Nhan Tiểu Thư Em Mãi Là Người Tình


“Như vậy, mọi người có thể yên tâm được chưa?”
Nhan Nhã Quỳnh bình tĩnh nhìn vẻ mặt của mỗi người.

Trước khi đến đây, cô chưa từng nghĩ mọi chuyện sẽ thực sự biến thành tình hình như hiện tại giống với lời Giang Anh Tuấn nói, cũng may là có sự chỉ dẫn của Giang Anh Tuấn, nếu không hôm nay cô lại phạm phải sai lầm lớn, bị mọi người đùa bỡn!
Tạm thời bình chân như vại, chờ tới khi chậm rãi nắm giữ toàn bộ TQT, thì tham dự vào sẽ dễ như trở bàn tay.

Nghe được lời nói của Nhan Nhã Quỳnh, mọi người có mặt đều ngạc nhiên, cứ tưởng cô đến tiếp nhận TQT, không ngờ sự việc lại có bước ngoặt lớn như vậy, khiến cho những người vốn dĩ muốn mượn lý do này để gây chuyện lại chuyển thành ngượng ngùng.

“Vì cô Quỳnhđã nói như vậy, chúng tôi tự nhiên chờ đợi bất cứ lúc nào.

Chúng tôi chỉ hy vọng lần sau gặp lại, cô Quỳnhsẽ khiến chúng tôi được mở mang tầm mắt, dù sao thì mọi người ở đây đều đã làm việc chăm chỉ với chủ tịch cho đến bây giờ, bọn họ không phục đối với cô là điều đương nhiên, hi vọng cô có thể hiểu được!”
Một giọng nói rõ ràng truyền vào tai, Nhan Nhã Quỳnh mỉm cười với người đàn ông: “Vậy chuyện ở TQT phiền quản lý Thẩm chú ý nhiều hơn, tạm thời tôi không tham dự tới, nhưng nếu TQT có quyết sách hay việc quan trọng gì, mọi người cần phải báo lại chỉ tiết”
“Đó là đương nhiên.


Một cuộc họp có thể coi như là đầy thăng trâm, Nhan Nhã Quỳnh câm một đống tài liệu, vẻ mặt nhẹ nhõm đi ra khỏi TQT.

Sau khi bước ra khỏi TQT, Nhan Nhã Quỳnh hoàn toàn nhẹ nhõm, có trời mới biết vừa rồi cô lo lắng như thế nào, lo lắng bị người ta nhìn thấu bản thân đang chột dạ.

Lúc đầu cô định trực tiếp can thiệp vào chuyện của TQT, để mọi người đi theo cô giúp cô học lại từ đầu, lời giải thích cũng sửa lại nhiều lần, thậm chí còn chuẩn bị mấy vấn đề ngẫu nhiên, cũng coi là tình trước, không ngờ cuối cùng một câu cũng không dùng được, may mà anh trai đã cho cô một phần vốn chủ sở hữu của TQT, nếu không thì e rằng hôm nay sẽ không kết thúc tốt đẹp như vậy.

Lái xe chờ sẵn dưới lần, phóng nhanh về bệnh viện, tâm trạng buồn bực trước đó cũng vơi đi nhiều.

“Xem ra là anh nói đúng rồi?”
Nghe thấy động, Giang Anh Tuấn ngẩng đầu lên khỏi tài liệu, khóe miệng hơi nhếch lên.

Trong mắt cô lóe lên vẻ bất đắc dĩ: “Đúng, đều bị anh nói đúng rồi, ngay cả việc bọn họ hỏi vấn đề gì đều bị anh nói trúng.


Tâm trạng cô khá tốt, không so đo với Giang Anh Tuấn, gật đầu, ôm đống tài liệu trong tay, đi vê phía giường của mình.

“Hướng Minh đâu? Đi học sao?”
Cô đi từ sáng sớm, không muốn làm phiền ông cụ nghỉ ngơi cho nên không đi xem Hướng Minh, trước khi đi đã dặn đi dặn lại Giang Anh Tuấn, nhất định phải qua xem Hướng Minh rồi mới có thể đưa nó đi học”
“Đừng lo lắng, quản gia Sơn tự mình đưa đi rồi, cũng vừa báo tin bình an, có điều trên đường quản gia nói thấy NhanNhật Linh và Trần Tuấn Tú, không biết đang nói chuyện gì, anh cho người đi điều tra rồi, bây giờ đang chờ tin.

Đưa con đi học lại có thể gặp được bất ngờ lớn như vậy, đây là điều Giang Anh Tuấn không ngờ tới, tâm trạng coi như không tệ.

” Trần Nhật Linh về nước rồi? Về lúc nào, ở cùng với ai?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui