Tại tầng trời thứ năm Dục giới có tên gọi là Hóa Lạc Thiên có lâu đài của vị Thiên Tử tên Tịnh Quang và vợ là Thiên Nữ tên Vô Ưu...Vị Thiên Tử đã trở về lâu đài sau bao ngày bị dính deadline dự án thiết kế tòa lâu đài mới cho Thiên chủ tầng trời này là Hóa Lạc Thiên Vương, khi vừa mới đặt chân tiến về phía cổng chàng đã thấy thê tử của mình và các người hầu ra đón.
Chàng vội bước tới nắm tay vợ thân yêu của mình và nói: "Ta xin lỗi vì đã để nàng đợi lâu, Thiên chủ giữ ta bàn bạc công việc mấy tháng không cho ta về."
Gương mặt xinh đẹp trong sáng như ngọc của Vô Ưu khẽ mỉm cười nói: "Thiếp biết mà, chàng đừng tự trách mình nữa."
Chàng ôm nàng vào lòng nói: "Chỉ có nàng là hiểu ta, không như Hiểu Khê.”
Vô Ưu hơi đỏ mặt lên, ngượng nói: "Chàng đừng vậy mà, những người hầu họ nghe thấy là cười chúng ta đó."
Tịnh Quang nói: "Kệ họ, ta chỉ nói điều thật lòng thôi."
Nghe những lời tâm sự ỉ ôi của cặp đôi lâu ngày xa cách khiến những người hầu đang hiện diện cũng phải bật cười.
Ôm ấp cũng lâu cũng khiến lão quản gia cũng phải giả vờ ho khiến đôi vợ chồng son cũng phải chú ý, cả hai nhận thấy hành động thể hiện quá mức nên mặt đỏ bừng vội buông ra, lão quản gia giờ mới lên tiếng: "Tôi biết ngài và phu nhân tình cảm thắm thiết còn nhiều điều chưa bày tỏ cùng nhau, vậy chi bằng cả hai hãy vào trong nghỉ ngơi rồi tâm sự tiếp."
Tịnh Quang cười nói: "Lão nói chí phải."
Vô Ưu tiếp lời: "Vậy nghe theo lời ông vậy."
Thế rồi, đôi vợ chồng son cùng những người hầu và quản gia đi vào trong lâu đài.
Tịnh Quang tắm rửa xong cảm thấy tinh thần phấn chấn đầy sảng khoái, chàng về phòng của hai vợ chồng thì chàng thấy vợ mình đã cởi áo ngoài ra từ lúc nào, hai bờ vai trần nõn nà cùng khoảng trắng ngần trước ngực nàng lấp lóa hiện ra.
Tịnh Quang cười nói: "Nàng muốn gì đây?"
Nàng cười áp sát vào chàng hơn: "Chàng ơi, lâu rồi không được gặp nhau khiến thiếp...!chúng ta cùng làm tình nhé?"
Tịnh Quang chỉ vào cái bụng mình, nói: "Ta đang đói, sức đâu chịch nàng.”
Nghe phu quân nói vậy khiến nàng cười khanh khách: "Xin lỗi chàng, thiếp quên là chàng vừa mới trở về, chưa có miếng cơm trong bụng lấy đâu ra sức chiều thiếp."
Nói rồi nàng búng tay một cái thì một chiếc bàn bày biện rượu và một số đồ ăn cùng hai chiếc ghế hiện ra.
Vô Ưu khẽ dìu chàng ngồi xuống ghế rồi nàng cũng ngồi xuống bên cạnh, thân hình mềm mại của nàng áp vào khiến chàng cảm thấy có luồng điên lạ chạy suốt cơ thể chàng.
Vô Ưu khẽ rót rượu ra hai chiếc chén nhỏ xinh rồi âu yếm nâng mời chàng.
Sau khi cạn chén, chàng thấy người bừng bừng.
Nhìn sang bên cạnh, thê tử đã cởi nốt chiếc áo còn lại từ bao giờ, trên người nàng chỉ còn chiếc yếm đào đỏ thắm, trong ánh nến lung linh, chiếc yếm đỏ cùng làn da trắng nõn của nàng tương phản nhau tạo nên một cảm giác thật hấp dẫn.
Nàng nâng cánh tay ngà ngọc mời phu quân mình: "Chàng ơi, chàng … uống với thiếp một chén nữa."
Tửu lượng rất khá nên sau vài mấy chục chén, đầu óc chàng đã mụ mị, mọi vật xung quanh chàng trở nên mờ ảo, hư vô nhưng vợ chàng thì vẫn rõ mồn một những nét đẹp quyến rũ trước mặt chàng.
Tịnh Quang lè nhè: "Hiền thê, ta … ta … mời nàng một chén."
Vô Ưu dìu phu quân đứng lên rồi ép chàng uống một chén nữa và cùng cạn chén với chàng.
Quang chợt nhận ra chiếc quần gấm đã được vợ chàng cởi ra rồi, nàng chỉ còn bận một chiếc quần lụa trắng mỏng dính.
Gió ở ngoài thổi vào trong phòng của hai vợ chồng khiến cho chiếc quần mỏng dính sát vào da thịt nàng, làm hiện lên như in cặp đùi thon thả, làm nổi bật cái tam giác ở giữa cơ thể người con gái khiến Tịnh Quang nhìn không chớp mắt, mặt chàng như ngây ra trước vẻ đẹp quyến rũ đó.
Vô Ưu mỉm cười thỏ thẻ: "Để thiếp hầu chàng đi nghỉ nhé."
Rồi nàng dìu phu quân mình về giường, khẽ đặt chàng nằm xuống rồi bằng những động tác nhanh nhẹn, nàng cởi hết quần áo của chàng ra rồi áp cái thân thể tuyệt mỹ của mình lên người chàng.
"Chàng cho thiếp nghỉ cùng chàng nhé?" Tiếng Vô Ưu dịu dàng bên tai Tịnh Quang.
Chàng mơ màng nhìn lên nói: "Sao em nói vậy? Mình là vợ chồng mà." Rồi Quang vòng tay ôm lấy vợ mình thốt lên: "Ôi, nàng đẹp quá!"
Tay chàng lần ra sau lưng, loay hoay một cách vụng về một lúc thì chiếc yếm đỏ rơi xuống, hai bầu vú trắng nõn nà, trắng đến nhức mắt lồ lộ trước mắt Quang.
Tay chàng vuốt ve làn da mịn màng, chạm vào hai bầu ngực căng cứng, mát lạnh khiến chàng khẽ rụt tay về rồi lại ngập ngừng ve vuốt tiếp hai cái núm đỏ thắm đang săn cứng lên trong tay chàng.
Vẻ ngây thơ trong những cử động của phu quân khiến Vô Ưu càng thêm kích thích, nàng thì thào phả hơi thở đầy dục tình vào tai chàng: "Phần dưới, ở phía dưới chàng ơi."
Như có ma lực thúc đẩy, tay chàng trườn xuống phía dưới, kéo chiếc quần lụa mỏng dính xuống và chàng khẽ kêu lên một tiếng khi nhìn thấy cái góc gợi tình nhất của người con gái đã lồ lộ trước mắt mình.
Thân hình Vô Ưu uốn éo, cử động nhịp nhàng theo những vuốt ve, âu yếm của chàng, vẻ dạn dĩ của nàng khiến Quang cũng cảm thấy thế sau nhiều ntháng chung gối với nàng.
Chàng khẽ lật ngửa thân thể trần truồng mịn màng của nàng ra giường rồi chồm mình đè lên cái thân thể thơm tho, mát rượi đấỵ Chàng như thấy có một ngọn lửa đang rực cháy ở cái vật đàn ông của chàng, nó như căng lên, như muốn nứt ra, như có lửa đốt từ bên trong.
Bàn tay mát lạnh của Vô Ưu khẽ nắm lấy cái vật giữa đùi chàng, xoa, miết nhè nhẹ lên nó trong khi bàn tay kia của nàng vít đầu chàng xuống áp vào hai bầu vú căng mẩy của mình.
Chàng như mê đi, chàng say sưa nắn bóp hai bầu vú trong tay mình, đưa miệng ngậm lấy hai cái núm đỏ căng cứng trên cặp vú, rồi miệng chàng lướt đi trên khắp cơ thể nàng, lần xuống nơi kín đáo nhất, gợi tình nhất của người con gái, áp đôi môi thèm khát của mình vào đó.
Đến khi cả hai người đều lên đến tột đỉnh của sự kích thích rồi chàng mới áp thân hình của mình lên che kín cái thân hình trần truồng ở dưới, đưa côn thịt của mình vào sâu trong âm đạo nàng, nhấn mạnh, nhấn mạnh,..
thân hình nàng cũng cử động cùng nhịp với sự lên xuống của cơ thể chàng, hai thân hình cùng chuyển động, chuyển động rồi đến khi tinh khí của chàng truyền hết sang người nàng, cả hai mới đê mê, rã rời buông nhau ra, cùng ngủ thiếp đi.
Tờ mờ sáng hôm sau, Tịnh Quang thức giấc, chàng nhìn qua thấy thê tử Vô Ưu đang say sưa ngủ, thân hình lõa lồ của nàng lồ lộ trước mắt chàng, xung quanh là yếm, áo quần của hai người rơi vãi lung tung.
Nàng bỗng hé mắt tỉnh dậy, giọng nàng như chim hót buổi sớm: "Chàng đã dậy rồi ư? Chàng yêu thiếp đi nào."
Rồi vòng tay ngà ngọc của nàng lại kéo chàng nằm đè lên thân hình tuyệt mỹ của nàng, dục tình trong người chàng lại được đánh thức dậy, côn thịt chàng lại len lỏi chui vào bên trong lỗ âm đạo của nàng, cả hai cuồng nhiệt gắn chặt vào thân thể nhau, mê mẩn trong cơn sóng thần của sự ân ái.
Sau khi thỏa mãn, Vô Ưu khẽ ngồi dậy, nàng lấy lược chải tóc, rồi cả hai cùng mặc quần áo vàọ.
Nàng âu yếm nói: "Bây giờ chúng ta phải sửa soạn để chuẩn bị chầu Đấng Đại La Thiên Đế rồi."
Chàng ngạc nhiên: "Nàng nói là Đấng Chí Tôn à?"
Nàng mỉm cười gật đầu, Tịnh Quang hỏi: "Thế có chuyện gì mà Đấng Tạo Hóa cho vời chúng ta?"
Nàng trả lời: "Thiếp cũng không rõ, lúc chàng bận rộn dự án với Thiên chủ không có ở nhà thì có Pháp chỉ của Đấng Chí Tôn đòi gấp chúng ta đến diện kiến Ngài, ắt hẳn có chuyện gì hệ trọng lắm."
Nghe thê tử nói xong, khiến chàng trầm ngâm một lúc suy nghĩ: "Chuyện gì nhỉ?"
Vì Pháp chỉ đã ban ra nên vợ chồng son không thể không tới điện Linh Tiêu diện kiến Ngọc Đế….