Nhân Tổ


Sông Bạch Hà, một bên quang minh, một bên hắc ám.
Trong hắc ám thấy được lít nha lít nhít sinh vật, đếm hoài không hết.
Ma tộc đã tập hợp tại biên giới được ba ngày và vẫn đang có rất nhiều Ma tộc chạy đến.
Ma tộc đã năm lần cường công thử qua sông nhưng đều thất bại, những pháo năng lượng kia quá khủng khiếp, giết chết một mảng lớn Ma tộc.
Tất nhiên đối với Ma tộc cũng không bao nhiêu.
Ma tộc từng xảy ra một trận đại loạn kéo dài, sau đó được thống nhất dưới tay U Đế.

Cái này gọi là hợp lâu ắt tan, tan lâu ắt hợp.
Sau thời kỳ suy yếu vì chiến tranh, Ma tộc chào đón tân sinh, tất cả các phương diện đều cấp tốc phát triển, số lượng Ma tộc tăng trưởng càng kinh hồn.
Mỗi một thành trấn đơn giản có thể lấy ra vài tỷ dân, đại thành càng là gấp bội.
Lần này chiến tranh, Ma tộc quyết tâm rất lớn, có mười ba nhánh đại quân, mỗi nhánh đều vài chục tỷ quân.
Mà đây mới chỉ là bắt đầu, sau đó quân tăng viện sẽ càng nhiều.
Trong đại trướng chỉ huy, U ngồi trên bảo tọa ngồi đọc tin quân báo.
“Tỷ, Tôn Thừa mang ba tỷ quân tới đầu nhập.” Diêm bước vào trong, vui vẻ nói.
U ngẩng đầu nhìn hắn, sau đó cúi đầu tiếp tục đọc tin báo, lạnh nhạt nói:
“Ba tỷ quân thôi, lại khiến đệ vui như vậy.”
“Không giống bình thường.” Diêm tự nhiên ngồi xuống bên cạnh.

“Ba tỷ quân này huấn luyện nghiêm ngặt, quân kỷ nghiêm minh.

Chính là một nhánh tinh nhuệ, có thể so với thiên quân vạn mã.”
U ừm một tiếng, không có cái gì xúc động.
“Tỷ, đệ thấy từ lúc bắt đầu tới nay, tỷ hình như không quá nồng nhiệt.

Đây có thể là đại sự Ma tộc, thành công, chúng ta sẽ lưu danh vạn cổ, vĩnh tồn bất diệt.” Diêm thắc mắc.
“Đừng nghĩ xa như vậy! nên nghĩ làm sao giữ được mạng trước đi.” U khuyên một câu.
“Tỷ, chúng ta có ngàn vạn đại quân còn sợ cái gì nữa chứ?” Diêm không phục nói.
U nhẹ lắc đầu, không có giải thích.
“Vì cái gì chứ?” Diêm truy hỏi.
“Đệ không cần quan tâm, lúc đến ta sẽ nói, bây giờ đệ đi đi.” U hạ lệnh.
Diêm bực tức đi ra ngoài.
“Tính hắn vẫn vậy, tỷ không cần quan tâm.” Phán vừa lúc bước vào, thấy Diêm thái độ, đã đoán được câu chuyện.
Ba bọn họ bên nhau vượt qua không biết bao nhiêu hoạn nạn, tình cảm có thể nghĩ, hiểu nhau cũng rất rõ.
“Không sao!” U lạnh nhạt một câu, thật không quá để ý.

“Có chuyện gì sao?”
“Kế hoạch đã sẵn sàng đêm nay có thể thực hiện.” Phán báo cáo.
U gật đầu, đơn giản một câu.
“Cẩn thận!”
Phán chần chừ một thoáng.
“Còn chuyện?” U hỏi.
Phán dừng một giây, sau đó lắc đầu.
“Không có!...!Vậy đệ đi trước chuẩn bị.”
Nói xong, Phán bước ra ngoài, hắn trong lòng cũng thắc mắc giống Diêm, nhưng hắn tính cách ôn hòa hơn, cảm thấy thời cơ đến tỷ sẽ nói.
— QUẢNG CÁO —
U không để ý hai bọn họ, tiếp tục chăm chú vào công việc của mình.
Nửa ngày sau, tấm vải trướng bồng nhấc lên, một bóng hình bước vào, lính canh không một chút cảm giác.

U ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén, ma khí đã tụ trong lòng bàn tay.
“Ai!?”
“Hắc hắc… là ta...” tên Ma tộc kia phát ra tiếng cười quái dị, nhưng mà hắn cũng không có mở miệng, đôi mắt trắng dã vô hồn, không có khí tức.
“Là ngươi.” U nhướng mày một cái rồi giãn ra.
Nàng biết kẻ đến là ai, đúng hơn chẳng biết kẻ đến là ai?
Một tháng trước, lúc nàng đang tại trong cung điện, phòng ngự sâm nghiêm, đột nhiên có kẻ xuất hiện trước mặt, trạng thái cũng giống như tên này, đã chết, bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ điều khiển.
Hắn yêu cầu nàng tiến quân Thần giới, nàng tất nhiên là khinh thường nghe chứ đừng nói đáp ứng.
Nàng có ý mở rộng Ma giới không sai, nhưng không phải nghe lệnh, nàng lúc muốn tiến công sẽ tiến công.
Một kẻ xấc xược như vậy, nàng làm sao có thể bỏ qua, nàng bây giờ chính là U Đế chí cao chí thượng, bá chủ Ma giới.
Hai bên giao chiến...!Nàng thua.
Thua rất triệt để, rất nhanh gọn, bên ngoài cũng không phát hiện.
Nàng thất thần, không thể tin được.
Tên kia tiết lộ hắn là tồn tại cổ xưa, hắn bây giờ cần nàng làm một số việc, tất nhiên là trao đổi công bằng.

Dù cho thực lực vượt trội, hắn cũng không ép nàng mà tôn trọng, lấy công bằng trao đổi.
Hắn đưa cho nàng mấy viên ma thạch.
Nàng có thể cảm nhận được một cỗ ma khí thuần túy, thuần túy hơn bất kỳ ma khí nào nàng từng biết.
Hắn nói cho nàng biết đó là Ma Đạo, đạo thứ 7778 do hắn sáng tạo ra, mạnh mẽ hơn bất kỳ thứ gì nàng từng biết.
Trước đó nàng tu luyện chỉ có lực lượng, nàng cũng đang mần mò tới bản chất thiên địa, tức là đạo, nên khi vừa tiếp xúc nàng liền biết đây là thứ nàng tìm kiếm.
Là một Ma tộc, là một người tu luyện, nàng không thể từ chối cái này Ma Đạo Thạch.
Vả lại tên này yêu cầu cũng không quá đáng, nàng từ lâu đã có kế hoạch bành trướng Ma giới, đây chỉ là trước thời gian hành động.
Sau đó, hắn còn đến tìm nàng hai lần, mỗi lần đều có một hình dạng khác, nàng liền biết đây chỉ là con rối, chân thân ở chỗ khác.
“Có chuyện gì? không phải kế hoạch đã bàn xong rồi sao?” U lạnh nhạt.
Tên này xòe bàn tay, một khối Ma Đạo Thạch tỏa ra nhàn nhạt u quang.
U tỏ ra tham lam nhưng vẫn còn bình tĩnh.
“Yêu cầu gì?”
Nàng vào thẳng vấn đề, cái này gọi là vô công bất thụ lộc.
Tên này cười cười.
“Nếu như kế hoạch thuận lợi.

Đây sẽ là lần cuối cùng ta gặp ngươi.

Cảm thấy ta ngươi có duyên nên tặng ngươi thứ này làm quà.”
U nhíu mày, không tin tưởng, làm Ma tộc nàng hội tụ đầy đủ các đặc điểm: đa nghi, âm hiểm xảo trá, cẩn trọng, quyết đoán, tham lam...
Tên này ném Đạo Thạch lên bàn, không để ý nàng tiếp nhận hay không, hoặc là hắn chắc chắn nàng sẽ tiếp nhận.
“Sau này có duyên gặp lại, ta hy vọng lúc đó ngươi lại trưởng thành.” Hắn bước đi, để lại sau lưng một câu, thân thể huyết nhục từ từ tan rã, không để lại dấu vết, U muốn truy tìm cũng không được.
U nhìn khối đá, băn khoăn suy tư, nửa ngày sau vẫn là tiếp nhận.

Trong tay nàng có tổng cộng mười ba khối Đạo Thạch, đã dùng thử một khối, hiệu quả rất tốt.

Vì hiệu quả rất tốt nên nàng không dám dùng tiếp.
Công sức bỏ ra quá nhỏ mà nhận lại quá lớn.
Rất đáng nghi ngờ.

— QUẢNG CÁO —
Nàng từ trong cổ thư, truyền thuyết, truyền miệng… điều tra qua kẻ này.

Không có manh mối.
Manh mối lớn nhất có thể là từ di vật Tôn Kỳ để lại cho nàng.
Tên này là một trong Thất Ma Tổ sao? không chắc chắn.
Nàng sau khi đăng đỉnh nhập chủ Ma giới, đã từng đến Tổ Địa, muốn tìm hiểu một chút nơi này, thật ra ý đồ là xóa bỏ, nàng không muốn trên đầu mình tự nhiên có thêm cái lão gia gia, nàng muốn duy ngã độc tôn.
Chỉ là khi đến nơi này, nàng đột nhiên lòng sinh quỳ bái.
Đến cấp độ của nàng không có cái gì là tự nhiên, đột nhiên.

Chỉ có thể nói Tổ Địa có lạc ấn áp chế Ma tộc.

Đây thật sự là nơi khởi nguyên Ma tộc!
Đám quản lý cũng nguyện ý thần phục nàng, chỉ xin ở lại chăm lo Tổ Địa, thề không ra ngoài, không can thiệp ngoại giới.
Nàng lúc này mới coi như thôi, không tiếp tục để ý.
Cho đến khi tên kia xuất hiện.

Không biết vì sao nàng lại cảm giác kẻ kia đến từ Tổ Địa.
Hắn và nàng tiếp xúc mấy lần, ngoài bàn bạc kế hoạch, hắn còn cho nàng biết một vài điều về thế giới này.
Tận cùng của tu luyện chính là đạo.
Đạo có tổng cộng 7777 loại, thêm vào Ma Đạo của hắn là 7778 loại.
Nàng bây giờ đã đạt đến lực lượng cực hạn, tiến thêm một bước nữa chính là đạo.
Nàng nếu bái hắn làm sư, tất nhiên nàng từ chối nhưng hắn cũng không để ý, hắn muốn truyền cho nàng Ma Đạo, để nàng trở thành Ma Đạo đệ nhị tổ.
Lời đề nghị thật hấp dẫn!
U thở dài, không tiếp tục suy nghĩ vấn đề này, quá đau đầu.
Đêm đến.
Đây là thời điểm ra tay tốt nhất, không còn ánh sáng hạn chế Ma tộc.
Sông Bạch Hà, nương theo đêm đen có vô số hắc ảnh vượt sông.
Trên từng cao điểm dãy Thiên Mã Hoành Sơn, từng vị Thần tộc mắt như sao trời, quan sát bốn phía.
“Hừ! đám Ma tộc ngu ngốc, cho rằng có thể lợi dụng bóng tối lẩn trốn sao?”
Từng khẩu pháo năng lượng điều chỉnh mục tiêu, chờ đợi kẻ địch tụ hợp.
Giữ đêm, Ma tộc đã qua sông vài vạn quân, đang điều chỉnh đội hình, chuẩn bị tiến công lên núi.
Đột nhiên, trên các đỉnh núi phát sáng, sau đó là tiếng nổ vang trời.
Oanh oanh oanh… bầu trời giống như được thắp sáng.
Đạn pháo bay với tốc độ siêu thanh, Ma tộc phần lớn không có khả năng tránh né.

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng, đếm không hết số Ma tộc bị bắn thành tro bụi.
Nhưng vẫn không khiến Ma tộc sợ hãi, ngược lại còn có tiếng thúc giục qua sông.
Chết phần lớn là Luyện Linh cảnh, Ma tộc không thiếu nhất chính là bọn này.
Oanh pháo liên tục ba phút, buộc phải dừng lại nạp năng lượng, Thần tộc hơi nhíu mày, mấy lần trước chịu thảm bại bọn chúng sẽ rút lui nhưng lần này vẫn cố vượt sông, giống như muốn dùng thi thể đắp lên con đường.
Ma tộc đúng là có ý này.
Năng lượng đầy, một vòng nổ pháo lại bắt đầu.
Trên một ngọn núi, một tên trưởng quan đang điều chỉnh nòng pháo, chợt dựng tóc gáy.

Hắn không chút chần chờ, quay đầu vỗ ra một chưởng.
Oanh! hắn loạng choạng lui lại, há miệng phun ra ngụm máu, cánh tay rạn nứt, bàn tay đen sì ma khí xâm nhập.
— QUẢNG CÁO —
“Thần tộc cũng chỉ có thế?” từ trong bóng tối phát ra một tiếng cười khinh miệt.

Hắn từ từ bước ra, chính là Diêm.
Diêm ngoài miệng khinh thường nhưng trong lòng hết sức chấn động, hắn một kích toàn lực, lại đánh lén vậy mà không giết chết kẻ này.
Nên nhớ hắn chính là một trong ba thống lĩnh Ma tộc, còn kẻ này bất quá một cái chỉ huy biên giới.
Tên Thần tộc ngưng trọng.
Hắn là lục dực, so một chiêu liền biết kẻ địch lực lượng tương đương phong thần, tất nhiên chỉ là lực lượng mà thôi.

Phong thần chính là một cái thăng hoa trên đại đạo.

Nếu thật sự là phong thần hắn một chiêu cũng không đỡ được.
“Ngươi vì sao đến được đây?” tên trưởng quan bình tĩnh hỏi, đồng thời âm thầm vận khởi thần lực tiêu hủy ma khí.

Hắn cảm thấy mình vẫn có thể một trận chiến.
“Ngươi xem ra không bị thương quá nặng.” Diêm đáp lại một câu không đâu.
Hai bọn họ vốn không cùng ngôn ngữ.
Nói nhảm không có ý nghĩa.

Chiến thôi!
Diêm thân hình tan thành bóng đêm, biến mất vô tung vô ảnh.
Tên trưởng quan gồng lên thần lực, lấy ra hai cây hàng ma xử, tròng mắt bắn ra tinh quang dò xét.
Vút! tiếng không khí bị cắt ra, từ trong bóng đêm, một lưỡi hái tử thần chém xuống, lấy thần tính mạng.
Tên trưởng quan chống lên song xử.
Coong… tiếng kim loại va chạm kéo dài...
Tên trưởng quan mắt trợn trắng, một dòng máu ấm từ đầu chảy xuống, hắn chết không nhắm mắt.
Diêm bước ra cười cười, ngu ngốc đâu, lưỡi hái ngóc ngược xuống, ngươi lại đỡ thân lưỡi, không bổ đầu ngươi bổ đầu ai.
Tên Thần tộc chết rất oan ức, trước bị đánh lén trọng thương, sau lại phán đoán sai vũ khí đối thủ.

Hắn còn chưa phát huy ra toàn lực.
Diêm vận lực, nhấn mạnh một cái.

Xoạt! tên Thần tộc bị bổ đôi người.

Sau đó liên tục vung vẩy lưỡi hái chém tên Thần tộc thành nhiều mảnh.
Hắn không biết Thần tộc đặc tính, bởi vậy cứ chém nát cho chắc ăn, đảm bảo không thể lại phục sinh.
Hắn sau đó búng tay, một ngọn ma diễm thiêu rụi tất cả, không lấy bất kỳ vật phẩm gì, sợ bị truy tung.

Trận chiến đầu tiên, hắn cần phải thật thận trọng.
Trong đêm tối, ngọn lửa bốc lên rất dễ gây chú ý, sau đó liên tiếp có chỗ bốc cháy, tổng cộng có mười điểm.
Diêm nhíu mày, bọn họ tập kết tổng cộng ba mươi hai điểm, vậy mà chỉ có mười điểm bốc cháy, những nơi khác, không cần phải truy xét cũng biết đều thất bại.
Phải biết kế hoạch đột kích chọn toàn là tinh nhuệ, một sắc Hợp Nhất cảnh, ngay cả hắn và Phán cũng đích thân xuất mã, đủ thấy được tính chất quan trọng của lần này.
Vậy mà chỉ có mười điểm thành công, Thần tộc… mạnh như thế sao?!
Thần tộc tất nhiên mạnh, nhưng mà không phải ai cũng như vị trưởng quan vừa rồi, có rất nhiều vị trí do nhị dực, tam dực… trấn giữ.
Nhưng trọng điểm tất nhiên phải do ngũ dực, lục dực, thậm chí phong thần trông coi.

Thần tộc không có ngu.
Mà Ma tộc tấn công vào những điểm này mới có thể đạt được thắng lợi chiến lược.
Ma tộc dùng đầu húc vào tảng đá nên kết quả này là đương nhiên.
Tuyến phòng ngự trên Thiên Mã Hoành Sơn xuất hiện lỗ hổng, Ma tộc nhận được tín hiệu, ào ào tiến quân, sĩ khí dâng cao.
Thần tộc cảm thấy không ổn, liền ra lệnh rút lui.

Không cần phải liều chết, đám Ma tộc này vui không được bao lâu.
U tại bên ngoài trướng bồng, chắp tay sau lưng, ngước nhìn ánh lửa trong đêm đen.
“Kết quả này vừa lòng ngươi chưa? ngươi mưu tính cái gì trong trận chiến này?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui