Nhân Tổ

“Đại ca, hắn chết rồi sao?” Văn Tâm lên tiếng hỏi.

“Không còn khí tức, yêu hạch vỡ vụn, hẳn là đã chết.” Thiên Tằm khẳng định nói.

“Vậy sao trên mặt hắn lại cười?” Văn Tâm lại hỏi.

“Không biết!” Thiên Tằm nhún vai nói.

Trước đó cảnh tượng Ma Sư Vực bị hủy, tất cả sự sống đều bị tuyệt diệt là ảo ảnh trong cơn mê của Ngạc Hoán.

Khi hắn tụ năng lượng vào yêu hạch muốn bạo nổ thì yêu hạch của hắn đã vỡ vụn trước khi hắn kịp kích nổ. Nhưng do bị các tạp niệm ảnh hưởng đến trí não, nên sinh ra ảo giác, hắn cứ nghĩ trước lúc chết mình đã thành công.

“Xử lý hắn thế nào?” Huyết Thực hỏi.

“Dù sao cũng từng là Yêu Hoàng, cái xác vẫn còn ít nhiều giá trị, cất vào kho rồi lại tính tiếp.” Vân Ma trả lời.

“Được rồi! đã đến lúc chúng ta thanh lý kẻ thù.” Thiên Tằm mở miệng, ánh mắt nhìn về phương xa, lộ ra sát khí.

Đám nhị thế tổ gật đầu hiểu ý.

Huyết Thực tiến lên ra lệnh:

“Đội 6, đội 7, đội 8 theo ta diệt Thiết Tê tộc.”

“Đội 2, đội 3, đội 4 theo ta thanh lý xung quanh những kẻ hôi của.” Vân Ma ra lệnh.

Đám nhị thế tổ lần lượt ra lệnh, dẫn các đội quân đi xử lý các tộc đã tham gia vào chuyện lần này.

Đám Ma Sư tộc tỏ ra vô cùng hưng phấn, bọn chúng bây giờ mới hiểu, tất cả các chuyện trước đó đều là sắp xếp của Ma Sư Hoàng và khổ nhục kế của chín vị nhị thế tổ nhằm dụ ra tất cả các kẻ thù, một mẻ lưới tiêu diệt tất cả. Đặc biệt là tiêu diệt được cả một tên Yêu Hoàng.

Bây giờ là lúc bọn hắn thu nợ cả vốn lẫn lãi.

Tất cả Ma Sư tộc theo lệnh rời đi, đến cuối cùng chỉ còn lại Thiên Tằm và Lạc Bá.

Thiên Tằm đứng sừng sững như một ngọn núi, lộ rõ khí chất của một bá chủ, đây mới chính là hắn. Hắn nhìn Lạc Bá đang nằm cười hỏi:

“Ta quan sát ngươi từ đầu đến cuối, trong khi đám kia tỏ ra hoảng loạn, ngươi lại rất bình tĩnh, giống như đã biết trước kế hoạch của bọn ta và phụ thân?”

“Nhị thế tổ nói đùa, ta làm sao có thể biết được kế hoạch của lão tổ tông và các ngài.” Lạc Bá lạnh nhạt trả lời. “Còn vì sao ta bình tĩnh? đơn giản thôi, vì ta tin tưởng vào trí tuệ của lão tổ tông. Lão tổ tông khi còn sống liệu sự vô khuyết, ngài tuyệt đối sẽ đoán được viễn cảnh khi ngài ra đi sẽ như thế nào? nên sắp xếp kế hoạch chu toàn cũng là dĩ nhiên.”

Thiên Tằm nhìn chằm chằm Lạc Bá, Lạc Bá cũng không chút e ngại, trực diện mắt đối mắt. Lạc Bá hắn tung hoành tam giới, trải qua vô số chuyện, gặp không ít thực thể siêu cường, muốn từ ánh mắt hắn nhìn ra thật giả là không thể, hắn đã đạt tới cấp độ nói dối như thật.

Câu trả lời của Lạc Bá quá chung chung, nói cũng như không. Bình thường sẽ không thể thuyết phục một kẻ đa nghi như Thiên Tằm. Nhưng nghĩ kỹ lại cũng có chút hợp lý, Lạc Bá đi theo phụ thân một thời gian dài, có thể đã suy đoán ra được vài điều hoặc phụ thân đã ít nhiều tiết lộ về kế hoạch. Dù là lý do gì thì cũng không phải vấn đề lớn.

Trước mắt còn nhiều chuyện quan trọng hơn phải làm, chuyện của Lạc Bá tạm bỏ sang một bên, Thiên Tằm phất tay nói:

“Được rồi, ngươi lui về nghỉ ngơi đi.”

Lạc Bá hành lễ, rồi từ từ lui ra.

Ba ngày tiếp theo, tin chiến trường liên tục truyền về trong tộc, các tộc trước đó nhúng chàm, đều phải hứng chịu cơn thịnh nộ của Ma Sư tộc, kết cục vô cùng thảm khốc.

Còn thế lực Biển Hồ, mặc dù giết được Ngạc Hoán, nhưng cùng là Yêu Hoàng cấp thế lực, nếu không có Yêu Hoàng, hai bên thực lực cũng không quá chênh lệch. Ma Sư tộc chỉ có thể dọa nạt để thu được lợi ích lớn nhất có thể.

Chuyện âm mưu chia cắt Ma Sư tộc đến đây coi như kết thúc. Ma Sư tộc là kẻ chiến thắng cuối cùng, các tộc khác đều bị hủy diệt.

Hắc vân che đậy Ma Sư Vực cũng bị ánh sáng tiêu hủy tan rã, trả lại bầu trời trong xanh.

Ma Sư tộc lan truyền tin tức về trận thanh tẩy các thế lực, đặc biệt là việc giết Yêu Hoàng Ngạc Hoán nhằm cảnh cáo các Yêu Hoàng thế lực không nên mạnh động, Ma Sư tộc không phải là không có sức chống trả. Tất nhiên tin tức sẽ bị Ma Sư tộc thêu dệt thật thật giả giả để không ai nắm được tình hình thật của Ma Sư tộc.

Lúc này tại trước Hắc Thạch Cung, lại một lần nữa toàn bộ Ma Sư tộc được tập hợp. Đám nhị thế tổ đứng vị trí cao nhất, hai bên là đám tam thế tổ, rồi đến đám tứ thế tổ, phía dưới là các tộc viên, đứng sau cùng là các tộc viên không mang Ma Sư huyết mạch như Thái Doãn, Nguyệt Cơ.

Lạc Bá tuy thuộc nhiều đời về sau, nhưng huyết mạch thuần khiết cao nên được đứng ngay sau đám nhị thế tổ.

Vân Ma bước lên trước một bước, giọng nói hùng hồn:

“Các ngươi cũng biết, lão tổ tông vừa mới mất, kẻ địch đã đến tận nhà. Cũng may lão tổ tông đã suy tính trước, nên chúng ta có thể tiêu diệt tất cả tai họa.

Ngoại xâm đã diệt, nội sự cũng ổn định, nên bây giờ là lúc chúng ta thực hiện di ngôn của lão tổ tông.”

Nghe đến di ngôn của Ma Sư Hoàng, đám Ma Sư tộc tập trung nghiêm túc lắng nghe. Trước đó mọi việc xảy ra quá dồn dập, khiến bọn chúng quên mất Ma Sư Hoàng trước khi chết có hay không di ngôn.

Vân Ma tiếp tục:

“Lão tổ có hai di ngôn:

Thứ nhất để nhị thế tổ Thiên Tằm trở thành tân thủ lĩnh của Ma Sư tộc. Hiệu xưng Đệ Nhị Tổ.”

Dừng lại một chút Vân Ma hỏi:

“Các ngươi có ý kiến gì không?”

Đám Ma Sư tộc nhìn nhau, bọn hắn tất nhiên là không có ý kiến, cho dù có ý kiến cũng không được lắng nghe, việc của bọn hắn chỉ là chấp nhận.

“Hoan hô! Đệ Nhị Tổ. Hoan hô! Đệ Nhị Tổ.”

Đám dòng chính của Thiên Tằm lập tức mở miệng tung hô. Tiếp sau đó đám Ma Sư tộc, rồi đám yêu sư ngoại tộc cũng đồng loạt tung hô theo. Thiên Tằm mỉm cười hài lòng.

Vân Ma đưa tay ra hiệu im lặng, nói tiếp:

“Thứ hai lão tổ muốn được chôn xác tại dưới chân núi Nguyên Sơn.”

Nghe đến hai chữ Nguyên Sơn, ngoại trừ đám nhị thế tổ còn bình tĩnh, tất cả đều trố mắt kinh ngạc nhìn nhau, Lạc Bá nhíu mày.

Nguyên Sơn đối với mỗi Yêu tộc, thậm chí với các tộc khác đều ít nhiều nghe đến. Nguyên Sơn gắn liền với truyền thuyết Nguyên Tổ.

Vào thời thượng cổ, Nguyên Tổ sau khi sáng tạo vạn vật đã nằm nghỉ tại Nguyên Sơn. Âm Dương Nguyên Tổ Luân Bàn trải qua thời gian dài hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, vạn vật chi khí, liền sinh ra linh trí, hóa thành Hắc Thú và Bạch Thú.

Hắc Thú và Bạch Thú trời sinh thù địch, bọn chúng lao vào đánh nhau. Trận chiến của bọn chúng kinh thiên động địa, nhật nguyệt phai mờ, quần tính trụy lạc. Thế giới gặp đại họa.

Lúc này Tứ Phương Thần Thú đến cầu xin Nguyên Tổ, dùng tinh huyết đánh thức ngài.

Nguyên Tổ tỉnh giấc tiêu diệt Bạch Thú và Hắc Thú, từ xác bọn chúng sinh ra Ma tộc và Thần tộc. Nguyên Tổ sau đó hy sinh thân mình để chữa trị thế giới.

Đó là truyền thuyết về Nguyên Tổ mà mỗi Yêu tộc đều thuộc lòng.

Nguyên Sơn là bằng chứng rõ ràng nhất cho sự tồn tại của Nguyên Tổ.

Nguyên Sơn thường được miêu tả là ngọn núi cao nhất Đại Thế Giới, chọc thủng chín tầng trời, tám phần ngọn núi luôn ẩn trong mây trắng, cho dù có đứng bất kỳ đâu trên Đại Thế Giới, chỉ cần thấy những vòng mây trắng xếp chồng lên nhau, nơi đó chính là Nguyên Sơn.

Trên Nguyên Sơn hỗn độn khí lượn lờ như sương mù, đại đạo tinh hoa như thác nước, thần kim như đá sỏi ven đường, thảo dược như cỏ dại. Mỗi vật trên Nguyên Sơn đều cảm nhiễm một tia vô thượng đại đạo của Nguyên Tổ trở thành thiên hạ đệ nhất bảo vật.

Mặc dù có rất nhiều câu chuyện về Nguyên Sơn. Nhưng vấn đề là chưa Yêu tộc nào tận mắt thấy Nguyên Sơn trông như thế nào.

Từng có Yêu tộc đại năng thấy các vòng mây trắng chồng lên nhau, cho rằng nơi đó là Nguyên Sơn, liền cực tốc tiến tới. Nhưng hắn phát hiện cho dù có bay bao lâu thì khoảng cách giữa hắn với các vòng mây trắng cũng không thay đổi. Cho đến khi các vòng mây trắng tan rã, hắn buộc phải dừng lại.

Từ đó đến nay vẫn luôn có một nhóm những kẻ đuổi theo vòng mây trắng, quyết tâm tìm kiếm Nguyên Sơn, chỉ cần nghe được một chút tin tức phong phanh về Nguyên Sơn, bọn chúng sẽ truy cứu cho bằng được, nhưng đến cuối cùng vẫn luôn là tin đồn bịa đặt. Nhưng bọn chúng chưa từng từ bỏ, ngược lại còn quyết tâm hơn. Bọn chúng được gọi là Kẻ Đuổi Bóng. Đuổi theo một thứ nhìn được nhưng không bao giờ chạm được.

Một tên Ma Sư tộc lúc này ngập ngừng nói:

“Các vị thế tổ, bọn ta thực sự đều muốn thực hiện di nguyện của lão tổ tông. Nếu lão tổ tông muốn bọn ta chết, bọn ta cũng không chút chần chừ, thế nhưng… Nguyên Sơn… có thể chỉ là một cái truyền thuyết. Bọn ta làm sao có thể chôn lão tổ tông ở một nơi không tồn tại?”

Đám Ma Sư tộc gật đầu đồng ý với lời này. Nguyên Sơn chẳng biết có hay không thật sự tồn tại.

Thiên Tằm cũng gật đầu nói:

“Ta hiểu suy nghĩ của các ngươi, chính ta cũng có hoài nghi như vậy khi nghe phụ thân muốn chôn tại Nguyên Sơn. Nhưng phụ thân nói ngài có manh mối về Nguyên Sơn.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui