rồi.
- "Ngươi không phải rất lợi hại à?"
Tửu Quỷ trắng mắt liếc hắn một cái, không để ý tới châm chọc của hắn, nói:
- "Không sai, ta chỉ là nói khắc chế. Nếu là đánh thật, băng dị năng của ngươi cũng xem như có thể khắc chế thủy dị năng của ta, nhưng cái đó thì có tác dụng gì?"
Để chứng minh lời nói của mình, Tửu Quỷ nhấc một chân lên dậm một cái. Tầng băng sương mỏng đang bao phủ trên mặt đất cuối cùng vô thanh vô tức tan chảy, lưu lại vừa là một vũng nước thấm.
Tửu Quỷ nhìn hắn, đắc ý nói:
- "Minh bạch chưa? Thứ này cũng phải xem công lực nữa, cũng tựa như một tiểu hài tử, học được võ công chuyên môn khắc chế một cao thủ võ học. Chạy tới đối phó với cao thủ võ học kia, ngươi nói có tác dụng hay không?"
Dừng một chút, hắn tiếp tục dụ dỗ lần nữa:
- "Bất quá, nếu băng dị năng của ngươi có thể luyện tới gần bằng ta, ta hẳn sẽ không phải là đối thủ của ngươi."
Sở Nguyên nhạt giọng hỏi:
- "Dị năng cũng có khắc chế."
- "Nói nhảm. Thế giới này vốn đã là công bằng. Đã có tương sinh thì khẳng định sẽ có tương khắc, địa phương xuất ra độc vật cũng khẳng định có giải độc dược thảo. Không có thứ gì có thể trốn khỏi pháp tắc này. Dị năng của chúng ta cũng thế, hỏa dị năng có thể cùng thủy dị năng của ta khắc chế lẫn nhau, nhưng điện dị năng có thể cùng băng dị năng của ngươi lại cơ hồ là hoàn toàn khắc chế ta."
-"Điện?"
- "Ờ...." Tửu Quỷ gãi gãi đầu xấu hổ nói:
- "Trong Dị năng tổ chúng ta có một tên tiểu vương bát đản lại là lôi điện hệ dị năng, đáng chết nước cư nhiên lại có thể dẫn điện, tiểu vương bát đản kia lần trước cũng chiếm tiện nghi này, đánh cho ta vướng chân vướng tay.
Sở Nguyên vừa híp mắt vừa nhìn hắn.
- "Nhìn cái gì mà nhìn?" Tửu Quỷ gắt lên:
- "Đó là ta nhường hắn, nếu là đánh thật, cho hắn luyện thêm mười năm cũng không phải là đối thủ của ta."
Sở Nguyên trầm mặc cả nửa ngày, nói:
- "Ngươi rất nhàm chán."
- "Nhàm chán? Kháo, chờ ngươi tới tuổi này của ta, ngươi cũng sẽ biết cái này gọi là hưởng thụ, hiểu hay không? Này, tiểu hỗn đản, ngươi lo lắng cái gì? Ai, căn bản không cần lo lắng nữa, Long Hồn là tổ chức cấp một của quốc gia, người khác muôn tiến vào cũng không có khả năng vào được đâu."
Sở Nguyên nói:
- "Không hứng thú."
- "Ta nói tới nói lui ngươi lại chỉ có mấy câu như vậy, có thể đổi dạng khác hay không?"
- "Ừm."
- "Ừm cái rắm." Tửu Quỷ tức giận mắng:
- "Tiểu hỗn đản, ta hỏi đầu ngươi có đúng là chứa phân hay không? Như thế nào lại không chuyển biến được?"
Sở Nguyên đối với phép khích tướng của Tửu Quỷ không hề phản ứng:
- "Là ngươi quá cố chấp"
Tửu Quỷ hơi bĩu môi thầm nói:
- "Là ai cố chấp đây." Sau đó lại hỏi:
- "Có muốn biết những chuyện trước kia của ngươi hay không?"
- "Không ý nghĩa."
Tửu Quỷ lại chỉ vào một con mắt của mình hỏi:
- "Con mắt của ngươi thì sao? Ngươi cũng không thể đeo kính râm cả đời a?"
Sở Nguyên lặng yên nhìn hắn không lên tiếng.
Tửu Quỷ tưởng rằng Sở Nguyên động tâm rồi, vội vàng thêm mắm thêm muối nói:
- "Chúng ta chính là có chuyên gia và thiết bị hàng đầu trên thế giới, đừng nói ngươi chỉ mù một mắt, cho dù mù cả hai mắt, cũng ghép được cho ngươi."
Vừa bĩu môi hắn lại hàm hồ nhỏ giọng lẩm bẩm như thầm nói:
- "Mặc dù ghép rất tốt rồi cũng là nhìn không thấy gì."
Những lời cuối cùng này hắn nói thật sự quá hàm hồ, đừng nói Sở Nguyên ngay cả hắn tự mình cũng không nghe rõ mình nói cái gì.
- "Con mắt sao?" Sở Nguyên thản nhiên nói:
- "Không ý nghĩa."
Tửu Quỷ vô lực nói:
- "Ngươi cái gì cũng không có ý nghĩa, tới cùng có cảm thấy hứng thú cái gì hay không? Tiểu hỗn đản, ngươi làm người như vậy rất không thú vị. Làm người là phải có mục tiêu, mặc kệ mục tiêu của ngươi là cái gì chúng ta Long Hồn đều có thể giúp ngươi thực hiện."
Sở Nguyên suy nghĩ chốc lát, lắc đầu nói:
- "Ta không có mục tiêu."
- "Sao lại không có? Nói không có mục tiêu, ngươi tại sao còn muốn sống?"
"Tại sao cần phải sống?"
"Tại sao cần phải sống.....?"
Những lời này đột nhiên quanh quẩn trong đầu Sở Nguyên, thật lâu không đi. Một câu nói quen thuộc, dường như từng nghe qua được ở đâu. Nhưng mà tại sao lại nghĩ không ra?
Tửu Quỷ lại nói:
- "Là người ai cũng đều có mục tiêu, đàn bà? Kim tiền? Quyền lực? À.....bất quá kim tiền và quyền lực xem bộ dạng ngươi là không có hứng thú rồi, nếu không bằng năng lực của ngươi rất dễ dàng là có thể khống chế cái Tinh hội kia. Còn tiền, tùy tùy tiện tiện đem mọi thứ của mình cấp cho người khác, kim tiền đối với ngươi không có lực hấp dẫn. Ồ, còn lại chỉ có đàn bà......"
Tửu Quỷ còn đang lầm bầm lầu bầu, Sở Nguyên lên tiếng ngắt lời nói:
- "Ngu ngốc, đừng đoán loạn nữa."
Tửu Quỷ trừng mắt nhìn hắn, nói:
- "Ngươi tên hỗn đản khẳng định là muốn đàn bà, được rồi muốn đàn bà loại nào, ngươi nói cho ta biết, ta đều có thể giúp ngươi an bài. Nhưng là cuối cùng phải trông vào bản thân ngươi, ta cũng không thể làm ra hành vi bức bách người lương thiện, thương tổn con gái nhà lành.
Mắt thấy Sở Nguyên không nói lời nào. Tửu Quỷ lại nói:
- "Thế nào? Không nghĩ ra à? Hay là quá nhiều lựa chọn? Kinh thành đệ nhất hoa khôi có được không? Hay là một diễn viên điện ảnh mới nổi, gọi là cái gì mà......"
Sở Nguyên lắc lắc đầu, không theo hắn dây dưa, xoay người rời đi.
Tửu Quỷ vội kêu lên:
- "Này, ngươi đừng đi a, không thích sao? Vậy ngươi thích cái loại gì? Vũ mị? Thanh thuần? À, không thích diễn viên điện ảnh sao? Vậy ca sĩ thì thế nào? Bất quá Âu Dương Nguyệt Nhi kia ngươi cũng đừng mở tưởng....."
Sở Nguyên đột nhiên dừng lại xoay người hỏi:
- "Ngươi nói cái gì?"
Tửu Quỷ sửng sốt một chút, nói:
- "Ta nói, Âu Dương Nguyệt Nhi."
Lập tức hắn dùng vẻ mặt cực độ khoa trương kêu lên:
- "Trời ạ. Ngươi sẽ không thích nàng chứ? Ồ, tiểu hỗn đản, ngươi đừng có thiên thiêu vạn tuyển lại cấp cho ta cái nan đề này a. Mặc dù tiểu gia hỏa này không tồi, nhưng cha nàng khó chơi a. Nếu không ngươi đổi người khác đi? Này, ngươi đừng đi a. Được rồi, Âu Dương Nguyệt Nhi cũng được. Ta phải nói trước, ta chỉ cho ngươi an bài cơ hội, ngươi tự mình tranh thủ. Còn có cha nàng bên kia thì ta không chịu trách nhiệm, ngươi cũng tự mình đối phó. Mặt khác trước khi kết hôn ngàn vạn lần đừng làm người ễnh bụng lên, ngươi sẽ chết rất thảm, ngay cả ta cũng không thể bảo đảm cho ngươi...."
Tửu Quỷ còn đang than than thở thở. Nhưng Sở Nguyên không nghe một câu đi lên, tâm tư của hắn hoàn toàn đắm chìm trong góc thâm sâu nhất của nội tâm.
Âu Dương Nguyệt Nhi, cái tên này rất quen thuộc, không phải nói là rất thân thiết. Phảng phất như một nhánh rễ từ đáy tim khẽ bị khuấy động. Khiến Sở Nguyên cảm thấy quái dị khó hiểu. Nhưng hết lần này tới lần khác vẫn không nghĩ ra, Âu Dương Nguyệt Nhi tới cùng là ai?
Tửu Quỷ nói đến khô miệng rát lưỡi, mắt thấy Sở Nguyên có chút thần sắc mê ly, lời nói đối với hắn hoàn toàn không có phản ứng, không khỏi kêu lên:
- "Này, tiểu tử, ngươi tới cùng có nghe ta nói hay không a?"
- "Ừm." Sở Nguyên thản nhiên lên tiếng, hỏi:
- "Âu Dương Nguyệt Nhi là ai?"
- "Ồ?" Tửu Quỷ trên mặt lộ ra thần sắc quái dị, híp mắt nhìn hắn nói:
- "Ngươi không biết à? Ta kháo, ngươi không biết thì phản ứng như vậy làm gì?"
Sở Nguyên lắc lắc đầu nói:
- "Dường như nghe qua ở đâu."
- "Nói nhảm." Tửu Quỷ bực bội nói:
- "Người ta chính là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng nhất phương đông, danh tiếng lớn như vậy mà ngươi chưa từng nghe qua sao? Ngoài đường tùy tiện kiếm một người, ta cam đoan ngay cả gã khất cái cũng biết cái tên này."
Sở Nguyên thản nhiên nói:
- "Hẳn là như thế."
Tửu Quỷ sửng sốt nói:
- ''Cái gì thế này thế kia?"
Sở Nguyên lắc lắc đầu, hỏi:
- "Lão đầu, ngươi nói người ta sống là vì cái gì?"
- "Hả? Vấn đề này cực kỳ thâm ảo. Tiểu hỗn đản, ngươi không phải muốn khảo nghiệm ta đấy chứ?" Tửu Quỷ suy nghĩ một chút nói:
- "Ý nghĩ mỗi người đều không giống nhau, theo ta mà nói, vì sao muốn sống ư? Ta là mang theo sứ mạng mà sống. Ngươi xem, ta bẩm sinh thì có thủy hệ dị năng, sau khi gia nhập Long Hồn cả đời đều vì quốc gia mà bôn ba."
Sở Nguyên nghiêng đầu hỏi:
- "Không gò bó sao?"
Tửu Quỷ cười khổ một chút nói:
- "Gò bó? Nhân sinh không phải ở kết quả, chỉ ở trong quá trình mà hưởng thụ, hiểu không?"
- "Ngươi sống cũng là vì hưởng thụ?"
- "Không sai biệt lắm. Cũng giống ta mỗi lần chấp hành nhiệm vụ, mặc dù đều rất nguy hiểm, nhưng cũng rất kích thích. Sau mỗi lần nhiệm vụ chấm dứt, quá trình trong đó lại lưu giữ thành hồi ức, có đôi khi ngẫm lại cũng rất thú vị, cái này cũng là một loại hưởng thụ."
- "Được rồi." Sở Nguyên đột nhiên nói:
- "Ta gia nhập."
- "Cái này không vấn đề......" Tửu Quỷ vừa gật gật đầu, đột nhiên sửng sốt, lắp ba lắp bắp hỏi:
- "Ngươi.....ngươi nói cái gì?"
Sở Nguyên lặp lại lần nữa nói:
- "Ta gia nhập Long Hồn."
Tửu Quỷ có chút chưa rõ hỏi:
- "Ngươi xác định?"
- "Ân, cũng phải tìm việc mà làm để mà hưởng thụ chứ."
- "Ta kháo!" Tửu Quỷ vẻ mặt buồn bực, dùng cái gì uy bức lợi dụ, tên đầu gỗ này cũng là không đáp ứng. Kết quả không có việc gì ba hoa một hồi, hăn cư nhiên đáp ứng? Sớm biết thế này ngay từ đầu đã ba hoa rồi, cũng không cần bày ra nhiều việc như vậy."
Thế thời bây giờ, thật loạn tung cả lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui