“Karen ——” Cô cầu xin nói, cô thật sự không đối phó được khi cậu như vậy mà.
Karen khẽ cười hai tiếng, “Tô Tô, sao chị lại càng ngày càng đáng yêu như thế chứ?”
“Karen Modi!”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ngày mai tôi sẽ trở về, chị phải chờ tôi trở về rồi mới được ngủ tiếp đấy.” Cậu đột nhiên lại bắt đầu làm nũng.
“…… Được.” Cuối cùng cũng xoay về đề tài bình thường, trái tim vẫn luôn đập loạn xạ của Tô Túc rốt cuộc mới yên xuống một chút.
“Thôi, chị vẫn là đi ngủ trước đi, tôi sợ lát nữa tôi trở về rồi chị càng không ngủ được.” Karen đột nhiên lại đổi ý mà nói.
“Làm sao? Có việc gì à?” Tô Túc trong giây lát còn chưa phản ứng lại kịp, cô ngây ngốc hỏi cậu.
“Ha ha, Tô Tô……Đã hai ngày rồi tôi chưa chạm vào chị……” Giọng nói của Karen mềm nhẹ giống như sợi bông nhưng lại có thể làm cho gương mặt Tô Túc bùng nổ giống như núi lửa.
Cô “Cụp” một tiếng, dùng sức cúp điện thoại rồi vùi mặt mình vào trong gối hồi lâu, sau đó cô mới nghẹn giọng mà mắng một tiếng “Con sói dâm dê”!
Di động vang lên hai tiếng “bíp bíp”, có tin nhắn tới…… Sắc mặt Tô Túc rực hồng mà mở ra xem “Bảo bối, hôm nay buông tha cho chị trước, mơ đẹp nhé, trong mơ nhất định phải có tôi. Yêu chị.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cuối cùng còn gửi thêm một icon mặt cười to thật là to.
Trái tim bé nhỏ của Tô Túc nhảy lên thình thịch, khóe môi không tự giác mà nhếch lên một độ cong ngọt ngào. Nhìn dáng vẻ này, có khi cả đời của cô cũng khó có thể thoát khỏi thằng nhóc ác ma kia.
Suy nghĩ cả nửa ngày nhưng buổi tối hôm sau đó, Tô Túc vẫn là leo lên giường nằm từ sớm, cô nhìn chằm chằm điện thoại di động. Đã hai tiếng rồi Karen không có gọi điện thoại cho cô, xem ra là đang ở trên máy bay. Cậu lập tức sẽ trở lại rồi…… Tâm tình của Tô Túc thật phức tạp, còn đôi mắt của cô lại long lanh lấp lánh.
Nếu cô cố ý giả bộ ngủ dọa cậu nhảy dựng thì không biết cậu sẽ có biểu tình gì…… Tối hôm qua cô cũng gần như là một đêm không ngủ, trong lúc Tô Túc suy nghĩ như vậy, mí mắt của cô cũng rũ xuống theo.
Khi Karen trở lại chung cư thì đã là 3 giờ vào rạng sáng, cậu lặng lẽ đi tắm rửa một hồi trước, lúc đi ra ngoài liền bị người hay ngủ cạn là Dương Gia nghe được.
Dương Gia mở cửa, đôi mắt cô nhập nhèm lộ ra hai dấu ‘??’ nói: “Karen? Cậu về rồi?”
Khóe môi Karen mang theo ý cười mà gật đầu, cậu ra hiệu cho cô im lặng rồi lặng yên không tiếng động mà chui vào phòng của Tô Túc.
Nhìn bộ dạng kia, đêm nay của Tô Túc lại là một đêm nóng bỏng rồi. Bề ngoài thì nhu nhược nhưng nội tâm lại tà ác - Dương Gia nở một nụ cười xấu xa.
Karen bước vào phòng, cậu nương nhờ ánh trăng nhìn chăm chú vào bảo bối âu yêm đang ngủ say ở trên giường, đáy lòng không hiểu sao lại dâng lên từng trận ngọt ngào hạnh phúc, cậu quỳ gối bên mép giường rồi thành kính mà hôn cô.
Vừa mới bắt đầu chỉ là lướt qua thôi, sau đó cậu dần dần không còn thỏa mãn với chỉ chạm nhẹ cánh môi nữa, chiếc lưỡi của Karen ôn nhu nhưng không kém phần cứng rắn mà cạy ra môi của cô để liếm chiếc lưỡi mềm mại của Tô Túc, nhấm nháp nước mật mà cậu đã khát vọng hai ngày nay.
Tô Túc đang ngủ say lại chợt thấy không ổn, cô vừa mở mắt ra thì phát hiện Karen đã đè ở trên người cô.
“Chào buổi sáng Tô Tô.” Thấy cô tỉnh rồi, tâm tình của Karen rất tốt mà mổ nhẹ vào môi cô một cái, ngay sau đó cũng không đợi cô nói chuyện đã lại cúi xuống để trao cho cô một nụ hôn thật sâu.
“Ô!” Tô Túc thẹn thùng giãy giụa.
Nhưng mà như vậy chỉ có thể kích thích tới dục vọng bị ức chế hai ngày nay của Karen càng trở nên xúc động mạnh mẽ, cậu nhanh tay lột sạch quần áo của cô cùng bản thân, một bên dùng môi cuồng dã hôn cô, một bên đưa bàn tay to giống như lửa nóng thăm dò vào, sau khi xác nhận cô đã chuẩn bị tốt xong, cậu mới hung hăng mà tiến thẳng vào huyệt động non mềm kia ——
Tô Túc chỉ cảm thấy trong đầu chợt lóe qua ánh sáng trắng, đôi môi đỏ mọng phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều, nước mắt cũng không chịu khống chế mà chảy dài trên khuôn mặt cô.
Karen nở nụ cười tà ác rồi liếm đi nước mắt của cô “Tô Tô, mới như vậy đã không chịu nổi rồi sao? Đây còn mới chỉ là bắt đầu thôi mà.”
“Karen a~……” Tiếng mắng mềm mại bị chặn lại triệt để.
Nhiệt độ trong phòng không ngừng tăng lên, ở giữa môi răng triền miên đều là ngọt ngào như vậy, thân thể quấn lấy nhau cũng là nóng cháy như thế, hai người dần dần tâm đầu ý hợp mà chìm đắm vào dục vọng, thế là cả một đêm trong phòng không ngừng truyền ra tiếng rên rỉ của người phụ nữ cùng với tiếng thở gấp của người đàn ông, dâm mỹ đến làm cho mặt trăng cũng phải trốn vào đám mây.
Giữa trưa ngày hôm sau, La Tử Sơ và Dương Gia đều rất thức thời đi ra ngoài, mà Karen đã no đủ tinh thần liền cầm bữa sáng bọn họ để lại đút từng miếng từng miếng cho Tô Túc, người còn đang nằm liệt ở trên giường.
Bộ dáng thân thể khỏe mạnh, tinh thần no đủ của Karen kích thích Tô Túc dữ dội, tên nhóc đáng chết này, nói không cho cô ngủ liền thật sự không để cho cô ngủ một giây đồng hồ nào, lăn lộn cô tới mức giống như là từng khối xương cốt của cô đều bị cậu tháo ra một lần, nhưng mà vì sao……cậu lại dư thừa tinh lực như thế? Cô híp mắt, không vui mà trừng khuôn mặt vẫn mang theo ý cười trước sau như một của Karen “Vì sao cậu lại không mệt?” Nghĩ thế nào cũng thấy không có đạo lý mà!
“Tô Tô, hiện tại tinh lực của tôi dư thừa đến nỗi có thể đi tham gia Marathon.” Hóa ra quấn quýt với người yêu và làm chuyện đó có thể làm cho người ta thỏa mãn như thế, toàn thân giống như được nạp đầy năng lượng.
“Hừ!”
Nhìn bảo bối nhỏ nửa xấu hổ lại nửa bực mình nằm ở trên giường, Karen thản nhiên sinh ra một loại xúc động mà cuối cùng cậu cũng bật thốt ra “Tô Tô, chị thiết kế xong nhẫn cưới của hai chúng ta chưa?”
“Hả?” Tô Túc nhất thời còn chưa phản ứng lại kịp.
“Nếu thiết kế xong rồi thì đưa cho tôi đi, để tôi kêu người nhanh chân đi làm nhẫn, tôi phải kết hôn với chị!” Vừa nói xong, Karen như có loại loại cảm giác trút bỏ được gánh nặng, cậu vẫn luôn sợ hãi một ngày nào đó Tô Túc sẽ bỏ cậu mà đi, cậu quả thật phải nhanh chóng có danh phận mới được!
“Cậu……thật sự định cưới tôi?” Tô Túc không kiềm được mà hỏi.
“Chị đây là có ý gì! Tôi cũng đã bị chị ăn sạch hết rồi, chị còn định bội tình bạc nghĩa?” Karen nghe vậy liền khẩn trương muốn chết.
……Tên nhóc này học tiếng Trung thật đúng là không tồi.
“Ý của tôi là, cậu còn trẻ, còn chưa thể hoàn toàn xác nhận được cảm tình của mình, có lẽ bây giờ chỉ là nhất thời mê luyến……” Tô Túc biết những lời này căn bản không phải là lời thật lòng của cô, cô muốn ở bên Karen, nhưng mà……liệu cô có tư cách này hay không?
Không nghĩ tới Karen lại khịt mũi coi thường “Tô Tô, không phải tôi nói chứ muốn nói đến kinh nghiệm yêu đương, so với chị thì kinh nghiệm của tôi phong phú hơn nhiều, khó nói không phải là chuyện tôi đã xác nhận rõ ràng chưa mà là chị…… Không đúng, chị cũng đã xác nhận rõ ràng rồi, một nửa của chị chính là anh, không có người đàn ông thứ hai nào khác, cả đời này cũng không có nữa!”
Tô Túc cười khẽ, cô chăm chú nhìn cậu một lúc lâu sau mới nhẹ nhàng mở miệng nói “Cậu xác định?”
Karen nở nụ cười phát ra từ tận đáy lòng, cậu khom lưng, cụng lên trán của cô rồi nói: “Tôi xác định, chị thì sao?”
Lần đầu tiên Tô Túc chủ động hôn môi cậu, cô nói: “Tôi cũng xác định.”
Hai trái tim tuổi trẻ giống như bươm bướm mà nhẹ nhàng bay múa dưới ánh nắng tươi đẹp của buổi chiều tà.