Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Bọn quỷ hồn một trận kinh hãi, quỷ bên cạnh còn chưa nói ra, Cái Vĩnh Tài đã giận dữ lên, vỗ gậy quát to:

"Tiểu thái giám ở đâu tới, dám nói khoác mà không biết ngượng! Đừng tưởng rằng ngươi cùng bọn thái giám có quan hệ tốt ta sẽ nhường nhịn ngươi, chọc giận ta, cũng giống như ngươi muốn làm một con quỷ mới!"

Lý Tiểu Dân lạnh lùng cười, cũng không nói nhiều, duỗi ngón tay bắn ra, một cổ tiên lực từ đầu ngón tay phóng ta, hóa thành phi đạn, bắn về phía Cái Vĩnh Tài.

Cái Vĩnh Tài ngẩn ra, né tránh không kịp, bị đạn chỉ tiên lực kia bắn trúng người, đau đến độ lớn tiếng kêu thảm, ngửa mặt lên trời té nhào xuống đất, bịt chỗ bị tấn công lăn lộn trên đất, đâu còn có thể gắng gượng đứng lên.

Bọn quỷ hồn cực kỳ hoảng sợ, chỉ thấy Lý Tiểu Dân hời hợt, liền đánh bại một lệ quỷ nổi danh hung hãn, đều sợ hãi kêu lên bay về phía sau, không dám tới gần hắn.

Thủ lĩnh bọn cung nữ, mỹ nữ mày kiếm La Y Y kia gót sen nhẹ bước, uyển chuyển đi qua đây, thi lễ với Lý Tiểu Dân, ôn nhu nói:

"Vị tướng quân này, nếu là hoàng thượng đích thân phong "Linh Tú chân nhân", An Nam tướng quân, tại sao còn mặc áo quần thái giám?"

Lý Tiểu Dân ngẩn ra, cười khổ nói:

"Việc này, nếu kể ra thì dài dòng lắm. Nàng nếu không tin, ta trong này có chứa bức thư phong thưởng do chính tay hoàng hậu nương nương viết, nàng cầm lấy xem, sẽ hiểu rõ."

La Y Y đưa tay đón lấy, Lý Tiểu Dân nhìn vóc người nàng yểu điệu, mảnh mai tinh tế, bộ ngực sữa cao vút, trong lòng không khỏi nóng lên, đưa bức thư cho nàng, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng vuốt lén, mặc dù chưa được thực thể hóa, nhưng tiên lực phân bố trên bàn tay hắn, vẫn như cũ có thể vuốt ve bàn tay mềm mại tinh tế của nàng, lạnh buốt trơn mịn, ngoại trừ có hơi lạnh, cảm giác cũng không tệ lắm.

La Y Y mày ngài nhíu lại, trong lòng thầm cảm thấy kỳ lạ, thái giám này như thế nào lại háo sắc như vậy, đã biết mình là cao tổ mẫu nhiều đời trước của hoàng đế đương triều mà vẫn cợt nhả như thế, lùi ra sau hai bước, xem kỹ bức thư, quả nhiên viết phong hắn làm Linh Tú chân nhân ở mặt trên, chịu trách nhiệm bảo vệ Kim Lăng.

La Y Y động gót sen bước tới, trả bức thư lại cho Lý Tiêu Dân, vén áo thi lễ nói:


"Hóa ra tướng quân thật sự là Linh Tú chân nhân, tiểu nữ tử đã thất lễ. Tướng quân tới đây, có dụng ý gì?"

Lý Tiểu Dân cúi đầu thưởng thức một đôi meo meo lớn trước ngực nàng, cười bỉ ổi nói:

"Cũng không có dụng ý gì cả, chỉ là muốn nói các ngươi sau này lập khế ước với ta, làm quỷ nô của ta, như vậy được chứ?"

Bọn quỷ hồn nghe xong kinh hãi giận dữ, đều chỉ vào Lý Tiểu Dân mà mắng to. Ngay cả những cung nữ kia, cũng không nhịn được tức giận, trong tiếng oanh lời yến, càng nhiều chỉ trích đối với cuồng vọng của Lý Tiểu Dân.

Lý Tiểu Dân cũng không muốn theo chân bọn họ nói nhảm, nhẹ nhàng vung tay lên, lười biếng nói:

"Lai Quỷ à, đem đám nô tài không nghe lời này đều bắt lại cho ta!"

Tiếng gào thét điên cuồng từ bốn phương tám hướng vang lên, ba trăm quỷ vệ, hiên ngang xuất hiện ở trong hư không, vung linh đao, nhe răng cười bao vây từng đoàn quỷ hồn, cất giọng khàn khàn quát:

"Tiểu quỷ to gan, dám vô lễ với chủ nhân, đáng bị giết sạch, để các ngươi hồn phi phách tán, không được siêu sinh!"

Linh lực cường đại, từ bốn phía điên cuống xông tới, những quỷ hồn tu luyện nhiều năm sợ đến độ mặt biến sắc, dồn ở một chỗ run rẩy không ngừng. Thậm chí có một số thái giám còn ôm chặt thị vệ, cao giọng khóc rống lên.

Lão thái giám nhìn cường địch bốn phía như hung thần ác sát, trong lòng kinh hãi:

"Ở đâu tới nhiều cao thủ như vậy, lại có thể không bị pháp khí ảnh hưởng, xông vào địa bàn chẳng thể nào vượt qua, linh lực đến độ này, đã vượt xa chúng ta rồi!"

Lão thấy tình thế không ổn, quyết định thật mau, rất nhanh bay tới trước mặt Lý Tiểu Dân, dập đầu bái lạy, cung kính nói:


"Chủ nhân trên cao, xin nhận của lão nô một lạy!"

Thấy thủ lĩnh đã đầu hàng, đám thái giám kia cũng đều là hạng người ngã theo chiều gió, rối rít quỳ trên mặt đất, khiến cho cả tập đoàn thái giám cũng quỳ trên mặt đất hướng Lý Tiểu Dân khấu đầu, miệng nói:

"Chủ nhân tha mạng, tiểu nô nguyện hàng!"

Lý Tiểu Dân mỉm cười, liền thấy một cái ghế từ xa bay tới, rơi xuống phía sau hắn. Lâm Lợi đỡ ghế, cung kính mời hắn ngồi xuống, đồng thời bưng chén trà lên, mời hắn dùng trà.

Thấy bọn thái giám đã hàng, bọn thị vệ một vùng sợ hãi hỗn loạn, muốn cùng bọn quỷ vệ liều mạng, nhưng đưa mắt nhìn lại, tùy tiện chọn một người cũng đủ giết sạch đám quỷ bọn chúng, đều sợ đến chân tay luống cuống, không dám động đậy.

Cái Vĩnh Tài cố gắng từ trên mặt đất đứng lên, vung gậy răng sói, quát to:

"Ngươi muốn làm chủ nhân chúng ta, trước tiên phải lộ ra bản lĩnh thực sự mới được!"

Gã bay nhanh tới, gậy răng sói tàn nhẫn bổ xuống, đánh thẳng tới đỉnh đầu của Lý Tiểu Dân!

Lý Tiểu Dân ngồi trên ghế, tay bưng chén trà cúi đầu chậm rãi thổi trà, thấy gã vung gậy đập tới, ngay cả mí mắt cũng không giật, vẫn như cũ thổi trà như thường.

Sa tướng quân canh giữ ở bên cạnh, thấy thị vệ này lớn mật như vậy, không khỏi giận dữ, bay tới nhanh như chớp, hung hăng đập một chùy lên mặt Cái Vĩnh Tài, đập vỡ khiến toàn bộ linh thể của gã bắn ra, chỉ kịp kêu thảm một tiếng, cái đầu đã bị đập nứt bay tứ tán, toàn bộ linh thể cấp tốc bay ngược về sau.

Một quỷ vệ xông tới, bổ xuống một đao, chặn ngang Cái Vĩnh Tài chém đứt ra, linh thể hóa thành hai đoạn, vặn vẹo giãy dụa ở không trung.


Ngón tay Lý Tiểu Dân lười biếng búng ra, mười mấy quỷ vệ bên cạnh bay nhanh lên trên, loạn đạo chém xuống, chém linh thể to lớn kia thành nhiều mảnh nhỏ, mỗi người túm một mảnh, nhét vào trong miệng. Chỉ có Sa tướng quân ngại Cái Vĩnh Tài linh lực thấp, chẳng thèm chém giết, còn cho binh sĩ tâm phúc dưới quyền vài miếng, bỏ vào trong miệng nhai, giống như loài người cắn hột dưa, tán gẫu để giải sầu.

Chứng kiến lệ quỷ hung hãn Cái Vĩnh Tài chỉ một lúc đối mặt, liền đã hồn phi phách tán, bị bọn quỷ vệ phân nhau ăn, bọn thị vệ sắc mặt đại biến, lại nghe được lệ quỷ bốn phía gào thét quát mắng, cũng không dám cứng đầu nữa, quỳ trên mặt đấu khấu đầu quy hàng, nguyện ý làm quỷ nô trung thành của Lý Tiểu Dân, chỉ cầu hắn đừng giết hại mình.

Tập đoàn cung nữ bên kia, thấy kết quả của Cái Vĩnh Tài, rất nhiều nữ quỷ xinh đẹp cũng sợ đến độ lạnh run, không đợi La Y Y hạ lệnh, đã quỳ xuống đất, sợ hãi quỳ lạy, chỉ cầu Lý Tiểu Dân tha mạng.

La Y Y ngoái đầu nhìn lại, bọn cung nữ đã quỳ xuống hơn phân nửa, số còn lại mặt cũng đều không còn chút máu, kỳ thật là sợ đến độ quên cả quỳ.

Trong lòng nàng thầm than, biết tình thế nghiêng về kẻ mạnh, mà Lý Tiểu Dân có quỷ vệ bảo hộ mạnh như vậy, cũng chưa chắc quan tâm đến thực lực những quỷ hồn như bọn họ, cũng chỉ đành tiến lên cúi lạy, dịu dàng nói:

"Chủ nhân trên cao, xin nhận của thiếp thân một lạy!"

Lý Tiểu Dân gật đầu mỉm cười, gọi nàng lại đấm chân thay mình, lại hướng về phía bọn quỷ vệ kia ra lệnh nói:

"Đi dẫn toàn bộ quỷ bên trong hoàng cung đến đây cho ta, ta cũng không rảnh thanh lý bọn chúng, bây giờ dù sao vẫn nên có một kết cuộc mới được!"

Bọn thị vệ nhận lệnh rời đi, cũng truyền lời tới hai cô gái phong sương, muốn các nàng nhận lệnh của chủ nhân, cùng đi thu hàng nữ quỷ trong cung. Mà hai vị tướng quân thì dẫn theo mấy gã quỷ vệ lực lượng cường đại, đi đào pháp khí dưới lòng đất lên cầm đi gửi vào trong điện thờ bỏ hoang, để tránh pháp lực của chúng ngăn trở đường đi của chúng quỷ.

Trong khắp hoàng cung, nhanh chóng vang lên tiếng quỷ gào thê lương, lập tức dưới sự đe dọa của bọn quỷ vệ, từng con quỷ sợ đến độ im tiếng, bị bọn họ vung linh đao, thúc ép bay tới mảnh đất trống này. 

Đợi tới lúc chúng quỷ đến đông đủ, Lý Tiểu Dân đang ngồi trên ghế giữa mảnh đất trống nhàn nhã thổi trà, do mấy nữ quỷ xinh đẹp hầu quạt, La Y Y quỳ bên chân hắn, thay hắn đấm chân cẩn thận, những phi tần triều trước kia lại đứng sau lưng đấm vai thay hắn, một bộ dạng giống như hoàng đế, đó là "Hưởng thụ giống hoàng đế" thương gia thời sau thường nói, cũng không còn gì hơn cái này.

Lý Tiểu Dân buông chén trà, giao cho mỹ nữ mày kiếm quỳ bên chân, đưa mắt nhìn lại, quỷ hồn khắp cung, cũng đã tụ lại ở chỗ này, một vùng đông nghịt quỳ trên mặt đất, lúc nhúc toàn đầu quỷ, nhìn qua có khoảng chừng hai ba ngàn.

Vị trí các quỷ hồn quỳ trên mặt đất này, là do Lâm Lợi bố trí. Những nam quỷ và quỷ thái giám kia cũng còn miễn được, nhưng bọn nữ quỷ đều đã tuyển nữ quỷ vẻ mặt xinh xắn, quỳ trước mặt Lý Tiểu Dân, Lý Tiểu Dân thấy vậy mặt mày hớn hở, trong lòng vui sướng vô cùng.


Ở trước mặt hắn, rất nhiều bạch y mỹ nữ xếp thành hàng ngũ chỉnh tề quỳ rạp xuống đất, bạch y vốn bó, mày liễu mắt phương, mặt đều cúi thấp, không dám nhìn thằng vào hắn.

Bên trong những mỹ nữ này, đều có cung nữ các triều đại, cũng có phi tần các triều, lẫn lộn ở cùng một chỗ, cũng đoán không rõ thân phận ban đầu, chỉ có thể nhìn mỹ nhân đến no mặt, quỳ gối vẻ mặt ngoan ngoãn, cúi đầu phục tùng, đều một bộ dạng để ta lấy ta đoạt, khiến Lý Tiểu Dân miệng ăn mở to, chỉ tiếc tiên lực bản thân không thể lãng phí tùy tiện, nếu hóa thực thể cho bọn họ, sẽ gặp rất nhiều trợ ngại đối với tu luyện của chính mình, cũng chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, tạm thời nhẫn nại vậy.

Ở trước mặt mấy ngàn quỷ hồn, ánh mắt Lý Tiểu Dân uy nghiêm quét qua, trầm giọng nói:

"Hôm nay gọi các ngươi tới, là muốn lập ra điều lệ cho các ngươi, sau này không được làm phản, biết rồi chứ?"

Chúng quỷ vội vàng khấu đầu, hoảng sợ nói:

"Chủ nhân cứ việc phân phó, tiểu quỷ tuyệt không dám làm trái!"

Lý Tiểu Dân cười nói:

"Thật ra cũng không có gì, chẳng qua chỉ là muốn các ngươi sau này ở tại một chỗ xác định, không nên chạy loạn khắp nơi. Hơn nữa, sau này không thể tùy tiện rình coi chuyện của người sống, phải đem việc rình coi biến thành sự nghiệp thiêng liêng nhất! Cụ thể là công tác tình báo, ta sẽ tuyển chọn quỷ hồn, để bọn họ tiếp nhận thông tin huấn luyện, gồm có mỗi ngày rình coi thế nào, đều ghi chép lại, báo cho bộ phận cấp trên, để tiến hành sàng lọc thông tin. Hiểu rồi chứ?"

Chúng quỷ khấu đầu nhận lênh, nghĩ lại thì vị chủ nhân mới này cũng không bắt mình làm công việc gì nguy hiểm, trong lòng cũng yên tâm hơn.

Nhớ tới vết xe đổ của Đại Nhi, Lý Tiểu Dân dặn dò nói:

"Về phần nguyên tắc theo dõi, sau này nữ quỷ phải theo dõi nữ tử, nam quỷ theo dõi thị vệ, quỷ thái giám theo dõi thái giám, cũng không thể làm loạn, nếu có quỷ nhìn bậy, chính là biến thái, phải chịu trừng phạt của… thanh kiếm chính nghĩa, đã hiểu chưa?"

Chúng quỷ vội vàng khấu đầu, liền hô lên tuyệt đối sẽ không làm loạn bố cục, xin chủ nhân yên tâm.

Lý Tiểu Dân nhìn trước mắt quỷ hồn khấu đầu nhận lệnh, gật đầu mỉm cười, từ ghế đứng lên, cúi đầu cười nói với La Y Y:

"Đi theo ta! Sau này nàng cứ đi theo Nguyệt Nương, ngoài cùng nàng ta học một số thứ, sau này còn phải hầu hạ sinh hoạt hằng ngày của ta, rõ rồi chứ?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận