Đường Tống có thói quen dậy rất sớm do ảnh hưởng từ lịch trình làm việc xuất kiếp trước.
Đây cũng là một thói quen tốt cho sức khỏe, từ khi tiếp nhận sự thật đến giờ Đường Tống rất chú tâm đến đứa bé trong bụng.
Sau khi ăn sáng xong, cô vô tình phát hiện một tờ giấy siêu âm trong ngăn tủ trang điểm, có lẽ nguyên chủ đã đi khám thái cách đây không lâu.
Từ nội dung trong tờ giấy cô biết được đứa bé trong bụng là con trai, cực kì khoẻ mạnh.
Trong cuốn tiểu thuyết chẳng nhắc đến cái thai một chút nào mà cũng đúng nguyên chủ tự tử thì làm sao cái thai còn số cho được.
Đang miên man suy nghĩ thì chuông cửa vang lên, Đường Tống đứng lên tiến đến chỗ cửa, nhìn qua mắt mèo mới thấy rất nhiều người đang đứng bên ngoài.
Cẩn thận lên tiếng mới biết là luật sư Giang Tu Kiệt bên Hàn Thiên Hạo và người làm của anh ta đến dọn đồ.
Mở cửa cho bọn họ vào, tốp người phía sau nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc của Hàn Thiên Hạo.
Đường Tống nhìn theo với ánh mắt bơ phờ, lạc lõng.
- Đường tiểu thư chúng ta cũng nên nói chuyện chính rồi.
Thu hồi tầm mắt cô cất giọng nói khàn khàn:
- Mời bên này, Luật sư Giang.
- Đường tiểu thư tôi cũng không dông dài nữa, việc ly hôn của ngài và Hàn thiếu hoàn thành, đây là giấy tờ mà Hàn thiếu bảo tôi đưa cho ngài.
Đây là giấy tờ nhà đã sửa tên lại thành của ngài.
Còn về việc hợp tác giữa hai công ty tôi sẽ đích thân tới gặp Đường tổng.
Ngoài còn có tiền chu cấp cho đứa bé nữa, trong thẻ ngân hàng này là 500 vạn đủ để ngài và đứa bé sống cả đời, mật mã là ngày sinh của ngài.
Đây coi như là những bồi thường mà Hàn tổng dành cho mẹ con hai người.
Ngoài ra, ngày ấy muốn nhắc nhở cô đừng có gây phiền phức cho Liễu tiểu thư nếu không hậu quả tự cô gánh chịu.
Nếu đã không có gì thắc mắc nữa thì chúng tôi xin phép rời đi trước.
Từ đầu đến cuối Đường Tống chẳng hề nói một lời nào, cả người chết lặng, cả khuôn mặt chẳng hiện lên bất kỳ cảm xúc nào, cứ như bị hút hết tất cả sinh lực.
Tất cả mọi người đều thấy có thật đáng thương, không đáng thương sao được đang yên đang lành tự dưng phải ly hôn mà chính bản thân mình cũng chẳng làm sai điều gì.
Dù có nghĩ như vậy thì cũng khó ai dám nói điều gì, dù sao chẳng ai muốn đắc tội với người có quyền có thế như Hàn Thiên Hạo cả.
Giang Tu Kiệt sau khi rời khỏi chỗ Đường Tống thì lập tức đến gặp cha của Đường - Đường Vinh.
- Luật sư Giang không biết ngon gió nào đưa ngài tới đây vậy.
- Đường tổng, hôm nay tôi tới để báo cho ngài biết Hàn thiếu và Đường tiểu thư đã ly hôn.
- Chắc có hiểu lầm nào đó, nếu tiểu Tống có làm gì sai thì để chúng tôi dạy lại nó, chứ sao lại nói ly hôn là lý hôn được.
- Đường tổng ngài hiểu lầm rồi Đường tiểu thư hoàn toàn không có lỗi gì hết, nguyên do xuất phát từ phía Hàn thiếu mà thôi.
- Nếu vậy chắc chắn con bé tiểu Tống này đã làm gì đó khiến Hàn thiếu khó chịu nên mới đưa ra ý muốn ly hôn rồi.
Nếu Đường Tống mà ở đây thì chắc chắn sẽ tức đến ứa máu.
Có người cha nào chưa biết chuyện gì xảy ra mà vẫn luôn đỗ lỗi cho con gái mình vậy chứ.
Đúng là một người cha cực phẩm, tự mình hạ thấp tự trọng bản thân đã đành còn hạ thấp luôn cả tự tôn của con gái mình.
Đúng là độc nhất vô nhị mà.
- Không phải, Hàn thiếu muốn chuyển lời đến ngài là người ngài ấy yêu đã trở về vì vậy Đường tiểu thư cũng nên nhường lại vị trí Hàn thiếu phu nhân cho người ấy.
Dù sao cũng là do bên Hàn thiếu có lỗi trước vậy nên Hàn thiếu sẽ tiếp tục hợp tác vói quý công ty, đồng thời nhường cho ngài vài bản hợp đồng có giá trị lớn.
Vậy nên mong ngài và Đường tiểu thư tự mình xem xét, dù sao lý hôn rồi hai bên vẫn có thể hợp tác vui vẻ.
- Nếu đã như vậy thì ly hôn rồi thì thôi.
Nhưng vẫn phải nhờ luật sư Giang nhắn lại với Hàn thiếu nếu đã như vậy thì chúng tôi cũng sẽ cho qua việc này.
Mong rằng về sau vẫn được hợp tác với quý công ty.
- Được ngài biết nhìn xa trông rộng như vậy sẽ khiến Hàn thiếu rất hài lòng.
Đây là giấy tờ hợp đồng hợp tác cùng với các những bản hợp đồng mà ngài muốn có.
Nếu đã không có gì sai sót thì tôi xin phép đi trước.
- Luật sư Giang đi thong thả.
Vừa tiễn người đi , ông ta đã nổi con thịnh nộ.
Hừ thật là vô dụng, chỉ có việc ôm đùi vàng thôi mà cũng làm không xong.
Sinh một đứa bất tài như vậy thật mất mặt mà.
Trở lại với Đường Tống cô vẫn thấy chưa thích ứng được chỉ một buổi sáng cô trở thành bà phú hộ rồi.
Hiện tại trong tay cô có đến cả ngàn vạn thật khiến người ta thấy kinh ngạc.
Thật là một giấc mơ ngọt ngào, ước mơ cả đời của coi kiếp trước nay lại dễ dàng thực hiện đến không tưởng.
Đúng là phong cách của người có tiền có khác vung tiền như vung giấy mà chẳng than một lời.
Lần đầu tiên cô cảm thấy Họ Hàn kia cũng không đến nỗi xấu , ít nhất cũng sẽ không xấu xa đến mức để vợ cũ cùng con mình chết đói.
Dù sao cũng phải cảm ơn hắn, ít ra hắn cũng đã giúp cô trải hoa hồng trên đường cô đi rồi.
Bây giờ chỉ có việc tiến hành bước tiếp theo thôi.
.