Ba giây này cũng đủ để Giang Nguyệt Điệp phát huy.
[ Đầu tiên, ta không có ở khu bình luận phát biểu cái gì, cho nên không tồn tại cái gì mà “Làm nhân vật thế giới nguyên tác tức giận” hay là làm “Tác giả nguyên tác tức giận” mà phải xuyên không.
Tiếp theo, ta một mực giữ ấm cẩu kỷ trong chén, ngủ sớm dậy sớm, sinh hoạt thập phần lành mạnh, không đạt tới mức trạng thái “Xã súc đột ngột chết rồi xuyên không---].
[ Cho nên hệ thống tiên sinh ngài vì cái gì lại chọn ta? ]
Cảm tạ người cha vô trách nhiệm và đám người thân thấy tiền là sáng mắt, bọn họ làm Giang Nguyệt Điệp hiểu được đạo lý đầu tiên khi cô còn nhỏ: Ngàn vạn lần không được làm theo ý kiến của người khác, lúc cần thiết yêu cầu phải có “Tư duy của phản diện”.
Ta không sai, cho nên cái sai nhất định là thế giới này.
Hệ thống ngây ngốc.
Nó phát ra một trận âm thanh dòng điện không có ý nghĩa: [ Tích, hệ thống không thể phân biệt được lời nói của ký chủ…]
Giang Nguyệt Điệp nắm lấy cơ hội, tiếp tục ác ma mà nói nhỏ: [ Để ta ngẫm lại a --- a, không phải do các ngươi làm việc có sai lầm đi? Hay là phúc lợi quá kém nên xác suất ký chủ từ chức quá cao, dẫn đến nơi nơi đều bắt giữ người làm công lâm thời? ]
Ký chủ đoán đúng rồi, hệ thống không thể lừa dối ký chủ.
Nhưng đồng thời, dựa theo quy định, những việc này không thể để ký chủ biết.
Trong lúc nhất thời, hệ thống ở giữa hai quy tắc nhảy qua nhảy lại, thiếu chút nữa chết máy.
Quả nhiên đúng như một vị tiền bối đã nói như thế trong cục quản lý hệ thống cân bằng.
Khi ngươi chưa từng gặp được “Nàng” trong định mệnh, còn tưởng rằng thẻ bài rơi chỉ là lời đồn đãi xa xưa.
Vị tiền bối kia đã tỏ vẻ ngay trong đại hội rằng, thời điểm lúc ban đầu, bất quá cũng chỉ nghĩ vô cùng đơn giản là làm theo phép tắc của Thiên Đạo mà thôi.
Hệ thống không hiểu lắm về cảm xúc, nhưng cảm xúc trong nháy mắt kia của tiền bối, nó nguyện xưng là “Tang thương”.
[….
Sau khi được hệ thống nhận dạng, ký chủ có thể chất đặc thù, cho nên bị thế giới lựa chọn.
]
Giang Nguyệt Điệp gật gật đầu, hiểu rõ nói: [ Đã hiểu, quyền hạn ngươi quá thấp, không lấy được tư liệu bên trong ].
Hệ thống: “?”
Đây quả thật là logic mà sinh vật dựa trên carbon thông thường nên có sao?
Ở thời không điện tử, hệ thống lặp lại rà quét tư liệu ký chủ tên “Giang Nguyệt Điệp” có một câu này “Tính cách lạc quan như ánh mặt trời, tâm thái tích cực, có thể hoàn thành sắm vai nhân vật”, lần đầu tiên nổi lên hoài nghi có phải cơ sở dữ liệu xảy ra vấn đề hay không.
Không đợi hệ thống lần nữa mở miệng, linh hồn Giang Nguyệt Điệp lại lần nữa khảo vấn: [ Một cái cuối cùng, ngươi nói ta sắm vai nhân vật, nhưng quyển tiểu thuyết này ta chưa có xem xong, này phải diễn thế nào? ]
Đúng vậy, “Ký lục truy tìm yêu quái Cửu Long” này yêu hận tình thù hỗn loạn, đại tác phẩm về truyền thuyết yêu quỷ, Giang Nguyệt Điệp xác thật chưa có xem xong.
Lúc ấy mở quyển sách này, cũng là vì bằng hữu liên tiếp nói với nàng, nói cho nàng tong quyển tiểu thuyết này có nhân vật cùng tên với nàng, nói nàng mau đi xem.
Nhưng mà bởi vì các loại nguyên nhân, Giang Nguyệt Điệp chỉ nuốt nửa quả táo mà xem xong nửa phần trước rồi.
Hệ thống: “….
”
Sau một phen cãi cọ, rốt cuộc hệ thống vẫn là bị Giang Nguyệt Điệp kéo thấp điểm mấu chốt.
[ Tiến hành theo quỹ đạo tiểu sử của nhân vật, phải nói cố định [ Lời thoại nhân vật ], cần phải bắt được đặc thù [ Đạo cụ nhân vật ].
[ … Không đọc hết nguyên tác cũng không thành vấn đề, lúc cần thiết phải tự do phát huy, không cần câu nệ với tiểu sử nhân vật ].
Giờ phút này hệ thống cũng không biết, ngày sau chính vì lời nói này của mình đã trả giá đại giới biết bao.
Sau khi xác nhận hệ thống rời đi, Giang Nguyệt Điệp liền trầm tư.
Từ xưa đến nay, không phải gió tây áp đảo giáo đông, mà là gió đông thổi bạt gió tây.
Giang Nguyệt Điệp thản nhiên mà nghĩ, giữa mình cùng hệ thống chỉ sợ còn có một phen tranh chấp, chỉ có làm hệ thống đoán không được nàng, nàng mới chân chính có khả năng chiếm thế thượng phong.
Thế mới có khả năng về nhà.