Nhan Tiểu Thư Em Mãi Là Người Tình


Quản gia Sơn chau mày, mấy năm nay mọi việc ở Sunrise đều do cậu chủ lo liệu, đi theo ông cụ Chánh nhiều năm, ông ta cũng sớm rõ ràng ý nghĩ của ông chủ, mặc dù biết ý kiến của mình nói ra có khả năng không được thực hiện, nhưng điều nên nói thì ông ta vẫn phải nói!
“Anh đi làm tốt việc tôi vừa nói đi, cái khác để tôi suy nghĩ đã”
Ông cụ Chánh đi qua đi lại, từ ngày đầu tiên tiến vào Sunrise, lông mày của ông chưa lúc nào được buông lỏng, ngẫm nghĩ có chút không yên lòng, nói tiếp: “Nhớ kỹ mỗi câu tôi nói, chuyện này tạm thời đừng cho Anh Tuấn biết.”
Quản gia Sơn nghe xong cũng đành thôi, cúi đầu cung kính nói: “Ông chủ yên tâm, tôi đi xuống trước.”
Giống như lần trước, cắt đuôi tất cả các vệ sĩ của Trần Tuấn Tú để mò tới nơi ở hiện tại của tmc.

Trời sắp tối, những ngày này anh ta xử lý chuyện của Sunrise, tinh lực cũng có hạn, kế hoạch lập tức phải hoàn thành, mắt thấy Sunrise sắp rớt đài rồi, Trần Hiền có chút đợi không kịp.

“Chúng ta quen biết cũng không phải là ngắn, tuy nói trên danh nghĩa tôi là chị của cậu, nhưng trời cũng tối, còn tới nhà của một người phụ nữ độc thân, Trần Hiền, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
tmc thấy anh tới, đứng dậy, cầm chai rượu rót cho mình một ly đầy, nói: “Còn nữa, lần sau trước khi tới có thể nhắn cho tôi biết trước không, tôi thu dọn một chút, dù sao tôi cũng là phụ nữ, không tiện.”
Đúng là một chút lễ phép cũng không có.

Tiện tay cầm quần áo trên ghế sô pha ném tới một đống cách đó không xa trên mặt đất, tmc bắt chéo chân ngồi dựa vào ghế sô pha.

Lúc tới Trần Hiền không cảm thấy gì, nghe tmc nói, anh ta liên cảm thấy không được tự nhiên, anh ta ho khan một tiếng nói: “Tuy nói nơi này của tôi để cô ơ, nhưng dù sao cũng là nhà của tôi, cô ít nhiều cũng nên chú ý một chút đi, huống chi, một người phụ nữ như cô sao không biết vệ sinh như vậy, cô nói xem Giang Anh Tuấn biết cô lôi thôi thế này sẽ nghĩ sao chứ?”
Trần Hiền hừ lạnh một tiếng, đẩy một vài thứ đồ trên ghế sô pha xuống dưới đất, ngồi lên ghế sô pha, cụp mặt không nói chuyện.

“Hôm nay tới làm gì? Tôi còn chưa liên hệ với Dương Thừa Húc, sao, anh tìm thấy tung tích của anh ta rồi à?”
Trong tay Dương Thừa Húc có thứ đồ có thể bảo vệ tính mạng Dương Minh Hạo, cái này sao có thể không khiến tmc động lòng.

“Tôi cũng muốn qua mặt Dương Minh Hạo để tìm Dương Thừa Húc, nhưng cô cho rằng có khả năng sao?
Chuyện không thiết thực, tôi khuyên cô tốt nhất là bới nghĩ đi, laptop cô bảo tôi đã tìm được rồi, thứ đồ tôi muốn cũng đã biết ở chỗ nào, cô nghĩ cách để Trần Tuấn Tú ra khỏi biệt thự nửa tiếng, sau khi thành công, điều kiện tùy cô ra.”
Mấy ngày này Trần Tuấn Tú gần như sống trong phòng làm việc, Trần Hiền mai phục đã lâu lại không tìm ra một điểm sơ hở nào, nghĩ rất nhiều cách, nhưng cuối cùng chẳng có cách nào khả thi.

Bất đắc dĩ, chỉ có thể tìm người hợp tác, tìm nửa ngày cũng không có ai thích hợp, cuối cùng mới nghĩ đến cô 18.

“Chuyện nguy hiểm như vậy bắt tôi đi làm, Trần Hiền anh đúng là được đấy!”
Lão cáo gì Trần Tuấn Tú kia tàn nhẫn lại gian xảo, để cô dẫn ra, chỉ một là sẽ bị bắt lại, đến lúc đó chờ đợi cô là kết cục gì, không cần nghĩ có thể biết được..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui