Hoắc Sâm thật sự tin lời Bao Tử nói, hắn khẳng định vợ mình muốn diễn vai chính thê của Nạp Lan Dung Nhược là vì nhân vật này sau sẽ bị bệnh chết.
Nhưng mà, sự thật sao có thể đơn giản như vậy được?
Bao Tử thích đọc tiểu thuyết, nhưng sự ngọt ngào lãng mạn trong tiểu thuyết lại là thứ hiếm hoi trong cuộc sống thực, điểm này thì ai cũng biết cả, cho nên nếu muốn tìm tòi những thứ chân thật thì phải đọc những cuốn sách lịch sử.Bao Tử phải thừa nhận rằng, sở dĩ cô thưởng thức tài văn chương, yêu những câu thơ của Nạp Lan Dung Nhược cũng là vì hồi cấp ba cô đã đọc một cuốn sách viết về ông.Qua cuốn sách này, Bao Tử biết được một sự thật, đó là thê tử Lư thị vẫn luôn chiếm một vị trí nhất định trong lòng Nạp Lan Dung Nhược, thậm chí có thể nói rằng người ông thật lòng yêu thương chính là Lư thị.
Cho nên đấy chính là nguyên nhân khiến cho Bao Tử muốn đi cạnh tranh để giành lấy vai Lư thị.
[Nếu phải trải qua một cuộc hôn nhân không tình yêu trong phim thì làm sao cô với Hoắc Sâm có thể trở thành một couple màn ảnh được chứ.]
[Ai thông minh như bổn bánh bao ta = v =.]
...!
Lúc Bao Tử đi thử vai thì Hoắc Sâm cũng đi cùng, bởi lẽ Hoắc Sâm cảm thấy nếu mình đi theo thì Bao Tử sẽ có khả năng nhận được vai cao hơn, ví dụ như hắn sẽ nói với đạo diễn Phùng Tần Sinh rằng nếu vợ chồng quay phim cùng nhau thì sẽ thuận lợi hơn bla bla ( ̄▽ ̄).
[Một người chồng tốt là người luôn quan tâm đến chuyện của vợ mà.]
Đối với chuyện này, Cố Tử Diễm chỉ hời hợt nói: "Cậu làm vậy không sợ người ta nói là vợ cậu đi cửa sau à?"
"Sợ gì? Chỉ trách bọn họ không có cửa sau mà đi thôi →_→."
Cố Tử Diễm: "..."
[Tôi không còn lời nào để phản bác.]
[Chỉ có thể yên lặng vỗ tay, màn khoe ân ái này tôi cho max điểm.]
Bao Tử: "..."
[Bổn bánh bao không thèm đi cửa sau nhé.]
[Thực lực là cách duy nhất để phá vỡ cửa sau.]
[Em muốn dùng chính khả năng của mình để chinh phục đạo diễn.]
---
Không chỉ ở trong làng giải trí mà ngay cả trong cuộc sống bình thường cũng vậy, bên cạnh năng lực thì yếu tố quan hệ cũng vô cùng quan trọng.
Bao Tử có mặt ở buổi casting khiến cho ai cũng phải kinh sợ.
Nhưng cũng may là người ta không có đãi ngộ đặc biệt, người đến casting rất đông, xếp thành một
hàng dài, Bao Tử tới muộn nên tất nhiên phải đứng cuối hàng.Hoắc Sâm, người đã được xác nhận là nam chính đang cực kỳ khó chịu, bởi vì lúc trên xe hắn bị Bao Tử cảnh cáo là không được giở trò ân ái ở nơi công cộng, bắt hắn thề là không được đứng bên cạnh cô, hay nói cách khác là hắn sẽ không được nói tốt về Bao Tử ở trước mặt đạo diễn Phùng.
[Ái phi lại ghét bỏ trẫm.]
[Làm tâm trạng của trẫm bây giờ cực kỳ không tốt.]
Hoắc Sâm vốn định lấy quan hệ thân thiết ra để khích lệ tinh thần cho Bao Tử, kết quả lại bị Bao Tử từ chối thẳng thừng.Thế là sau khi xuống xe, hắn liền trực tiếp đi đường riêng vào phòng thử vai, mặt bí xị ngồi vào ghế giám khảo cạnh đạo diễn Phùng.
Cố Tử Diễm, người luôn theo dõi toàn bộ quá trình: "..."
[Bao Tử à, thật khổ cho cô quá, lại phải đi chăm sóc cho bé Hoắc ba tuổi này.]
...!
Bao Tử đúng là đi thi với tinh thần cây ngay không sợ chết đứng, nhưng những người khác thì lại không nghĩ như vậy – Ơ kìa, rõ ràng chồng chị đã vào kia làm giám khảo rồi, vậy mà chị vẫn còn làm bộ xếp hàng ở đây làm gì chứ.
Nhưng mà rất nhanh, suy nghĩ này đã hoàn toàn thay đổi sau khi bọn họ đi từ phòng thử vai ra, bởi vì bọn họ đã được trải nghiệm thực tế rồi, là thế này...!
Phùng Tần Sinh: "Hoắc Sâm, cậu có nhận xét gì không?"
Hoắc Sâm: "Đạo diễn Phùng đừng quan tâm tới cháu, chú tự cảm nhận là được rồi, cháu chỉ vào đây xem thôi, tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng tới tính công bằng của buổi casting đâu = v =."
Phùng Tần Sinh: "..."
[Vậy cậu ngồi đây làm gì hả?]
[Trêu tôi à?]
Những người vào thử vai: "..."
[Lời của anh, chúng tôi không thể tin được.].