Qủa Táo Nhỏ theo ba Tiêu và mẹ Tiêu về nhà, cả đường bé chỉ núp vào lòng mẹ Tiêu, vẻ mặt sợ hãi cùng lo lắng trên gương mặt ngây thơ kia khiến lòng bà đau nhói.
Nhìn bé con mềm mềm trong lòng khiến bà càng thêm yêu thích, đứa trẻ vừa thông minhvừa dễ thương như này, đúng là có phúc lắm mới sinh ra được một đứa bé hiểu
chuyện như vậy.
Cả cơ thể bé con run rẩy núp vào người bà, lại khẩn trương khi nhìn thấy mấy vị bác sĩ đến
giúp bé, chỉ khi xác nhận được bọn họ sẽ không làm hại mình từ lời xác định của Ba Tiêu thì mới chịu cho bọn họ chăm sóc vết thương trên người.
Tuy vết thương không nghiêm trọng nhưng nó lại rất nổi bật trên làn da trắng nõn của bé, càng khiến người khác khó chịu.
Nhìn thôi cũng biết đau như thế nào, huống hồ thằng bé còn quá nhỏ.
Sau khi sử lí xong, dù có dỗ bé như thế nào thì nhóc con cũng không chịu rời đi, chỉ ngồitrên sofa nhìn ra bên ngoài, nhìn thôi cũng thấy thương rồi, chắc chắn nhóc con đang đợi mẹ về.
Nhìn thấy sự kiên quyết trên gương mặt ngây thơ kia, Mẹ Tiêu lại nhìn thấy được hình bóng của con trai bà khi còn nhỏ.
Cái tính cứng đầu này thật sự giống nhau như đúc, không đành lòng dể bé ở lại một mình, cũng lo lắng cho Đường Tống, ba mẹ Tiêu liền ngồi lại cùng bé, nhẹ nhàng trò chuyện.
Đợi thật lâu, bên ngoài liên có động tĩnh, Qủa Táo Nhỏ đang gật gù thì Tiêu Mặc ôm Đường Tống trở về.
Vừa nghr thấy bên ngoài có động tĩnh, Qủa Táo Nhỏ liền bật dậy chân trần chạy ra đón mẹ.
Tiêu Mặc nhìn tháy bóng dáng nhỏ bé đang chạy đến chỗ anh liền nhăn mày, trời đã khuya lắm rồi vậy mà nhóc con này vẫn chưa ngủ, ánh mắt lo lắng quét lên quét xuống trên người bé, nhìn thấy bé chân trần liền muốn cúi người ôm lấy bé, nhưng hai tay lại đang ôm cô gái mình thương trong lòng, Đang không biết phải làm sao thì Qủa Táo Nhỏ đã chạy tới ôm lấy chân anh, nước mắt dàn giụa:
- Chú Mặc, mẹ con đâu, mẹ có bị thương không?
- Đừng lo, mẹ con đang ngủ, để bác sĩ kiểm tra cho mẹ con nha.
Chúng ta vào nhà nếu không lại cảm lạnh, là mẹ con sẽ không vui đâu.
Mẹ Tiêu vừa lúc chạy đến ôm lấy bé, nhinf thấy cô gái đang nằm gọn trong tay con trai thì thỡ phào một tiếng.
An toàn trở về là tốt rồi, khó khăn lắm thằng con trai nhà bà mới rung động, hơn nữa còn một phát trúng hai đích, bà vừa có con dâu vừa có cháu bồng.
Nếu mà có mệnh hệ gì thì chắc thằng con bà sẽ sống độc thân cả đời mất.
- Mau vào nhà để bác sĩ khám cho cô ấy, để cô áy nghỉ ngơi cho tốt.
Nào vào nhà không lại cảm hết giờ.
- Đúng vạy vào nhà để mẹ con nghỉ ngơi nè.
Mẹ Tiêu ôm lấy Qủa Táo Nhỏ khuyên lấy bé, ngay cả ba Tiêu cũng lên tiếng, nhìn thấy bé đồng ý cả nhà liền nối đuôi nhau vào nhà.
Tiêu mặc ôm Đường Tống vào phòng, nhờ người thay đồ cho cô, lại để bác sĩ khám qua.May mà chỉ bị trầy xước nhẹ, nhưng vì ngâm nước quá lâu, nên cô liền bị phát sốt, cả người nóng hừng hực.
Sau khi thuyết phục Qủa Táo Nhỏ để nhóc theo ba mẹ Tiêu đi ngủ, Tiêu Mặc ở lại chăm sóc cho Đường Tống.Từ thúc gõ cửa tiến vào, nhìn thấy cậu chủ nhà mình đang si tình nhìn đắm đuối Đường tiểu thư cùng với sự tự trách trên gương mặt kia cũng khiến ông thán phục.
Lần đầu tiên ông nhìn thấy được vẻ mặt như vậy, trước đây dù có xảy ra sai sót thì cậu chủ vẫn chỉ có lạnh mặt trực tiếp giải quyết, chưa bao giờ có vẻ mặt như vậy.
Đúng là tình yêu làm thay đổi con người.
- Cậu chủ đã bắt hết toàn bộ bọn người kia, cũng bắt được thêm cả cô gái tên Lâm Thư Thư và hai tên luôn ở cùng cô ta.
Nên xử lí như thế nào.
- Tất cả bọn chúng hành hạ một chút để bọn chúng biết thế nào là ngu ngốc khi dám đụng vào người của tôi.
Những thứ điều tra được từ chỗ Vương Húc và Hàn Thiên Hạo tung ra đi để bọn chúng biết khổ ;là gì.
Cũng bắt đầu thu lưới toàn bộ đi.
Còn về ả đàn bà kia, ném ả ta vào trại huấn luyện để người của chúng ta giải tỏa một chút.
Không phải ả ta luôn tự hào là có gương mặt dụ dỗ tất cả đàn ông hay sao, rạch nát mặt ả ta đi, tốt nhất để không ai nhìn ra ả càng tốt.
- Vâng.
Đủ tàn ác, đủ thâm độc, nhưng bọn chúng xứng đáng nhận được điều đó.
Từ trước, cậu chủ nhà ông đã nhắm vào nhà họ Hàn, lại nhờ vào sự cạnh tranh đến một sống một còn giữa Hàn Thiên Hạo và Vương Húc, từ từ thả mồi cau, khiến cho Vương Húc rơi vào tình thế khó lòng cứu vớt.
Hơn nữa số cổ phần trong công ty của Vương Húc thực ra đã được anh thu mua từ các cổ đông trong công ty hắn ta từ lâu nhưng vẫn để bọn họ làm bù nhìn để không bị phát hiện.
Còn Hàn thiên Hạo, hừ tất cả mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của anh, người của anh luôn từng ngày từng ngày gặm nhấm lấy cái công ty kia, lại dần dần triệt tiêu hết những đường đi của Hàn Gia.
Lần này, bọn họ thật sự chọc giận anh rồi, nếu như bọn họ không đụng đến cô có lẽ anh sẽ để bọn họ tung hoành thêm chút thời gian nhưng bây giờ thì đừng hòng
.