Nhân Vật Phản Diện Cùng Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Rồi!

Chuyện xảy ra đêm hôm đó, bao nhiêu năm sau Mai Khâm nhớ lại ký ức vẫn chưa phai.

Anh vốn là đang ngủ rất ngon lành thì đột nhiên bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Anh mê man ngồi dậy kiểm tra mới phát hiện là Kha Lâm gọi tới, nhất thời sợ hết hồn, tất cả cơn buồn ngủ đều biến mất. Anh lo lắng Kha Lâm đã xảy ra chuyện gì, vội vã nhận điện thoại.

Kết quả, trong điện thoại di động truyền đến âm thanh âm trầm của Kha Lâm, bảo anh đi ra phía ngoài nhà xưởng.

Chờ tới khi Mai Khâm tới, anh nhìn thấy cảnh tượng như thế này.

Kha Lâm cùng Tư Hạo Lam song song ngã trên mặt đất, Kha Lâm nửa dùng thân trên chống đỡ, nửa dựa vào người Tư Hạo Lam, cánh tay của y ôm Tư Hạo Lam, hai người dính vào nhau, tư thế phi thường chật vật. Mà Tư Hạo Lam bình thường sinh long hoạt hổ thì đang nằm nhắm mắt, không nhúc nhích.

Đây, đây là sao vậy.

Kha Lâm thấy Mai Khâm đến, kêu anh lại đây, nói: “Em ấy giống như đã hôn mê, đưa em ấy về phòng đi.”

Mai Khâm kinh ngạc đi xem thử Tư Hạo Lam, quả nhiên Tư thiếu gia mặt mày đỏ khác thường, thân thể nóng bừng.

“Này, này hẳn là phát sốt rồi đi?” Luôn cảm thấy cảnh tượng này rất quen thuộc, Mai Khâm trước đây cũng đã từng thấy qua bộ dáng Tư Hạo Lam như thế này, “Muốn gọi bác sĩ tới không?”

“Trước tiên vào trong nhà đã.” Âm thanh của Kha Lâm trong bóng tối nghe có chút đông cứng, Mai Khâm vội vã dìu y lên xe lăn trước, sau mới cõng Tư Hạo Lam từ trên mặt đất lên.

Tư Hạo Lam mềm oặt, hoàn toàn mất đi ý thức, Mai Khâm phí rất nhiều công sức mới có thể chuyển hắn lên trên lưng mình. Anh quay đầu hỏi Kha Lâm: “Cậu một mình đi được không?”

Kha Lâm buồn bực trả lời: “Có thể.”

Cuối cùng Mai Khâm cõng Tư Hạo Lam đi ở phía trước, Kha Lâm đẩy xe lăn đi theo đằng sau.

Tư thiếu gia có chút nặng… Bình thường ăn những thứ đó cũng không uổng phí.

Mai Khâm hoảng sợ nghĩ, ba giờ sáng, hai người kia không ngủ mà chạy ra ngoài vườn đen thui để làm gì? Rõ ràng trước khi anh ngủ, Tư Hạo Lam vẫn còn đang tốt đẹp ở trong phòng Kha Lâm, tại sao sau khi anh ngủ một giấc tỉnh lại bọn họ đã quấn nhau ở bên ngoài, Tư Hạo Lam còn bị làm cho ngất đi.

Mai Khâm nhất thời không biết mình cần phải não bổ theo phương diện nào. Bọn họ là diễn viên chính trong phim kinh dị nửa đêm hay là phim tình yêu hành động?

“Chuyên tâm nhìn đường.”

Kha Lâm ở sau lưng như thể có thuật đọc tâm, lên tiếng đánh gãy dòng suy nghĩ của Mai Khâm.

Tiên sinh nghe có vẻ không vui lắm, đoán chừng là phim kinh dị.

Thật vất vả mới đem người sau lưng trở về phòng, Mai Khâm đặt Tư Hạo Lam lên giường, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, hỏi Kha Lâm: “Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?”

Trờ lại trong phòng, dưới ánh đèn, anh lúc này mới nhìn rõ sắc mặt Kha Lâm đen sì chẳng khác nào đáy nồi.

Kha Lâm hàm hồ nói: “Không có gì.” Cũng không thể nói cho Mai Khâm rằng y hôn Tư Hạo Lam một cái, Tư Hạo Lam liền ngất đi?

Trời mới biết y thật sự chỉ hôn một cái, thậm chí cả đầu lưỡi còn không vói vào!

Tư Hạo Lam ngất đi, y không có cách nào đem người đưa về, chỉ có thể hướng Mai Khâm cầu viện.

Chuyện như vậy, y tuyệt đối sẽ không nói ra.

Kha Lâm cảm giác bản thân phi thường chật vật, mặt tối sầm lại không tiếp tục nói nữa.

Làm sao có khả năng là không có chuyện gì, nhất định đã xảy ra chuyện. Mai Khâm thấy Kha Lâm không muốn nói, cũng không ép buộc, trước tiên kiểm tra thân thể Tư Hạo Lam.

“Ồ.” Vừa nãy da Tư Hạo Lam đã đỏ đến mức giống như cà chua, hiện tại sao lại trắng nõn như cũ rồi. Mai Khâm sờ sờ trán hắn, phát hiện nhiệt độ cũng đã giảm, “Hết sốt rồi, có cần đưa đi bệnh viện không?”

Tình huống như thế này xuất hiện hết lần này đến lần khác, Kha Lâm cũng rõ ràng rằng bệnh trạng kỳ quái của Tư Hạo Lam đều có quan hệ với bản thân mình. Y trầm giọng nói: “Không cần, để em ấy ngủ một lát đi.”

Y ngẩng đầu nói với Mai Khâm: “Anh cũng đi nghỉ ngơi thêm chút đi, cả buổi tối khổ cực anh rồi.” Nói xong, y trước hết ra khỏi phòng Tư Hạo Lam.

Mai Khâm nhìn theo bóng lưng hoảng hốt bất ổn của Kha Lâm, yên lặng kéo chăn lên cho Tư Hạo Lam.

Nửa đêm còn lại, Kha Lâm dường như không ngủ, y liên tục nhảy qua nhảy lại giữa hai loại tâm tình ‘Đôi môi thật là mềm a’, cùng ‘Làm sao lại bất tỉnh vậy’.

Ngất đi, rốt cuộc là có ý gì?

Kha Lâm nghĩ mãi mà không ra.

Kết quả, vừa sáng sớm, Mai Khâm đã kinh hoảng xông vào phòng của y, Kha Lâm ngay lập tức liền mở mắt ra.

“Tiên, tiên sinh.” Mai Khâm lắp ba lắp bắp, thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi, nói, “Tư thiếu gia bỏ trốn rồi.”

Kha Lâm cùng Mai Khâm đi về phòng Tư Hạo Lam, chỉ thấy trên kệ tủ đầu giường có đặt một tờ giấy, mặt trên viết vài chữ như vẽ bùa.

‘Ta đi rồi.’

‘Tên háo sắc!’

Mai Khâm trầm mặc một hồi, quay đầu hỏi Kha Lâm: “Tại sao lại gọi cậu là tên háo sắc?”

Kha Lâm liếc mắt nhìn anh một cái, không nói gì.

Chỉ có đồ ngu mới không chạy, Tư Hạo Lam lái xe phóng băng băng trên đường rời khỏi Kha gia, tức giận nghĩ.

Tối hôm qua vốn là đang tốt đẹp, không nghĩ tới Kha Lâm đột nhiên lại gần hôn hắn.

Lúc đó hắn sợ hết hồn, Tư Hạo Lam cẩn thận hồi tưởng lại xúc cảm, lại cảm thấy hôn thì hôn đi, cũng chả có gì ghê gớm. Chỉ là khi đó, Kha Lâm ở gần hắn như vậy, khí tức của Kha Lâm từ mỗi một lỗ chân lông tiến vào cơ thể của hắn, tại trong máu thịt hắn nhấc lên sóng to gió lớn, cuồng triều không ngừng tích tụ, không ngừng dâng cao, cuối cùng tụ tập dồn lên não bộ.

Hắn đầu váng mắt hoa, trong thân thể như có dòng điện bôn ba, khống chế mọi phản ứng của hắn.

‘Pặc.’ Quá kích thích, hắn sập máy rồi.

Loại cảm giác đó, hiện tại hồi tưởng lại vẫn còn rất đáng sợ, không có cách nào nhúc nhích, không có cách nào từ chối, bị tuyệt đối chi phối, làm cho hắn sản sinh ý nghĩ không đếm xỉa gì mà đem tất cả mọi thứ giao phó cho Kha Lâm, tùy ý Kha Lâm muốn làm gì thì làm.

Tư Hạo Lam chưa từng sợ bất luận người nào hay đồ vật gì, hiện tại bởi vì một nụ hôn mà triệt để túng quẫn, mau chóng bỏ chạy.

Hắn không tự hỏi tại sao Kha Lâm hôn hắn, chỉ là bị sự mất khống chế của bản thân hù dọa, quyết định trước tiên đến công ty tỉnh táo lại một chút.

Nam nhân mà, cần phải dùng công việc làm tê liệt chính mình.

Ông chủ thấy Tư Hạo Lam lảo đảo tới công ty còn đầy mặt kinh ngạc: “Cậu không phải là la hét đòi nghỉ sao, tại sao đột nhiên lại trở về.”

Tư Hạo Lam mặt dày nói: “Bởi vì ta chuyên nghiệp a.”

Ông chủ còn lâu mới tin hắn, bất quá người cũng đến rồi, cũng không thể nhàn rỗi, nhanh chóng cùng hắn thương lượng tiếp theo sẽ đóng phim gì.

“Bởi vì ‘Nghịch Lưu’, có rất nhiều vai nhân vật phản diện tìm tới cửa, tôi đều nhất quyết từ chối, còn lại phần lớn là đô thị tình cảm, thậm chí có một bộ phim do một diễn viên gạo cội đóng vai chính, bên chế tác muốn cậu đóng vai phụ cho người ta, cậu có nguyện ý không?”

Tư Hạo Lam đương nhiên không muốn, nói: “Không có vai chính nào sao?”

Ông chủ kiên nhẫn phân tích tình thế cho hắn: “Bộ ‘Tôi và mèo’ cậu có thể đóng vai chính là bởi vì nó là phim online, vốn ít, con đường diễn nghệ cậu đi không thể cứ mãi đóng loại phim này. Phim truyền hình vệ tinh và phim online chế tác tinh xảo cậu nhất định chưa đủ phân lượng để đóng vai chính.”

Tư Hạo Lam hỏi: “Có thể giải quyết bằng tiền được không?”

Ông chủ: “… Xem kim chủ ba ba chiều hư cậu kìa, cái gì cũng nghĩ đến tiền trước tiên.”

Hừ, kim chủ ba ba rạng sáng hôm nay còn đè hắn xuống dưới đất hôn hôn, xì chút tiền ra thì có sao.

Ông chủ thấy bộ dáng hắn kiêu căng khó thuần, nói tiếp: “Dùng tiền vẫn phải chú ý một số quy tắc cơ bản, dù gì thì vững chắc một chút luôn là điều tốt. Nếu cậu không muốn phụ diễn cho người ta thì chúng ta lại xem cái khác.” Ông chủ bắt đầu lầm bầm lầu bầu, “Diễn phim cổ trang cũng khá tốt, phim cổ trang là nâng người nhanh nhất.”

Tư Hạo Lam vừa nghe thấy, mắt sáng rực lên: “Ta thích cổ trang.”

Ông chủ ngược lại là không ngờ hắn thích đóng phim cổ trang, nói: “Vậy tôi sẽ để ý thêm.”

Đóng cổ trang liền có thể mặc quần áo tương tự như thế giới cũ, xem như là hồi ức về quá khứ.

Bàn xong chuyện đóng phim, ông chủ nói chuyện với hắn về những hoạt động khác. Đây là phần Tư Hạo Lam nhức đầu nhất, đại khái là phải tới chỗ nào đó chạy show rồi.

“Lần này có một chương trình thực tế mời cậu làm khách quý cho mấy tập.” Ông chủ vỗ vỗ cánh tay Tư Hạo Lam, vui mừng nói, “Chương trình này tên là ‘Gia tộc đào tẩu’, năm ngoái cực kì nổi, năm nay tổ tiết mục chủ động đưa cành ô-liu tới, đây là cơ hội tốt.”

Tên chương trình nghe rất quen tai, Tư Hạo Lam xem mấy chương trình gameshow rất ít, chỉ nghe trong vòng nói qua, chương trình thực tế dù sao cũng hơn mấy talkshow ngồi tự khen lẫn nhau, khi làm nhiệm vụ có thể động tay động chân. Tư Hạo Lam nói: “Được thôi, cái này nghe vẫn được.”

Ông chủ bổ sung: “Hơn nữa, quyền đứng tên cả mùa của chương trình năm nay bị hãng máy điều hòa Trí Vân mua lại, tổng giám đốc của máy điều hòa Trí Vân là cha của Lý Tinh Hà, cậu biết chưa? Cậu cùng Lý Tinh Hà quen biết, có tầng quan hệ này, tổ tiết mục sẽ không đối xử tệ với cậu.”

Ông chủ vừa nói vừa cảm khái: “Cậu thật sự trâu bò, nhận thức nhiều kim chủ ba ba như vậy.”

Tư Hạo Lam vừa nghe liền trầm mặt xuống.

Khó trách sẽ mời hắn, nhất định là cha con Lý gia ở bên trong giở trò.

Tư Hạo Lam ở trong lòng tính toán, cha con Lý gia rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì đây, hắn không xác định được đây là chủ ý của Lý Tinh Hà hay là Lý Chính Tường. Liên tưởng đến sự phát triển sự nghiệp của Kha Lâm, hắn không cho đây là trùng hợp.

Biết rõ ràng hắn cùng Kha Lâm có quan hệ thân thiết, còn mãi vội vàng muốn sản sinh quan hệ với hắn, đây không phải là cố ý thì là gì.

Ông chủ thấy Tư Hạo Lam đang suy tư, hỏi: “Làm sao vậy? Không muốn à?”

Tư Hạo Lam lắc đầu một cái, kiên định nói: “Không có, như ngươi nói đây là cơ hội tốt a, tại sao lại không muốn.”

Hắn ngược lại muốn đi xem xem trong hồ lô Lý gia rốt cuộc là muốn làm gì.

Sau khi Tư Hạo Lam từ Kha gia chạy ra ngoài, Kha Lâm không có như trước đây tới bắt hắn. Tư Hạo Lam nghĩ lúc hôn y khí thế hùng hổ như vậy, tại sao hôn xong rồi sẽ không quản hắn.

Hắn còn chưa minh bạch rằng rõ ràng chính mình bỏ chạy trước, vẫn ở trong lòng oán giận Kha Lâm.

Nghĩ tới nghĩ lui, lại lo lắng Kha Lâm có phải là bận quá, có phải lại không ăn no, ngủ ngon.

Tư Hạo Lam sợ thân thể y không chịu nổi, lén lén lút lút gửi tin nhắn cho Mai Khâm, bảo Mai Khâm giám sát Kha Lâm nghỉ ngơi nhiều hơn.

Mai Khâm nhận được tin nhắn không nói hai lời đã gửi tiền qua cho Tư Hạo Lam, biểu thị tất cả sẽ nghe theo lời dặn dò của thiếu phu nhân.

Sau đó, Tư Hạo Lam liền từ trên thời sự nhìn thấy tin tức liên quan đến Kha Lâm.

Khoa học kỹ thuật Chấn Vũ chủ trì dự án trọng điểm do chính phủ tiến cử, cùng các doanh nghiệp trong nước hợp tác, cung cấp kỹ thuật ủng hộ, tại trong thành phố thành lập một trung tâm sản nghiệp mới, thiết kế sản xuất các thiết bị gia dụng nhẹ có tính ứng dụng, dùng vật liệu mới bảo vệ môi trường cho các sản phẩm điện tử từ các ngành công nghiệp nhẹ khác nhau.

Hiệp đàm về dự án trước mắt đã tiến vào hồi kết thúc, vị trí của trung tâm mới vẫn đang được suy xét, đợi đến khi dự án khởi động nhất định có thể đẩy vốn, phát triển kinh tế.

Từ khi biết một ít về sự nghiệp của Kha Lâm, Tư Hạo Lam liền bắt đầu để ý đến tin tức về xã hội, tài chính và kinh tế. Hắn không hiểu những phương diện này lắm, nhưng nhìn thấy tin này vẫn là vui mừng từ đáy lòng.

Điều này nói rõ là Kha Lâm càng ngày càng có tiền a.

Tư Hạo Lam vẫn có tư tưởng vững chắc là tiền của Kha Lâm chính là tiền của mình, cố gắng động viên Kha Lâm.

Trong nhà có người có thể kiếm tiền, thật sự rất nở mày nở mặt.

Cùng lúc đó, hắn cuối cùng phải bắt đầu đi ghi hình chương trình.

Đợi đến trước khi hắn lên đường mới nhận được thông báo, lần này sẽ có một vị khách mời khác cùng hắn đồng thời tham gia chương trình thực tế đó.

Tư Hạo Lam không cần nhìn tên cũng biết là ai, ở trong lòng yên lặng lườm một cái.

— Hết chương 52 —


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui