"Để mặc bọn chúng tác oai tác quái chắc chắn là không rồi.
Cơ mà nên làm gì ấy à…, này thì phiền anh Tiến với mấy anh chị còn lại cho ý kiến tham khảo.
Chứ hiện tại em cũng chưa nghĩ ra được phương án gì hay.” Dương Khoa đáp lại Markus bằng giọng điệu hơi có chút khổ não, đôi mắt từ tốn chuyển dời từ bản danh sách sang người cố vấn phía đồng minh Navigame.
Giống như Tiến, hắn cũng đã sớm ngờ tới đám trung gian móc nối kia sẽ không từ bỏ ý đồ vùi dập quấy phá, và điều này càng được củng cố vững chắc thông qua chuỗi ngày đoàn đội liên tục đụng phải gian nan trắc trở theo sát ngay sau.
Tuy vậy, ngờ tới là một chuyện còn tìm ra phương án ứng phó hiệu quả lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Bản thân vốn không có kinh nghiệm chinh chiến tại cuộc chơi danh tiếng, nên trong lúc đợi Tiến xác minh lại mối ngờ Dương Khoa chỉ có thể tranh thủ đôn đốc đoàn đội dưới trướng cố gắng, cùng lắm thì vẽ ra một số trò vặt mang đậm tính chất cầu may.
Này rõ ràng là không thể tạo ra hiệu quả đột phá cần thiết, những rào cản vây khốn đoàn đội Ninja Entertainment vẫn cứ ở nguyên đó như thể chế giễu chàng thanh niên thiên tài vẫn còn xanh và non.
“...!Được rồi, giờ ít nhất chúng ta đã biết chắc rằng mấy nhà trung gian móc nối kia vẫn cố gắng ngáng chân chúng ta đến cùng.
Này thì những bước đi tiếp theo của chúng ta sẽ đỡ mịt mù đi đôi chút."
Cảm nhận được ánh mắt của chủ tọa cùng đồng bọn đang dồn cả lên người mình, hít một hơi thật sâu Tiến cất giọng từ tốn bắt đầu trình bày: “Đầu tiên, không cần phải thử vận may với cái danh sách Tiến đưa ra đây thêm nữa.
Nơi đây là sân nhà của phe đối thủ, khả năng rất cao là bọn chúng đã sớm chào hỏi cánh giám khảo bản địa từ trước hết rồi, một người cũng không chừa lại cho chúng ta du thuyết đâu.
Cũng không cần phải tìm cách tái thương lượng với bọn chúng, hiềm khích đã kết một sớm một chiều khó lòng hóa giải cho được.
Huống hồ Tiến còn đang nghi những kẻ như tay Pierre tuyệt không phải là đối tượng duy nhất muốn hạ bệ chúng ta tại buổi lễ sắp tới.”
“Ý Tiến là, còn có thêm thế lực khác góp vui ở đây?” Dương Viễn nhanh miệng xen ngang.
“(Gật gù) Đúng vậy.
Những kẻ như Pierre, hay là mấy đơn vị theo vào kết thù với Ninja Entertainment chung quy chỉ là những kẻ móc nối trung gian, tầm ảnh hưởng lên giám khảo Video Game Awards là có nhưng không thể nào làm ra động tĩnh lớn đến mức này.
Năng lực không đủ là một chuyện, chủ yếu là việc giám khảo đồng loạt ngoảnh mặt làm ngơ nhất định phải đi kèm một cái giá, và mình bọn chúng tuyệt không thể nào trả ra nổi cái giá ấy.
Cho dù đây có là sân nhà của bọn chúng đi chăng nữa cũng không được, Tiến làm nhiều năm Tiến biết rõ lắm.”
“(Cũng gật gù theo) Hiểu rồi, vậy là có quay ra thương lượng với bọn chúng thì cũng không có ý nghĩa vì đằng sau chúng còn có kẻ chống lưng….
Thế theo Tiến đó có thể là những thế lực nào?”
“Không rõ, có thể là đơn vị cạnh tranh cùng ngành tại đất châu Âu này, hoặc cũng có thể là ứng cử viên nặng ký cho giải thưởng danh giá năm nay muốn bóp chết các đối thủ tiềm năng khác từ trong trứng nước.
Thế nhưng chuyện này trước mắt không trọng yếu, trọng yếu là ta không nên hy vọng tái thương lượng với mấy kẻ trung gian ấy, hòng tìm kiếm điểm đột phá hay chỉ đơn giản là trì hoãn tình thế bết bát trước mắt.”
“Chẹp, này thì có gì mà phải bàn? Em cũng không có ao ước gì chuyện thương lượng với bè lũ khốn kiếp ấy đâu nhá.
Họa chăng lợn biết bay thì thương lượng!...!Anh Tiến nói tiếp.” Dương Khoa cũng theo vào xen ngang với quan điểm tán thành hết sức rõ ràng.
Từ xưa đến nay hắn không bao giờ chấp nhận thỏa hiệp với kẻ đã kết thù cả và lần này cũng vậy, bằng chứng là những ngày vừa qua hắn vẫn luôn chủ trương Ninja Entertainment tự mình du thuyết đám giám khảo không cần thông qua trung gian nữa.
Hành động triển khai không tuân theo quy củ bất thành văn tồn tại bấy lâu cố nhiên là đem lại khá nhiều khó khăn, nhưng mặc kệ khó khăn có chết hắn cũng không nghĩ đến chuyện bàn lại chuyện hợp tác với mấy phần tử lưu manh đội lốt trí thức kia.
Lại nói hắn vẫn còn có ông anh cố vấn đáng tin cậy, kinh nghiệm đầy mình ở bên cạnh giúp đỡ đây này, hoạt động bao năm rồi cũng có thể coi đối phương là trung gian móc nối không thua kém gì đám người bản địa.
Có sẵn người đấy cứ việc nhờ vả, chả tội gì phải đi cầu cạnh ai.
"Mấu chốt của vấn đề, chủ yếu nó vẫn nằm ở việc giám khảo mới là người có quyền định đoạt ai thắng ai thua trong cuộc chơi.
Mà nói đến giám khảo, những ngày vừa rồi thử đi chào hỏi mọi người có để ý thấy điểm lạ thường nào không? Cá nhân Tiến phát hiện được một điều khá là thú vị." Tiến tiếp tục dẫn dắt mọi người đi sâu vào câu chuyện, dáng dấp buồn bực dần dần biến thành quả quyết dứt khoát.
Chắc là đã chính thức đúc kết ra được mưu hay.
"Thú vị gì? Nói luôn đi nào đừng úp úp mở mở nữa.” Markus tỏ vẻ sốt ruột.
"Thú vị ở đây là, dường như khối thế lực bản địa đang không rõ ràng ý đồ của chúng ta.
Chúng ta đã từng nói với tay Pierre, với một số bên trung gian khác là Ninja Entertainment hài lòng với một cái đề danh cho “Age of Empires”, thế nhưng tình báo thu thập trong mấy ngày này lại cho thấy bọn chúng hiện đang cố gắng ngăn chặn trò chơi trở thành một trong những kẻ thắng cuộc sau cùng.
Vì sao có sự khập khiễng này thì Tiến chỉ có thể phỏng đoán đại khái, rằng chúng lầm tưởng rằng tham vọng của chúng ta thay đổi sau những cuộc đàm luận bất thành, do ảnh hưởng đến từ giải đấu AoE Championship thành công ngoài mong đợi hay đại loại thế.”
“Quan trọng hơn, không chỉ có mỗi đám trung gian ấy không rõ ràng ý đồ của chúng ta, mà cánh giám khảo bản địa qua lại với chúng cũng là như vậy.
Chúng ta từ lúc nếm thử tự mình chào hỏi đến giờ thì lại chưa từng một lần làm sáng tỏ mục tiêu, thậm chí là còn không có cơ hội để làm sáng tỏ mục tiêu.
Này càng khiến cho cánh giám khảo, thế lực chống lưng phía sau tin chắc là Ninja Entertainment đặt mục tiêu gặt hái giải thưởng danh giá, dẫn đến các cuộc du thuyết đổ bể ngay cả khi chưa bắt đầu.
Những lời tuyên bố sớm phân rõ giới hạn hẳn là từ đó mà ra.”
“...! Có lý! Đợt chào hỏi lần này chúng ta đúng là chưa từng tuyên bố rõ ràng rằng chúng ta nhắm đến một cái đề danh cho “Age of Empires” thật.” Dương Khoa là người đầu tiên đứng ra công nhận, đôi bàn tay vô thức vỗ đánh bốp một cái rất kêu.
Quả thật tại chặng cuối của hành trình du thuyết đang diễn ra hắn cũng như đoàn đội dưới trướng không còn đả động đến mục tiêu cơ bản của Ninja Entertainment nữa.
Một phần nhỏ là vì tưởng rằng ai nấy đều đã biết nên không cần thiết phải dông dài, cứ để nguyên lớp vỏ bọc thu thập càng nhiều đề cử phiếu càng tốt sẽ có lợi cho một suất giật giải chung cuộc.
Nhưng chủ yếu là tại những lần nếm thử tự mình du thuyết đám giám khảo bản địa, không cần thông qua trung gian họ đều chưa kịp trình bày ý đồ ghé thăm đã bị xua đuổi một cách dứt khoát, hoặc là chưa gì đã bị dọa lui bởi một cái giá cao đến mức vô lý.
Căn bản không có bất kỳ cơ hội nào để giãi bày ý đồ tìm đến a.
Theo sau Dương Khoa, những người khác cũng giống như vừa sực tỉnh khỏi cơn mê.
Ánh mắt ai nấy nhìn về phía Tiến bắt đầu lập lòe quang mang, còn người cố vấn đồng minh thì tiếp tục vạch ra kế sách: “Việc bọn chúng lầm tưởng như vậy đối với chúng ta là một chuyện tốt, ta có thể lợi dụng nó để tiến hành cấu kết với cánh giám khảo bản địa.
Cụ thể là mặt ngoài chúng ta vẫn sẽ cố gắng tranh đấu cho giải thưởng chung cuộc, nhưng bên trong thì hạ xuống còn thu thập đủ số lượng phiếu đề cử tối thiểu, mưu cầu xong đề danh một cái là thu quân.
Đối với cánh giám khảo thì hai mục tiêu ấy không nằm ngang tầm với nhau và họ hoàn toàn có thể tiếp nhận phi vụ làm ăn từ hai phía, đánh bật trò chơi khỏi giải từ khối thế lực bản địa và ném phiếu đề danh cho trò chơi từ chúng ta.
Suy ra chuyện đôi bên cấu kết với nhau về mặt lý thuyết là hoàn toàn khả thi.”
“Khá lắm, sao mình không nhận ra ngay từ đầu nhỉ?”
Cái tay của Dương Khoa lại vô thức vỗ đánh bốp thêm cái nữa, lần này đối tượng bị nhắm đến là cái đùi nằm ngay bên dưới thân.
Có điều, nhân vật chính của chúng ta còn chưa kịp mừng rỡ thì Tiến đã nhanh chóng tạt một gáo nước lạnh cho hắn tỉnh táo trở lại: “Chỉ là làm như vậy thì trò "Đế chế" của mọi người chắc chắn sẽ dừng bước tại danh sách đề danh, không còn bất cứ cơ may tiến xa nào nữa dù là nhỏ nhất.
Đấy là mặt trái duy nhất của việc cấu kết cùng ban giám khảo đi vòng qua đám trung gian, và Tiến phải nhắc nhở mọi người biết rõ trước thế để mọi người chuẩn bị sẵn tinh thần, tránh cho sau này lại tìm đến Tiến lý luận này nọ mệt ra."
"...!Em không hiểu.
Ngay từ đầu mấy người chúng ta vốn chỉ nhắm đến đề danh thôi mà, lý luận gì ở đây?"
"Phải vậy không? Được thế thì tốt, vì thật lòng mà nói xuyên suốt quãng thời gian làm việc cùng nhau Tiến luôn cảm thấy mọi người vẫn nuôi hy vọng mong manh rằng biết đâu đấy "Đế chế" có thể may mắn thắng giải.
Điều này thể hiện qua tác phong làm việc nỗ lực hết mình của mọi người, cũng như kế hoạch thu thập phiếu bầu đề cử ngay từ đầu đã không có cái gì gọi là giới hạn cao nhất, chẳng qua mọi người không để ý đến mà thôi."
"Vốn cá nhân Tiến cho rằng nuôi hy vọng như thế không phải chuyện gì xấu, huống hồ trò "Đế chế" của mọi người còn là một trò chơi xuất sắc, Tiến công nhận.
Đồ họa thô sơ thì thô sơ chứ, riêng cái chiều sâu lối chơi đã đủ để hàng tá sản phẩm cùng thể loại phải tự nhận không bằng, vớ vẩn còn định hình lại thể loại chiến thuật thời gian thực từ đây cũng nên.
Vỏn vẹn một cái đề danh cho sản phẩm như thế rõ ràng là không bõ công tham dự giải cho lắm và mọi người hoàn toàn có thể mơ mộng nhiều hơn, chỉ là tình hình thực tế bây giờ không cho phép chúng ta mơ mộng nữa.
Phải khóa chặt mục tiêu chủ chốt thì kế hoạch triển khai nó mới hiệu quả, thành thử Tiến mới nhắc nhở mọi người trước như vậy."
Lời Tiến nói xong, tức thì toàn bộ thành viên ngồi bàn bạc công chuyện trong phòng trở nên trầm mặc.
Hầu hết đều tự hỏi bản thân về biểu hiện của đoàn đội những ngày vừa qua, sau đó là chờ đợi sếp lớn bày tỏ thái độ của riêng mình.
Luận vai vế Dương Khoa là người lớn nhất ở đây, hơn nữa chàng thanh niên thiên tài còn là kẻ đứng sau thành công vang dội của "Age of Empires".
Có thể nói ngoại trừ Dương Khoa ra chẳng còn ai khác đủ tư cách quyết định xem có nên buông tha triệt để cơ hội tiến sâu vào cuộc chơi danh tiếng năm nay hay không, thành thử trước khi sếp lớn đưa ra ý kiến tốt hơn hết là ngậm miệng đừng nhao lên tranh giành.
Những tưởng người sếp trẻ tuổi của bọn họ phải xoắn xuýt nhưng không, dưới sự chứng kiến của các thành viên cao tầng Ninja Entertainment Dương Khoa chỉ trù trừ vuốt cằm suy tư đôi hồi trước khi gật đầu quả quyết: "Cảm ơn anh Tiến đã nhắc nhở.
Nhưng cũng xin anh yên tâm là hy vọng thì hy vọng, mục tiêu cơ bản em cũng như đoàn đội từ trước tới giờ vẫn vậy mà thôi, trò chơi lọt vào danh sách đề danh là coi như thành công.
Không cần lo lắng mặt trái mặt phải gì hết, kế hoạch hành động những ngày tới như nào anh cứ nói tiếp đi em nghe."