Trời vẫn không ngừng mưa và không biết bao giờ kết thúc.
Đám Thanh Long bay trên trời cao, vượt trên tầng mây đen.
Những sinh linh ở dưới thì đau khổ chống cự lại lũ lụt, tiếng kêu thảm thiết khắp nơi.
Một đường hướng tây, không khó để bọn chúng băng ngang qua Yêu giới đến ranh giới phía tây.
“Chư vị, phía trước chính là ranh giới!” Thông Ngôn dừng bước trên không chỉ tay nói.
Đám Yêu Hoàng nheo mắt nhìn.
Phía trước mười dặm, đại địa rách ngang một đường không thấy điểm đầu điểm cuối.
Giống như một người đơn giản vẩy mực trên tờ giấy trắng.
Vì như thế đơn giản mới lộ ra sự đáng sợ của nó.
“Ta nghe nói năm xưa là Thần Sứ ngón tay tùy tiện vạch một cái nên thành ra thế này.” một tên Yêu Hoàng trịnh trọng nói.
Đối với cường giả dù địch hay bạn luôn xứng đáng được tôn trọng, tôn trọng kẻ thù mạnh cũng là tôn trọng chính mình.
“Ta lại nghe nói là Thần Sứ dùng thần kiếm trảm phá đại địa.” một tên khác lại nói.
“Ha, ha… ta nghĩ các ngươi đều đã nghe lầm! lớn thế này tuyệt tác sao có thể do một tên làm được.
Theo ta được biết Thần tộc đã huy động toàn lực lượng, mất ba ngày ba đêm mới bổ ra được thế này ranh giới.” một tên Yêu Hoàng cười hắc hắc nói.
“Không phải đâu! tộc Thương Nghê của ta đã tồn tại từ thời thượng cổ, lão tổ tông của ta kể lại: tận mắt chứng kiến Thần Sứ dùng một kiện thần khí phong ấn nơi này!” Thương Nghê Hoàng quả quyết.
Đám Yêu Hoàng mỗi tên một ý đều cho rằng mình đúng.
Dù sao sự việc cũng quá xa xôi, tam sao thất bản, ai cũng không thể chứng minh được lời mình.
“Thông Ngôn huynh thấy sao?” Chu Tước quay sang hỏi Thông Ngôn.
Thông Ngôn lắc đầu: “Ta cũng không biết!”
“Nhưng ta có thể chắc chắn một điều Thần Sứ thực lực thật sự rất khủng bố!”
Tứ Phương Thần Thú nghe lời này thì cảm thấy không vui, đây là đề cao địch hạ sĩ khí ta.
Tất nhiên Thần tộc chưa bao giờ coi Yêu tộc là kẻ địch nhưng Tứ Phương Thần Thú kiêu ngạo và tham vọng, luôn cho rằng trời đất này chỉ Yêu tộc là chính thống, sứ mệnh của bọn chúng là dẹp yên ngoại tộc thống nhất Đại Thế Giới, nên bọn chúng coi Ma tộc, Thần tộc đều là kẻ thù cần phải tiêu diệt.
Lúc trước không nhập thế thì không nói nhưng bây giờ đã nhập thế, bọn chúng trước sau gì cũng sẽ công chiếm Ma giới, Thần giới.
“So với chúng ta thế nào?” Chu Tước cười dò hỏi.
Thông Ngôn hơi ngưng trọng, hắn hiểu tâm tư của Tứ Phương Thần Thú, nhưng mà Thần Sứ thật sự quá khủng bố, nói thật sẽ mất lòng bọn Thanh Long nhưng nói dối, tương lai có thể khiến bọn Thanh Long đưa ra quyết định sai lầm.
Thông Ngôn suy nghĩ một chút, cẩn trọng ngôn từ nói:
“Nhỉnh hơn chúng ta một chút!”
“Là nhỉnh hơn tất cả chúng ta gộp lại hay nhỉnh hơn một trong số chúng ta.” Chu Tước truy vấn.
“Có lẽ vậy đi!” Thông Ngôn trả lời như không, hắn là cố ý né tránh.
Nhưng với trí tuệ của bọn Thanh Long đều hiểu Thông Ngôn né tránh đồng nghĩa với câu trả lời là vế thứ nhất, nếu không thì không cần né tránh.
“Thông Ngôn huynh đã giao chiến với Thần Sứ?” Thanh Long hỏi.
Thông Ngôn lắc đầu.
“Đã từng thấy Thần Sứ ra tay?” Thanh Long tiếp tục.
Thông Ngôn lắc đầu.
“Đã từng tiếp xúc?” vẫn là Thanh Long hỏi.
“Nhìn từ xa vài lần.” Thông Ngôn thành thật trả lời.
Thanh Long nghe vậy thì cười lạnh:
“Chỉ nhìn từ xa vài lần lại đánh giá cao Thần Sứ như vậy, xem ra Thông Ngôn quá phỏng đoán rồi.”
Bạch Hổ tiếp lời:
“Thần tộc và Ma tộc là tử địch không đội trời chung.
Thực lực của Ma tộc chúng ta đều biết, cùng chúng ta đánh có thắng có thua, nếu Thần Sứ mạnh hơn chúng ta gộp lại vậy thì đã sớm tiêu diệt Ma tộc.”
“Ta cũng không biết.” Thông Ngôn chỉ có thể nói được câu này.
Trong ký ức của hắn còn nhớ y nguyên ngày ấy, một vị Thần tộc đứng giữa thiên địa không tản mát ra bất kỳ loại khí tức nào, nhưng y đứng đó duy ngã độc tôn, khinh miệt hết thảy sinh linh, y giống như là sinh mệnh sống cao cấp không thuộc về thế giới này.
Hắn đứng phía dưới ngước mắt lên nhìn, không cần giao chiến, chỉ cần chạm phải ánh mắt của y, bản năng sống của hắn đã gào thét điên cuồng.
Nên biết hắn lúc đó đã là Yêu Hoàng trung cấp nhưng hắn lại có cảm giác mình như sâu kiến trước mặt y.
“Trong Thần tộc, Thần Sứ xếp thứ mấy?” Huyền Vũ hỏi.
“Ta không rõ! Có lẽ trong năm Thần tộc mạnh nhất thường lộ diện.” Thông Ngôn suy nghĩ một thoáng nói.
“Thường lộ diện là sao?” Bạch Hổ nhíu mày hỏi.
“Ta nghe nói Thần tộc còn có một vị Tổng Lãnh Thiên Thần và nhiều vị Thiên Thần dưới trướng vị ấy, tất cả đều chưa từng xuất hiện.
Thần Sứ chỉ là tay chân làm việc.” Thông Ngôn nghiêm túc trả lời.
Thanh Long nhíu mày:
“Thông Ngôn huynh lại nói quá! nếu bọn chúng mạnh như vậy sớm đã thống nhất Đại Thế Giới thành bá chủ duy nhất, việc gì dây dưa nhiều năm như vậy với Ma tộc.”
Thông Ngôn nghe lời này thì thở dài trong lòng, ngươi coi thống nhất Đại Thế Giới là vô thượng vinh quang nhưng người ta chưa chắc nghĩ như vậy, cóc làm sao hiểu được chim ưng.
“Được rồi! không nói đến chuyện này nữa, chúng ta cũng nên tiến vào Thần giới kiểm tra.” Thanh Long lạnh nhạt nói, hắn cho rằng nhập xuất Thần giới cũng không có cái gì to tát, hắn thực lực mạnh đi đến đâu cũng là thượng vị giả.
“Chư vị, hạ không đi bộ.” Thông Ngôn nói.
“Việc gì phải hạ không?” Thanh Long nhíu mày hỏi.
“Kết giới này sẽ tự động tấn công những sinh vật bay ngang.”
“Thì đã sao?! một kết giới cỏn con có sá gì!”
“Thanh Long huynh không nên quên mục đích của chúng ta là bắt giết Huyết Ngục, không phải gây sự với Thần tộc.
Vả lại nếu chúng ta gây ra động tĩnh quá lớn cũng có thể khiến Huyết Ngục sợ mà chạy mất.”
“Ưm… lời này cũng có lý.
Được rồi cứ như vậy đi.”
Vậy là cả đám hạ không đi bộ.
“Thông Ngôn huynh có chắc hắn sẽ đi theo tuyến đường này?”
“Đây là tuyến đường ta đã nói với hắn, nếu hắn không thăm dò ra tuyến đường khác thì hẳn sẽ đi đường này.”
“Trong thời gian ba năm, hắn có bao giờ đi xa.” Thanh Long quay sang hỏi đám thất thánh, vì đám thất thánh có nhiệm vụ giám sát Tôn Kỳ.
“Lâu nhất chỉ có một tháng, mà lại đi về phía nam.” Lục Nhĩ Hầu trả lời, hắn là kẻ giám sát trực tiếp Tôn Kỳ.
“Một tháng thời gian sẽ không đủ để đến đây.” Thông Ngôn nói.
“Ừm, vậy thì hắn chỉ biết một tuyến đường này.” Thanh Long gật đầu.
“Liệu hắn có hay không đã xông qua Thần giới?” một tên Yêu Hoàng hỏi.
“Vậy thì càng tốt!” Thông Ngôn mỉm cười nói: “Hắn xông qua sẽ kích hoạt kết giới, chắc chắn sẽ bị mắc trong đó, thậm chí có khi đã tan xương nát thịt.”
“Kết giới lợi hại như vậy?”
“Chư vị không tin lát nữa có thể vào xem một chút, nhưng phải chú ý không được tiến vào sâu.”
“Vậy nếu như hắn chưa đến?”
“Vậy thì chúng ta sẽ bố trí mai phục dọc theo kết giới.”
“Chư vị không cần lo lắng chuyện này, chỉ cần hắn xông vào kết giới chắc chắn để lại vết tích, chúng ta có thể theo đó phán đoán hắn đã tới hay chưa.”
Đám Yêu Hoàng nhanh chóng tiếp cận kết giới.
Kết giới có ba lớp.
Lớp đầu tiên dày nửa dặm là vùng nguyên tố hỗn loạn.
Năm xưa, Thần Sứ vạch ra một đường, uy lực khủng bố, phá hủy sự cân bằng của các nguyên tố xung quanh, mãi đến tận bây giờ, các nguyên tố vẫn chưa ổn định lại được.
Lớp thứ hai, cũng là lớp lõi, là một rãnh sâu, ẩn chứa uy lực cường đại.
Rãnh này là nguyên nhân chính ngăn cản sinh linh hai bên qua lại.
Lớp thứ ba cũng giống như lớp đầu tiên.
“Chư vị, nên chia ra kiểm tra.
Ta nhắc các vị một lần nữa không được tiến vào sâu.” Thông Ngôn nhắc nhở lần cuối.
“Thông Ngôn huynh yên tâm, bọn ta có phải con nít đâu.” một tên Yêu Hoàng cười đáp.
Nhưng hắn càng nói như vậy càng khiến Thông Ngôn không yên tâm.
Muốn mở miệng nhắc nhưng lại thôi.
Bọn chúng nói đúng, bọn chúng không phải con nít, bọn chúng phải tự chịu trách nhiệm cho những hành động của mình.
Các Yêu Hoàng tản ra dọc theo kết giới tìm kiếm.
Một lúc sau.
“Các vị có phát hiện ra gì không?” Thông Ngôn hỏi.
“Ta chỉ thấy dấu vết của những con thú nhỏ.
Ta còn thấy vài con bị nguyên tố bạo động xoắn nát.”
“Không có dấu hiệu cho thấy hắn đã từng qua đây.”
“Ta cũng thấy tương tự.”
Đám Yêu Hoàng thay nhau nói ra kết quả.
“Xem ra hắn chưa đến đây.” Thanh Long kết luận.
“Vậy chúng ta triển khai kế hoạch hai: ẩn nấp phục kích.” Chu Tước lên tiếng.
“Được! cứ làm theo kế hoạch!” Thông Ngôn gật đầu.
Bọn chúng lại tản ra mai phục nhưng qua mười ngày mười đêm vẫn không thấy bóng dáng Tôn Kỳ đâu.
Tính toán thời gian, Tôn Kỳ vừa chữa thương vừa ẩn núp lên đường thì bây giờ cũng phải tới nơi rồi.
“Thông Ngôn, chẳng lẽ huynh tính toán sai, hắn không có ý định tới đây?!” Thanh Long có chút bực dọc nói.
“Có lẽ!” Thông Ngôn lúc này cũng nghi ngờ phán đoán của mình.
“Hừ! phí mất bao nhiêu công sức, đã thế còn làm lỡ thời gian truy tung hắn.
Hắn có lẽ bây giờ đang tiêu diêu tự tại ngoài kia, cười nhạo một lũ ngu ngốc chúng ta.” một tên Yêu Hoàng nhỏ giọng nói, nhưng lại không có ý che giấu.
Thông Ngôn sầm mặt, hắn biết tên này đang mắng mình.
“Dù sao đã đến đây rồi chúng ta sang Thần giới tham quan một chút.
Cứ nói chúng ta là Yêu giới sứ giả muốn cùng Thần tộc hợp tác diệt Ma tộc, bọn chúng có khi còn vui mừng muốn khóc, bày tiệc linh đình tiếp đón chúng ta.” một tên Yêu Hoàng khác cười nói.
“Ý hay! các vị thấy thế nào?”
Thanh Long suy tư, hắn tất nhiên cũng tò mò về Thần giới nhưng mà trước mắt chuyện Tôn Kỳ quan trọng hơn, không nhổ được cái gai này hắn ngủ không ngon.
“Thanh Long huynh yên tâm, tên Huyết Ngục đó đã trọng thương, chúng ta cũng đã cảnh giác hắn, nên hắn chắc chắn không có cơ hội tái sinh.
Hắn lúc này chỉ như ba ba nằm trong rọ, chúng ta muốn bắt hắn lúc nào chả được.
Nhưng mà đến Thần giới, không phải lúc nào cũng có cơ hội tốt như thế này.” một tên Yêu Hoàng thuyết phục.
Thanh Long nghe xong, cũng thấy xiêu lòng.
Đang định đồng ý thì...
“Chư vị, khoan đã!” ngay lúc này Thông Ngôn lên tiếng.
Tất cả dồn ánh mắt vào hắn.
Thông Ngôn hít một hơi sâu, quyết định nói ra bí mật.
Nếu không nói ra hắn chỉ sợ mất hết uy tín, mà lại còn có thể đẩy đám Yêu Hoàng này vào chỗ chết.
Mặc dù không có tình cảm gì với nhau, nhưng bọn chúng chết hết sẽ khiến Yêu tộc suy yếu nghiêm trọng, đây là điều hắn không muốn.
“Chư vị, con đường tới đây đúng là con đường tốt nhất nhưng từ đây băng qua Thần giới lại thập tử vô sinh, điều này ta cũng chưa nói với Huyết Ngục.
Muốn băng qua Thần giới chỉ duy nhất có một con đường, đó là hướng tây bắc, nơi đó kết giới yếu nhất có thể qua được.
Ta chắc chắn Huyết Ngục không biết được điều này, nhưng ta đoán hắn đã phát hiện được chúng ta mai phục, nên hắn tiến lên hướng tây bắc để tránh chúng ta, vô tình lại đi đúng vào nơi có kết giới yếu nhất, vậy thì có thể hắn đang ở trong kết giới.
Chúng ta cần nhanh chóng tiến lên hướng tây bắc ngăn hắn lại.”
Đám Yêu Hoàng nhíu mày, thì ra còn có chuyện này, đây hẳn là đại bí mật mà Thông Ngôn vẫn luôn giữ, nếu không có chuyện hôm nay chỉ sợ bọn chúng không bao giờ biết được.
Thanh Long suy nghĩ một hồi, nói:
“Được! lại tin tưởng Thông Ngôn huynh một lần, chúng ta tiến lên phía tây bắc.”
.