Nhân xà

Cuối cùng Lục Nguyên cũng được gặp A Trạch mà Angus nhắc tới không lâu trước đây, người đó là loài người giống cô, có điều lại là giới tính nam…
 
"A a! Thật thoải mái, chơi nát cái đồ lẳng lơ nhà em! Để tôi đâm nát cái lỗ đâm đãng này!"
 
Lục Nguyên đỏ bừng mặt yên lặng che kín mắt, cô thật sự không thể tưởng tượng được việc một chàng trai loài người và một người rắn đực phát triển nên cốt truyện nóng bỏng này thế nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Hiển nhiên Angus cũng không ngờ rằng mình tới không đúng lúc, người rắn trời sinh dâm loạn trước nay đều làm tình không chút kiêng kỵ, cho nên cho dù là trong hang động hay trên mặt cỏ đúng là một chỗ làm tình tuyệt vời. Nhìn người và rắn cùng nhau lăn lộn trong bụi cỏ trước mắt, hắn lạnh mặt.
 
"Không được nhìn."
 
Một tay hắn che hết toàn bộ khuôn mặt nhỏ của Lục Nguyên, kéo thiếu nữ ngây ngốc vào trong lồng ngực, thuận tiện che kín lỗ tai cô, may mắn cuộc vui khí thế ngất trời này đã gần đến hồi kết.
 
"Mau bắn cho em! Toàn bộ tinh dịch đều bắn vào cái lỗ dâm đãng của em đi!"
 
Lỗ tai của Lục Nguyên bị bịt kín mít, thỉnh thoảng nghe thấy một hai tiếng thét chói tai chứ không nghe thấy giọng của hắn. Đầu nhỏ bị giữ chặt trước ngực Angus, nghe âm thanh trái tim của hắn đập mạnh mẽ, mãi đến một lúc lâu sau hắn mới buông cô ra.
 
"Cậu ta chính là A Trạch, là người lúc trước tôi nói với em."
 
Theo hướng Angus tay của Angus, Lục Nguyên nhìn về phía chàng trai mặc váy cỏ trên mặt cỏ, vẻ ngoài của cậu ta cũng không phải rất đẹp, làn da ngăm đen khỏe mạnh, ngũ quan bình thường ghép lại với nhau cũng khá dễ nhìn.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chuyện đáng nhắc đến chính là… người rắn ở dưới cậu ta khiến Lục Nguyên mới gặp đã thấy ấn tượng, đuôi rắn trắng như tuyết, dưới ánh mặt trời lại như tuyết trắng đọng lại tạo ra tia sáng chói mắt rời rạc. 
 
"Này, Angus, cuối cùng cũng dẫn người đẹp của cậu ra khỏi hang rồi à? Cậu mà không ra thì tôi cũng cho rằng cậu chết rồi đấy." Người rắn có chiếc đuôi trắng như tuyết đứng thẳng dậy, trườn tới bên này, hiển nhiên hắn ta rất thân với Angus.
 
Angus không chút để ý đến lời trêu ghẹo của hắn ta, ôm Lục Nguyên cười nói: "Bùi, tôi chỉ vô tình đi ngang qua mà thôi, không cẩn thận quấy rầy hai người, cũng không cần phải tức giận như vậy chứ."
 
Người rắn được gọi là Bùi hừ khẽ một tiếng, dừng trước mặt họ, ánh mắt vẫn luôn lướt khắp người Lục Nguyên, gật gật đầu.
 
"Ánh mắt của cậu cũng không tệ đây, cuối cùng cũng thông suốt rồi, không uổng công những thứ trước đây tôi dạy cậu. Hưởng thụ cuộc sống cho tốt đi, cứ nhịn trong kỳ động dục cũng không phải một chuyện tốt."
 
Ánh mắt của hắn ta rất lộ liễu, nhìn đến nỗi Lục Nguyên sởn tóc gáy, vô thức trốn tránh vào trong lồng ngực của Angus. Mà Angus chú ý tới hành động nhỏ này của cô thì lập tức cau mày.
 
"Được rồi, trở về xem A Trạch nhà cậu đi."
 
Nói về một mức độ nào đó, dục vọng chiếm hữu của Angus lớn đến không thể tả được. Hắn thậm chí còn không thể chịu được việc ánh mắt của người khác dừng lên người Lục Nguyên nửa giây, cho dù là nam hay nữ.
 
Cho nên, hắn sẽ không bỏ qua cho tên đàn ông đã từng dùng môi mơn trớn trán của Lục Nguyên, nếu gặp hắn ta lần nữa thì hắn sẽ không chút do dự dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất mà giết hắn ta!
 
Mà trong nơi đóng quân trên đảo nhỏ, Tiêu Trì vừa mới tỉnh lại từ trong cơn mê lại hắt xì một cái…
 
"Em là Lục Nguyên à? Mấy ngày trước anh có nghe Angus nhắc tới em, thịt nướng anh làm có hợp khẩu vị không?" Chàng trai mặc váy cỏ, tư thế đi bộ hơi kỳ lạ mà bước tới.
 
Nhìn người có hai chân giống mình, Lục Nguyên vẫn có hảo cảm hơn, nhớ tới thịt nướng và những món ăn khác Angus mang cho cô mấy ngày nay đều được làm từ tay cậu ta.
 
"Cảm ơn anh, ăn rất ngon, em rất thích."
 
Nụ cười xuất phát từ ý tốt xuất hiện chưa được vài giây, hàm dưới của cô đã bị Angus nắm lại, khuôn mặt nhỏ bị kéo qua mạnh mẽ, hắn hôn thật mạnh lên cánh môi hồng hào của cô.
 
"Không được cười với người khác."
 
Sự bá đạo tùy tiện của hắn khiến Lục Nguyên cạn lời, có điều vẻ mặt hung dữ cảnh cáo lại khiến cô không cười được.
 
"Này, Angus, cậu đối xử với người đẹp như vậy là không được rồi, cậu phải dịu dàng một chút. Cô ấy cũng không phải con mồi ngày thường cậu săn giết, người anh em à, nhẹ một chút." Bùi thật sự không nhìn được, vội nhắc nhở Angus.
 
Đáng tiếc ý tốt của hắn ta đổi lấy ánh mắt sắc lạnh của Angus, sờ sờ mũi, Bùi cũng không thèm để ý, nhìn về phía Lục Nguyên nói với hàm ý sâu xa: "Người đẹp, Angus của chúng tôi chỉ là trai tân thôi, lúc làm tình thì chưa có kinh nghiệm lắm, cậu ta có làm em đau hay không vậy?"
 
Mặt Lục Nguyên đỏ lên, Angus lại tức giận quát.
 
"Bùi!"
 
Còn có gì đáng buồn hơn việc bị người cùng giới khinh thường năng lực trước mặt người phụ nữ mình yêu?
 
A Trạch kéo Bùi đang cười với vẻ mặt xấu xa, nhìn về phía Angus nổi giận đùng đùng, nhún vai nói: "Này Angus, cậu đừng tức giận nữa, miệng lưỡi của Bùi luôn thẳng thắn như vậy, không cần so đo với anh ấy đâu."
 
Bởi vì sắp đến giữa trưa nên A Trạch mời Angus và Lục Nguyên ở lại dùng cơm trưa, được sự cho phép của Angus liền dẫn Lục Nguyên đi nhóm lửa nướng thịt.
 
"Này, em gái, em đừng làm gì hết, nhìn bàn tay mềm mại kia của em đi, cứ để ở đấy lát nữa anh sẽ làm." A Trạch đang xử lý một khối thịt hươu lớn, thấy Lục Nguyên cứ loay loay nhóm lửa nhưng lại không được thì không khỏi thấy buồn cười.
 
Lục Nguyên bất đắc dĩ buông đá đánh lửa, ở xã hội hiện đại công nghệ cao, cô thật sự chưa từng dùng những thứ này, tất cả đều giống như trở về thời kỳ cổ đại xa xưa.
 
"Thật xin lỗi, em chưa từng dùng cho nên…"
 
A Trạch gật gật đầu, an ủi cô: "Anh biết, không sao cả, sau này anh dạy cho em là được. Đúng rồi, em tới cùng đám người làm nghiên cứu kia sao?"
 
Làm nghiên cứu? Là chỉ ba của cô à? Lục Nguyên cắn môi dưới trong vô thức: "Vâng, anh… anh thì sao?"
 
"Anh hả?" A Trạch lộ ra nụ cười nhạo, nói: "Lúc trước anh là thủy thủ, đi qua các quốc gia trên tàu buôn. Sau này, lúc đi ngang qua đây thì gặp chuyện, được Bùi cứu nên bị giữ lại."
 
"Anh là đàn ông, anh ta cũng vậy… Hai anh…" Nói xong lời cuối cùng, tiếng của Lục Nguyên cũng không nghe rõ, tuy rằng trước kia cô đọc không ít tiểu thuyết kiểu như vậy, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên thấy tận mắt, khó tránh khỏi có chút ngạc nhiên.
 
Động tác tay của A Trạch vẫn không ngừng lại, nhìn Lục Nguyên mang vẻ mặt ngây thơ, cậu ta không chút để ý nở nụ cười: "Em là con gái nên có thể không chấp nhận được quan hệ của bọn anh, không có vấn đề gì cả. Lúc trước anh cũng không chấp nhận được, nhưng bây giờ anh đã phát hiện, anh ấy thật sự yêu anh, cho nên… không cần phải bị thành kiến của người đời che mắt."
 
Cậu ta nói cho cô nghe, không chừng là nói cho chính bản thân nghe.
 
"Tuy bọn họ không cùng chủng loại với chúng ta nhưng vẫn có thất tình lục dục (*) không khác con người là bao. Cho dù cấu tạo thân thể không giống nhau nhưng trái tim của họ lại nóng, theo anh thấy thì Angus rất thích em, em có cảm nhận được không?"
 
(*) Thất tình lục dục: thất tình bao gồm: hỉ, nộ, ai, cụ, ái, ố, dục. Lục dục bao gồm sáu loại dục vọng do: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý niệm mà ra. Thất tình lục dục chỉ những ham muốn và trạng thái tình cảm của con người.
 
Lục Nguyên cúi đầu, nhìn gậy gỗ trong tay,  trong đầu không ngừng hiện ra đôi mắt và gương mặt của Angus, vội lắc lắc đầu, muốn đuổi hình ảnh của hắn ra khỏi tâm trí.
 
"Không, không được… Em đã có chồng sắp cưới, em rất yêu anh ấy!"
 
"Lạch cạch!" Phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng vang nhỏ, Lục Nguyên lật đật quay đầu lại thì phát hiện không biết từ khi nào… Angus đã đứng ở đó, trong đôi mắt xanh thẳm phủ kín băng tuyết.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui