Nhân Sinh

Vị tiên giả kia quay lại, ánh mắt có chút ngạc nhiên, 3 người Cam Dung đều cầm trên tay được mảnh giấy

- Hảo, tốt lắm, các ngươi cùng ta đi qua kiểm tra tư chất

Nụ cười của vị tiên giả kia nhu hòa hơn

Cam Dung thở dài, cuộc đời trớ trêu như thế, nếu không bộc lộ, thì sẽ bị người khinh thường, nếu bộc lộ, thì sẽ được người khác kính trọng, nhưng nhiều hơn là thù ghét

Nam nhân trong người Cam Dung ồ một tiếng

- Tâm cảnh của ngươi lại cao hơn rồi

Cam Dung không để ý lão cáo già kia, hắn chỉ chăm chú nhìn vào phía trước

Tiêu Vũ nhìn Cam Dung, rồi nói với Cam Lộ

- Lộ tỷ tỷ, hắn sao thế ạ?

Cam Lộ mỉm cười, đưa cho y một viên kẹo

- Đừng hỏi, nhìn thử đi, cảnh rất đẹp

Tiêu Vũ gật đầu, khẽ bóc viên kẹo ra, rồi nhìn về phía trước

- A

Từ phía xa hắn có thể nhìn thấy rất nhiều người


Cam Lộ thờ ơ quay đầu, lại bung ô ra

Quả nhiên, cả ba lại bị vị tiên giả kia thẳng tay hất xuống đất

Cam Dung là thảm bại nhất, vì quá chuyên chú nên lăn hẳn 3 vòng

Tiêu Vũ còn nhẹ, chỉ là úp thẳng mặt xuống đất

Còn Cam Lộ thì....... nhẹ nhàng rơi rơi xuống, tiếp đất hoàn hảo

Quả nhiên, 3 người vừa xuống thì đã bị mọi người nhìn chằm chằm vào

Vị nam tử to lớn mặc áo bào màu vàng nhìn vào Cam Dung mà châm chọc

- Tiểu tử này xương cốt mềm yếu, không phải là nữ phẫn nam trang đó chứ

- Ngươi....

Cam Dung quay đầu, phẫn nộ nhìn hắn

Đột nhiên, tất cả ngưng bặt

Từ trên đỉnh ngọn núi nổi lên một tầng mây, một vị nam tử nho nhã lễ độ từ từ đáp xuống

Các vị tiên giả đi cùng họ khi nãy cũng hành lễ

- Tham kiến trưởng lão


Trưởng lão...

Cam Dung chấn động, rồi cũng hành lễ theo

Nam tử gật đầu, nho nhã nói

- Các ngươi đã đi đến bước này, chắc cũng đã mệt rồi, lại đây, từng người đưa tay cho ta

Người đầu tiên bước lên là một thiếu nữ khoảng 14, 15 tuổi, dung nhan xinh xắn, tuy vòn chưa trỗ mã hết nhưng chắc chắn sau này là một mỹ nhân

- Tuyết đơn linh căn, hảo, hảo

Nam tử cười, rồi nói

- Ta có vinh hạnh được con bái làm thầy không?

Các vị tiên giả cũng không có gì ngạc nhiên

Thiếu nữ sửng sốt một lát rồi quỳ xuống

- Tĩnh Nhu bái kiến sư tôn

Nam tử đỡ nàng lên, cứ liên tục nói

- Hảo Hảo Hảo

Màn thu đồ đệ xong rồi, Cam Dung cũng tiến lên

Vị nam tử ngừng một lát rồi nói

- Phế phẩm thất linh căn

Rầm......

Thất linh căn....

Cam Dung lờ mờ không hiểu


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận