Nhất Bổn Nhật Ký Đích Phát Gian Tình

: Hướng kẻ lừa đảo nã pháo

Thứ hai ngày x tháng x. Thời tiết: trời trong xanh.

Hôm nay thái dương công công thức dậy thật sớm a, thời tiết rất tốt. Buổi sáng a Thẩm làm cơm chan canh cho mình, ăn thật ngon, mình ăn siêu cấp vui vẻ, hôm nay thật hạnh phúc.

Khi tới trường học, đồ đểu Ân Dự kia chạy đến nói với mình, cậu ta lại giúp mình báo thù, hỏi mình nên báo đáp cậu ta thế nào. Cậu báo thù cho tôi khi nào? Tại sao tôi không biết? Mình hỏi cậu ta như vậy, không ngờ cậu ta véo mặt mình, nói giúp mình giết tên lừa đảo trong trò chơi nhiều lần. Cũng có phải mình cần cậu ta báo thù đâu, vả lại cậu ta luôn thích giết người, mình mới không cần đi cùng người như vậy nhé.

Lời phê giáo viên:

Vậy sao…

========================================================

Nhìn lời xin lỗi của Thùy gia lam nhan, Phương Hãn nhất thời không biết nên đáp lại thế nào. Cậu không phải Tiêu tiêu vũ hiết, không có tư cách quyết định có nhận lời xin lỗi này hay không, nên cậu im lặng, xem xem đối phương rốt cuộc là muốn làm gì.

[Nói thầm] [thùy gia lam nhan] nói với các hạ: Kỳ thật anh luôn muốn giải thích với em, thế nhưng mỗi lần anh M em em đều không trả lời.

[Nói thầm] [thùy gia lam nhan] nói với các hạ: Hôm nay thấy em hô loa, anh nghĩ không chừng có thể giúp em. Thật ra, vừa rồi ở Nguyệt Lão bên kia là anh thật lòng.

Không phải chứ? Không phải chứ! Nội tâm Phương Hãn 囧, Lam nhan huynh, huynh nói mấy câu này là gì đây, tỏ tình sao !? Huynh nên biết hiện tại đang nói chuyện với đối tượng là một bé trai a, hơn nữa quan trọng nhất nó mới 10 tuổi, còn chưa được tính là thiếu niên, huynh muốn giết hại đóa hoa quốc gia sao !! Đối phương hiển nhiên không biết trong lòng cậu hiện đang suy nghĩ gì, một mình nói không ngừng.

[Nói thầm] [thùy gia lam nhan] nói với các hạ: Trước đây anh không đúng, sau đó anh cũng nghĩ lại, em từ đầu cũng đã nói em là nam, là tự anh quá ngu ngốc, cho rằng em cố ý mượn cớ, kiên quyết muốn kết hôn với em. Kết quả sau này thật sự xác định em là nam, anh rất tức giận, nên

[Nói thầm] [thùy gia lam nhan] nói với các hạ: Hại em bị những người khác nói thành như vậy, thật xin lỗi. Em có thể tha thứ cho anh không?

Nhìn thấy cái này, Phương Hãn có chút nhịn không được, vỗn nghĩ không lên tiếng, nhưng tại giờ phút này cậu vô cùng muốn xác nhận một chuyện.

[Nói thầm] các hạ nói với [thùy gia lam nhan]: Vì sao bây giờ cậu mới nói với tôi những lời này?

[Nói thầm] [thùy gia lam nhan] nói với các hạ: Thật ra sau khi ly hôn, anh luôn không vui, bây giờ nghĩ lại, trước kia thời gian cùng em rất vui vẻ, anh hy vọng có được một lần nữa.

Ngón tay giơ giữa không trung, Phương Hãn không biết có nên đáp lại không, cậu suy nghĩ một hồi, kìm nén đánh ra mấy chữ.

[Nói thầm] các hạ nói với [thùy gia lam nhan]: Tôi là nam.

[Nói thầm] [thùy gia lam nhan] nói với các hạ: Anh biết.

Điềm tĩnh như cậu thấy lời này cũng không nhịn được muốn trợn trắng mắt, tại sao trong khoảng thời gian này, cậu lại hai lần gặp được lời thoại như vậy, chẳng lẽ thế giới thật sự đại đồng sao…

[Nói thầm] các hạ nói với [thùy gia lam nhan]: Trước nói cho tôi biết tên lừa đảo kia là ai.

[Nói thầm] [thùy gia lam nhan] nói với các hạ: Hình như gọi là secret, người của Thần Chi Lĩnh Vực.

[Nói thầm] các hạ nói với [thùy gia lam nhan]: Cậu chắc chứ?

[Nói thầm] [thùy gia lam nhan] nói với các hạ: Gần như thế, anh thấy rất nhiều lần tên đó đứng cùng acc kia.

Phương Hãn nhíu mày, căn cứ này có điểm không hợp lý, nhưng có còn hơn không, lát nữa cùng Giang Thiên bàn bạc, nói cho cùng trẻ con bị người ức hiếp, người lớn nhất định phải ra tay. Còn có, kia lại là người của Thần Chi Lĩnh Vực, tuy rằng lừa đảo trong game nhiều, người bị lừa cũng không biết bao nhiêu mà đếm, chỉ là ở cái lúc nhạy cảm việc này nói không chừng sẽ dẫn đến tai vạ gì. Nhưng, Giang Thiên là ai a, anh ta chính là bang chủ Sát biến thiên hạ, đám yêu nghiệt dưới tay anh ta còn sợ chưa đủ loạn ấy chứ, càng loạn càng tiện cho bọn họ phóng hỏa giết người.

[Nói thầm] các hạ nói với [thùy gia lam nhan]: Mặc dù có thể có điểm thất lễ, nhưng tôi không phải là Tiêu Tiêu, vậy nên những lời kia cậu tốt nhất chính miệng nói với nó, 88.

Nói xong, không đợi Thùy gia lam nhan đáp lại, cậu liền lui về giao diện đăng nhập, lần nữa lấy thân phận Hồ ly login vào. Mà Thùy gia lam nhan bên đó, đang bị câu nói cuối cùng kia chấn động đến ngẩn ra, ngơ ngác nhìn cái tên xám của Tiêu tiêu vũ hiết, nhất thời trong lòng nảy lên cảm xúc nói không nên lời.

Phương Hãn vừa login, phát hiện acc Giang Thiên cũng sáng, cậu bắn qua yêu cầu tổ đội, đợi sau khi đối phương vào, mang sự việc nói đại khái.

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Vừa rồi nhóc kia có nói với anh, còn khóc nữa, giờ được dì Thẩm ôm vào trong ngủ trưa.

Buổi sáng trong công ty có việc khẩn cấp, anh tới giải quyết xong trực tiếp về nhà, vừa vào cửa đã bị nhóc con đáng thương kia ôm lấy đùi, vừa khóc vừa nói con bị người lừa. Giang Thiên Dự bế nó lên dỗ một hồi lâu mới uất uất ức ức theo dì Thẩm vào trong đi ngủ.

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Thùy gia lam nhan nói tên lừa đảo kia là secret của Thần Chi Lĩnh Vực, anh định như thế nào?

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Đơn giản, giết tên đó tới không chơi nữa thì thôi.

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Vậy có quá nóng nảy không, còn chưa biết có phải là cậu ta không mà.

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Em có ý tưởng gì không?

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Thăm dò một chút đi.

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Thăm dò thế nào.

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Trực tiếp M cậu ta đưa ra giá cao nhất mua Gầm thét, xem cậu ta phản ứng gì, nếu thật sự là tên lừa đảo đó, nhất định sẽ động tâm, sau đó chúng ta tiếp tục đi theo cậu ta thì OK.

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Đi theo tên đó?

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Sách Gầm thét kia hiện đang bày ở sạp acc phụ, anh nghĩ xem nếu cậu ta quyết định bán cho anh, sẽ giao dịch với anh thế nào?

Giang Thiên Dự mỉm cười, thật sự là tiểu Hồ ly thông minh, không hổ là người anh nhìn trúng a. Nếu người kia quyết định bán sách, không có chút suy tính gì sẽ trực tiếp dùng acc phụ giao dịch (nói không chừng còn sẽ thi triển mánh khóe bịp người), vậy bọn họ có thể xác nhận thân phận của tên đó; ngược lại, nếu tên kia đủ cẩn thận, sẽ phải mở thêm acc lấy sách từ acc phụ, sau đó dùng acc chính giao dịch với bọn họ, chỉ cần đi theo tên đó, tất cả đều OK. Tuy rằng biện pháp này vẫn còn có sơ hở, dùng trong hiện thực có lẽ không phù hợp, nhưng đây là game a, không giống với hiện thực. Với lại, lúc có tiền, tâm lý đề phòng của con người đều sẽ không tự giác hạ thấp, hơn nữa gặp mặt mới là điểm quan trọng.

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Vậy anh đi M tên đó.

[Đôi ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Không được, tôi với anh đều không thể đi, chúng ta và Tiêu tiêu vũ hiết quá thân thiết, tạo acc mới cũng không được, cậu ta thấy cấp thấp nhất định sẽ cho rằng là kẻ lừa đảo.

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Anh log acc khác là được mà.

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Phải 80+

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: 92 được không ?? 

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: = = log đi.

Chưa tới một giây, acc khác của Giang Thiên Mộ Vũ liền thêm vào đội ngũ, là một Thiếu Lâm tên ‘nước sôi’, Phương Hãn kiểm tra tư liệu, thế nào lại là ngọc 5555, vì vậy cậu lại ghen ăn tức ở…

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Nhìn anh, tôi lại nhớ đến câu nói kia.

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: ?

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Kẻ có tiền chết tiệt…

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: …

Sự việc tiến triển rất thuận lợi, nhìn thấy Nước sôi cũng chính là Giang Thiên ra giá, đối phương rất thoải mái mà đồng ý, lập tức kêu Giang Thiên đến tọa độ nào đó ở Lạc Dương kiểm tra lại hàng rồi giao dịch. Khi tới nơi, Kiệt Mậu‘,Liên đứng lên phát qua một cái giao dịch, đợi cửa sổ bắn ra, Giang Thiên nhanh chóng chụp hình.

[Đội ngũ] [nước sôi]: Quả nhiên là tên đó.

Nhìn thấy đối phương thả sách lên ô giao dịch, Giang Thiên cười lạnh thả vào 3800v, tiếp theo lập tức đổi thành 38, tiếp đó khung giao dịch liền được khóa, tên lừa đảo này thật tinh mắt vô cùng.

[Nói thầm] [Kiệt Mậu ‘,Liên] nói với các hạ: Khốn nạn, lừa đảo cút cho tao !!

[Nói thầm] các hạ nói với [secret]: Cậu mới khốn nạn tên lừa sách, chờ đến khi bị giết không dám ra khỏi thành đi!

[Nói thầm] [secret] nói với các hạ: Chỉ dựa vào mày?

[Nói thầm] các hạ nói với [secret]: Chờ xem.

Nói xong, thoát acc Nước sôi, Giang Thiên Dự lập tức liền hạ lệnh truy sát trong toàn bang.

[Bang hội] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Mọi người gần đây có thấy ngứa tay không?

[Bang hội] [thiên biên nhất chi hoa]: Có a, không chỉ có tay phía dưới em cũng…

[Bang hội] [T ` Lan đạt na]: thét-ing… A Hoa câm miệng !!

[Bang hội] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Có muốn giết người?

[Bang hội] [vô vũ mộc mục hương]: Giết ai?

[Bang hội] [Giang Thiên Mộ Vũ]: secret Thần Chi Lĩnh Vực.

[Bang hội] [thiên biên nhất chi hoa]: Hở, Thần Chi Lĩnh Vực à, nghe nói bang bọn họ trâu bò rất nhiều.

[Bang hội] [nhã trong ưu nhã]: Báo cáo lão đại, em ngứa tay ạ!

[Bang hội] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Chỉ cần tên đó ở dã ngoại liền giết, mở Vụ Ảnh, anh trả.

[Bang hội] [nhã trong ưu nhã]: Thằng đó chọc anh?

[Bang hội] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Ừ, tên đó lừa Tiêu tiêu vũ hiết.

[Bang hội] [nhã trong ưu nhã]: A, Tiêu Tiêu à…

[Bang hội] [thùy gia lam nhan]: Lão đại, anh sao quan tâm cậu ta vậy?

[Bang hội] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Con anh, có thể không quan tâm sao

Lời này vừa nói ra, không thể nghi ngờ là một hòn đá ném xuống dòng nước lặn, lật đổ một đám người. Một mảnh im lặng quỷ dị qua đi, tiếp theo tiếng gào rú kích động của bang chúng, xem ra mọi người đều bị chấn động không nhẹ, trong đó kinh sợ nhất không ai vượt qua Thùy gia lam nhan. Con trai !? Đây là cái khái niệm gì? Cậu vội vàng cúi đầu tính tính, lão đại hình như là ba mươi mấy, vậy con của anh ấy cũng mười mấy tuổi, có trưởng thành hay chưa vẫn là một vấn đề…

[Bang hội] [thùy gia lam nhan]: Lão đại con của anh, năm nay mấy tuổi?

[Bang hội] [Giang Thiên Mộ Vũ]: 10 tuổi, vừa lên tiểu học năm ba.

10 tuổi !? Thùy gia lam nhan choáng váng, đây đã không phải là vấn đề vị thành niên, cậu dường như thoáng cái nhảy vọt đến hàng ngũ luyến đồng [luyến đồng = yêu trẻ em


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui