Nhưng có người nghe thấy tiếng cãi vã vọng ra từ bên trong, cũng có người nhìn thấy, khi Đông Phương Thanh Huyền ra khỏi cửa, trên mặt không hề có nụ cười quyến rũ quen thuộc, còn vành mắt của Đông Phương A Mộc Nhĩ thì đỏ ửng, cứ như vừa mới khóc xong
Ví dụ như, các ngự trù đi theo hoàng đế đều đang chuẩn bị tiệc vào tối nay
Yến hội lần này vốn định tổ chức tại Ngự Thiện Đường Đông Uyển, nhưng bệ hạ suy nghĩ đến nỗi nhớ nhà của sứ đoàn Bắc Địch, vì để thể hiện lòng hữu nghị và thân thiện của Đại Yến, bữa tiệc sẽ làm theo tập tục của Bắc Địch: “Ô Tra Yến”
Ô Tra Yến là lễ nghi tiếp khách cao nhất của người Bắc Địch, buổi tối phải bày toàn tiệc thịt dê.
Ví3dụ như, tiểu công chúa Nha Nha đau bụng, quấy khóc không thôi
Bà vú kia nói rằng, sau khi ăn trái cây Mai Tử đưa lúc trên đường đến Đông Uyển thì Nha Nha đi ngoài xong liền bắt đầu trở nên không ngoan.
Giáp Nhất kể chuyện của rất nhiều người, nhưng lại không có chuyện của Triệu Thập Cửu, người mà Hạ Sơ Thất muốn nghe nhất
Rốt cuộc hắn đang làm gì đây?
Nàng không nhịn được bèn hỏi, nhưng Giáp Nhất lại lắc đầu
“Không biết.”
Nàng buồn bực, “Thế ngươi có biết là ta rất muốn biết không hả?”
Hắn ta lại lắc đầu, “Không biết.” Nàng trợn trắng mắt, “Vì sao không đi hỏi thăm?” “Không biết.”
Nói chuyện với người máy” không những tổn sức mà còn dễ tụt trí thông minh
Hạ Sơ Thất nghiến răng đuổi Giáp Nhất đi, đang nằm trên giường vuốt bụng1hậm hực, cảm thấy tính cáu kỉnh của thai phụ vẫn chưa được phát huy tối đa, liền nghe thấy ngoài cửa sổ có người đang gọi
“Thất tiểu thư có ở đó không?”
Người đến là nha đầu Thanh Đằng bên cạnh Tử Nguyệt
Lúc nàng ta vào phòng, Hạ Sơ Thất vừa chỉnh đốn xong y phục, ngồi trên giường
Nhìn dáng vẻ sốt ruột của nàng ta, con tim nàng run lên.
Chẳng lẽ Nha Nha đau bụng nghiêm trọng lắm ư? Bé con thân thể kiều quý, tốt nhất đừng xảy ra chuyện gì.
Không đợi nàng hỏi, Thăng Đằng đã vội vàng nói: “Thất tiểu thưa, người đi xem tiểu chủ tử đi, tiểu chủ tử vừa khóc vừa quấy, không ai dỗ được
Nô tỳ hỏi, tiểu chủ tử chỉ nói là đau bụng, nhưng chủ tử lại không tin những thái y khác...”
“Được, ta đi ngay.”3Không đợi Thanh Đằng lải nhải xong, Hạ Sơ Thất đã ra khỏi phòng.
Bởi vì gần nơi ở của Triệu Miên Trạch nên trong Mai Uyên Các có rất nhiều thị vệ, họ mặc giáp cầm kích, vây kín lại hệt như thùng sắt
Nhưng bụng của Nha Nha tiểu công chúa không khỏe, tiếng khóc non nớt vang rõ xa, mọi người đều biết là đến mời nàng đi xem bệnh, ngoại trừ nhóm người A Ký và Lư Huy đi theo từ xa ra, những người khác đều không có hành động gì.
Trên đường đến viện Thu Hà, Hạ Sơ Thất nghĩ đến lời bẩm báo của Giáp Nhất khi nãy, bèn hỏi Mai Tử rốt cuộc đã cho Nha Nha ăn trái cây gì
Nhưng nào ngờ đổ lợn này lại nói là cho ăn dưa hấu ướp lạnh mang theo từ trong cung.
Hạ Sơ3Thất giật mình, cảm thán nhìn thẳng lên trời.
Dưa hấu tính hàn, còn ướp lạnh nữa, rất dễ làm con nít thấy khó chịu dạ dày
Nghe nàng giải thích, lúc đầu Mai Tử không tin, nhưng sau đó lại áy náy đến mức vành mắt đỏ ửng, thề rằng sau khi về sẽ ăn vài quả dưa hấu ướp lạnh để dời bệnh đau bụng lên người mình
Thời tiết nóng bức, Hạ Sơ Thất không có nhiều dưa hấu ướp lạnh để nàng ta “dời bệnh”, cũng không trách mắng, chỉ nói rằng đợi đến khi nàng ta làm mẫu thân, sinh vài đứa bé thì sẽ hiểu ra nhiều điều, làm mặt mày Mai Tử đỏ bừng
Viện Thu Hà của Triệu Tử Nguyệt và Nha Nha nằm sát bờ hồ
Hạ Sơ Thất còn chưa tới nơi là đã có thể ngửi thấy mùi hoa sen9được gió mùa hè thổi đến, cực kỳ thanh nhã thoải mái.
Nàng hít một hơi, nỗi muộn phiền tạm vơi đi.
Nha Nha còn nhỏ, nhưng tính tình nóng nảy
Khi phát cáu lên thì y hệt mẹ và bà ngoại của cô bé
Lúc Hạ Sơ Thất vào, tiểu nha đầu đã khóc đến mức mặt mũi đỏ bừng, dáng vẻ thút thít làm nũng kia, khiến người ta vừa muốn cười vừa thấy đáng yêu.
Khó khăn lắm Hạ Sơ Thất mới làm con bé yên tĩnh trở lại, bắt mạch, kiểm tra lưỡi, vội vàng kê đơn kêu Thanh Đằng đi bốc thuốc
Nhưng thuốc còn chưa nấu xong thì tiểu nha đầu đã ngủ thiếp đi.
Nhìn con bé đã ngủ rồi nhưng vẫn còn khóc thút thít, Hạ Sơ Thất dở khóc dở cười, “Nhóc con khóc lâu, chắc cũng đã mệt, để cho nó ngủ một lát đi
Đợi nó tỉnh dậy rồi hâm nóng thuốc lại là được.” Cảm xúc của Triệu Tử Nguyệt vẫn chưa ổn định, nghe nàng nói xong liền vỗ nhẹ lên người Nha Nha, chỉ gật đầu chứ không nói gì
Điều này không giống với tính cách của nàng ta chút nào
Hạ Sơ Thất khó hiểu, nheo mắt lại, nghiêng đầu nhìn nàng ta cau mày.
“Sao thế? Vẫn lo lắng không gả đi được à?” Triệu Tử Nguyệt hiểu lời trêu ghẹo của nàng, mặt mày thẹn thùng, rũ mắt nhìn nàng, lẩm bẩm.
“Ôi! Con tim muội không ở trên ngựa mà thôi...” (*) Ý Tử Nguyệt là nàng đang thất thần.
“Khụ!” Hạ Sơ Thất cảm thán lỗi dùng từ ngàn năm không đổi của nàng ta, trợn trắng mắt lên, “Con tim của muội, tất nhiên là không ở trên ngựa, mà là ở trên người Quỷ ca...”
“Nói bậy!” Triệu Tử Nguyệt thẹn quá hóa giận, rướn cổ, trừng mắt lên với nàng, “Sở Thất, nếu tỷ còn cười muội nữa, muội sẽ không nói cho tỷ biết...”
“Không nói cho tỷ biết chuyện gì?” Hạ Sơ Thất nhướng mày.
“Không nói cho tỷ biết Thập Cửu ca của muội đang đợi tỷ trong đầm sen...” Triệu Tử Nguyệt tiếp lời nàng, buột miệng nói ra
Đợi đến khi nói xong, thấy vẻ tinh ranh như cười như không trên khuôn mặt kia, nàng ta mới giật mình nhận ra đã bị đối phương lừa vào tròng, nàng ta kêu”a” một tiếng, nhăn mặt, suýt chút nữa đã cắn phải đầu lưỡi
“Sở Thất xấu xa, muội..
rõ ràng không muốn nói đâu.” “Yên tâm!” Hạ Sơ Thất vỗ vai nàng ta, “Tỷ không nghe thấy gì hết
Ai biết được hắn đang đợi tỷ trong đầm sen chứ?”
“Tỷ..
tỷ cố ý chọc tức muội!” Triệu Tử Nguyệt chu môi
“Ha ha!” Hạ Sơ Thất làm mặt quỷ với nàng ta, liếc mắt nhìn Thanh Đằng đang phì cười, nàng ra dấu tay rồi kêu Thanh Đẳng dẫn mình ra hậu viện của viện Thu Hà.
Căn nhà bên hồ này của Triệu Tử Nguyệt có một cánh cửa sau, mở cửa ra là một hồ sen to
Hồ sen này có diện tích khá lớn, rất dài, nhìn không thấy được điểm tận cùng
Sen mùa hè xinh đẹp mọng nước, lá sen đọng sương tựa như một loại thi vị nồng nàn tuyệt vời, khiến người ta thấy thoải mái, cảm thấy đắm chìm say mê
Vài bậc thềm đá nổi cửa sau và hồ sen.
Hạ Sơ Thất đứng im lặng một lúc lâu, chỉ liếc nhìn chiếc thuyền nhỏ đậu trong khóm sen phía dưới bậc thềm đá và người đàn ông cao quý khí khái hiên ngang lạnh lùng đang ngồi trên chiếc thuyền kia.