Bọn lệ quỷ gào rống, vây công lên, cùng quỷ vệ khác mãnh liệt chém giết, thề cứu chủ tử bị ép ở trong vòng vây ra.
Lý Tiểu Dân hạ lệnh Sa Tằng Nhị xông vào ngăn cản chúng quỷ, bản thân cùng nhị nữ Phong Sương vây công U Minh Sát Vương.
Tinh Oánh Nhận rời vỏ, bổ mạnh về phía quả cầu, liền thấy quả cầu vươn ra hai cánh tay, vung một đôi linh đao, lớn tiếng gào thét cùng Lý Tiểu Dân liều mạng.
Ngoại trừ cánh tay, quả cầu còn có đôi cánh dài, vỗ phành phạch, hướng bầu trời bay đi, lại bị hai giai nhân thanh tú ở không trung, vung Phong đao Sương kiếm, ra sức đánh vào đầu, ép lão quay lại.
Một người hai quỷ, vây quanh U Minh Sát Vương tàn sát một trận. Sau hơn mười chiêu, Lý Tiểu Dân lớn tiếng gào to, Tinh Oánh Nhận cuồng mãnh bổ tới, nhất thời chặt đứt tiên lực khổng lồ trên linh đao, ở trước quả cầu, vẽ ra một đạo vết thương thật sâu.
Mà ở trên bầu trời, một đôi giai nhân xinh đẹp bay múa phiêu dật, da trắng hơn tuyết, ánh mắt như đao, cũng giơ đao kiếm lên, trong miệng lầm rầm niệm chân ngôn, liền thấy gió sương nổi dậy, từ trên đao kiếm phóng ra, nhắm thẳng hướng U Minh Sát Vương đánh tới!
Trong gió sương, hình dáng đao kiếm, trùm trời đắp đất, thoáng chốc cuốn quả cầu vào trong, vô số Phong đao Sương kiếm, điên cuồng vẽ loạn trên quả cầu, sẹo sâu vô số, không ngừng ăn mòn linh lực khiến U Minh Sát Vương dần dần yếu nhược.
U Minh Sát Vương lớn tiếng rú gào, chính lúc đó phóng lớn mấy lần, trên quả cầu mọc vô số gai nhọn, điên cuồng đâm tới nhị nữ. Lại thêm cái miệng khổng lồ dài vài trường răng nhọn đỏ lòm, hàm trên hàm dưới chạm nhau vang tiếng lách cách, hung hăng cắn tới nhị nữ Phong Sương!
Mặc dù đã thành quỷ nhiều năm, nhưng rốt cuộc nữ tử vẫn ưa sạch sẽ, quay đầu thấy ác vật như vậy, Phong Sương nhị nữ không khỏi lui về sau, lộ ra một đường nhỏ, khiến cho U Minh Sát Vương đang bị thương nặng bay nhanh ra, nhắm hướng chân trời phóng đi!
Mang theo mồ hôi lạnh đầy người, trong lòng U Minh Sát Vương cực thán cực hận, hôm nay thật là xui xẻo, không ngờ địch nhân hung ác như thế, thủ hạ nhiều binh giỏi tướng mạnh như vậy, cơ hồ bị hãm ở đây! Kế trước mắt, cũng chỉ có thể tạm thời rút lui, sau này lại đi Đông Sơn, tìm huynh trưởng kết bái báo thù rửa hận! Mà đạo tặc Âm Sơn phái, chỉ biết chia rẽ ly gián, lợi dụng lực lượng bản thân đi đối phó địch nhân của bọn họ, dựa vào bọn họ báo thù, chỉ sợ không trông cậy được.
Trong trời đêm, một quả cầu tròn vo mọc gai nhọn đầy người, vỗ cánh điên cuồng bay đi, mắt thấy sắp bay khỏi nơi này, chợt nghe tiếng xé gió vang lên sau lưng, đã mất linh lực biến hóa và tránh né, chỉ đành bi thảm kêu lên một tiếng, liền bị linh tiễn kia phá không bắn tới, cắm phập vào trong cơ thể, cả người từ trên cao rơi xuống.
Chưa kịp rơi xuống đất, liền đã có vài tên quỷ vệ từ chỗ tốt lao ra giết, vung linh đao, bổ mạnh từ trên xuống, chém quả cầu nát bấy.
Lý Tiểu Dân cũng đã phi thân tới, Minh Vương châu giơ lên cao, ánh sáng đen bạo phát, mạnh mẽ đánh lên từng miếng linh thể vở vụn, vang tiếng xèo xèo, từng miếng đều bị ánh sáng đen thiêu đốt thành khói trắng bay lên, ở không trung thì hóa thành vô hình.
Dưới uy lực cường đại của Minh Vương châu, U Minh Sát Vương vọng tưởng muốn gắng gượng giữ cho linh thức không bị diệt vọng cũng hoàn toàn thất bại, trên mỗi mảnh còn thừa, đều há lớn mồm, nghiến răng nanh lên tiếng rít, thanh âm the thé chói tai, người khắp thành nghe được đều cảm thấy tê dại, nổi da gà khắp người.
Ngay cả Lý Tiểu Dân cũng cả người phát lạnh, mạnh mẽ áp chế sự khó chịu, dùng ánh sáng đen của Minh Vương châu chiếu khắp nơi, tiêu trừ tất cả linh thể còn sót lại của U Minh Sát Vương, nhắm chấm dứt nguy cơ lão sống lại, khiến cho lão vĩnh viễn không thể trở lại thế gian này lần nào nữa.
Tiếng kêu thảm thiết sợ hãi từ bốn phương tám hướng vang lên, từ xa xa vọng tới, mấy ngàn lệ quỷ đang ở cùng bọn quỷ vệ khổ chiến cũng gào thét điên cuồng, cảm thấy kinh ngạc sợ hãi đến cực điểm khi nhìn thấy chủ quỷ bản thân anh minh vĩ đại lại cứ như vậy mà xong đời.
Mà mấy ngàn quỷ hồn dưới sự thống lĩnh của ba trăm quỷ vệ, lại hưng phấn rống lên, biết chủ nhân đại triển thần oai, đã giết chết quỷ địch ngay trước mắt!
Kinh ngạc lúc đầu trôi qua, đại chiến hai bên, lại lần nữa triển khai!
Mấy ngàn quỷ hồn, vung linh đao quỷ trảo, hướng phía địch mạnh mẽ như lốc cuốn, điên cuồng chém giết khiến bọn lệ quỷ lộ vẻ khiếp đảm, không để ý bọn chúng chạy trốn tứ tán, vẫn men theo thành đuổi giết, đem cả Kim Lăng thành, biến thành chiến trường anh dũng giết địch!
Dưới sự chỉ dạy của Lý Tiểu Dân, chúng quỷ vệ đã học xong khẩu hiệu "Đầu hàng không giết" vân vân, lớn tiếng hô to, liền có bộ hạ của quỷ hồn lên tiếng hưởng ứng, lệ quỷ chạy trốn khắp nơi, dưới sự truy đuổi gắt gao của rất nhiều quỷ địch, không thể không quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, khấu đầu mà nước mắt chảy ròng ròng, chỉ cầu mong không bị hồn phi phách tán mà thôi!
Thủ lĩnh chúng quỷ hồn hiệu trung với Lý Tiểu Dân, hưng phấn kỳ lạ, dẫn theo bộ hạ của mình, điên cuồng hét loạn, nhằm hướng thành Bắc, liều chết xong vào đại bản doanh của quỷ địch!
Bọn lệ quỷ bảo vệ thành Bắc, nhìn thấy mảng lớn địch quỷ liều chết xông tới, trong miệng vừa hét câu "U Minh Sát Vương đã chết", lại sợ đến độ mặt không còn sắc quỷ, tương đối run sợ!
Bởi vì bọn chúng biết, tin này là sự thật! Mặc kệ bọn chúng gọi linh lực hay chủ quỷ ra sao, cũng không thể liên lạc được với lão một chút nào!
Phòng tuyến kiên cố, ầm ầm sụp đổ. Vô số lệ quỷ té nhào xuống đất, rên rỉ gào khóc, cúi đầu đầu hàng. Text được lấy tại
Ngẫu nhiên có quỷ hung hãn không chịu nhận thua, dưới sự vây công của rất nhiều quỷ hồn, liền hồn phi phách tán, mãi mãi không thể siêu sinh!
Đại chiến dẹp loạn, hết thảy đã kết thúc.
Cả giới quỷ ở Kim Lăng, từ đó thống nhất, Lý Tiểu Dân đại thắng ra oai, quét sạch Kim Lăng, ngay cả các tiểu quỷ trốn trong góc tối cũng bị bắt hết, đàn áp khiến bọn chúng tiếp nhận lãnh đạo của mình. Nếu có kẻ không theo, lập tức tiêu diệt, không để lại tia họa ngầm nào!
Từ sau lúc đó, quỷ hồn khắp thành Kim Lăng, ngoan ngoãn cúi đầu, nghe theo sự điều khiển của Lý Tiểu Dân, không có quỷ nào có dũng khí sinh hai tâm nữa.
Tiếp theo, Lý Tiểu Dân hạ lênh, quỷ giới ở trong thành, thực hiện chế độ bảo giáp* nghiêm khắc, tất cả quỷ hồn đều phải liệt kê trong danh sách, có nhiệm vụ trị an và sưu tầm tình báo, còn phải thường xuyên báo cáo công việc cho thủ lĩnh, cẩn thận đề phòng, không được để cho quỷ hồn nơi khác trà trộn vào trong thành Kim Lăng. Nếu có quỷ hồn mới tới, cần phải báo cáo cho các vị thủ lĩnh, dẫn vào trong doanh của tân quỷ tiếp nhận huấn luyện.
Sa Tằng Nhị tướng quân ở trong thành thẳng tay chiêu binh, tinh tuyển quỷ hồn có linh lực thâm hậu vào trong quân đội, xếp vào Quỷ quân. Mà quỷ hồn được tuyển vào Quỷ quân, đều rất tự hào, cảm thấy mình so với quỷ hồn bình thường, cao quý hơn nhiều lắm.
Mỗi con quỷ, đều có sổ ghi chép lại công lao của bản thân. Chờ đến khi công lao có được đã nhiều, đạt tới một tích phân nào đó, liền có thể lựa chọn từ chối hoặc chấp nhận pháp sự do chủ nhân triệu tập hoà thượng đạo sĩ làm, thay vong hồn bọn họ siêu độ. Nếu chấp nhận, liền có thể đầu thai chuyển thế, thoát khỏi nỗi khổ của dã quỷ, nếu không muốn đầu thai, lại tiếp tục thành quỷ, nhưng lại được học một ít thuật tu luyện linh lực quỷ vệ ở nơi nào đó, cố gắng nhắm tới cảnh giới quỷ tiên.
Ngoài điều khiển quỷ giới Kim Lăng, Lý Tiểu Dân ở trong quan trường cũng chiếm được khen ngợi.
Sau trận đại loạn này, thành Kim Lăng một vùng hoang tàn, rất nhiều nhà đều có tang sự, tiếng khóc ai oán, lan khắp thành. Ngay cả gia đình quan lại, cũng treo cờ tang, cung kính đưa thân nhân nhập thổ.
Mặc dù Lý Tiểu Dân có trách nhiệm bảo vệ thành trì, xảy ra đại sự bậc này, hắn cũng có một ít trách nhiệm liên quan, nhưng hắn lại cố gắng vãn hồi, cứu người trên dưới hoàng cung từ trong biển lửa, dốc hết sức đuổi diệt ma quỷ, công lớn bậc này, cũng không thể không thưởng.
Lúc đầu Lý Ngư co quắp tê liệt trên mặt đất, dùng ánh mắt đáng thương nhìn Lý Tiểu Dân đại triển thần oai, lúc diệt trừ lệ quỷ, thì đã tràn đầy ngưỡng mộ và sợ hãi đối với hắn. Trải qua lần bị hù dọa này, bệnh liền hấp hối, nhưng vẫn cố gắng hạ lệnh hậu thưởng hắn, nhắm khiến hắn yên lòng. Mấy ngày gần đây, pháp sư thành Kim Lăng lớp chết, lớp trốn, lại không có kẻ nào lưu lại trong thành. Nếu bởi vì chuyện xử phạt mà khiến hắn giận dữ ly khai lần nữa, thành Kim Lăng thật sự không còn ai để trông cậy nữa.
Chu hoàng hậu ở trên triều hạ lệnh, phong Lý Tiểu Dân làm An Nam bá, thực ấp năm trăm hộ. Từ đó phong hắn làm bá tước, ở trong triều càng khó dây vào hơn.
Lý Tiểu Dân nhân cơ hội tiến cử một nhóm quan viên có ý đầu quân cho bản thân, chỉ nói bọn họ trong lúc rối loạn đã trợ giúp chính mình, cố gắng bình định sự sợ hãi của dân chúng, khiến rối loạn chưa hiện đã dập bị dập tắt, đều có công lao. Chu hoàng hậu nghe vậy cùng ban thưởng, tăng một vài bậc, đạt được chức vị tương đối trọng yếu, để bọn họ càng cần mẫn thay Lý Tiểu Dân làm việc.
Ngoài việc giúp Lý Tiểu Dân thăng quan tiến chức, Lý Ngư còn mãnh liệt yêu cầu, nhất định phải tìm được môn đạo tu chân mời vào triều, để bảo vệ bổn triều không bị ma quỷ xâm nhập. Hữu tướng Tiễn Tùng liền nhân cơ hội ở trước giường bệnh của lão tiến cử pháp sư phái Âm Sơn, nói là bọn chúng pháp lực thâm hậu, nhất định có thể đảm nhiệm được. Chỉ là gần đây do cùng thủy quái ở hải ngoại tranh đấu, tuy diệt được thủy quái, nhưng pháp lực của chúng pháp sư cũng bị tổn hại, bây giờ chưa thể vào triều. Đợi qua một thời gian, liền tiến triều gặp vua, để quân vương sai bảo.
Lý Ngư mang bênh nghe được rất mừng, lập tức hạ chỉ, triệu chúng pháp sư phái Âm Sơn vào triều. Chỉ đợi bọn họ khôi phục pháp lực, liền lập tức vào triều gặp vua, tất có phong thưởng. Trong thánh chỉ có hàm ý, đó là muốn chọn phái Âm Sơn làm môn đạo bảo vệ đất nước.
Đối với chuyện pháp sư Âm Sơn cùng thủy quái tranh đấu đạo trí pháp lực hao tổn, Lý Tiểu Dân chỉ cười nhạt. Chỗ thủy quái, e rằng ngược lại phải đổi thành môn đạo hộ quốc phái Quy Sơn trước đó càng đúng sự thật hơn. Đối với phái Âm Sơn sắp đầu nhập vào trong triều, hắn trong lòng cũng có chút lo lắng, nhưng lại chẳng biết nên làm thế nào, chỉ đành phải mỗi ngày gia tăng tu luyện, lại đốc thúc chúng quỷ không được buông lỏng việc tu luyện, ứng phó với đại chiến sắp tới.
Trong thành Kim Lăng, khắp nơi đã trải rộng tai mắt của hắn, chuyện lớn nhỏ trong nhà các quan viên, đều được viết vào trong tình báo, đặt trên bàn hắn, để hắn tìm đọc.
Trong mấy vạn quỷ nô mới thu được, một số có chút tài quỷ, có thể thay hắn xử lý vụ việc.
Có vài người lúc còn sống làm công việc tình báo, sau khi chết lại tiếp tục làm công việc này, nên cũng khá thuận lợi. Công việc thu thập tình báo, do những tiểu quỷ bình thường làm, mà tập hợp từ trong lượng lớn tin tức tạp nham lấy ra tình báo trọng yếu báo cáo cho chủ nhân, chính là trách nhiệm của những tình báo viên chuyện nghiệp.
Những tình báo viên này, cũng không phải tất cả là người nước Đại Đường. Trong đó có quan viên tình báo phái nước Bắc Triệu, Tây Thục, Trần ở tại Nam Đường, sau khi đột tử, không thể gửi hồn chuyển thế, liền ngưng tại nơi đây, chán nản sống qua ngày. Bây giờ bị Lý Tiểu Dân thu phục, nắm lấy tàn hồn, không thể không cúi đầu nghe lệnh, đem chuyện nước nhà khi còn sống, tất cả đều gác sang một bên, chỉ còn biết hiệu trung một lòng với chủ nhân.
Lý Tiểu Dân ngồi trong phủ, nhìn từng tin tình báo truyền tới, gật đầu mỉm cười.
Thủ hạ của hắn, có ba trăm quỷ vệ một lòng bảo vệ chủ; quân đội ngoài biên thành, ba ngàn quỷ tốt phụ trách trụ an kinh thành; lại thêm trước sau chiêu nạp, ba vạn quỷ dân cúi đầu nghe lênh. Quỷ giới cả thành Kim Lăng, đã được thành lập như một khối sắt cứng, có thể nói, Lý Tiểu Dân chỉ dưới đế vương của thành Kim Lăng, không người nào quỷ nào, có thể lay động quyền uy của hắn.
--- -------
Chú thích: - Bảo giáp: chế độ biên chế hộ tịch ngày xưa để quản lý nhân dân theo nhiều tầng. Một số nhà hợp thành một giáp;một số giáp hợp thành một bảo; giáp có giáp trưởng; mỗi bảo có một bảo trưởng.