Nhân Vật Phản Diện Kéo Tôi Thành Bạch Phú Mỹ




Hứa Mân nhìn thấy Hứa Trọng Á như thế, lập tức khó chịu, rất muốn đánh ông ta.

"Vì sao lại chắc chắn như thế?" Phó Thư Dạng giữ chặt tay Hứa Mân, mỉm cười nói: "Chẳng lẽ các người gian lận?"

"Làm gì có chứ!" Hứa Trọng Á suýt chút nhảy lên nhưng ông ta nhịn xuống rất nhanh. Chỉ là làm như thế cũng đã lộ ra dáng vẻ vô cùng chột dạ của ông ta.

"Ba." Hứa Lang đi tới: "Chúng ta vào bàn thôi."

Cô ta thấy Phó Thư Dạng và Hứa Mân nắm tay nhau, mỉm cười: "Chúc mừng hai người."

Lúc mới xuyên qua, Hứa Mân bị cảm xúc của nguyên chủ ảnh hưởng khá lớn, nhìn thấy Hứa Lang rất khó chịu.

Nhưng hiện tại cô đã suy nghĩ rõ ràng, nữ chính cũng được, nhân vật phản diện cũng được, tất cả đều chỉ là một thiết lập của tác giả mà thôi. Nhưng khi quyển sách trở thành một thế giới thật, mỗi người đều có suy nghĩ và năng lực hành động của mình thì làm chuyện gì và không làm chuyện gì cũng không còn nằm trong thiết lập do tác giả quyết định nữa, mà là do nội tâm của mình.

Cho nên không cần quan tâm đến hào quang của nữ chính, cũng không cần suy nghĩ xem kết cục của nhân vật phản diện sẽ ra sao.

Nếu như mọi quyết định của một người đều được đưa ra theo mong muốn của mình, tất cả cuộc sống đều do tự tay mình tạo ra, vậy thì kết cục cũng là do chính mình chọn, cho nên không cần phải nghĩ nhiều.


Nghĩ quá nhiều thì sẽ dễ mua dây buộc mình, sống tốt cuộc đời của mình là đủ rồi.
1

Kiếm tiền không đủ thoải mái hay là yêu đương không đủ hạnh phúc?

Tại sao phải lãng phí thời gian trên người người khác làm gì?
4

Sau khi nghĩ rõ điểm này, Hứa Mân cũng không còn để ý tới Hứa Lang như thế nữa.

Lâu rồi không gặp, cô thậm chí còn có chút cảm giác lạ lẫm với bộ dạng của Hứa Lang.

Trước kia Hứa Lang nói chuyện, Hứa Mân sẽ còn suy đoán một chút xem có phải cô ta đang giả vờ làm "sen trắng" hay không.

Hiện tại, Hứa Mân chỉ hờ hững đáp lại một câu: "Cảm ơn."

Thái độ của cô tốt như vậy, trái lại Hứa Lang nghi ngờ không thôi.

Hứa Mân không để ý tới Hứa Lang, nhưng cũng không có nghĩa là cô muốn nói nhiều với cô ta. Cô kéo Phó Thư Dạng cùng đi vào trong.

Lúc đi ngang qua người Hứa Trọng Á, Hứa Mân khẽ nói: "Cẩn thận một chút, tôi sẽ không bỏ qua cho ông."

Cô vẫn ghi hận Hứa Trọng Á.

Cô đã từng hứa với nguyên chủ là sẽ báo thù cho cô ấy.

Đợi đến khi có năng lực, cô chắc chắn phải khiến cho Hứa Trọng Á nợ máu trả bằng máu.

Dường như Hứa Trọng Á rất tức giận, Hứa Lang thì đang khẽ an ủi ông ta.

Hứa Mân vừa rời khỏi đó, chợt tỉnh táo hơn nhiều, cô khẽ hỏi Phó Thư Dạng: "Nếu như có thể gian lận thì phải làm thế nào?"


Phó Thư Dạng nói: "Cách trực tiếp nhất, cũng là cách thường dùng nhất, đó là đăng ký nhiều công ty, cùng đấu thầu chung. Anh thấy có một hạng mục có mười công ty đấu thầu, mười công ty đó đều là cùng một công ty."

Hứa Mân suýt chút phun ra một câu thô tục: "Nhưng cái này không dễ làm đâu?"

"Đúng, cần mở ra rất nhiều then chốt." Phó Thư Dạng gật đầu, liếc mắt nhìn đám người bận rộn một vòng: "Cho nên, nếu như Hứa Trọng Á thật sự làm thế thì em biết có nghĩa là gì không?"

Một hạng mục đấu thầu không phải chỉ có một người phụ trách, muốn dùng công ty rỗng đến làm tăng thêm xác suất trúng thầu, số then chốt cần mở trong đó là vô số kể.

Đây cũng không phải là thứ mà một công ty bình thường có thể làm được, ít nhất là Hứa Trọng Á không làm được đến mức này.

Nếu không thì cuối cùng, hạng mục năm ngoái của ông ta cũng không rơi vào tình trạng chật vật như thế.

Nếu như ông ta thật sự làm được, chỉ có thể là có người ở sau lưng giúp ông ta.

Người có thể làm được như vậy, còn đồng ý giúp Hứa Trọng Á đúng là không nhiều.

Cộng thêm Hứa Lang xuất hiện ở đây, đáp án đã bày ra trước mắt.

"Chờ xem đi." Khóe môi Phó Thư Dạng cong lên: "Chắc chắn sẽ có niềm vui ngoài ý muốn."

Anh đã hoàn toàn hiểu rõ tình huống của Hứa Mân, tự nhiên cũng biết Hứa Trọng Á ghê tởm thế nào.

Dựa theo tính cách đời trước của anh thì anh đã sớm trói Hứa Trọng Á lại, hung hăng đánh cho ông ta một trận.


Đời này, đúng là anh tuân theo luật pháp nhưng cũng hung ác hơn.

Anh không chỉ muốn làm cho Hứa Trọng Á trả giá đắt, nếu như Hàn Thù thật sự giúp ông ta, anh còn muốn khiến Hàn Thù không ngóc đầu lên được.
9

Đây là một nguyên nhân mà Phó Thư Dạng chọn làm ngành nghề bất động sản, vì Hứa Trọng Á muốn vào ngành bất động sản, mà sản nghiệp chủ chốt của nhà họ Hàn cũng là bất động sản.

Anh vốn cho là sẽ phải đợi thật lâu, không ngờ cơ hội lại đến nhanh như thế.

Rốt cuộc Hàn Thù vẫn là thanh niên bồng bột, không thể nào so được với sự khôn ngoan của hắn ta mấy năm sau.

Chỉ có điều, nếu như hắn ta thật sự giúp Hứa Trọng Á, e là sẽ không có cơ hội trở thành hắn ta của mấy năm sau nữa.
1

"Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?" Hứa Mân hơi kích động, lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi: "Tố cáo sao? Nếu như bọn họ đã mở toàn bộ then chốt, vậy chắc chắn sẽ có biện pháp ứng đối, như vậy không tiện tố cáo."

"Không, dĩ nhiên không phải tố cáo, cũng có thể nói là một tố cáo khác." Phó Thư Dạng khẽ lắc đầu, mỉm cười nhìn Hứa Mân, khích lệ nói: "Em suy nghĩ thêm chút nữa."

Trong lúc nói chuyện, bọn họ đã đi tới chỗ được phân công. Hứa Mân ngồi xuống mới phát hiện, phía đối diện chính là đoàn đội Khải Dương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận