Tối nay phải hành động luôn thôi ( ̄▽ ̄).
Đối với chuyện nhân lúc vợ đang ăn đậu hũ của mình mà dụ dỗ vợ đi đóng phim, Hoắc Sâm tự cảm thấy mình quá thông minh, đúng là một hòn đá trúng hai con chim mà.
Màn đêm buông xuống, Hoắc Sâm sửa soạn một chút trong phòng tắm, làm sao để mình toát ra sự nam tính quyến rũ nhất có thể.
→_→.
Hoắc mỗ hiểu rõ tính của bánh bao nhà mình, hắn mà đi ra ngoài bây giờ thì chắc chắn sẽ bị cô đẩy ngã, dù sao đối với bánh bao mà nói thì...!
[Một, chỉ có thức ăn ngon là không được cô phụ.]
[Hai, sắc đẹp của Hoắc Sâm cũng không thể kháng cự.]
...!
Chuyện xảy ra đúng như dự liệu của Hoắc Sâm, mà hắn tất nhiên là vui mừng rạo rực tự động nằm xuống cho vợ đè rồi.
[Hình ảnh quá xấu hổ, xin tự tưởng tượng.]
[Mà tốt nhất là không nên tưởng tượng, mấy đứa vẫn còn nhỏ lắm.]
"Vợ, đi thử vai nhé?" Hoắc Sâm cọ cọ bánh bao, lấy việc này để ép bánh bao đi vào khuôn khổ.
Bao Tử vặn vẹo uốn éo cơ thể khiến cho Hoắc Sâm toàn thân bốc hỏa: "Ưm, được."
Hoắc Sâm: "..."
[Ơ?]
[Cứ thỏa hiệp một cách dễ dàng như vậy sao?]
[Vợ, em làm anh hơi sợ đấy.]
Sau đó, hai vợ chồng hết sức chuyên tâm vào chuyện lăn lộn phóng túng.
...!
Hôm sau, Bao Tử trịnh trọng công bố quyết định của mình với Hoắc Sâm: "Chồng ơi, em muốn đi thử vai Lư thị, chính thất của Nạp Lan Dung Nhược = v =."
Hoắc Sâm cực kỳ vui mừng nói: "Nhân vật Lư thị cũng không tồi, vợ à em bá đạo thật, ngay cả trong phim cũng muốn làm vợ anh =w=."
"Không không không, em không suy nghĩ đến chuyện đó, chỉ là em thấy nhân vật Lư thị sau sẽ bị bệnh rồi qua đời đúng không? Vừa hay giống với những vai mà em hay diễn."
[Chồng ơi mau tới khen em đi = v =.]
[Có phải là em rất thông minh không hả?]
Hoắc Sâm: "..."
[Giờ này phút này, tôi chỉ còn biết thẫn thờ.]
[Tại sao lối suy nghĩ của bánh bao lại kỳ lạ như thế nhỉ?]
[Cứ chiều theo ý trẫm không được sao?]
[Thế mà...]
Hiện giờ trong lòng Hoắc Sâm chỉ có một tâm nguyện, hắn hi vọng vợ mình sẽ bớt thật thà hơn một chút, hắn đã bị bánh bao làm tổn thương quá nhiều rồi, thật bi thương mà..