Nhất Dạ Phu Thê Bách Dạ Ân


"Nói như vậy, ở đây không có ai là đối thủ của lão đại nhà các ngươi sao?" Kỷ Miên tò mò.

Dù nhãi ranh đó bò ra từ trứng rồng, trên người lấp lánh đủ loại bản năng nghịch thiên, nhưng suy cho cùng chỉ là một ấu tể đang dậy thì thôi, tâm sinh lý thiếu hụt chưa hoàn thiện hết.

Vũ khí có lợi hại hay không còn phụ thuộc vào người cầm cán.

Nhãi ranh đó dù sở hữu sức mạnh phách lối thì cũng không thể nào duy ngã độc tôn vậy đi? Ít nhất cũng phải có người chế ngự chứ?
Ôn Duyệt Văn trầm ngâm: "Năm ngoái lão đại đã bị đánh bại bởi nước Z."
"Nước Z?" Nhớ không lầm hoàng gia nước Z là tộc hải tượng thì phải.

Chử Kiên liếc Ôn Duyệt Văn một cái, khi không lại đem chiến tích bại trận của lão đại ra nói, có Omega nào sẽ tiếp nhận một phối ngẫu yếu kém chứ, cái quân sư ngu ngốc này!
Chử Kiên vội nói: "Miên tỷ đừng hiểu lầm.

Năm ngoài lão đại bọn ta vừa mới thay long lân, cả người đều đau nhứt, tinh thần uể oải, không hề có hứng thú tham chiến.

Nhưng vì quy định đặc thù, bỏ thi sẽ đội sổ, lão đại đã miễn cưỡng thi đấu đến chung kết, một đường vẫn luôn rất oanh liệt!"
Sơ Úc Thần bổ sung: "Đúng đúng.

Nếu không phải con hải tượng đó đặc thù dùng tiếng rống công kích, lão đại chúng ta sao có thể bực bội nằm lăn ra sàn."
Kỷ Miên méo mặt: "Nằm lăn ra sàn? Để làm gì?"
Ôn Duyệt Văn che mặt.

Hai tên ngu ngốc này!
"Lão đại ăn vạ nha!" Chử Kiên hồn nhiên nói.

"Ăn vạ?" Kỷ Miên bắt đầu chảy xuống mấy vạch hắc tuyến.

Còn có thể chơi như vậy? Uy, mặt mũi nước N vứt vào đâu?
"Ha ha, phải nói lúc đó lão đại đáng yêu chết mất.

Nghe tiếng công kích xong lập tức mắng hải tượng kia hát dở như shit sau đó nằm lăn ra sàn, nói rằng không chấp nhận được giọng hát như vậy nên phải chết ở đây để thanh lọc tâm hồn! Ha ha, lão đại một mạch nằm như vậy suốt một tiếng, tên hải tượng kia cảm thấy bị sỉ nhục nên đã đá lão đại xuống khỏi đài, lão đại bị phán thua nhưng không phục, nằm tiếp một mạch tới chiều!"
Sơ Úc Thần càng kể càng hăng, quên luôn việc cấp cho lão đại nhà mình cái quần để đội lên.

Chử Kiên cũng cười tít mắt: "Lúc đó một đám Omega vây quanh an ủi, lão đại đều không chịu nghe.

Omega còn mắng chửi tên hải tượng kia, thi đấu thì thi đấu, rống lên để làm gì, tên hải tượng kia cũng phải đau khổ lăn đến xin lỗi lão đại.

Lão đại vẫn nhất quyết muốn thanh lọc tâm hồn bằng cách nằm chết.

Mãi đến khi vương hậu gọi điện thoại đến, nói rằng nếu lão đại tiếp tục làm mất mặt hoàng gia liền sẽ 'phế' nàng, nàng mới chịu đứng dậy, quýnh quáng bụm mông nhỏ chạy về KTX!"
Kỷ Miên: "..."
Ôn Duyệt Văn thật là bội phục hai con hàng này, các ngươi là công thần trợ lực hay là phản thần bôi đen?! Càng bôi càng đen không tả nổi!
Mắt thấy Sơ Úc Thần sắp há mồm nói bậy tiếp, Ôn Duyệt Văn nhanh tay lẹ mắt, nhét luôn trái táo trên bàn vào mồm bạn tốt.

Hắn tâm bình khí hòa nói: "Miên tỷ đừng nghe hai tên ngốc này nói hưu nói vượn.

Lão đại lúc đó vừa thay vảy, tâm lý rất không ổn định, lại không có mẹ đẻ ở bên cạnh nên ấu tể thời điểm thay vảy đều cảm thấy rất nhạy cảm, yếu ớt.

Lão đại đã rất mạnh mẽ vượt qua thời kì đó một mình, bác sĩ tâm lý cũng không cần đến.

Chỉ là lão đại có đòi hỏi rất cao về khoản hưởng thụ âm nhạc, vậy nên mới bị kích thích làm ra những hành động...!khụ, ngu xuẩn đó.

Về sau lão đại không cho phép ai nhắc đến chuyện đó nữa đâu."
Kỷ Miên lại chỉ tập trung đúng vào một câu, đòi hỏi rất cao về hưởng thụ âm nhạc, nàng có hơi chột dạ yên lặng.

Nếu nhãi ranh đó mà biết nàng...!
"Miên tỷ?"
"A, ta hiểu rồi, ta sẽ không hỏi lão đại ngươi lung tung đâu." Kỷ Miên nói.

Đùa à, chuyện mất mặt của nước N như vậy, đem đi hỏi trực diện nhãi rồng đó, không khéo nhãi rồng ưa sĩ diện, một đập tiễn nàng chầu ông bà sớm cũng nên! Mạng nhỏ chỉ có một, không nên chơi ngu như thế!
Lúc này trên đài đã bắt đầu thi đấu, bốn người trong phòng lên tinh thần, tập trung quan sát.

Hạng mục thi đấu cận chiến này mô phỏng theo phương thức đánh nhau nguyên thủy.

Tức là đối kháng 1vs1, không được sử dụng ám khí cũng như chất cấm, chỉ cần dùng toàn lực bản năng thi đấu, vật ngã đối phương khỏi đài là thắng.

Trong thi đấu cũng sẽ không tránh khỏi ngộ thương, tuy nhiên nếu hành động thi đấu nào vượt quá mức ngộ thương, trở thành cố ý giết người thì sẽ bị tước bỏ tư cách thi đấu ngay.

Đồng thời Hội đồng Liên minh tháp Cực Quang sẽ gửi công hàm kỉ luật nặng về cho quốc gia tuyển thủ đó.

Có tám tuyển thủ lọt từ vòng bảng vào vòng trong này, bắt cặp ngẫu nhiên rồi đánh.

Với hai trận đầu tiên, Âu Thùy Tiệp Á Luân cơ hồ dùng tác phong vân đạm phong khinh mà thắng.

Không có gì lạ, khi sau ba lần giao chiêu, địch thủ đều bị nhãi rồng đá khỏi sàn đấu dễ dàng.

Đại khái để nhãi rồng chấp nhận đánh tới chiêu thứ ba cũng là một loại công nhận đối thủ, vậy nên những kẻ thua đó vô cùng kích động, hồ hởi được một đám ùa vào tung hô.

Kỷ Miên đen mặt.

Được rồi, người ta đấu với tộc nhân khủng bố nhất tự nhiên mà cầm cự được ba chiêu, thế là lợi hại lắm rồi.

Nghĩ một hồi, Kỷ Miên nhịn không được hỏi: "Uy, dù thế nào ta thấy cũng hơi mơ hồ, lão đại các ngươi xinh đẹp như vậy? Bọn họ lúc đánh nhau sẽ không nhường lão đại ngươi đi?"
Nếu nói nhãi rồng đó đem Alpha người ta bẻ cong cũng quá có khả năng đi chứ.

Sơ Úc Thần nhếch mép: "Thời gian đầu đúng là vì lão đại quá xinh đẹp, có một đám Alpha trêu ghẹo nàng giống bình hoa, lão đại trước sau luôn giữ tác phong hoàng gia tôn quý, không rảnh rỗi đôi co với đám người đó.

Sau này, trong lúc huấn luyện, trên sàn đấu liền lấy một đánh năm, hành cho một đám kêu cha gọi mẹ, giáo quan hoảng sợ bảo nàng ngừng tay.

Nàng chỉ nói 'thời gian huấn luyện là hai giờ, bây giờ chưa phải lúc kết thúc'."
Nghe tới đây thôi Kỷ Miên đã thấy bi ai cho đám trẻ đáng thương kia rồi.

Bị tộc rồng treo lên mà đánh trong suốt hai tiếng, xương cũng đều nát rồi đi, quá đáng thương!
Nhưng ai bảo đám người đó ăn no nhứt nách đi trêu vào một con rồng Alpha chứ! Còn là một con rồng cái Alpha SS, rồng cái thường thù dai gấp hai rồng đực có được không!
Sau đó Kỷ Miên tập trung quan sát trận chiến hơn, không hổ là những vị sau này sẽ đứng trên ngai vị quyền lực tối cao, được đào tạo giá trị chiến lực bài bản ngay từ nhỏ, mỗi thế đánh đều vô cùng hiểm hóc, càng đánh càng kịch liệt rần rần.

Kỷ Miên ngồi quên ngoài cũng bị chọc ngứa ngáy cả người, tranh thủ học lỏm được vài chiêu, để dành sau này dùng tới.

Không thể phủ nhận năng lực học lỏm của Kỷ Miên hơi bị cao, trước giờ không chỉ tên biến thái kia mà cả sư phụ vỡ lòng cũng từng nhận xét nàng như vậy.

Mãi đến tận khi mặt trời đứng bóng, lúc này mới bước vào trận chung kết cuối cùng, Âu Thùy Tiệp Á Luân là người lọt đến vòng này không ngoài dự đoán.

Bất quá đối thủ của nàng lại là vị Đại công tước nước Z tộc hải tượng, năm ngoái cũng là kẻ đánh bại nàng.

Úc, không đúng, bị nàng ăn vạ.

Cái này có thể coi như kì phùng địch thủ gặp nhau, một trận phục thù không?
Diện mạo Đại công tước nước Z cũng thuộc loại tuấn dật ưa nhìn, vóc người vô cùng khỏe khoắn, cơ bắp cuồn cuộn, làn da khi phơi ngoài nắng lại hiện lên một tầng sáng bóng tối màu.

Đại khái là mồ hôi đi.

Ở xa Kỷ Miên cũng đã bị cái vóc người to tướng kia làm tưởng tượng ra được, hắn ta hẳn cũng một người đầy thể vị của Alpha, thúi muốn chết!
Ai nói Omega và Alpha có sức hút đặc biệt về mùi chứ, Kỷ Miên trước kia lăn lộn cũng gặp qua đủ loại Alpha.

Ấn tượng đa phần là tám năm không tắm hay sao, hôi nách hôi chân, hôi dọa chết nàng! Cứ đứng gần trong phạm vi ba bước, Kỷ Miên thật muốn nhổ xuống cái khướu giác linh mẫn của mình đi cho rồi!
Chỉ duy nhất Alpha nữ tính sẽ khác, Kỷ Miên cảm thấy Alpha nữ tính xét về vóc người không có hùng hổ dọa người, trái lại mảnh mai dẻo dai, với cả thể vị cũng không quá nồng nặc cay mũi.

Vậy nên Kỷ Miên thiện cảm vẫn dành cho phái nữ nhiều hơn.

Đó là lý do nàng có bạn gái cũ chứ không có bạn trai cũ.

Trên đài thi đấu, Đại công tước nước Z hướng Âu Thùy Tiệp Á Luân cười, nhe răng lộ cả hai cây răng nanh dài dán vào môi dưới: "Tiểu rồng béo năm nay sẽ không giở trò ăn vạ nữa đi?"
"Alma, ngươi nói nhiều quá." Âu Thùy Tiệp Á Luân liếc mắt nhàn nhạt.

"Oa, điện hạ ngầu quá đi mất!" Một tiếng kinh thán khe khẽ.

Đối diện nhã gian đám người Kỷ Miên là dãy ngồi lộ thiên, bên đó là các vị công chúa, công nương, công quân của các xứ sở quyền lực khác.

Theo Kỷ Miên được biết Omega hoàng tộc và tông thất vào tháp Cực Quang đa phần trọng học về lễ nghi và xã giao nhiều hơn là việc rèn luyện thể lực, trí lực như Alpha.

Và cả đám Omega quý tộc kia hau háu nhìn Âu Thùy Tiệp Á Luân như sói đói, nếu không phải vì trọng lễ nghi mặt mũi, phỏng chừng cũng giống như đám fan não tàn, lao lên vồ vập cho bằng sạch rồi.

Không biết mỗi ngày đều trong lòng bọn họ có suy nghĩ trăm cách la liếm nhãi rồng không nhỉ?
Kỷ Miên thật quá lý giải đi chứ.

Omega nào thẹn thùng cách mấy đứng trước mị lực của nhãi rồng rồi thì chỉ có nước bị quấy nhiễu đến chân đều nhũn! Aiz, thiếu nữ tộc rồng SS, quả thật quá hại người a!
Đột nhiên cảm nhận được một đạo ánh mắt bắn đến, Kỷ Miên ngước lên vừa vặn mắt đối mắt với Âu Thùy Tiệp Á Luân.

Đôi mắt xám tím có lẽ do len mắt duyên cớ, hôm nay tối màu đi hẳn, bất quá càng thêm tà mị.

Sau đó chỉ thấy vị Trữ quân điện hạ nước N nổi danh lãnh đạm thành thói, cư nhiên dưới ánh dương quang chói lòa, chậm rãi nâng khóe môi kéo thành nụ cười hại nước hại dân.

Bốn phía đổ đến tiếng hít khí lạnh dồn dập.

Thế nào là trăm hoa đua nở, thế nào là xuân đến hòa tan băng tuyết, thế nào là ôn nhu cưng sủng? Chỉ ngắn ngủi một nụ cười đã lột tả toàn bộ nhu tình đó.

Dù rằng biết nụ cười ấy xa vời không dành cho bản thân đi nữa, đám người xung quanh cũng bị diện mạo phong hoa tuyệt đại này nhiếp trụ, ngẩn ngơ hồi lâu.

Đó là vẻ đẹp vượt lên mọi chủng loại giới tính, vẻ đẹp khiến người ta kinh thán chiêm ngưỡng, phảng phất một kiệt tác mỹ lệ của tạo hóa vậy.

Kỷ Miên âm thầm che mặt.

Con mịa nó, đấu thì lo đấu đi, cười cái quần què gì, chói mù mắt tró ông đây!
Sơ Úc Thần ôm đống bim bim thì gấp gáp nói: "Miên tỷ, ngươi che mặt làm gì, mau mau lột áo cổ vũ lão đại! A phi, ý ta là mau mau hôn gió cổ vũ lão đại! Lão đại sắp đấu rồi đâu!"
....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui