Trong bức thư được gửi đến này, ngoại trừ thương nghị những việc liên quan đến nghị hòa ra, hoàng đế Bắc Địch còn tỏ ý, đợi đến khi đạt được thống nhất chung về các điều khoản đàm phán thì Bắc Địch sẽ phải thái tử Cáp Tát Nhĩ và hai vị công chúa Ô Nhân, Lan đến thăm Đại Yến, bày tỏ thành ý, tiện cho việc liên hôn.
Đại Yến rất xem trọng chuyện này.
Mồng hai tháng ba, điện Văn Hoà soạn thư gửi đến Bắc Địch, ngoại trừ sửa đổi những chi tiết điều lệ nghị hòa ra thì Triệu Miên Trạch còn đích thân đề bút: Chờ ngày tụ họp, cùng xây cảnh tượng phồn hoa, dẹp loạn lạc, ngừng chiến tranh, bách tính lo kế mưu2sinh, mong muôn dân bớt lầm than, không còn phải uống máu chiến tranh biên thùy.
Phân phân hợp hợp, hợp hợp phân phân
Đánh đánh nghỉ nghỉ, nghỉ nghỉ đánh đánh
Đây là quy luật bất biến từ ngàn xưa
Dưới khúc ca hoan lạc, triều đình trông có vẻ như sóng yên biển lặng, nhưng thực chất sóng ngầm lại dâng trào mãnh liệt.
Cuối tháng hai, Triệu Miền Trạch lại gióng trống khua chiêng ban chỉ tiến hành phong thưởng cho các công thần trong cuộc chiến Bắc phạt lần thứ bảy vừa qua
Gây chú ý nhiều nhất là các thuộc hạ cũ của Triệu Tôn
Bất luận là sống hay chết, toàn bộ đều được truy phong, thăng chức, ban quyền hành lớn hơn
Chỉ xét về số lượng được phong làm tướng quân9đã lên đến mười người, các mệnh phu nhân những sáu bảy người.
Trong đó, nguyên tướng quân Kim Vệ Quân Nguyễn Hữu được tăng lên làm Tả tướng quân, các phòng Vệ quốc đại tướng quân; nguyên Tả tướng quân Kim Vệ Quân Định An hầu trần tướng, các phong Định quốc đại tướng quân, Hữu đô đốc sự thống lĩnh Ngũ quân Đô đốc phủ, kiêm phụ thần thái bảo Đông cung; Thị vệ trưởng cận thân của Tấn vương, Võ trạng nguyên Trần Cảnh được thăng làm Chiêu Nghị tướng quân, kiêm Đại thống lĩnh Cẩm Y Vệ hoàng thành, quản lý công việc phòng ngự của phủ Ứng Thiên; nguyên Thêm sự Doanh tiên phong chinh Bắc Yến Nhị Quỷ, các phong thành Chỉ huy Sở chỉ huy6binh mã tam thiên doanh...
Thể vẫn chưa hết
Bổng lộc, ruộng vườn, mỹ nữ, ai nấy đều có phần, khiến các vương công đại thần đồng loạt ca ngợi rằng hoàng thái tôn là người ngay thẳng, coi trọng người hiền, lấy nhân hậu trị thiên hạ, quả thật là người phù hợp cho vị trí minh quân, là phúc của Đại Yến.
Song song với việc phong quan thêm tước số lượng lớn, thì Hạ Thường, trưởng tử của Ngụy quốc công Hạ Đình Đức, nguyên Chỉ huy sứ doanh trại quân nhu cũng được Triệu Miên Trạch giao cho chức Hữu đô ngự sử Độ Sát Viện chính nhị phẩm
Còn cá nhân Hạ Đình Đức, một không phong quan, hai không ban thưởng, ngay cả yêu cầu chữa trị hai chi0dưới, mời thái y Đông cung đến khám cũng bị Triệu Miên Trạch từ chối với lý do “không hợp về lễ”.
Câu “không hợp về lễ” này là một cú tát vào mặt mà Triệu Miền Trạch dành cho Hạ Đình Đức về chuyện hôm nọ ở Đông Hoa Môn, nhưng dù có đánh vào lúc này thì Hạ Đình Đức vẫn câm lặng không nói gì
Vì con trai gã cũng được thăng quan, suy cho cùng Triệu Miên Trạch cũng không đối xử tệ bạc với gã.
Vừa đấm vừa xoa, cương nhu hợp lý, thuật ngự thần của Triệu Miên Trạch có thể nói là được chân truyền từ Hồng Thái Đế.
Cùng lúc đó, điều làm ai cũng bất ngờ là trong vòng vài ngày ngắn ngủi kể từ khi7tin tức tìm được Thất tiểu thư của phủ Ngụy quốc công được tung ra, thì hoàng thái tôn lại tung đòn đánh ngược, liên tiếp nạp con gái của Sử bộ thượng thư Lữ Minh - Lữ Tú, con gái của Binh bộ thượng thư Tạ Trường Tấn - Tạ Tịnh Điềm, con gái của Đại lý tự khanh Định Khắc Kỷ - Đinh Uyển Nhu, cháu gái của Tào quốc công Lý Phú Sơn - Lý Cẩm Nguyệt làm trắc phi hoàng thải tôn Đông cung, ban cung điện riêng, tỏ ý ân sủng
Đây là lần nạp trắc phi đầu tiên kể từ khi Triệu Miền Trạch quản lý Đại Yển đến nay.
Lúc trước chỉ có mỗi một mình hoàng tôn phi Hạ Vấn Thu, hiện tại nạp vài trắc phi liên tiếp, có người đoán thái tôn phi đang mang thai, không tiện hầu hạ, hoàng thái tôn có lòng thương tiếc, ai nấy đều xuýt xoa không thôi.
Thế nhưng, từ xưa đến nay, người bên gối quân vương đều có quan hệ mật thiết với chính vụ nơi tiền triệu, người nhạy bén sẽ nhìn ra được, từ nay trong chốn hậu viện Đồng cung, thể cục độc quyền của Hạ Vấn Thu sắp thay đổi hoàn toàn
Hành động nạp trắc phi diện rộng lần này là miếng mồi ngon lành mà Triệu Miên Trạch quăng ra cho quyền thần Đại Yến, có tác dụng lôi kéo lòng người
Ngụy quốc công thế lớn đã khiến trữ quân sinh lòng nghi kỵ, một cuộc chiến không mùi khói lửa trên triều đình sắp sửa diễn ra.
Nhưng vẫn có người đồn rằng, nguyên nhân chính của việc trước đây hoàng thái tôn độc sủng một mình Hạ thị, giờ đây lại nạp nhiều trắc phi như thế là bởi vì muốn chặn họng một vài vương công đại thần lại, để tiện cho việc nạp Thất nữ Hạ Sở của tiến Ngụy quốc công sau này
Dù sao nữ tử đó cũng có thân phận nhạy cảm, hắn ta sợ bọn họ sẽ đứng ra ngăn cản, nên mới lấy lòng ngay từ đầu.
Cũng có người nói rất đúng, tuy hoàng thái tôn nạp vô số trắc phi nhưng những phu nhân kia ai cũng phòng đơn gối chiếc, thậm chí đến nay vẫn chưa được hưởng thánh ân, đây là một điều minh chứng rõ ràng
Bên ngoài đủ các loại bàn luận, không bản nào giống bản nào.
Rốt cuộc chuyện phòng the của hoàng thái tốn ra sao, ngoại trừ người trong Đông cung ra thì không ai biết được
Nhưng trong viện Trạch Thu, tổ ấm tình yêu của Triệu Miên Trạch và Hạ Vấn Thu, vài ngày nay lại chẳng thấy bóng dáng của nam chủ nhân đâu.
Triệu Miến Trạch nạp vài trắc phi liên tiếp, người tức giận nhất chẳng ai khác ngoài Hạ Vấn Thu
Vì chuyện này, nàng ta nổi cơn thịnh nộ, nhưng Triệu Miền Trạch lại cố ý tránh né, vài ngày liên tục không đến đây, nàng ta sai Lộng Cầm đi mời, hắn ta chỉ lấy lý do bận rộn chính vụ, không hề lộ mặt.
“Hoàng thái tôn không đi tìm những ả hồ ly tinh kia thật ư?”
Lộng Cầm cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào nàng ta, “Bẩm thái tôn phi, nô tỳ đã hỏi thăm hết rồi, các tối vừa qua hoàng thái tôn đều ngủ lại trong thư phòng, không đi đâu hết.”
“Hắn cũng không đến điện của ả kia?” Nghe thấy chất giọng lạnh lùng của nàng ta, bả vai Lộng Cầm bỗng cứng đờ, không khỏi úp úp mở mở
“Nói!” Hạ Vấn Thu trừng mắt.
“Vâng
Hoàng thái tôn có đi đến điện Sở Từ, nhưng không ở lại, chỉ đến một lúc rồi đi
Theo nô tỳ thấy, hoàng thái tôn chưa chắc đã quan tâm nàng ta hơn thái tôn phi.”
“Ngươi thì hiểu gì chứ?” Hạ Vấn Thu tức giận hừ lạnh, ngồi dậy, ngữ điệu mang hận thù, “Nếu hắn ở lại qua đêm, đó mới gọi là không quan tâm, cung phụng nàng ta như tổ tông như thế này mới thật sự gọi là quan tâm”
“Thái tôn phi...” Lúc này, Bão Cầm chạy ào vào, “Lại có một bức thư...
của người.” Con tim Hạ Vấn Thu thắt lại, bỗng thấy có một dự cảm chẳng lành.
Nàng ta liếc nhìn Bão Cẩm, xé miệng thư, rút thư ra.
“Thái tôn phi tôn kính: Chuyện hành thích Hạ thất tiểu thư tại Lai Châu và Đăng Châu, tuy chưa thành công, nhưng cũng vì chuyện này mà bọn ta đã phải trả một cái giá cực kỳ lớn
Hiện tại, Cẩm Y Vệ đang lục soát khắp thành, bọn ta không thể tạm thời rời khỏi phủ Ứng Thiên lánh nạn
Thế nên hai nghìn lượng bạc thù lao của thái tôn phi thật sự quá ít ỏi, xin hãy gửi thêm một nghìn lượng hoàng kim, cần tiền mặt, không trả giá
Cho người thời gian ba ngày chuẩn bị, ba ngày sau vào giờ Dậu, miếu Thành Hoàng thành Tây, không gặp không về
Nếu không, vì kể sinh tồn, chỉ đành mang chuyện này công bố ra ngoài hoặc giao cho Cẩm Y Vệ
Mong thái tôn phi rộng lòng bỏ qua, người sống bằng lưỡi đao thật chẳng dễ dàng gì, bị ép đến đường cùng, liều một phen cá chết lưới trách, cũng bởi vì bất đắc dĩ mà thôi.”
“Làm gì có cái lý ấy! Điên rồi, bọn chúng điển hết cả rồi!” Bàn tay cầm bức thư của Hạ Vấn Thu run lên.
Không chỉ vì bị người khác dọa dẫm đòi một nghìn lượng hoàng kim, mà còn vì người trong Cẩm Cung lại trực tiếp chỉ danh kẻ thuê người giết Hạ Sở là nàng ta
Hiện tại, vụ án ở Đăng Châu do Cẩm Y Vệ đứng ra điều tra, Cẩm Y Vệ hành động độc lập, trước nay lạnh lùng vô tình, nếu chuyện bị bại lộ, nàng ta không dám chắc Triệu Miên Trạch có bảo vệ mình hay không, nói không chừng ngay cả phụ thân cũng bị kéo vào chuyện này.
Hạ Vấn Thu căm hận, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lộng Cầm đang đứng thả lỏng hai tay, rồi tát một cái thật mạnh vào mặt nàng ta
“Hay cho đồ tiện tỳ nhà ngươi, dám hãm hại ta?” Lộng Cầm ngơ ngác, nước mắt lưng tròng, nhưng lại không dám che mặt, cũng không dám khóc thành tiếng, hai chân mềm nhũn, quỳ trước giường nàng ta, “Thái tôn phi, nô tỳ không biết, rốt cuộc là chuyện gì?” “Còn giả vờ!” Hạ Vấn Thu thẹn quá hóa giận, “Nếu không phải ngươi hại ta, sao người của Cẩm Cung biết được đó là ta?”
Lộng Cẩm lắc đầu đầy tủi thân, “Nô tỳ, nô tỳ chưa nói với ai bao giờ
Họ cũng không hỏi, nô tỳ cũng không biết vì sao họ lại biết...” “Đồ ngu! Tóm lại cũng do người để lại dấu vết!” Hạ Vấn Thu nôn nóng bất an, mắng vài câu, nghĩ mãi vẫn không thấy hả giận, bèn vén chăn lên, nhấc chân đạp vào vai Lộng Cầm
Thấy nàng ta ngã nhào xuống đất, che mặt khóc lóc đau khổ thì mới chống mép giường, nghiến răng tức tối, nhìn nàng ta với vẻ mặt hung tợn, “Ngay cả chút chuyện cũng làm không xong, ta cần người để làm gì chứ? Chi bằng một đao kết liễu ngươi, để trừ hậu họa!”
Lộng Cầm tái mặt, vội vàng khấu đầu xin tha.
“Thải tốn phi..
tha mạng..
tha mạng...” “Hừ, vô tích sự!” Hạ Vấn Thu trừng mắt lên đầy hung tợn, rồi lại nhìn Bão Cầm lúc này đang đứng bên cạnh run rẩy không dám hố hè gì, nàng ta đang định lên tiếng thì bỗng ôm bụng, cơn đau đến dồn dập, còn mãnh liệt hơn cả những ngày trước
Mặt nàng ta trở nên nặng nề, nằm xuống giường, mồ hôi tuôn rơi như mưa, thở dốc từng cơn.
“Thôi vậy, nể tình người đã theo ta từ bé, lần này ta tha cho, nếu còn lần sau...” “Ta thái tôn phi, tạ thái tôn phi.” Lộng Cầm nức nở lạy hai lạy, thấy mặt mày nàng ta khó chịu, vội vàng chạy đến đỡ cánh tay, sốt ruột hỏi, “Thái tôn phi, người lại thấy khó chịu à? Nô tỳ sẽ đi gọi Lâm thái y đến ngay.” “Không cần!” Mặt mày Hạ Vấn Thu tái nhợt, xua tay ngắn nàng ta lại, bỗng nhìn nhìn về phía Bão Cầm đang hoảng sợ ngơ ngác.
“Ngươi xuất cung một chuyến, truyền tin bảo ca của ta vào cung.”
Khi Viện Trạch Thu bị bao trùm trong một lớp mây đen thì người của điện Sở Từ lại vui như ăn Tết
Hoàng thái tôn vừa đến một khắc trước.
Không chỉ có hắn ta mà Hà Thừa Ân còn dẫn theo vài tiểu thái giám, mặt mày vui cười mang theo vài vật ngự ban khiến người ta phải lóa mắt, số lượng còn nhiều hơn rất nhiều so với của các trắc phi vừa mới được nạp vào Đông cung
Vải vóc lụa là, khay mã não, bình chứa cổ, cao lương mỹ vị cực kỳ xa hoa, trên đường đến đây thu hút ánh mắt của không ít người, cũng làm cho các cung nữ của điện Sở Từ hãnh diện đắc ý.
Hạ thất tiểu thư này còn chưa được chính thần sắc phong thành phu nhân của hoàng thái tôn mà đã được sủng ái hơn những phu nhân khác, bọn họ nhận tất nhiên cũng cảm thấy hãnh diện theo
Trong lúc nhất thời, tin tức được truyền đi, không chỉ người trong Đông cung hâm mộ mà ngay cả các phi tần của hoàng đế cũng đỏ mắt ganh tị không thôi.