Nhất Định Phải Tiêu Hết Tiền Của Nhân Vật Phản Diện Trước Khi Hắn Phá Sản

Đội quán quân ngày xưa đoàn tụ, vứt bỏ ông chủ cũ chuyển vào đội mới.

Tin tức như thế cấp tốc bùng nổ trên toàn bộ diễn đàn, ngay cả những người không phải fans esport cũng biết đến, dồn dập xách ghế đến ăn dưa.

Dựa theo thông lệ mắng xong ba vị tuyển thủ, những fans hâm mộ liền mắng đến chiến đội, nội dung đơn giản là xướng suy, toàn thể nhạc dạo vi, chi này sở hữu lưỡng quan lâu năm chiến đội, sau khi đội trưởng rời đội, hai vị tuyển thủ thực lực mạnh mẽ cũng ra đi, mùa giải này thành tích khẳng định là cực kỳ đẹp đẽ.

Chờ sau khi họ mắng xong liền không hẹn mà cùng bắt đầu nghĩ đến một chuyện khác.

Trầm Chu rốt cuộc là chiến đội như thế nào, từ đâu đến?

Ông chủ sau lưng chiến đội này là ai, làm sao có thể trong thời gian ngắn liên tiếp hoàn thành chuyển nhượng ba người, chiến đội này đến cùng là có lai lịch gì?

Tất cả mọi người một mặt mộng bức, chưa từng nghe nói đến chiến đội này nha.

Những fans hâm mộ sau khi biết tin đầu tiên là khiếp sợ, sau đó là kinh hỉ, mà cuối cùng lại thành mờ mịt.

Khiếp sợ chiến đội này mặc dù có thể thành lập lại là thông qua Giấc mộng ấp vườn của Kinh Chập có được tài chính khởi động, kinh hỉ là vì mặc dù giới esport không hỗn loạn như giới giải trí nhưng cũng biết được Kinh Chập là một trong số những công ty có danh tiếng trong nghề, là công ty có thực lực và tài chính rất mạnh, sau lưng còn có Giang thị chống đỡ.

Chỉ cần có thể móc nối quan hệ với Kinh Chập, ít nhất trên phương diện tiền bạc đều không thành vấn đề, không cần lo lắng chiến đội này vì không kéo được đầu tư mà bất cứ lúc nào cũng đối mặt với tin tức vì thiếu tiền mà chiển đội giải tán, ông chủ ôm tiền chạy trốn.

Nhưng mà bọn họ mới vừa kinh hỉ không được bao lâu, lại có người đào ra, chiến đội này tuy rằng tham gia dự án Giấc mộng ấp vườn của Kinh Chập nhưng cũng không có thông qua lần xét duyệt thứ hai.

Nói đơn giản, chiến đội này mặc dù nằm dưới tên Kinh Chập mà lại cũng không phải là con ruột của Kinh Chập, nếu nhất định phải hình dung cũng chỉ có thể tính là họ hàng xa thôi.

Đả kích liên tiếp, rất nhanh lại có tin tức mới tuôn ra, có bạn trên mạng mở topic đem ra một tấm hình, chính là phiếu báo danh của Hứa Trừng điền lúc tham gia Giấc mộng ấp vườn của Kinh Chập.

Tuyệt đối không sai, chính là vô cùng ngay thắng tại phần giới thiệu viết rằng mình có mấy chục năm kinh nghiệm kinh doanh quán ăn, khiến người người dở khóc dở cười.


Phiếu báo danh vừa mới vị tung ra, diễn đàn trong nháy mắt bùng nổ, một ông chủ quán ăn lại đi thành lập chiến đội, mẹ nó đây không phải là trò cười sao!

Vì vậy, tiếng mắng chửi thật vất vả lắng xuống lại nổi lên lần thứ hai, toàn bộ giới esport đều bị đội ngũ thần kỳ này quét ngang, đương nhiên đều phần lớn đều là mắng chửi, mỗi một câu đều không lặp lại.

Không có ai xem trọng chiến đội này, mặc kệ Trầm Chu ra giá cao mua về những tuyển thủ đã từng có thực lực mạnh mẽ, vẫn như cũ không được mọi người xem trọng.

Có chút cư dân mạng thậm chí trực tiếp buông lời miệt thị, loại đội ngũ chắp vá lung tung mà thành như Trầm Chu này có thể thuận lời thông qua vòng sơ tuyển hay không, lấy được tư cách thi đấu chính thức.

Đừng nói cư dân mạng, ngay cả Diệp Chu là người đầu tư, kỳ thực ban đầu cậu căn bản cũng không xem trọng chiến đội này a!

Chỉ có điều làm mất mặt làm đến quá nhanh lại như lốc xoáy, vốn tưởng rằng là tiền đổ xuống sông xuống biển, đội nhiên lại có khả năng lấy lại, làm người đầu tư, Diệp Chu có thể làm sao, cậu cũng rất tuyệt vọng đó!

Giữa tháng 11, giải đấu năm 2029 bắt đầu chính thức mở báo danh, đang là đội mới được chú ý nhất, tất cả thành viên chiến đội Trầm Chu đều báo danh dự thi.

Kỳ thực chiến đội bọn họ hiện tại chỉ có 4 người, thiếu một nghề nghiệp là khống chế, báo danh cần năm người, Diệp Chu cũng không biết Hứa Trừng đi đâu tìm người vừa vặn lấp vào vị trí còn thiếu.

Diệp Chu lúc đó đã bị đả kích thành quen, còn tưởng rằng khống chế này cũng là tuyển thủ đặc biệt trâu bò, sau đó mới biết, Hứa Trừng là tiện tay kéo tới cho đủ số, vị này còn thật sự là đến dâng dầu người.

Sau đó trong phỏng vấn sau khi thi đấu biết được, đội viên mới là Hứa Trừng tiện tay nhặt ở chỗ ghi danh thi đấu, mỗi lần thi đấu trả năm trăm tệ, đánh xong có thể lựa chọn rời đi.

Sau khi kết thúc mười lăm ngày báo danh, chín giờ sáng ngày 1 tháng 12, vòng loại cuộc thi esport lớn nhất thành phố A chính thức bắt đầu.

Diệp Chu an vị ở chỗ ngồi phía trước, thần sắc có chút thấp thỏm, trong mắt tràn đầy xoắn xuýt.

Giang tổng ngồi bên cạnh cậu, khác với lúc trước, Giang tổng từ trước đến nay ăn mặc nghiêm túc, hôm nay hiếm thấy lại cởi bỏ âu phục đàng hoàng trịnh trọng, mặc quần áo thể thao nhạt màu làm khí tràng quanh thân bớt đi mấy phần nghiêm túc, nhiều hơn mấy phần thanh thản.

Vé vào cửa của hai người là Hứa Trừng cho, Diệp Chu vốn không ôm hi vọng Giang tổng sẽ đến, dù sao Giang tổng công việc bận rộn, gần đây nhất hình như đang thu mua cổ phiếu gì đó, mỗi ngày đều bận đến chân không chạm đất.


Lại không nghĩ đến cậu không hỏi, chạng vạng một ngày Giang tổng tan tầm về đến nhà phát hiện trên khay trà đặt hai tấm vé vào cửa, trực tiếp nói với cậu, vừa vặn có thời gian.

Nếu không phải nhìn thấy viền mắt nhàn nhạt màu xám đen của hắn, Diệp Chu thiếu chút nữa sẽ tin rằng hắn có thời gian.

Nhắc tới chuyện này Diệp Chu liền không thể thầm mắng một câu, trước đây nhìn thấy bá đạo tổng tài trên tiểu thuyết, phim ảnh mỗi ngày rảnh rỗi vây quanh nữ chính khắp nơi, hư hư thực thực có thể nằm kiếm tiền, quả thực là quá không đáng tin cậy!

Sau khi quen biết Giang tổng, Diệp Chu cuối cùng coi như biết rõ ràng, lượng công việc hàng ngày của bá tổng nhiều bao nhiêu, thời điểm bận rộn liền hận không thể đem thời gian bẻ thành hai nửa, một ngày ba bữa đều không để ý tới ăn chứ nói gì đến bồi em gái đi dạo đông tây, thanh nhàn mà du sơn ngoạn thủy.

Đều! Là! Giả!!

Diệp Chu sợ thân thể hắn không chịu đựng được, vốn muốn để hắn ở nhà nghỉ ngơi, tự mình có thể đi, mà lời chưa ra khỏi miệng chợt nhớ tới, thời gian dài công tác có thể dẫn đến tinh thần áp lực quá lớn, vận động kết hợp thả lỏng một cách thích hợp có lẽ đối với thân thể sẽ càng tốt hơn.

Lúc này mới quyết định mang Giang tổng tới xem thi đấu một chút, thả lỏng một chút.

Trước khi tới Diệp Chu đứng trước gương điều chỉnh trạng thái quyết tâm, dù cuộc tranh tài này thắng hay thua, cậu đều muốn bình ổn tâm thái, tiếp thu kết quả.

Thua không thể cao hứng, thắng không thể bi thương, muốn làm đến hỉ nộ không hiện rõ, nhẹ như mấy gió giống Giang tống, sóng lớn không sợ!

Bất quá ở nhà là một chuyện, thực sự đến hiện trường lại là một chuyện khác.

Diệp Chu phát hiện cứ thắng 1 trận xác suất kiếm tiền lại tăng thêm một ít, nhất là khi cậu nhìn thấy mấy tuyển thủ nhà mình phấn chấn đi tới sân khấu, tự tin vô cùng hướng về chỗ cậu vẫy tay...

Diệp Chu lập tức làm phản, sửa lại lập trường, thua? Không có chuyện đó!

Dục vọng thắng bại của Diệp Tiểu Chu bị khơi dậy, quét mặt nhìn đối thủ, ánh mắt trong nháy mắt chuyển thành xem thường, khịt mũi coi thường. Không phải cậu tự bật filter, mà là, không nói thực lực, chỉ nhìn nhan sắc và khí tràng, đội viên Trầm Chu liền quăng đối phương mấy con phố rồi được không.


Huống chi mấy đội viên nhà hắn mỗi một người đều là lão đại, lợi hại lắm đó.

Thắng, nhất định phải thắng, thắng lợi chỉ có thể thuộc về Trầm Chu bọn họ!

"Muốn uống nước không?"

Ngay lúc diễn tinh Diệp Tiểu Chu đang tự mình bổ não, bỗng nhiên nghe được thanh âm lành lạnh của Giang tổng, sau đó lòng bàn tay liền truyền đến một trận cảm giác lạnh lẽo.

Diệp Chu bị lạnh trong nháy mắt tỉnh táo, nhìn nước trong tay, lại nhìn Giang tổng một chút, vặn nắp chai uống mấy ngụm.

Lúc cậu uống nước, toàn bộ hội trường đều tối lại, bóng tối ngắn ngủi mấy giây, màn ảnh ngay chính giữa sân khấu dần sáng lên.

Kèm theo một đoan âm nhạc, trên màn ảnh xuất hiện từng đoạn ngắn thi đấu kinh điển, hình ảnh nhiệt huyết cùng giai điệu sục sôi hòa làm một thể, đem bầu không khí trong hội trường đẩy lên cao trào.

Video tuyên truyền dài 3 phút chiếu xong, màn hình tối lại, hai giây sau, một danh sách tên màu vàng phiêu dật xuất hiện ngay chính giữa.

Mùa giải 2029 – Giải đấu lần thứ 36, chính thức mở màn.

Vòng thứ nhất: Chiến đội Trầm Chu vs chiến đội Huyền Tâm

Diệp Chu vẫn là lần đầu tiên tại hiện trường quan sát thi đấu esport, theo phụ đề biến mất, cậu ôm chai nước thấp giọng nói với Giang tổng: "Bắt đầu bắt đầu!"

Cho dù âm thanh rất nhỏ cũng không khó nghe ra hưng phấn cùng vui sướng trong đó.

Trong bóng tối, Giang Đình Viễn môi mỏng hơi mím, hơi cong lên một độ cong, cuối cùng không nhịn được đưa tay lên xoa đầu Diệp Chu một cái.

Ý tứ động viên mười phần hàm xúc.

Diệp Chu không chơi trò này, cho dù sau khi nhận được lời mời, cậu bỏ ra ba ngày bổ túc một chút quy tắc cùng cơ chế của game, đối với nó đã có sơ sở nhận thức nhưng dù sao cũng không có chơi, xem thi đấu vẫn là có chút mất công tốn sức.


Tổng là không nhận rõ hiệu quả kỹ năng, còn chiến thuật hệ thống trò chơi này, thật ngại quá, dù cho dù Diệp Chu ngốc tại trò chơi này ba năm, cậu cũng chưa chắc có thể nói ra một, hai cái.

Không sai, cho dù Diệp Chu có trình độ nhất định trong lĩnh vực làm đạo diễn, nhưng nếu đặt ở trên phương diện chơi game...Thật ngại quá, cậu chính là loại bị khinh bỉ ở dưới tầng chót, tay tàn phế tinh nhân.

Không phải cậu nói quá, cậu thật sự là đồ ăn biến hết thảy du hí không có địch thủ. Thời điểm trước đây cậu quay phim, vì để giảm áp lực nên thích chơi xếp gạch trên điện thoai.

Chơi mấy năm liền, đều đã quay xong mấy bộ, kỷ lục cao nhất là ba mươi hai cửa, trò chơi kia tổng cộng có 150 cửa.

Cho nên, lúc trước khi mới quen Hứa Trừng, nói cái gì mà mình có cũng có một giấc mộng với esport, tất cả đều là nói láo, thứ cho cậu nói thẳng, nếu thật sự cho cậu đi thi đấu, có thể phân rõ phương hướng trên bản đồ đốivới Diệp Chu đã là chuyện khó, khẳng định tìm không ra nam bắc.

Cho dù xem không hiểu lắm, mà trong lòng cậu lại lo lắng Giang tổng, sợ Giang tổng cũng xem không hiểu, Diệp Chu vắt hết óc dùng chút tri thức esport vốn không nhiều của mình gian nan nhỏ giọng giải thích bên tai Giang tổng.

Còn thật đừng nói, Diệp Chu không hổ là đạo diễn, tố chất tâm lý cực kỳ cường hãn, cậu tuy rằng kiến thức nửa vời, nhưng cậu có thể bịa nha! Dựa vào tri thức có hạn, hơn nữa trí tưởng tượng phong phú, làm cho cậu nói giống như là thực sự có chuyện như vậy.

Có lúc nói mãi thực sự nói không ra, Diệp Chu cơ trí còn dừng lại nghe một chút thuyết minh đang nói gì, sau khó làm mới suy nghĩ, tiếp tục dùng giọng cực kỳ nhỏ chỉ có hai người nghe được giải thích bên tai Giang tổng.

Nếu đổi thành người khác, nhất định bị Diệp Chu làm phiền đến muốn đánh gãy răng cậu, mà Giang Đình Viễn thì không, hắn từ đầu tới cuối vẫn luôn rất kiên trì, không những không chê cậu phiền có thập phần cổ động tình cờ gật đầu, biểu thị chính mình đang nghe, cứ vậy không tiếng động cổ vũ Diệp Chu đang nói hăng say.

Nhưng mà Diệp Chu không biết là, trò chơi này Giang tổng thật ra cũng có một phần cổ phần, làm cổ đông, Giang tổng tuy rằng không chơi nhưng đối với các loại quy tắc, trình độ so với Diệp Chu kiến thức nửa mùa hẳn hơn nhiều.

Mà Giang Đình Viễn không nói gì, ánh mắt Giang tổng luôn dừng trên người Diệp Chu, nếu như nói Diệp Chu xem thi đấu, thì Giang tổng...

Là đi xem Diệp Chu nha.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trận đấu dần đến hồi kết, Diệp Chu chưa hết thòm thèm im lặng, chính mình uống hai ngụm nước.

Diệp Chu mặc dù đối với giải đấu không phải đặc biệt quan tâm, thế nhưng điều này cũng không gây trở ngại cậu nhìn ra chiến đội của mình vẫn luôn vững vàng chiếm thế thượng phong.

Tuyển thủ cuối cùng của đội đối thủ bị thao tác của Hứa Trừng đánh ngã, thanh máu tụt mạnh, cuối cùng thành công bị hạ gục, thi đấu đã có kết quả.

"Thắng!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận