Nhặt Được Chàng Ngốc Làm Chồng


Hứa Du đột nhiên mở mắt, bởi vì sợ hãi nên đồng tử mở lớn, tóc mái bị mồ hôi lạnh làm cho ướt nhẹp dính lên mặt.

Giấc mộng chân thật đến nỗi khiến cô lầm tưởng rằng mình chính là cô gái kia.

Bị chính cha mình, không, ông ta căn bản còn không xứng làm bố bán đi.

Nếu là có thể, cô thật sự muốn xông lên vả vào cái mồm tên cặn bã kia, sau đó chặt tay ông ta, xem ông ta còn dùng cái gì đánh người.

Cảm giác oán giận, thống khổ, tuyệt vọng, bất công……Vô số loại cảm xúc từ sâu trong nội tâm toát ra cuốn lấy cô, ngay cả trái tim tựa hồ cũng bắt đầu quặn đau.

Hứa Du cực lực ổn định lại cảm xúc, đè nén những thứ cảm xúc đó lại sau đó bắt đầu phân tích tình trạng hiện giờ.


đây là nơi nào?cảnh tượng xa lạ, địa điểm xa lạ, ngay cả thân thể tựa hồ cũng có chút cảm giác cổ quái.

“Ách!”Đầu lập tức trướng đau, Hứa Du nhíu mày, muốn giơ tay sờ, lúc này mới phát hiện còn không thể nhấc được tay lên.

Sao tay lại bị trói thế này?Không đúng, không chỉ tay.

Trên eo, chân, mắt cá chân, thậm chí là cổ, chỉ cần là nơi có thể trói đều bị trói lại.

Sợi dây thừng to bằng hai ngón tay, lại còn vô cùng thô ráp.

Da Hứa Du lúc này đã đỏ ửng, thậm chí có vài chỗ còn bật cả máu, hiển nhiên là lúc ra sức giãy giụa lưu lại.

Hứa Du có thể xác định, cô hiện tại đang bị trói gô vứt ở trên giường.


Chẳng lẽ bị bọn buôn người bắt cóc?Nhưng là trước đó không phải cô đang đi học trộm xem truyện h sao? Như thế nào nháy mắt liền bị trói ở trên giường rồi?bọn bắt cóc đã cường đại đến nỗi sử dụng cả dịch chuyển không gian sao?Hơn nữa, vì sao hiện tại là buổi tối?!não nhanh chóng vận động, với kinh nghiệm mười mấy năm xem tiểu thuyết xuyên không khiến Hứa Du không khỏi liên tưởng đến giấc mộng vừa rồi.

Không phải là……Cô xuyên đến cơ thể cô gái kia, thay cô ấy gả đi đó chứ?Cho nên, việc phát sinh trong mộng đều là cô gái kia tự mình trải qua, căn bản không phải là mơ!Mà cô bởi vì vừa lúc thấy được toàn bộ quá trình, lại hoặc là cô gái kia báo mộng cho cô, lựa chọn cô trở thành người thay thế mình nên sau khi chết cô liền thuận lý thành chương mà “Thượng vị”?Vậy cần cô làm gì, giúp cô gái đó báo thù sao? Hay là ăn no chờ chết?Phải để lại lời trăn trối chứ a!Được rồi, đi một bước tính một bước đi.

Hứa Du vặn vẹo mắt cá chân đã sớm tê dại, dùng vật sắc nhọn gần đó, phí thật lớn sức lực để cắt dây thừng nơi cổ tay, đang muốn tiếp tục cắt dây ở chân thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng “Lách cách lang cang” ầm ĩ, còn có tiếng người nói chuyện.

“Mấy người nhanh một chút a, tay chân lanh lẹ lên! Cũng không nhìn xem đã mấy giờ rồi mà còn lề mề!”Là thanh âm của người phụ nữ trung niên.

“Đã biết Trương thẩm, đừng chỉ lo thúc giục chúng tôi, bà cũng mau tới phụ một chút!”“Không nghĩ tới Lý đại ca nhìn gầy mà cũng nặng ra phết! Trương thẩm, lát bà nhớ cho chúng tôi thêm chút tiền công, bằng không lần sau chúng tôi không tới giúp nữa đâu.

”“Đã biết đã biết, mày thả rắm nhiều quá đấy, còn không mau đem người nâng vào!”Bọn họ rõ ràng là đi về phía phòng cô đang bị nhốt.

Hứa Du nháy mắt không dám lại lộn xộn, nhanh chóng đem đoạn dây thừng vừa mới cắt bỏ nhét vào trong chăn, tay lại lần nữa đặt sau lưng, nhắm mắt, dựng lỗ tai lắng động tĩnh ngoài cửa, trong lòng yên lặng cầu nguyện những người đó không phải tới tìm chính mình, như vậy cô mới có cơ hội chạy thoát.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận