Nhặt Được Tiên Đảo Ta Bạo Hồng Nhờ Livestream Đánh Cá


"Bác Hai, tự mình vui vẻ mới gọi là ngày tháng tốt đẹp.

Cháu thích biển, ông nội cũng ở trên đảo, nơi này mới là nhà của cháu, ở bên ngoài làm bèo dạt mây trôi nào có tốt bằng ở nhà.

"
Hùng Hải Đào lại suy nghĩ một lúc, em trai ông ta chỉ còn lại một mình cô cháu gái này, là bảo bối của ông già, lại còn xinh đẹp như vậy, vẫn nên để dưới mí mắt của tộc nhân mới yên tâm, ở bên ngoài cũng chỉ là kiếm được nhiều tiền hơn.

Có lợi có hại.

Bây giờ mới tốt nghiệp, con nít muốn làm gì thì làm, tốt nghiệp đại học danh tiếng, dù sao cũng không đến nỗi đói.

Thôi, về nhà cũng tốt.

Ông ta cũng thôi không khuyên nữa.

Ăn xong cơm, Hùng Hải Đào tiễn ra tận cửa còn dặn dò, muốn ăn món gì thì bảo Đại Lâm Tử mang đến, nhà ông ta ở sân sau có đủ các loại rau.


Nhờ ngũ quan nhạy bén, bác Hai liếc mắt trắng dưới màn đêm bị cô nhìn thấy rõ mồn một, Hùng Chiêu Chiêu cố lắm mới nhịn được cười.

Vẫn là cuộc sống ở nhà mới tươi đẹp!
Trở về nhà trọ nhỏ dọn dẹp xong xuôi, vừa nằm lên giường, một con chim lớn màu trắng từ chiếc vòng trên tay cô bay ra, dài tới một mét rưỡi.

Hùng Chiêu Chiêu không hề sợ hãi, cô đã quen rồi.

Chỉ bất lực nói: "Diêu Quang, tôi đã nói với cậu rồi, vẹt đầu trắng không lớn như vậy, nhỏ lại một chút.

"
Con vẹt trắng đó trực tiếp thốt ra tiếng người, nói: "Lớn như vậy là giới hạn thấp nhất của tôi, không thể nhỏ hơn nữa, nhỏ hơn một chút nữa là không oai phong.

" Giọng nói giống như một cậu bé bảy tám tuổi.

"Vậy cậu biến thành vẹt đuôi dài đi, vẹt đuôi dài có lớn như vậy.


" Cô mở công cụ tìm kiếm cho nó xem hình ảnh vẹt đuôi dài.

Con chim lớn màu trắng thò đầu lại: "Không có màu trắng sao? Tôi trước kia là màu trắng.

"
Chiêu Chiêu cũng cạn lời.

"Cậu là khí linh, màu lông gì cũng được, thẩm mỹ của cậu cần phải nâng cao đó, đại nhân Diêu Quang!"
Lần đầu tiên gặp tên này, cô thực sự bị dọa một phen.

Con vẹt trắng lớn trước mắt này - Diêu Quang, chính là khí linh của chiếc vòng tay màu xanh lam trên tay cô.

Nói ra thì dài dòng, trước khi mất, ông nội đã để lại chiếc vòng tay này cho cô, nói rằng đeo vào có thể tránh nước.

Lúc đó cô không tin, cho rằng ông nội trước khi mất đã không còn tỉnh táo.

Đó là một chiếc vòng tay rất cổ kính, giống như bạch kim quấn chỉ và chất liệu lam bảo.

Những ký hiệu chữ viết phức tạp màu bạc trắng quấn quanh và khảm một viên đá màu xanh, đó là màu xanh rất tinh khiết, ánh kim loại và đá quý màu xanh chồng lên nhau tạo nên sự tao nhã bí ẩn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận