Nhập vai

Diêu Phi đi xuống sân khấu. Tô Minh hếch cằm, giẫm giày cao gót đi tới vỗ tay cho cô, Diêu Phi nhướn môi rồi quay đầu lại nhìn lên sân khấu và bất ngờ đối diện với ánh mắt của Thương Duệ, người đang ngồi ở phần rìa sân khấu. Thương Duệ chống cằm lên các ngón tay thon dài, chiếc nhẫn màu bạc trên ngón tay là một con chim ưng khoa trương. Anh cúi đầu nhìn qua đây, đôi mi phủ bóng xuống dưới mắt anh. Kiểu tóc undercut càng khắc hoạ gương mặt anh thêm lạnh lùng và lộ ra đôi phần kiêu ngạo.
 
Ngay sau đó Diêu Phi rơi vào vòng tay của Tô Minh, Tô Minh nửa ôm lấy cô: “Màn trình diễn khá tốt đó, là sự trở lại đúng như chị mong đợi. Buổi chiều lúc ghi hình chính thức sẽ có khán giả, em hãy giữ vững trạng thái này nhé.”
 
“Cảm ơn tổng giám đốc Tô.” Diêu Phi bỗng chốc hơi cứng người vì thật ra cô không thích tiếp xúc với người khác, bất kể nam hay nữ. Cô quay lại ôm chặt lấy Tô Minh, là một cái ôm chân tình: “Cảm ơn chị.”
 
“Em có thể thành công là lời cảm ơn lớn nhất với chị đấy.” Tô Minh không ngờ Diêu Phi thể hiện xuất sắc đến vậy, chị có thể tưởng tượng phân đoạn này sẽ bùng nổ thế nào sau khi được truyền ra. Chị nhìn lên sân khấu thấy Thương Duệ đang nói chuyện với Kiều Cảnh, sắc mặt không hề thay đổi, anh vẫn giữ nguyên biểu cảm không rõ vui giận như lúc mới lên sân khấu. Chị nói: “Diêu Phi, em sẽ thành công.”
 
Diêu Phi buông Tô Minh ra, lúc này cô không khiêm tốn nữa mà nặng nề gật đầu. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team LuvEva land. Hãy đọc ở trang chính chủ luvevaland.co để ủng hộ view cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. 
 
“Tổng giám đốc Tô, em bảo đảm ạ.”
 
Diêu Phi không thích nhảy múa và không thích sân khấu thế này, bởi kiểu táo bạo đó không hợp với cô. Cô là một diễn viên, nghề nghiệp của cô là đóng thật nhiều bộ phim hay. Tuy vậy thời buổi hiện nay, một diễn viên không có độ nổi sẽ không ai nhìn thấy và diễn viên không được biết đến ấy sẽ chẳng có giá trị thương mại gì cả.
 
Tô Minh tiêu nhiều tiền và tinh lực để kí kết với cô không phải để làm từ thiện nên cô phải nhanh chóng tăng giá trị thương mại của mình lên.
 
Diêu Phi quay trở lại phòng hậu trường và ngồi vào trong góc rồi nhìn lên màn ảnh lớn. Vivian đi tới và đưa cho cô một chai nước, đoạn nói nhỏ: “Hôm nay anh Duệ sẽ lên sân khấu, anh Duệ nhảy trông đặc biệt lắm.”
 
Thương Duệ xuất thân chính quy, là diễn viên tốt nghiệp từ khoa diễn xuất của trường điện ảnh nhưng công việc diễn viên của anh lại là một mớ hỗn độn. Anh nổi tiếng dựa vào vũ đạo, không biết là may mắn hay rủi ro nữa.
 
Diêu Phi vặn nắp chai nước uống một ngụm. Cô chẳng hứng thú gì với Thương Duệ.
 
Bốn nhóm nhanh chóng biểu diễn xong, ánh đèn từ từ tối xuống. Ngay sau đó có người trong phòng hậu trường khẽ rít lên và hạ thấp giọng: “Có phải anh Duệ sắp lên sân khấu rồi không?”
 
Diêu Phi dựa vào ghế sofa và nhìn lên sân khấu đen đặc. Đột nhiên âm nhạc nổ tung, sự yên tĩnh bị phá tan, ánh đèn chiếu lên sân khấu, tiếp đó một người đàn ông mặc áo dài đen xuất hiện tại sân khấu. Vành nón rất lớn, che nửa bên mặt và chỉ để lộ phần cằm lạnh nhạt và tuyệt đẹp của anh.
 
“Wow! Anh Duệ!” Vivian ôm mặt hét ầm lên.
 
Diêu Phi không có hứng thú với vũ đạo, với lại cô cũng xem không hiểu. Như hầu hết những người bình thường khác, lúc xem tiệc mừng xuân cô sẽ bỏ qua phần múa hát, chỉ xem tiểu phẩm và hài kịch, nhảy múa chỉ xem cho xôm tụ vậy thôi.
 
Nhạc heavy metal vang lên, ồn ào và rõ ràng. Người đàn ông ở giữa sân khấu ngẩng đầu, vành nón trượt xuống. Khuôn mặt cao ngạo và khôi ngôi xuất hiện khiến mắt Diêu Phi bỗng khựng lại, trong chớp mắt cô get được đê-xi-ben tiếng hét của Vivian.
 
Cô bình tĩnh theo dõi, Thương Duệ nhảy rất thu hút, bản chất khác xa Kiều Cảnh, nhảy đẹp hơn các đội trưởng trên sân khấu nhiều. Anh không yểu điệu, không bóng bẩy, vô cùng mạnh mẽ. Sau khi anh lên, sức nóng của sân khấu đột ngột tăng cao. Với tư cách là một cô gái, Diêu Phi cảm nhận được hơi thở hormone mãnh liệt, trong vẻ đẹp của Thương Duệ kèm theo nét góc cạnh và sắc sảo. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team LuvEva land. Hãy đọc ở trang chính chủ luvevaland.co để ủng hộ view cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. 

 
“Bài hát này tên là ‘Ồn’ do anh Duệ viết.” Vivian phổ cập kiến thức cho Diêu Phi bên cạnh: “Nếu không phải quay ‘Giữa Hè’ thì chúng tôi có thể được ngắm anh Duệ nhảy thật chỉn chu rồi, tiếc là đụng lịch mất tiêu.”
 
“... Tất cả tiếng ồn đều là tín hiệu hủy diệt
 
Tiếng ồn tới từ bốn phương tám hướng
 
Thổi lên tiếng kèn của sự hủy diệt
 
Bao quanh thành phố bởi sự phồn hoa
 
Giờ phút này sân chơi trong mơ bị hủy diệt toàn bộ
 
Chỉ còn lại sự ồn ã ——
 
Ồn ——
 
Ồn đến mức muốn hủy diệt cả thế giới...”
 
Nhạc heavy metal cuốn theo lời ca bốc đồng và phản nghịch, đánh mạnh vào màng nhĩ. Diêu Phi không có năng lực thưởng thức và giám định âm nhạc, trái lại cô chỉ cảm thấy bài này bùng nổ ngang bướng, không hề kiêng dè. Trong sự mở đầu và kết thúc hoành tráng của âm nhạc, mọi thứ chợt chìm vào bóng tối rồi lại xông về phía chân trời, trông thật cuồng loạn và quá khích.
 
Sức hút trên sân khấu của Thương Duệ rất trực quan, ánh sáng bắn ra khắp nơi, chỉ có anh là duy nhất, sân khấu này lấy anh làm trung tâm.
 
“Anh ấy thích hợp ở trên sân khấu hơn nhỉ.” Diêu Phi đã biết diễn xuất của Thương Duệ tệ đến nỗi người khác phải tối mặt, vậy sao anh lại muốn khiêu chiến với diễn xuất chứ? “Lựa chọn sân khấu thế này, hoạ chăng sẽ thu được lợi nhuận cao hơn mà.”
 
Thương Duệ ghét cô đến vậy nhưng Diêu Phi không còn cách nào khác. Còn anh có sự lựa chọn, thế thì anh hoàn toàn có thể lựa chọn sân khấu, thứ sẽ thích hợp với anh hơn.
 
Âm nhạc trên sân khấu đã dừng lại, Thương Duệ nhặt áo dưới đất lên và tiện tay cầm lấy, gương mặt tuấn tú ướt đẫm tỏ rõ sự táo bạo không kìm chế được. Anh nhận lấy micro, thoải mái vung tay lên rồi nhanh nhẹn nhảy xuống sân khấu và đi về vị trí của mình.
 
“Không liên quan gì đến lợi nhuận đâu, anh Duệ chẳng thiếu tiền mà. Chương trình này do anh Duệ đầu tư mà, anh ấy không đến thì cũng nhận được tiền lời thôi.” Vivian lắc đầu thở dài: “Vai nam chính của tổng giám đốc Du mới là mơ ước cuối cùng của anh Duệ.”
 
Phần diễn tập buổi sáng mau chóng kết thúc, toàn bộ thứ tự không có vấn đề gì. Vào giờ cơm, Kiều Cảnh đến tìm Diêu Phi để nhắc nhở cô chú ý ăn uống, vì buổi chiều cô là người mở màn và khuyên cô đừng ăn nhiều sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả sân khấu.

 
Buổi trưa Diêu Phi chỉ ăn một miếng sushi, nghe vậy cô lập tức đặt chai nước xuống: “Vâng.”
 
“Buổi sáng chị thể hiện rất tốt, cứ giữ thế là được.” Bên ngoài Kiều Cảnh không lạnh lùng như trên sân khấu, trái lại cậu ta còn rất thích cười. Cậu ta cười tít mắt nhìn Diêu Phi: “Hoàn hảo như trong tưởng tượng của em vậy đó.”
 
“Cảm ơn.”
 
“Chị rất có thiên phú nhảy, lần đầu tiên mà đã cừ vậy rồi, nếu có thể huấn luyện một khoảng thời gian thì chắc chắn không phải dạng vừa đâu nhé.” Kiều Cảnh lấy điện thoại rồi mở WeChat: “Thêm bạn đi, mai này nếu có cơ hội hợp tác thì chúng ta sẽ liên lạc với nhau.”
 
Nhiều bạn thì sẽ có nhiều con đường hơn, Diêu Phi bèn thêm bạn Kiều Cảnh: “Cảm ơn cậu.”
 
Kiều Cảnh quan sát Diêu Phi, Diêu Phi được trời ban cho nhan sắc, không có bất kì một bộ phận chạm khắc nhân tạo nào, nét đẹp vừa tinh khiết vừa tự nhiên. Người đẹp thế rất hiếm gặp đấy.
 
“Cố gắng lên.” Kiều Cảnh vỗ lên vai Diêu Phi, vừa quay lại cậu ta bỗng đối diện với cái nhìn của Thương Duệ. Thương Duệ vừa đút tay vào túi vừa nhìn cậu ta một cách âm u. Kiều Cảnh cúi đầu quan sát bản thân rồi lại nhìn ra sau lưng, cậu ta đắc tội với Thương Duệ chỗ nào vậy nhỉ?
 
Lại ngẩng đầu, cậu ta thấy Thương Duệ đang trò chuyện với tổng giám đốc Tô của Hạ Minh, dường như vừa nãy chỉ là ảo giác của Kiều Cảnh mà thôi, vốn dĩ Thương Duệ chẳng nhìn cậu ta đâu nhỉ.
 
Thương Duệ đút một tay vào túi, cúi nhìn xuống: “Người mới debut tám năm, người mới của tổng giám đốc Tô đúng là đủ mới.”
 
“Quả thật là người mới mà, mấy năm qua cô ấy chưa từng xuất hiện, vậy có khác gì người mới đâu.” Tô Minh vặn mở một chai sữa chua ít béo đưa cho Thương Duệ: “Sau này hai người sẽ hợp tác với nhau, nếu cô ấy không nổi tiếng, chẳng phải cô ấy sẽ kéo thấp địa vị của cậu sao? Vì để không cản trở cậu, tôi đang hao phí hết tâm tư đây này.”
 
“À.” Thương Duệ nhận lấy sữa chua uống một miếng: “Vậy tôi cảm ơn chị nhé.”
 
“Buổi tối mời cậu ăn cơm.” Tô Minh quan sát nét mặt của Thương Duệ, hình như anh không tỏ ra khước từ: “Cậu chọn nhà hàng đi, tôi sẽ trả tiền.”
 
“Kiều Cảnh và Diêu Phi thành bạn bè lúc nào vậy?” Thương Duệ chỉ uống một miếng, vặn nắp chai rồi cầm rủ xuống bên người, chiều nay anh phải lên sân khấu biểu diễn nên không thể uống quá nhiều chất lỏng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team LuvEva land. Hãy đọc ở trang chính chủ luvevaland.co để ủng hộ view cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. 
 
“Xin Kiều Cảnh nâng đỡ để tăng thêm giá trị con người thôi.” Mối quan hệ giữa Tô Minh và người đại diện của Kiều Cảnh khá tốt, hơn nữa nhờ vào tình nghĩa với Thương Duệ nên Kiều Cảnh vô cùng phối hợp. “Sao?”
 
“Cái gì mà sao?”
 

“Màn trình diễn của Diêu Phi tuyệt vời không?”
 
Thương Duệ giơ tay lên chỉnh cổ áo, rất tuyệt vời: “Cũng được, cố lắm cũng có thể xem được.”
 
“Cô ấy không phải là dân chuyên về vũ đạo, mấy ngày nay luyện rất cực, té ngã đến mức đầu gối và cùi chỏ đều bầm tím mới có được hiệu quả này đấy.” Tô Minh nói tiếp: “Cô ấy thật sự rất cố gắng, vô cùng nghiêm túc với công việc —— “
 
“Buổi tối ăn cơm dẫn cô ta theo đi, đến biệt thự gần sông.” Thương Duệ trả chai sữa chua lại cho Tô Minh: “Đi đây.”
 
Tô Minh như có điều suy nghĩ, sau đó đáp: “Vậy cứ quyết định thế đi.”
 
Chị biết rằng ai cũng sẽ phải ấn tượng sau khi xem màn trình diễn của Diêu Phi. Diêu Phi chỉ cần hoá trang đi lên sân khấu, vậy cô sẽ trở thành tâm điểm của sự chú ý.
 
Diêu Phi quá đẹp.
 
Tô Minh gửi tin nhắn đến bộ phận tuyên truyền yêu cầu họ chuẩn bị một thông cáo báo chí cho Diêu Phi. Đồng thời ngày sáu tháng ba sẽ đăng tải nó, một khi truyền bá ra ắt sẽ là một trận gió tanh mưa máu nên họ phải nhanh chóng hành động để kiểm soát dư luận.
 
Buổi chiều quay hình sẽ có khán giả. Những khán giả này đều thuộc nhóm fan tiếp viện của các nhóm trưởng, được tuyển chọn từ hàng trăm nghìn người. Mỗi một fan đều có đồng phục và đèn hiệu khẩu hiệu đặc biệt, họ sẽ ngồi đầy khán phòng.
 
Trước kia Diêu Phi làm công việc vặt ở trong một rạp hát nhỏ, hơn nữa những rạp nhỏ đó thường không có nhiều khán giả, và diễn viên cũng hiếm có cơ hội được gặp gỡ khán giả. Lần đầu tiên Diêu Phi thấy nhiều người vậy, bảo không căng thẳng là giả.
 
Cô hít sâu và thầm ghi nhớ những điểm dễ bị mắc kẹt trong bản nhạc.
 
“Hai phút sau lên sân khấu nhé.” Kiều Cảnh nói: “Nhớ vị trí, đừng phạm lỗi nha.”
 
Ở phía trước, người dẫn chương trình giới thiệu khách mời, giám khảo và các nhóm trưởng hôm nay. Khán giả điên cuồng la hét, âm thanh vang vọng. Hai phút sau, Diêu Phi lên sân khấu. Cô đứng trong bóng đêm, chờ đợi một chùm sáng nhỏ nhoi.
 
Ánh sáng chiếu vào cô, thế giới yên tĩnh, cô nhẹ nhàng hít thở.
 
Diêu Phi đã sống lại.
 
Hai mươi giây trình diễn trôi qua chóng vánh, đây cũng là màn biểu diễn dài nhất trong bảy năm qua của Diêu Phi, dưới sân khấu có hơn nghìn người xem. Cô ẩn vào bóng tối, nghe được tiếng hú hét đinh tai nhức óc, vả lại nó còn lớn hơn vừa rồi bởi Kiều Cảnh đã lên sân khấu.
 
Kiều Cảnh mới là nhân vật chính.
 
Theo kế hoạch, Diêu Phi sẽ phải xuống sân khấu trong bóng tối, bậc thang cao khoảng hơn một mét với thiết kế không quá hợp lý, ngoài ra nghệ sĩ lên và xuống sân khấu chỉ có thể đi trên cùng một con đường. Không biết ai đã đẩy cô một cái khiến cô bị trượt chân rồi khuỵu xuống bậc thang. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team LuvEva land. Hãy đọc ở trang chính chủ luvevaland.co để ủng hộ view cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. 
 
Cơn đau dữ dội lập tức truyền lên đại não, cô hít sâu một hơi rồi vịn cầu thang đứng lên, sau đó nhanh chóng bước lùi ra sau.
 

Vivian chạy tới: “Cô không sao chứ?”
 
“Không sao.” Diêu Phi đứng thẳng cố chịu đựng cơn đau. Cô nhìn lên sân khấu, sắp tới cô phải đi lên chào cảm ơn. Cô nhất định phải dùng tư thế tốt nhất đối diện với ống kính, hôm nay là ngày cô trùng sinh.
 
Hai phút sau, Diêu Phi lại lên sân khấu, Kiều Cảnh giới thiệu tên cô.
 
Cậu ta vừa dứt lời, dưới sân khấu hoàn toàn yên tĩnh. Tính ra tên Diêu Phi không hề xa lạ vì nó đã từng là cái tên phổ biến một thời. Tại sao Diêu Phi lại ở trên sân khấu nhảy này? Sao Diêu Phi sẽ ở cùng với Kiều Cảnh?
 
Ở chỗ ngồi của cố vấn đặc biệt, Thương Duệ chợt đứng lên vỗ tay. Anh mặc T-shirt thoải mái màu đen, giang đôi chân dài thẳng làm lộ rõ thân người và phần chân cao ráo. Những đội trưởng khác cũng vỗ tay theo, khán giả cũng vỗ tay reo hò vì Thương Duệ đã hoan hô.
 
“Hôm nay nhóm trưởng Kiều đã ra đòn sát thủ rồi, có thể mời được Diêu Phi luôn, cô ấy là thần tượng thời đại học của tôi đấy.” Thương Duệ nhướn môi, nhìn chăm chú vào Diêu Phi bằng đôi mắt đen láy, không rõ những gì anh nói là thật hay giả. Giọng anh rất êm tai, ngữ điệu chậm rãi và thanh nhã: “Hàn Đao Hành, mối tình đầu.”
 
Thương Duệ và Tô Minh lại thoả thuận gì rồi? Thương Duệ ra khỏi đoàn phim thì kĩ thuật diễn xuất hệt như cấp bậc ảnh đế, không nhìn ra được một chút sơ hở nào.
 
“Trùng hợp vậy?” Diêu Phi vẫn giữ nụ cười: “Tôi cũng là fan của anh Duệ.”
 
Phần này không có trong diễn tập, người dẫn chương trình bối rối vài giây, đoạn quan sát nét mặt của Thương Duệ và đạo diễn. Đạo diễn tỏ ra ngỡ ngàng, hiển nhiên ông ta không biết sẽ có biến cố này. Khả năng kiểm soát sân khấu của người dẫn chương trình rất mạnh, anh ta nhanh trí cười nói: “Có duyên vậy à, không thì hai người bắt tay đi nào? Đợi lát nữa xuống sân khấu nhớ lưu lại cách thức liên hệ đó nha, biết đâu có thể tổ chức một buổi gặp gỡ fan nữa. Tôi xem ‘Hàn Đao Hành’ lớn lên đó, tôi cũng là fan của chị Phi đây.”
 
“Tôi rất vinh hạnh, cảm ơn anh đã thích.” Diêu Phi bắt tay với người dẫn chương trình, hoàn thành phép lịch sự.
 
Diêu Phi không thấy Tô Minh. Cô theo lời bước xuống sân khấu và đi đến trước mặt Thương Duệ: “Ngưỡng mộ đã lâu.”
 
“Không ngờ buổi biểu diễn quay lại của cô lại cùng với Kiều Cảnh, tôi chậm một bước rồi, tiếc quá đi mất.” Thương Duệ cầm tay Diêu Phi, nửa thật nửa giả nói: “Mong rằng sau này sẽ có cơ hội hợp tác.”
 
“Chắc chắn rồi.” Diêu Phi tỏ ra khiêm nhường, họ đang thi nhau về kĩ năng diễn xuất.
 
Tay Diêu Phi rất nhỏ, trông không mịn màng và mềm mại, lòng bàn tay thô ráp có những vết chai mỏng trên ngón tay. Thương Duệ cười buông tay Diêu Phi ra, nhìn chăm chăm vào cô không chút kiêng kị với đôi mắt chứa đựng ý cười, sau đó anh ngồi xuống lại. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team LuvEva land. Hãy đọc ở trang chính chủ luvevaland.co để ủng hộ view cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. 
 
Diêu Phi ôm người dẫn chương trình rồi quay về hậu trường.
 
Tiết mục hôm nay không còn phần của Diêu Phi nữa, vậy nên cô đi tới hậu trường thay lại quần áo của mình. Đầu gối đã sưng lên nhưng may là không tổn thương đến gân cốt mà chỉ bị đau thôi.
 
Diêu Phi cài nút áo khoác ngoài, nhận lấy điện thoại do Vivian đưa tới. Di động chợt đổ một tiếng chuông. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team LuvEva land. Hãy đọc ở trang chính chủ luvevaland.co để ủng hộ view cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. 
 
Một tin nhắn được gửi đến từ số điện thoại xa lạ: “Nợ tôi một nhân tình, cô trả ơn bằng cách từ bỏ vai diễn đi.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận