Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

“Trông cũng được đấy chứ.”

Đưa mắt nhìn khắp xung quanh một lượt, thế rồi Thảo Hân nhỏ giọng lẩm bẩm khi trông thấy một vài tấm áp phích quảng bá trò chơi sắp sửa ra mắt “Age of Empires” dán gần nơi cô ngồi. Lời đánh giá này của cô vừa là để dành cho hình tượng bắt mắt trên những tấm áp phích, vừa là để dành cho trụ sở công ty Ninja Studio – nơi cô chuẩn bị bắt đầu sự nghiệp của bản thân nữa.

Đúng vậy, ngay sau khi thuận lợi cầm được tấm bằng cử nhân thì chuyện đầu tiên mà Thảo Hân làm chính là nhận lời mời công việc mà Liễu dành cho cô kể từ năm ngoái tới tận bây giờ. Chỉ riêng thành ý của đối phương thôi cũng đã đủ để một người mới bước chân ra ngoài xã hội như cô cảm thấy động tâm rồi, chưa kể công việc này cũng phù hợp với sở thích của bản thân và mang lại mức đãi ngộ trong mơ nữa.

Rào cản duy nhất chính là công việc này hơi bị “lệch pha” so với mớ kiến thức mà cô đã học hỏi trên trường lớp. Nhưng không hề gì, Thảo Hân tin tưởng yếu điểm ấy sẽ được bù đắp bằng đam mê và nhiệt huyết của người trẻ tuổi như cô. Mà lại, trải qua tìm hiểu sơ bộ cô thấy nơi đây cũng đâu có thiếu người làm trái ngành trái nghề gì cho cam? Người ta làm được thì mình cũng phải làm được chứ?

Tốt xấu gì bản thân mình cũng cầm học vị cử nhân, thuộc vào tầng lớp trí thức tinh anh của xã hội mà. Không thể để dăm ba cái thứ trái ngành trái nghề vặt vãnh làm khó mình được. ( ̄ヘ ̄)

“Ôi chao, sau từng ấy năm tháng cuối cùng cũng thỉnh được siêu sao tới đây rồi!”

Giữa lúc Thảo Hân âm thầm cổ động suông bản thân thì Liễu không biết từ lúc nào đã đi tới bên cạnh cao giọng tung hô. Thấy vậy cô liền tỏ ra ngại ngùng:

“Chị Liễu ạ…. Chị cứ nói quá, em nào phải siêu sao gì đâu?”

“Hở, sao lại không phải? Em cứ giấu chị thế nào ấy chứ, tầm này ai chả biết đến “của hiếm” Hani trong giới streamer nước nhà? Đã vậy hôm nọ còn chơi chiêu độc reaction làm dân mạng đổ xô khen lấy khen để! Chị là chị cực kỳ ấn tượng đấy!”

“Thôi mà chị, chị toàn đùa em.~”

“Hì hì ngại rồi hả? Thôi được rồi, ngại thì thôi không đùa nữa. Mau vào đây đi em.” Cảm thấy trêu đùa vài câu như vậy đã đủ, Liễu quay người dẫn Thảo Hân tiến vào bên trong trụ sở công ty. Sau khi yên vị tại phòng sinh hoạt chung, hai người bắt đầu đi vào chuyện chính:

“Vậy là hiện tại em đã chính thức tốt nghiệp đại học phải không Hân?”

“Dạ vâng. Để chị và mọi người phải chờ lâu, mong chị và mọi người thứ lỗi cho em ạ.”

“Ôi không sao Hân em đừng áy náy. Thực ra em đến với bọn chị thời điểm này là vừa vặn đấy. Hôm nọ em làm tiết mục reaction thì chắc cũng đã biết mùa hè này Ninja Studio chuẩn bị đẩy ra sản phẩm chủ lực trong năm rồi chứ?”

“Vâng em biết ạ. “Age of Empires”.”

“Chính xác, và hiện tại một trong những hạng mục ưu tiên triển khai của công ty bọn chị chính là tiến hành quảng bá trò chơi đó, để cho tên tuổi của trò chơi lan đi càng xa càng tốt. Do vậy gia nhập công ty vào thời điểm này thì em sẽ được bọn chị trao cho cơ hội “thực chiến” ngay lập tức, để em thoải mái trổ hết tài năng bản thân sẵn có. Rất đúng dịp phải không?”

“(Gật đầu) Vâng.”

“Thế nên đừng áy náy gì cả Hân nhé. Giờ thì, để bày tỏ thành ý công ty bọn chị vẫn giữ nguyên mức lương thưởng đãi ngộ mà chúng ta đã trao đổi với nhau từ trước. Ngoài ra bọn chị còn cam đoan sẽ cung cấp cho em một môi trường làm việc tốt nhất có thể, cùng với cơ hội học hỏi trau dồi kiến thức cần thiết và cơ hội thăng tiến trong tương lai.”

“Dạ.”

“Ngoài ra chị cũng nói luôn: chị có thể đảm bảo với em rằng công việc nơi đây sẽ không xung đột quá nhiều đến nghề phụ streamer em đang đi theo. Tương phản bọn chị còn tạo điều kiện nâng tầm streamer các em lên một độ cao mới, giúp cho sự nghiệp của các em thêm phần thuận lợi để hai bên có thể dắt tay nhau tiến bước đi lên. Cái này thì em có thể hỏi thăm bà chị Yurin Kim Cúc của em, hoặc là hai anh bạn streamer Tisco – huychu113. Chị tin là em sẽ có cho mình câu trả lời vừa ý.”

“Được vậy thì tuyệt quá, em xin cảm ơn chị và công ty ạ.” Nghe đến đây Thảo Hân bất giác nở nụ cười vui vẻ, lòng càng thêm yên tâm về tương lai công việc sau này. Xem ra chuyện Ninja Studio quật khởi nhanh như tên lửa không phải là không có nguyên do. Đãi ngộ tốt như vậy thì nhân viên nào mà chẳng một lòng cống hiến?

Bước chân vào đời của cô, đi đúng hướng rồi.

“Ơn huệ gì em, sau này mình là người một nhà rồi đừng khách sáo thế. Mọi người buồn đấy.” Liễu vừa dứt lời, một thân váy áo công sở hàng hiệu Carmin Hương Ly ôm kẹp tài liệu khoan thai đẩy cửa tiến vào.

“Chào chị Liễu ạ, chào em.”

“Dạ chào chị.”

“Ly đó.... Ôi em gái của chị sao hôm nay ăn diện thế này? Hàng hiệu gì đây em?”

“E he he ( ̄ヮ ̄), Carmin chính hãng đấy chị Liễu. Đẹp không chị?”

“Đẹp lắm, đúng hợp với dáng em.”

“Hí hí, được câu này của chị là em có vốn liếng để khoe khoang trước mặt cái Tú rồi.” Cố kìm nén xung động muốn xoay một vòng tại chỗ cho Liễu ngắm nghía kỹ hơn, Hương Ly ngồi xuống bên cạnh hai người rồi hạ kẹp tài liệu bắt tay Thảo Hân: “Vậy em là thành viên mới của phòng Media hả? Giới thiệu với em chị tên là Ly, trưởng phòng nhân sự của công ty. Rất vui được gặp em.”

“Chị cứ gọi em là Hân ạ. Em cũng rất vui được gặp chị.”

“Đây, tiếp theo Hân làm việc với chị Ly bên nhân sự nhé.” Liễu chủ động nhường lại phần công việc tiếp theo cho Hương Ly: “Hai người sẽ trao đổi với nhau cặn kẽ về nội dung chi tiết của hợp đồng làm việc sau đó thống nhất ký hợp đồng luôn. Có thắc mắc gì em cứ nói đừng ngại, chị và Ly sẽ giải đáp tận tình.”

“Vâng.”

Một bản hợp đồng làm việc nhanh chóng được đặt trước mặt Thảo Hân, với nội dung điều khoản các thứ hoàn toàn giống với những gì đã từng được đề cập. Thế là cô cũng triệt để không còn chút lăn tăn nào trong lòng nữa, sau khi làm rõ những chi tiết khó hiểu xong cô nhanh chóng cầm bút ký tên.

“Một lần nữa, chào mừng em gia nhập đại gia đình Ninja Studio.” Nghi thức ký kết hợp đồng xong xuôi, ba người lập tức đứng lên bắt tay nhau với nụ cười trên môi.

“Cảm ơn hai chị ạ.”

“Lại cảm ơn rồi, chị vừa mới nói mà em đã quên ngay được!”

“Hì hì, thì chị cũng phải từ từ em mới quen dần chứ?”

“A đây, bé Hani ở trong này nè ông bà ơi…. Hê nhô Hani bây bi!” Đúng lúc này cánh cửa phòng sinh hoạt chung lại bị đẩy ra lần nữa, ba thành viên vừa được Liễu nhắc đến tên nối đuôi nhau tiến tới bên cạnh Thảo Hân. Đi đầu là anh chàng Nhật Phong đầy cá tính, hai tay giơ cao về phía trước như thể chờ đợi một cái ôm tình cảm đến từ phía đối phương.

“Thôi đi, ai là “bây bi” của anh chứ Tít-cô?” Làm Nhật Phong thất vọng là Thảo Hân không lĩnh tình chút nào hết, cô giả bộ xụ mặt gạt đôi bàn tay của chàng thanh niên sang một bên.

“Ùiii, làm gì mà khó tính vậy má? Bạn bè thân thiết đùa giỡn nhau tý thôi cũng không được sao? ( ̄︿ ̄) “

“Hứ.” Hất hàm một cái biểu thị bản thân không hiếm lạ gì cái đùa giỡn lẫn thân thiết của đối phương, Thảo Hân lách người qua một bên ôm ấp bà chị Kim Cúc thay thế: “Chị Yurin.”

“Ơi chị đây. Cuối cùng cũng chịu về với đội của chị rồi hả Hani. Em làm chị đợi hơi bị lâu rồi đó nhaaa.”

“Em nhanh hết mức có thể rồi đó chị. Hôm qua cầm bằng tốt nghiệp một cái hôm nay em đến thẳng đây nhận việc luôn đấy…. Ồ quên, chào anh Chu. (vươn tay)”

“Chào em. (đập tay) Thế là cánh streamer chúng ta tề tụ đông đủ thành “bộ tứ” rồi, vui quá.”

“… Đông đủ cái con khỉ khô! Bị cho ra rìa rồi đây nè, buồn ghê gớm! ┐( ´ д `)┌ “

“Thôi được rồi, ở đây cũng không còn chuyện gì nữa đâu. Giờ ta về phòng Media đi, để cho em Hân còn ra mắt mọi người.” Thấy Nhật Phong giả vờ tủi thân vì bị gạt sang một bên Liễu bèn vỗ vai anh vài cái động viên rồi lên tiếng đề nghị mọi người di chuyển sang phòng Media. Cả nhóm lập tức đồng ý, chỉ riêng Hương Ly nhã nhặn chối từ vì phải về phòng chuẩn bị cho kế hoạch tuyển dụng nhân viên vừa mới phát sinh.

Làm Thảo Hân bất ngờ là ngay khi tiến vào căn phòng làm việc của bộ môn Media kiêm Game Tester, cô đã được chào đón bởi hàng loạt những tiếng vỗ tay reo hò đến từ các thành viên tề tụ bên trong. Có người còn hô cái tên Hani rõ to nữa, chắc là khán giả yêu thích theo dõi kênh livestream của cô hay đại loại thế. Tóm lại là chưa gì bầu không khí đã náo nhiệt tưng bừng, làm cô luống cuống mất nửa phút mới có thể bình tĩnh lại để nói vài câu giới thiệu bản thân.

“Chào mọi người ạ. Mình tên là Hân, mọi người cũng có thể gọi mình bằng biệt danh là Hani. Năm nay mình mới 22 tuổi thôi, chắc là thuộc dạng “em út” ở đây rồi…. Sau này mình sẽ làm việc tại đây, rất mong nhận được sự chiếu cố của mọi người.”

“Được em ơi! Anh sẽ chiếu cố em Hani!”

“Cả anh nữa nhé, Hani cứ yên tâm!”

“Được rồi mọi người, đừng trêu nhân viên mới nữa không có người ta chạy mất giờ.” Liễu khoát tay ra hiệu mấy anh em trong phòng bình tĩnh lại rồi quay sang Thảo Hân dặn dò nốt mấy câu: “Giờ thì, trước mắt Hân sẽ đi theo Cúc để thực hiện công việc thuộc mảng Media nhé. Cúc và mọi người sẽ giúp đỡ em tận tình để em nắm bắt được mọi thứ nhanh hết mức có thể. Ngoài ra chị cũng biết Hân em là một game thủ cứng cựa, thế nên em có thể cân nhắc thử đi theo con đường Game Tester nữa. Nếu cảm thấy thích hợp thì mọi người sẽ tạo điều kiện cho em kiêm luôn cả hai mảng, tựa như hai anh bạn Nhật Phong với cả Huy Chu vậy.”

“Vâng ạ, em sẽ cân nhắc.”

“Được rồi, phần còn lại của buổi sáng nay mọi người cứ làm việc như bình thường. Đến chiều phòng Media sẽ sang ngồi với bộ môn bọn chị để cùng nhau họp bàn về công tác tuyên truyền trò chơi đợt tới. Mọi người nhớ gọi cả Thảo Hân đi cùng nhé, đừng quên đấy.” Chuyện hết, Liễu lên tiếng phân phó vài câu trước khi rời đi. Về phần các thành viên trong phòng, họ xúm lại chuyện trò làm quen với Thảo Hân thêm một hồi nữa rồi mới chịu về làm việc của mình. Ngoại trừ Nhật Phong, anh xung phong đảm nhận công việc tháp tùng Thảo Hân trong buổi sáng nay để cô khỏi bị bỡ ngỡ:

“Đây, sáng nay bà ngồi tạm ở đây Hani nhé. Đợi đến chiều bọn tôi setup góc làm việc cho bà ở trong kia xong rồi sẽ “rước” bà vào.” Một tay mời Thảo Hân ngồi xuống trước mặt một chiếc máy tính dùng cho công việc kiểm nghiệm trò chơi, một tay Nhật Phong chỉ vào vách ngăn phía xa tiếp tục ba hoa: “Gì chứ bọn tôi nghe tin bà đến một cái là nháo nhào setup các thứ hộ luôn, quý cực kỳ đấy chứ không đùa đâu.”

“… Điêu.” Kiên nhẫn nghe hết lời ba hoa Thảo Hân buột miệng đáp lại vỏn vẹn một từ, cả người xoay xoay vài cái để ngồi cho thoải mái.

“Ơ thật chứ điêu gì? Vừa rồi bà không thấy ai cũng hoan nghênh bà nhiệt liệt đấy hả? Quý lắm mới có cái đãi ngộ như siêu sao ấy đó, hồi tôi và bố Huy Chu gia nhập công ty không được chào đón nồng nhiệt như vậy đâu.”

“Thật á?”

“Thật, tôi điêu với bà làm gì Hani? Giờ chúng ta đã là đồng nghiệp với nhau rồi mà sao bà cứ nghi ngờ tôi suốt vậy? Phải tin tưởng tôi đi chứ?”

“Thói quen, chưa bỏ được.”

“ ( ̄д ̄;) Thôi không bàn chuyện này nữa. Trước mắt tôi nghĩ là bà nên làm quen với sản phẩm mới nhất của công ty là “Age of Empires”. Tất cả các đầu công việc phòng ban đang triển khai đều có liên quan đến nó hết, thế nên bà cần phải nắm được những thông tin cần biết về trò chơi thì mới vào việc được.” Cảm thấy không còn lời hay ý đẹp gì để nói với cô nàng đồng nghiệp khó tính Nhật Phong bèn thay đổi chủ đề câu chuyện. Bàn tay anh bật màn hình máy tính lên rồi cầm lấy chuột nhấn vào biểu tượng trò chơi “Age of Empires”.

“Không thành vấn đề.” Theo giao diện trò chơi hiện lên đôi mắt Thảo Hân bỗng dưng vụt sáng. Tìm hiểu trò chơi mới? Lại còn là cái trò gây ấn tượng mạnh mẽ trong khoảng thời gian gần đây? Bản cô nương thích nha!

“Ngoài ra, trong quá trình tìm hiểu tôi nghĩ là bà có thể thử chơi trò chơi này một chút xem sao. Thuận tiện tìm ra bug để báo lại phòng ban thiết kế thì càng tốt. Mặc dù thực lòng mà nói thì phiên bản hiện tại của trò chơi chẳng còn mấy bug nữa đâu, bị một nữ cao thủ mò ra hết rồi.”

“Nữ cao thủ?” Từ ngữ lạ lẫm lọt vào tai khiến Thảo Hân ngạc nhiên: “Ai? Chị Yurin hả?”

“Không, cái ngữ cùi bắp ấy thì nói làm gì? Là một cô gái khác chơi game giỏi như bà vậy Hani ạ, trình độ săm soi lỗi game cũng thuộc đẳng cấp thượng thừa. Lại nói người ta còn trẻ hơn cả bà nữa kia, năm nay bà ra trường rồi chứ người ta thì chưa.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui