Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Khôn Trữ cung, bên trong Thiên Thính.

Ánh mặt trời trên cao chiếu xuyên qua cửa sổ trên mái nhà vào phòng, khắp phòng đều trở lên sáng ngời.

Ở trên giường trong Thiên Thính là một mảnh hỗn loạn. Áo ngủ bằng gấm tùy ý ném trên giường, cũng không có người đem chúng dọn đi, mà tấm chăn trên giường thì vẫn còn lưu lại một chút dấu vết ẩm ướt gì đó.

Phòng tuy là Thiên Thính, nhưng cũng rất rộng rãi. Bốn phía bày biện rất nhiều ngọc khí và châu báu, cùng với rất nhiều món đồ đẹp đẽ. Dưới ánh sáng mặt trời chiếu rọi, phát ra ánh sáng lấp lánh chói mắt. Châu báu đầy trong phòng cũng tạo cảm giác xa hoa của hoàng gia.

Ở trước cửa, có bày một cái ghế nằm rất dài, trên được trùm mấy tấm khăn thêu vô cùng tinh mĩ. Ở trong hoàng cung, cho dù là đến một cái ghế cũng được trang trí tinh xảo đến cực điểm, khiến kẻ khác không khỏi cảm thán. Hơn nữa lớp khăn khá dày, khi ngủ trên đó lại tạo ra cảm giác như nằm trên tơ lụa, rất thỏa mái.

Mà trên đó lúc này lại đang có một tiểu thái giám mi thanh mục tú đang cúi đầu, ngồi suy nghĩ cái gì đó. Sắc mặt lộ vẻ sầu khổ, nhưng ánh mắt lại rất linh động, con ngươi lấp lánh chuyển loạn, giống như đang có chủ ý gì vậy.

Cửa phòng lúc này đột nhiên mở ra. Tiểu thái giám giống như là bị tiếng mở cửa làm kinh động, hắn ngẩng đầu lên nhìn ra cửa.

Vừa nhìn thấy, hắn không khỏi hít một hơi, bị vẻ xinh đẹp tuyệt vời này làm cho đầu óc hoa cả lên.

Cửa phòng vừa mở, một mỹ nhân mặc hoa phục nhẹ nhàng bước vào.

Dưới ánh sáng mặt trời sáng lạn, chiếu thẳng lên trên lễ phục hoàng hậu của nàng, phát ra những tia sáng khiến người đối diện lóa mắt.


Đối với mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần như vậy, dù châu báu trong cả phòng này cộng lại, cũng không thể át đi ánh sáng của nàng!

Nữ tử xinh đẹp đến cực điểm này, được ánh sáng của bộ quần áo hoa lệ tôn thêm vẻ đẹp, cảm giác mê người vô cùng.

Trên gương mặt xinh đẹp của nàng, lại trầm tĩnh như nước, ánh mặt lạnh băng vô cùng uy nghiêm. Khiến người ta nhận ra, nàng chính là người thống trị cao nhất hoàng triều đại đường, hoàng hậu được vạn nhân kính ngưỡng, cao quý và uy nghiêm như vậy, khiến người khác không dám khinh nhờn.

Ngọc thể của nàng, vẫn lả lướt tinh trí như trước, đầy gợi cảm và thành thục, nhưng tiểu thái giám trước mặt nàng lại không dám suy nghĩ mien man, hắn cung kính quỳ xuống, dập đầu, nói: "Nô tài Tiểu Dân Tử, khấu kiến hoàng hậu nương nương!"

Hoàng hậu nương nương mẫu nghĩ thiên hạ, nàng nhẹ nhàng bước tới, thong thả đi đến trước mặt Lý Tiểu Dân, hơi cúi đầu, nhìn tên thiếu niên gan lớn này, trong ánh mắt lấp lóe tinh quang, lại không ngừng biến ảo, như đang do dự quyết định gì đó.

Rút cục, vẻ mặt trầm tĩnh của nàng đã trở lại, nàng như đã quyết tâm, khẽ mở đôi môi anh đào, chậm rãi nói: "Tiểu Dân Tử, ngẩng đầu lên!"

Lý Tiểu Dân nghe lời ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn lên trang phục cao quý, rồi chuyển lên dung nhan khuynh thành khuynh quốc của nàng, nhìn vẻ trang nghiêm, khiến người khác kính ngưỡng của nàng, nhưng trên đó đầy vẻ lạnh lùng bình tĩnh, không thể nhận ra được tâm ý của nàng.

Ánh mắt của Chu hoàng hậu lẳng lặng nhìn gương mặt của thiếu niên tuấn mỹ đang qùy trên mặt đất, mà Lý Tiểu Dân cũng bình tĩnh đối mắt với nàng, cả hai đều không nói gì cả, trong căn phòng bỗng trở lên trầm mặc.

Sau một lúc, mỹ nữ xinh đẹp tôn quý mới mở miệng, chậm rãi nói ra một câu lạnh lùng: "Đừng lên, cởi quần!"

Lý Tiểu Dân ngơ ngạc nhìn nàng, hắn nghe thấy bậc mẫu nghi thiên hạ tôn quý, hoàng hậu lại ra lệnh mà hắn thể tưởng tượng nổi, hắn dần hiểu ra, là nàng muốn kiểm nghiệm thân thể hắn.


Sau khi nàng xem xét cẩn thận, sẽ chuẩn bị khai đao, hay là chỉ cần cắt cái đó đi, sau này sẽ không rắc rối nữa? Lý Tiểu Dân thật sự là không đoán được suy nghĩ của nàng. Đối mặt với nữ tử cao quý và xinh đẹp tuyệt trần này, lại nhìn ánh mắt lạnh băng uy nghiêm, trong đầu hắn không dám có một tia phản kháng nào, vì thế liền đừng dậy, tự tay cởi quần, sau đó nhẹ buông ta, để quần trượt xuống dưới chân.

Đừng trước mặt nữ tử mặc hoa phục lộng lẫy này, Lý Tiểu Dân còn thấp hơn nàng một chút, vì thế hắn bị khí thế của nàng làm cho chỉ biết cúi đầu. Text được lấy tại

Ánh mắt của Chu hoàng hậu, chậm rãi hạ xuồng dần từ trên khuôn mặt của hắn, nhìn cái vật khiến nàng sợ hãi, sau đó liền hít mạnh một hơi, dường như đây là việc khiến nàng khiếp sợ nhất từ trước tới giờ.

Ngọc thủ không chút tỳ vết của nàng chậm rãi nâng lên, mặc dù còn có chút chần chừ, nhưng vẫn kiên định đưa tới, nhẹ nhàng vỗ về, giống như là muốn khảo nghiệm cái vật đó, để chắc chắn nó không phải là ảo giác.

Lý Tiểu Dân cắn môi, cảm thấy hạ thân được ngọc thủ mềm mại của nàng vuốt ve, hắn không biết nên làm gì.

Bị hoàng hậu tôn nghiêm tự tay khảo nghiệm hạ thân, đãi ngộ cao quý như thế khiến hắn không tin nỗi. Trong tưởng tượng của hắn, đáng ra phải có một đám thị vệ tiến vào, xem xét thân thể hắn, sau đó thì vung đao chém lung tung, rồi kéo đi hủy thi diệt tích, không để người ta biết một chút nào.

Nhưng mà mặc kệ hắn đang còn trong trầm tư suy nghĩ khó hiểu thế nào, thì nơi đó cũng đã bán đứng hắn, nó đã dựng đứng lên phản ứng ý chí của hắn, dáng vẻ hùng dũng, không chút cố kị mà chỉ thẳng vào hoàng hậu.

Đôi ngọc thủ ôn nhu của hoàng hậu giống như là bị phản ứng của nó dọa cho sợ, nàng lưu luyến rời tay khỏi đó, sau đó đôi tay vuốt lên, đặt trên vai của hắn, rồi chậm rãi ấn xuống, đẩy hắn ngã ngồi trên ghế nằm.

Cẩn thận ngồi ở bên một góc của ghế nằm tinh xảo, Lý Tiểu Dân không biết làm thế nào đành nhìn nữ tử xinh đẹp này, hắn thấy sắc mặt nàng nhu hòa, nhẹ nhàng đi từng bước đến trước mặt hắn, sau đó thì làm ra một tư thế thân mật khiến người khác không thể tin nổi dán chặt vào người hắn, đôi thỏ ngọc cao vút đầy đặn ở ngay trước mặt hắn, mang theo một cỗ hương thơm khiến lòng người rung động truyền ra, tiến thẳng vào trong mũi hắn, khiến hắn ngây ngất đến mức đầu váng mắt hoa, phảng phất như say rượu. Hắn không nhịn được vươn đầu lưỡi ra, thong thả hướng về chỗ cao vút của bộ hoa phục cao quý kia, nhẹ nhàng liếm!


Cảm thấy được đầu lữơi mềm mại của thiếu niên lướt qua, thân thể Chu hoàng hậu không khỏi run nhè nhẹ, sau đó nàng lại khôi phục dánh vẻ trang nghiêm vốn co, dưới ống quần hoa lệ, đôi chân thon thả ngọc ngà tách ra, khóa chặt lấy hai chân xích lõa của thiếu niên, nhẹ nhàng cọ xát một chút.

Cảm thấy đầu gối của mình chạm vào một thứ gì đó rất mềm mại và trơn nhãn, hai mắt Lý Tiểu Dân trừng lớn, không dám tin tưởng ngẩng đầu nhìn lên dung nhan xinh đẹp tuyệt sắc của Chu hoàng hậu, thấy trên môi nàng hé ra một tia tươi cười thần bí.

Thân thể của Lý Tiểu Dân không tự chủ được hơi run lên, bởi vì trong lúc hai chân hắn tiếp xúc, hắn kinh ngạc phát hiện, ở nơi thần bí giữa hai chân nàng, dưới cung trang hòa lệ, vị hoàng hậu xinh đẹo tuyệt vời này, dĩ nhiên lại không mặc đồ lót.

Ngay lúc hắn đang run rẩy vì phát hiện ngạc nhiên này, Chu hoàng hậu đã làm động tác tiếp theo: nàng dùng đôi ngọc thủ của mình, đặt lên đôi vai của thiếu niên, sau đó chậm rãi, thong thả nhằm ngay giữa hai chân hắn, rồi ngồi xuống!

Cảm giác tuy là lần đầu tiên được tiến vào nơi thần bí khít khao của hoàng hậu tôn quý, nhưng mà hắn không có chút trở ngại tiến vào ngọc thể mê người của nàng, con mắt của Lý Tiểu Dân trong chớp mắt trừng lớn, cảm giác hắn nhận được vừa khít chặt vừa ẩm ướt, giống như tia sét trong nháy mắt xé toang đêm tối, khiến trong đầu hắn như có gió mưa quay cuồng, trong lòng cũng không ngừng chấn động.

Ánh mắt hắn mê man, đón nhận ánh mắt kiện định của Chu hoàng hậu, thấy trên đôi má trắng mịn của nàng hơi ửng hồng, nhưng vẫn kiên định nhìn kỹ thiếu niên đang còn trong suy tư này, từng chút một, đưa ngọc thể cao quý của nàng hạ xuống, cùng bờ mông đầy đặn và đùi ngọc mát lạnh dần chạm sát vào đùi hắn.

Trong tích tắc đó, hai người đều không nhịn được, cùng rên lên một tiếng!

Cảm giác kết hợp khăng khít này, vô cùng thoải mái khiến ánh mắt của Chu hoàng hậu không thể che dấu được xuân tình hưng phấn, điều đó cùng cho Lý Tiểu Dân thấy, sự khát vọng về tình dục mãnh liệt của ngọc thể cao quý này!

Khuôn mặt của thiếu niên, dưới cảm giác về sự ôm ấp đặc biệt mê người bên trong ngọc thể của nàng, nhẹ nhàng run lên. Vẻ trắng nhợt sợ hãi đã dần dần chuyển thành đỏ bừng, sự khiếp sợ trong mắt thiếu niên dần biến mất, hắn lẳng lặng cùng nàng đối mắt, vì giờ phút này, hắn đã hiểu được lòng nàng muốn gì.

Sự đồng tình trong lòng thiếu niên dần dần xuất hiện, tay hắn, vốn không biết làm gì nay đã đặt lên vòng eo của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể thơm mát mềm mại nhưng đã lâu tịch mịch này!

Dưới ánh mắt đồng tình của Lý Tiểu Dân, trên gương mặt xinh đẹp cao quý của Chu hoàng hậu dần xuất hiện vẻ ngượng ngùng, nhưng nàng không chịu nổi sự khát khao trong lòng, hai tay vẫn đặt trên vai thiếu niên, hơi thở gấp gáp nóng bỏng, bắt đầu đung đưa thân thể mềm mại. Dưới sự đụng chạm thân mật của hai bộ phận quan trọng, khiến đôi nam nữ có cách biết xa về tuổi tác và địa vị này những kích thích mãnh liệt vô cùng.


Động tác của nàng, ngay từ đầu vẫn còn có chút không thuần thục, tựa hồ như còn chưa quen với tư thế này; nhưng theo kinh nghiệm thức chiến dần tăng lên, động tác của nàng dẫn trở lên thuần thục, bắp đùi thon thả trắng nonc liên tục va chạm với đùi của Lý Tiểu Dân, phát ra những tiếng "ba ba" mê hồn. Cảm giác bảo bối của Lý Tiểu Dân liên tục ra vào trong cơ thể mình, khiến Chu hoàng hậu vui mừng xen lẫn xấu hổ không dám nhìn hắn, trong đôi mắt đẹp đầu vẻ ôn nhu, ngập nước.

Tay Lý Tiểu Dân, lớn mật đặt lên eo của nàng, thậm chí còn luồn vào khám phá bên trong váy của nàng, lớn mật vuốt ve bờ mông căng tròn trắng như tuyết của hoàng hậu nương nương, cảm giác ướt át và mềm mại trơn nhẵn truyền từ tay hắn, khiến dục hỏa của hắn bốc cháy bừng bừng, làm hắn không thể thỏa mãn với việc Chu hoàng hậu chủ động mãi.

Thân thể của hắn, bỗng làm ra sức lực cường hãn đến mức không ai tin nổi, có chút liều mạng đừng lên, chậm rãi ôm đại mỹ nữ so với hắn còn cao hơn này đi dần về phía giường lớn.

Ngọc thể cao quý gợi cảm của nàng dính sát vào thân thể có chút đơn bạc của thiếu niên, trong ánh mắt chứa đầu khâm phục và kinh ngạc, đùi đẹp thon dài cuồn chặt lấy hông của hắn, cảm thụ bảo bối cứng rắn của hắn vẫn ở trong thân thể nàng, hai gò mà nàng đỏ bừng, mang theo một tia tươi cười thỏa mãn, giang tay ôm chặt lấy cổ của thiếu niên, phát ra những tiếng rên rỉ thỏa mãn bên tai hắn.

Trên giường, một đôi tuấn nam mỹ nữ đang nằm đó, cả hai đang trần truồng ôm chặt lấy nhau, sau khi đã trải qua hưng phấn cực độ, cả hai đều đang liên tục thở dốc.

Sau khi nhịp thở đã hơi bình tĩnh lại, Lý Tiểu Dân ngẩng đầu lên, trong lòng rất phức tạp nhìn khuôn mặt ngọc xinh đẹp hồng nhuận trước mặt, nhìn thấy vẻ mặt thỏa mãn của nàng, hắn có chút còn không tin nổi, người mà hắn vừa đặt dưới thân, lại còn tiếp xúc khăng khít như vậy, lại chính mà bậc mẫu nghi thiên hạ đại đường, vô cùng uy nghiêm và cao quý, hoàng hậu nương nương.

Bộ ngực sữa của nàng cứ thế lộ ra, bầu ngực cao vút, dưới nhịp thở dốc kịch liệt, liên tục phập phồng, cảnh tuyết trắng này ẩn chứa vô cùng hấn dẫn, khiến Lý Tiểu Dân không nhìn được cúi đầu xuống, ngậm nó vào trong miệng. Đầu lưỡi chơi đùa với nụ hoa đỏ hồng, hơn nữa thỉnh thoảng còn dùng sức cắn nhẹ.

Đối với cử động phóng đãng của tiểu thái giám này, Chu hoàng hậu không ngờ lại không chút trách mắng, ngược lại nàng còn dùng đôi ngọc thủ mềm mại của mình ôm chặt lấy đầu hắn, phát ra những tiếng cười quyến rũ vô cùng mị hoặc.

Không biết trải qua bao lâu, hơi thở của cả hai đã trở lại bình thường, trái tim phức tạp lặng lẽ cùng nhau đập, hoàng hậu cao quý phảng phất như nhớ lại thân phận của mình, trên khuôn mặt thỏa mãn của nàng xuất hiện vẻ thẹn thùng, cúi thấp đầu xuống.

Đôi tay của Lý Tiểu Dân, nhẹ nhành vuốt ve vòng eo tinh xảo cùng bờ mông mượt mà của nàng, tinh tế đánh giá khuôn mặt đầy thẹn thùng xen lẫn vui sướng của nàng, cảm thụ rõ ràng ngọc thủ của nàng đang vuốt ve khắp thân thể hắn, mười đầu ngón tay mềm mại ướt át, nhẹ nhàng chơi đùa với bảo bối trần đầy dục vọng của hắn, vì thế nàng rất kinh ngạc, hít mạnh một hơi, vội rút tay lại.

Sư chịu đựng của Chu hoàng hậu thật sư làm cho hắn giật mình. Đến cả Tần quý phi hay mạnh tiên nhi tập võ công lâu ngày, cũng không kéo dài thể lực được nhe nàng. Điều này khiến Lý Tiểu Dân không khỏi thầm than, quả nhiên mà hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, thể chất cùng sự chịu đừng, người thường khó lòng so bì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận