Nhất Định Tớ Sẽ Lấy Cậu


Lách tách...
Tách....
Hai mắt Trang mờ đi, nó không thể nghe thấy gì khác ngoài tiếng nước chảy nhẹ.
Từng giọt, từng giọt một....
Những gì nó vừa nghe thấy...Vô tình...nhưng đáng sợ....
Nó phải làm gì để bảo vệ con bạn thân của nó và...bảo vệ cho chính nó...
Từng dòng suy nghĩ ùa vào tâm trí con bé....
Ào... ào....
Tiếng nước mỗi ngày một mạnh....
Phải làm sao ?
Làm thế nào ?
Nó không biết, hai tai ù đi, lo sợ...
Không được, nó không thể để chuyện gì xảy ra với nhỏ Ong, bạn thân của nó được. Cầm hai tấm thiệp màu hồng phấn trên tay...nó nghĩ rồi rảo bước ra ngoài.
« Tao sẽ bảo vệ mày, Ong ạ ! »
****
-Mày giải thích đi. Rốt cuộc là có chuyện gì hả. Nói đi.
-Tao không muốn nói ày nghe.
-Tại sao ? Tao thật sự không hiểu. Tao với mày có phải bạn thân không. Chuyện gì ?
-...
-Nói cho tao nghe đi.
-Không có gì thật mà
-Nói dối. Tao bảo mày nói đi. Bạn thân bao nhiêu năm trời, mày không thể giấu tao.
-Thôi được, tao sẽ nói tất cả với mày.
.....
-Tao sợ. Ong à, chúng ta không còn đường lui đâu.
-Tao hiểu rồi. Con nhỏ đó đáng sợ thật. Nhưng tao sẽ ko để nó cười sung sướng đâu.
-Mày định làm gì?
-Thì đi dự tiệc thôi. Chẳng phải mẹ nó rất ghê gớm sao? Tao cũng muốn xem bà ta ghê đến mức nào. hì...giờ thì đi thôi.
-Đi đâu?
-Nhà mày.
-Mày không sợ bà Vân nữa hả?
-Ko sợ, có gì tao sẽ...giết mày trước. hehe...
-Con nhỏ này. Tao sẽ ko để mày có cơ hội giết tao đâu. thề đấy.
****
Trang nhìn nhỏ bạn. Vẫn nụ cười ấy, vẫn cái miệng nhỏ xinh ấy nhưng sao nó lại thấy lo lắng quá. Phải chăng con bạn của nó đã quá hồn nhiên nên chưa cảm nhận được cái đáng sợ tràn ngập xung quanh chúng nó.
Và rồi, con nhỏ lại thở dài. bởi lẽ...
Nó..tin tưởng con bạn. Con bạn thân của nó đủ lanh lợi để đương đầu với con nhỏ Minh Uyên kia...
Tình bạn là luôn sẵn sàng chia sẻ...
Và tin tưởng lẫn nhau.
****
HaiZzz....!!!!
Nhức đầu quá...!!!
Bao nhiêu chuyện xảy ra... dồn dập...khiến nó...mệt!!!
Mai là thứ 7 rồi, là ngày mà buổi tiệc đó diễn ra. Nó nói với cái Trang là ko lo lắng gì nhưng thực ra nó đang lo gấp bội phần. Nó ko thể tưởng tượng nổi một con nhỏ 17 tuổi như nó lại phải đương đầu với nhiều chuyện như vậy.
Nó càng ko ngờ con nhỏ bằng tuổi nó_ nhỏ Minh Uyên lại bình thản khi nhắc đến những âm mưu của con nhỏ đến lạ. Mới 17 tuổi mà sao lại có quá nhiều toan tính đến thế.
Con nhỏ Uyên đó đã thừa nhận là nó thích Huy. Ừ đấy!!
Thích Huy...haha...Cuối cùng Huy cũng có được một cái đuôi dài rồi đấy khi con nhỏ Uyên quyết đấu tranh quyết liệt đến thế.
Con nhỏ nghĩ Huy thích nó...hay..nó thích Huy....haha...Buồn cười thật, chúng nó chỉ là bạn thân thôi mà. Nhưng sao...nó cứ cảm thấy khó chịu thế nào ấy...mơ hồ lắm...
Và rồi, con bé chìm nhanh vào giấc ngủ, trên môi vẫn ko ngừng lẩm bẩm...
“Thích ư?...Mơ hồ thế....hihi...haha....” (Hâm!!!)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui