Nhất Đao Xuân Sắc

Đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng!

Thành phần: xôi thịt, cẩu huyết, cổ kim hỗn độn, hài pink bựa vân vân

Liều lượng: 1 lần / ngày, 50 câu / lần

Chống chỉ định: trẻ dưới 18 tuổi cùng những người không tiếp thu được độ hoan thoát hỗn loạn của sản phẩm (tuy nhiên đặc biệt khuyến khích vượt rào chống chỉ định)

Hạn sử dụng: vô thời hạn, đọc lúc nào cũng không bao giờ là quá trễ

Nhà sản xuất và phân phối: Lạc Hữu cung

Sản phẩm này là hàng made by Phúc Vũ, chỉ nhằm mục đích giải trí, không có tác dụng thay thế phiên ngoại hàng thiệt giá thiệt.

Nếu đã thông qua hướng dẫn sử dụng rồi thì…. Let’s gooooooooo!

Hôm nay tất niên ngày lành tháng tốt, tệ phái Lạc Hữu cung một lần nữa vô cùng hân hạnh giành quyền khai mạc đại hội Nhất bách vấn, khách mời danh dự lần này không ai khác chính là các vị mỹ nam tử trong Nhất đao. Lại nói quá trình mời mọc trải qua bao gian lao khổ ải, để mời được các vị gia kia, chúng tôi đã phải thỉnh cầu sự trợ giúp của Niếp Thập Tam Niếp đại hiệp. Mà điều gì có thể khiến cho Niếp đại hiệp chịu mở tôn khẩu? Sách có câu, con đường ngắn nhất để bắt quàng làm họ với Niếp Thập Tam chính là con đường hoàng kim đi qua Hạ Thập Ngũ. Vì vậy cung nhân Lạc Hữu cung một lần nữa phải hy sinh tài sản xương máu đút lót cho Hạ đại nhân. Cuối cùng nhờ Niếp đại hiệp nhất ngôn đề bạt, Tạ Thiên Bích và Tô Tiểu Khuyết cũng chịu đại giá quang lâm dắt tay nhau tham dự buổi phỏng vấn hôm nay. Tô cung chủ ban đầu một mực yêu cầu để Đường tam thiếu gia Đường Nhất Dã làm người chủ trì đại cuộc. Chỉ là Phúc Vũ đồng chí sao có thể cam tâm, mình ra sức thì mình phải là em mờ xi chính thức! Vì thế Phúc Vũ giở thủ đoạn hù dọa Đường Tiểu Dã rằng những câu phỏng vấn lần này đều liên quan tới vấn đề 18+ hoàn toàn không thích hợp với một con người ngây thơ thuần khiết tuy ngoại hình là U30 nhưng tâm hồn vẫn còn U18 như Đường ‘qua tử’ đây. Kết quả da mặt dày + âm hiểm Phúc Vũ đã thành công dụ Đường Tiểu Dã rút lui có trật tự (tiêu sái nghiêng người tránh đi một chiếc dép phang tới). Vì vậy tại Lạc Hữu cung đèn kết hoa giăng diêm dúa từ trong ra ngoài, siêu chủ trì Phúc Vũ, sau khi đá đít Đường tam thiếu gia, đang bận rộn cắm hoa ở đại điện, nơi sẽ diễn ra buổi phỏng vấn vào trừ tịch, chợt nghe mọi người kinh hô.

Xa xa giữa không trung, hai thân ảnh một trắng một đỏ đang phiêu phiêu bay vào viện lạc. Phúc Vũ từ đáy lòng cảm khái: Cao nhân quả là cao nhân, đại môn rộng mở không thèm đả động, tường cao cả trượng cứ thích vượt lên chính mình. Chỉ thấy bạch y nhân, tay trái cầm đao khí thế lăng lệ, tay phải vòng qua thắt lưng hồng y nhân. Bạch y nhân tuấn lãng phi phàm, đôi mắt hẹp dài lấp lánh thần thái, sáng như sao trầm biển sâu. Vết sẹo bên má trái nhưng không làm mất đi vẻ hoàn mỹ trên khuôn mặt, ngược lại càng tôn thêm nét mị hoặc cuồng dã. Hai bên thái dương tóc mai đã điểm sương khiến hắn trông cao ngạo như bạch lang vương. Mà hồng y nhân đang dựa đầu vào vai hắn, có thể nói là kinh diễm chúng nhân. Sắc da thắng tuyết, đôi mắt thu thủy, trong thanh lãnh lộ yêu nghiệt. Nói hắn là trích tiên hạ phàm, chi bằng nói hắn là tiên hồ giáng thế, bởi lẽ mị thái hoành sinh, từng ánh mắt từng biểu tình đều câu dẫn cực độ. Hai người tuy đang thi triển khinh công, nhưng không hề nhìn về phía trước, mà là nhìn nhau nói cười. Phúc Vũ sau khi bất động thanh sắc xác định nỗi lo họ sẽ không cẩn thận va vào mái ngói đại điện chỉ là lo bò trắng răng, cũng liền thả hồn theo mỹ cảnh mà hai người tạo ra. Hồng y nhân và bạch y nhân dường như là một đôi bích nhân trời định, họ đứng chung như thế tự nhiên hình thành một loại cảnh đẹp ý vui, khiến người cảm thấy hài hòa không gì sánh được, đến nỗi khó lòng dời mắt.

Không biết qua bao lâu, Phúc Vũ chợt thấy một chiếc khăn trắng muốt đưa đến trước mặt mình, dụi dụi mắt liền phát hiện không biết từ khi nào bạch y nhân đã ôm hồng y nhân đứng giữa đại điện, còn đưa mình một chiếc khăn, vẻ mặt chán ghét nói: “Lau sạch nước miếng, bắt đầu đại hội.”

......

Không sai! Khách mời đặc biệt của hôm nay đã tới.

Phúc Vũ cuống quýt vệ sinh lại mặt mũi, sau đó bắt loa kêu gọi quan chúng tập trung.

Phúc Vũ: (Sau một hồi khua môi múa mép khai mạc đại hội) Trước tiên xin mời Tô cung chủ nói đôi lời với khán giả.

Tô Tiểu Khuyết: (vẫy tay) Chào mọi người, ta là đương kim cung chủ Thất Tinh Hồ Tô Tiểu Khuyết người gặp người yêu hoa gặp hoa nở. Tuấn nam mỹ nữ nào có nhu cầu gia nhập Thất Tinh Hồ chúng ta luôn được nhiệt liệt hoan nghênh.

Khán đài một tràng pháo tay nồng nhiệt xen lẫn tiếng huýt sáo. Những dãy băng rôn “Tô cung chủ vạn THỤ vô cương” hoa lệ lệ giăng khắp nơi.

Phúc Vũ: Ai nha~ Tô cung chủ quả nhiên rất được chào đón. Tiếp theo xin mời Tạ giáo chủ.

Tạ Thiên Bích: (rút Trường An đao) Xích Tôn Phong Tạ Thiên Bích, lĩnh giáo cao chiêu của các vị.

......

Băng rôn “Tạ giáo chủ CÔNG đức vô lượng” còn chưa kịp giương cao đã đông cứng giữa không trung.


Phúc Vũ: Khụ... đây không phải đại hội võ lâm.

Bích: (điềm nhiên tra đao vào vỏ) Hôm nay tâm tình tốt, đùa một chút. Bắt đầu đi!

Mọi người:... Đùa kiểu này rớt tim a!

1. Lần đầu gặp nhau là lúc nào? Ở đâu?

Bích: (khinh thường) Ngay từ đệ nhất chương. Ngươi thân là người chuyển ngữ không phải biết quá rõ rồi sao? Còn hỏi?

Khuyết: (vỗ vai Bích) Ngươi đừng khi dễ trẻ dại (?). (mỉm cười hòa ái) Năm đó chúng ta gặp nhau ở Thử Kiếm Đường trên Bạch Lộc Sơn.

Bích: (cũng cười theo) Ta rất vui vì ngươi nhớ kỹ như vậy.

PV: Mới bắt đầu đã tú ân tú ái, kích thích nhân sĩ độc thân!

2. Bên nào là công? Bên nào là thụ?

Hiện trường quỷ dị trầm mặc.

Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo.

......

PV: (nhịn không được phá vỡ sự im lặng) Có vấn đề gì à?

Khán giả:... Ngươi không cảm thấy câu hỏi 1 và câu hỏi 2 cách xa nhau những bảy vạn tám ngàn dặm sao?

Hiển nhiên không theo kịp tốc độ chuyển đề tài như hãn mã này.

PV: (nghiêm mặt) Vì số lượng câu hỏi có hạn, cho nên chỉ dùng để khai thác những thông tin cần thiết.

Tô Tiểu Khuyết bỗng dưng có loại dự cảm bất lành về “những thông tin cần thiết” kia.

PV: (vô cùng bình tĩnh) Mời hai vị trả lời.

Bích: Ta đương nhiên là công.

Khuyết:... Ân.

PV: Ngươi ân cái gì?!


Bích: (điềm nhiên) Ta là công.

PV: (trừng) Biết rồi, ngươi không cần cường điệu.

Bích: (thản nhiên) Bởi vì ngươi hỏi hắn ân cái gì.

PV: Cho nên?

Bích: (nghiễm nhiên) Ta là công.

PV:... Chúng ta dừng lại ở đây đi.

3. Tại sao quyết định như vậy?

Bích: Hỏi Trần Tiểu Thái.

PV: = = Đại suất ca, huynh hợp tác một chút có được không!

Bích: (thâm trầm) Được thôi. Bởi vì ta cường thế, ta ôn nhu, ta lãnh tĩnh, ta nhẫn nại, đã vậy còn anh tuấn tiêu sái đĩnh bạt hiên ngang, quá đủ tố chất làm công.

Khuyết: (liếc) Bởi vì hắn mặt dày vô lại còn tự kỷ, quả thật rất có tố chất.

Mọi người gật gù biểu thị hoàn toàn đồng tình!

4. Ngươi bắt đầu ý thức được mình phải lòng đối phương từ lúc nào?

Bích: (vuốt cằm) Có thể trong suốt quá trình ở chung trên Bạch Lộc Sơn, hoặc giả ngay từ lần đầu tiên gặp hắn đã thích hắn, cảm thấy hắn thật thú vị.

PV: Khi đó ngươi bao nhiêu tuổi?

Bích: Ta 12, còn hắn mới 10 tuổi.

Tô Tiểu Khuyết tựa hồ đang hồi ức lại khoảng thời gian đó, nhất thời khuôn mặt sáng lên ý cười.

PV: (cực kỳ sát phong cảnh) Tạ Thiên Bích, ta cho ngươi biết một chuyện, ngươi luyến đồng!

Khuyết: (hồi ức bị đứt quãng, hung hăng) Ngươi mới luyến đồng, cả nhà ngươi đều luyến đồng! Hắn cũng chỉ lớn hơn lão tử 2 tuổi.

Tạ Thiên Bích biểu thị phi thường thỏa mãn vì bản năng bênh chồng của tiểu hồ ly nhà mình.


5. Ngươi chuẩn bị gì cho sinh thần của đối phương?

Khán giả một lần nữa kháng nghị không đỡ nổi cái sự chuyển đề tài như chong chóng này. Bất quá hai vị khách mời thích ứng rất nhanh.

Bích: (thâm tình) Hát một bài tình ca, tặng một đóa hoa dại.

Khuyết: (diện vô biểu tình) Hoa dại, ta nhận. Tình ca, thôi khỏi, cám ơn.

Bích: (chìm trong hồi ức) Ta còn nhớ lần đó trên đường dẫn ta tới Cái Bang thụ hình ta làm thế ngươi rất vui.

Khuyết: (khẩu hạ bất lưu tình) Đó là vì ta thương tình ngươi sắp chết, kỳ thực ngươi hát rất khó nghe.

Bích: (bị đả kích nặng nề) Được rồi, về Xích Tôn Phong ta sẽ tập hát lại.

Phúc Vũ và khán giả trong lòng thầm ai điếu cho chúng đệ tử Xích Tôn Phong.

6. Thế Tiểu Khuyết ngươi sẽ tặng gì cho hắn?

Khuyết: (sắc mặt ửng đỏ khả nghi) Ta...

Bích: (kích động ôm Khuyết) Tiểu Khuyết ngươi quả nhiên hiểu lòng vi phu... Ách! (bị Khuyết một cước đá bay)

Khuyết: Ta còn chưa nói xong! Ý ta là ta sẽ... tắm rửa thơm tho lên giường đợi hắn (càng nói đầu càng cúi thấp, giọng càng nhỏ ^^~)

PV: (hắc tuyến) Tô cung chủ, ngươi cảm thấy hai câu trả lời này có gì khác nhau sao?

Bích: (bay trở về ôm Khuyết) Kỳ thực ngươi không cần tắm ta vẫn si mê ngươi.

PV: (cảm khái) Tạ giáo chủ đã triệt để trung khuyển hóa, trung khuyển đến không thể trung khuyển hơn.

7. Có gì bất mãn về đối phương?

Khuyết nhìn Bích, cười đến ý vị thâm trường.

Bích: (toát mồ hôi lạnh, tóm cổ người chủ trì) Ngươi đây là muốn ly gián bọn ta?! Câu tiếp theo!

PV lão lệ tung hoành ngửa đầu nhìn trời: Đúng là nằm cũng trúng đạn a!

8. Đối phương làm gì khiến ngươi không vui?

Người chủ trì lại hoa lệ lệ nhận được vô số phi đao bắn ra từ trong mắt Tạ giáo chủ, thành thử vô cùng thức thời nhảy sang câu khác.

9. Ngươi cảm thấy mình cuốn hút ở điểm nào nhất?

Bích: (vuốt cằm) Ta thừa nhận ta rất anh lãng, có chút cuồng dã lãnh khốc.

PV: (gật đầu lia lịa) Phải đó phải đó, vết sẹo trên má ngươi rất có khí khái nam tử nha!


Khuyết: (bĩu môi) Ta thấy hắn cuốn hút nhất là bản tính trung khuyển.

Mọi người: (quạ bay đầy đầu)

PV: (vỗ vai Bích) Ta nói Bích huynh, trung khuyển là đức tính tốt đẹp nhất ở một vị tướng công, ngươi phải cố gắng phát huy!

10. Nơi nhạy cảm nhất của chính ngươi?

Bích: (bâng quơ) Đương nhiên là chỗ đó.

PV: (não bộ úng thủy) Chỗ đó là chỗ nào?

Bích: Hỏi Tiểu Khuyết Nhi.

Khuyết: (trừng) Ngươi không cảm thấy xưng hô như vậy buồn nôn lắm sao!

Khán giả: (nhiệt liệt cổ vũ) Một chút cũng không, hảo thâm tình hảo sủng nịch a~~

Khuyết:...... (hắc tuyến)

PV: (càng hắc tuyến) Ta lấy tư cách là một người chủ trì chuyên nghiệp ra kiến nghị, các ngươi có thể kéo đề tài trở về không = = ###

11. Nơi nhạy cảm nhất của đối phương?

Bích: (cảnh giác) Ngươi hỏi để làm gì?

PV: (lau mồ hôi) Đây là phỏng vấn a phỏng vấn!

Khuyết: (cười lả lơi) Nơi nhạy cảm nhất trên người hắn chỉ có ta mới biết. Muốn biết à? Muốn biết thì... ngô... (bị ai đó cưỡng hôn)

PV: (cực kỳ không thức thời) Uy uy các ngươi còn chưa trả lời câu hỏi nha!

Nói xong liền hứng một màn dép bay đầy trời, còn hoành tráng hơn cả Mạn Thiên Hoa Vũ của Đường Môn.

Khán giả: (kích động) Ngươi là đồ không biết tình thú, tránh ra cho bọn ta xem!

Vì vậy Tạ giáo chủ tiếp tục hun, Tô cung chủ tiếp tục bị hun, người chủ trì tiếp tục bị hành hung.

12. (Chủ trì bơi ra từ trong biển dép) Bình thường hay H ở đâu?

Bích: (hiếm khi xấu hổ) Trong thân thể hắn...

PV: (phẫn nộ đập bàn) Người này tuyệt đối là giả vờ xấu hổ! Rõ ràng làm bộ suy nghĩ lệch lạc, xuyên tạc câu hỏi thuần khiết của ta!

Khán giả: (nhắc nhở) Ngươi xác định vấn đề liên quan đến H là vấn đề thuần khiết?

Khuyết: (mặt đỏ thấu)... Đại hỗn đản >_


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận