Nhặt Được Cô Dâu Nhỏ


“Cậu chủ!” Đến khi các cô hầu gái chạy tới, suýt chút nữa bị tình cảnh trước mắt dọa cho hoảng sợ.
Cô Lăng sao lại nằm ở trên người…Cậu chủ?
“Lôi cô ta ra cho tôi!” Úy Trì Thác Dã gầm lên. Cô nàng này ở trên người anh lâu như vậy cũng không chịu đứng lên, đến Chúa cũng bị chọc cho phát hỏa!
“Dạ, cậu chủ!” Sau đó hai cô hầu gái dùng thể lực dời non lấp bể của mình, tóm lấy cô gái đang ở trên người cậu chủ.
“Này, nhẹ chút, nhẹ chút…” Lăng Vũ Hi vội vã kêu lên. Tuy rằng bị ngã cũng không phải rất đau, nhưng cô bị hoảng sợ làm cho cả người mềm nhũn, trong lúc nhất thời cũng không còn chút sức lực nào.
Các cô hầu gái tiện tay hất một cái ném Lăng Vũ Hi ra xa trên bãi cỏ, rồi mau chóng chạy lại dìu cậu chủ của mình, “Xin lỗi cậu chủ, chúng tôi không biết cô Lăng sẽ…”
“Sẽ dùng cái cách ngu ngốc như vậy để chạy trốn sao?” Úy Trì Thác Dã giận dữ tiếp lời cô hầu gái đang xấu hổ mà không tiện nói ra. Anh phủi sơ bụi đất trên người, liếc xéo cô gái đang nằm bất động trên thảm cỏ một chút, “Nếu cô có thể trốn thoát, thì thật là đúng ý của tôi. Dù sao, trên người cô cũng đã được lắp thiết bị định vị mới nhất, tốt nhất là cô có thể thuận lợi chạy về sào huyệt Kingloy của mình, đến lúc đó tôi lại có thể một lưới bắt trọn!”
Hừ lạnh một tiếng, Úy Trì Thác Dã xoay người đi vào trong nhà.
Anh ta đang dọa cô phải không? Lăng Vũ Hi hơi hốt hoảng, tay theo bản năng sờ soạng khắp người, thiết bị định vị? Anh ta cài thiết bị định vị lên người của cô? Má ơi, cô nhớ tới trên người cô không có thứ đồ chơi đó nha. Đột nhiên, một cảm giác lạnh lẽo từ lòng bàn chân xông thẳng lên, sẽ không phải… Anh ta sẽ không cấy máy vào trong cơ thể cô chứ?!
Bất chợt rùng mình một cái, cũng đã từng có người dấu độc trong cơ thể rồi, thì dấu cái thiết bị định vị kia có gì khó chứ. Hu hu hu hu, sao cô lại xui xẻo thế này! Liệu có gây chết người hay không a!
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Tắm táp xong, Úy Trì Thác Dã quấn một chiếc khăn tắm quanh eo, bước ra từ phòng tắm.
Lăng Vũ Hi đã đứng đợi trong phòng anh, giống như một cô vợ trẻ.
Trên tóc Úy Trì Thác Dã vẫn còn đang nhỏ nước, giống như buổi sáng hôm nào ở Florence, cô cũng đã bị anh mê hoặc như vậy, hả, là bị tóm như vậy!
Hai tay anh khoanh trước ngực, không ngạc nhiên khi thấy cô đứng ở nơi này. Anh nhếch miệng cười khẩy, “Sao vậy? Nửa đêm không ngủ được, không nhịn được sao?”
“Hả? Không nhịn được? … À, cứ coi như là vậy.” Lăng Vũ Hi vặn vẹo ngón tay, không nhận ra thâm ý trong lời nói của anh, “Vậy, anh bắt tôi từ Italy về đây, cũng đã được một thời gian rồi. Anh xem, thế này cũng dài hơn một nửa vòng trái đất, anh thật ra thì… Khi nào sẽ thả tôi đi?”
“Ha ha, cô muốn đi tôi cũng không ngăn cản. Ngay bây giờ cô có thể đi.” Hai tay anh mở ra, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ nhưng mà lọt vào mắt cô lại thấy, quả thực rất vô lại!
“Vậy anh cũng không được phép theo dõi tôi!”. Anh ta càng tỏ ra dáng vẻ khoan dung, cô càng thấy sởn cả tóc gáy. Phải chăng ở một nơi nào đó trên thân thể mình, đã bị gắn món đồ kia như lời anh ta nói!
“Lăng Vũ Hi, cô chắc cũng biết rõ ý định của tôi, dù sao tôi cũng có nhiều thời gian.”
Úy Trì Thác Dã lạnh lùng nói. Người phụ nữ này rất cứng miệng, vào cái đêm tắm nước đá đó, anh cũng đã nhìn thấy được. Tình nguyện để bản thân chết chìm, chứ không chịu nói ra trụ sở của Kingloy.
Anh chưa từng cư xử thô lỗ với phụ nữ. Đêm đó khi ở trên giường nước, phát hiện ra cô chính là người phụ nữ cách đây bốn năm, anh đã muốn giữ cô lại bên người. Dù sao cảm giác cô mang đến cho anh, để anh tìm kiếm bốn năm mới tìm được.
Một người phụ nữ phù hợp, chỉ đơn giản là phù hợp việc giường chiếu, lý do này cũng đủ để giữ cô bên anh.
Nhưng mà, buổi sáng khi tỉnh dậy, anh mới nhận ra cô gái này đến từ Kingloy, bốn năm trước tiếp cận anh tất cả đều là một âm mưu!
“Này! Anh nói lý một chút có được hay không! Uy hiếp một người phụ nữ yếu đuối, cũng xem là hành vi của nam tử hán đại trượng phu ư!” Lăng Vũ Hi hận không thể dang tay tát bay cái bản mặt vô lại kia của anh ta, “Dù sao ‘Trái tim Florence’ vẫn còn nguyên vẹn trên tay anh. Tôi vẫn chưa trộm được. Anh làm gì mà cứ mãi cắn chặt không chịu tha cho tôi!”
“Tôi nói rồi, mục đích của tôi rất đơn giản, khai ra trụ sở của Kingloy, tôi sẽ không làm khó cô.” Sự kiên nhẫn của anh cũng có giới hạn, thiết bị định vị hoàn toàn chỉ là cái cớ để hù doạ cô.
“Anh thật xấu xa, tôi đã nói rồi không biết không biết không biết!” Cô không nhịn được hét lên.
“Vậy thì đợi đến khi cô nói ‘Biết’ mới thôi!”
Tạch một tiếng, đèn trong phòng vụt tắt.
Úy Trì Thác Dã tắt đèn, bồng cô lên giường, “Nếu không nhịn được, vậy thì đừng nói nhảm nữa.”
“Này, biến thái chết tiệt, anh muốn làm gì!” Lăng Vũ Hi còn không kịp phản ứng, đưa bàn tay lên cũng không thấy rõ được năm ngón, người đàn ông này đã nhào lên người cô!
“Cô bé, không phải em không nhịn được sao?” Giọng anh đầy vẻ giễu cợt, hai tay bắt đầu không an phận cởi quần áo cô.
“Buông tay ra!” Cô đẩy bàn tay không an phận của anh ra, “Ai không nhịn được chứ!”
“Em a…” Môi anh tìm đến cần cổ cô, ve vuốt nhẹ lên nó.
“Này…biến thái chết tiệt… Lần trước bị anh cưỡng đoạt, tôi còn chưa tính với anh đấy, bỏ ra mau!” Anh ta tại sao có thể làm như vậy, giam giữ cô, gọi thì đến đuổi thì đi, muốn phát tiết thì phát tiết, xem cô là cái gì a!
“Câm miệng! Em có biết giọng nói của em rất khó nghe hay không!” Rên lên một tiếng, anh bắt lấy móng vuốt nhỏ đang vung lên loạn xạ của cô lại. Cô nàng này, quả thật rất dễ dàng làm nổi lên ham muốn nơi anh. Đương nhiên, lúc cô im lặng, anh tin rằng cảm giác sẽ tốt hơn một chút.
“Hừ! Giọng tôi khó nghe thì anh đừng nghe, thả tôi ra!” Cô chu mỏ không chịu nghe lời. Tuy rằng trái tim nhỏ bé hơi có chút bị tổn thương, nhưng vậy thì đã sao. Cô sẽ không bị người đàn ông này làm ảnh hưởng – Trái tim cô chỉ là của mình cô!
“Câm miệng!”
“A… Thả tay ra… A…”
Đêm đó, Lăng Vũ Hi thắng không?
Ha ha ha, e là lại bị lạc lối trong ngực của người nào đó, rất không có chí khí mà quên hết Đông Tây Nam Bắc…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui