Nhất Kiếm Độc Tôn Dịch


Bản thân hắn lại thuận thế lăn qua một bên khác, chạy một đoạn liền ngừng lại, chừng năm giây sau, một đạo bạch ảnh đã lao tới!
Chính là Bắc Thần!
Bắc Thần nhanh hơn đôi nam nữ kia chừng ba tới bốn giây!
Thấy Bắc Thần, Diệp Huyền liền vọt thẳng tới nàng, khóe miệng Bắc Thần ánh lên một tia lạnh lẽo, thân hình rung lên, hóa thành một đạo tàn ảnh bắn thẳng tới Diệp Huyền.

Vừa tới trước mặt Diệp Huyền, một chưởng đã đánh thẳng tới, một chưởng này, kỳ thực chỉ là để thăm dò, cũng không dùng tới toàn lực, sát chiêu chân chính còn ở phía sau.

Nhưng Diệp Huyền vừa tới trước mặt nàng, lại không hề xuất thủ, mặc cho một chưởng của nàng đánh lên ngực.

Bành!
Diệp Huyền trực tiếp bay ra, cuối cùng, đập vào một gốc cây, đổ rạp xuống đất.

Bắc Thần cau mày:
- Ngươi làm cái quỷ gì vậy?
Đúng lúc này, đôi nam nữ kia đã chạy tới, nhìn thấy tình cảnh trước mắt, lập tức hơi ngây người.

Diệp Huyền đột nhiên bò dậy, miệng phun máu tươi, gắt gao nhìn Bắc Thần:
- Ngươi đã cầm địa giai võ kỹ, vì sao còn muốn đuổi tận giết tuyệt!
Bắc Thần ngẩn người.

Mà đôi nam nữ kia lập tức nhìn Bắc Thần, thần sắc hai người trở nên bất thiện!
Diệp Huyền còn phun máu tươi, dữ tợn nhìn Bắc Thần:
- Nữ nhân nhà người thực độc ác, đã nói là ta giao đồ cho ngươi, ngươi liền bỏ qua cho ta, không nghĩ tới, ngươi lại sợ bị lộ, xuất thủ muốn diệt khẩu… thực sự độc nhất lòng dạ đàn bà!
Bắc Thần híp mắt, sắc mặt trở nên dữ tợn:
- Ngươi muốn làm trò quỷ gì?
Nói xong, nàng chỉ đôi nam nữ phía xa:
- Ngươi thấy bọn hắn sẽ tin sao?
Hai người liếc mắt nhìn nhau, rất nhanh, đều quay đầu nhìn Diệp Huyền, mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lột bỏ trường bào, rất nhanh, chỉ còn lại nội y đồ lót…
Nhìn thấy cảnh này, nữ tử bạch y liền nhíu mày.

,
Diệp Huyền chỉ toàn thân:
- Ngươi thấy chưa? Trên người ta ngay cả lông cũng không có…
Nói xong, hắn chỉ Bắc Thần:
- Còn ngươi? Ngươi dám đem nạp giới trên tay ngươi cho mọi người xem không? Ngươi dám không?
Nghe vậy, đôi nam nữ liền nhìn Bắc Thần, chuẩn xác là nhìn ngón tay đeo nạp giới của Bắc Thần.

Bắc Thần nhìn Diệp Huyền, sát ý ngưng thành thực chất:
- Dù thế nào ngươi cũng là một Đại Kiếm tu, thế mà lại vô sỉ tới như vậy, ngươi là tiện tu sao?
Thanh âm vừa dứt, một cỗ khí thế kinh khủng từ trong cơ thể nào trào ra, trực tiếp ép tới Diệp Huyền.

Diệp Huyền nheo mắt, đúng lúc này, đôi nam nữ kia đột nhiên xuất thủ, hai người phóng khí thế của bản thân, nháy mắt liền đánh tan uy áp cùng khí thế của Bắc Thần!
Nhìn thấy đôi nam nữ xuất thủ, Diệp Huyền liền thở nhẹ một hơi!
Mà bên khác, Bắc Thần gắt gao nhìn đôi nam nữ:
- Các ngươi bị ngu sao? Chuyện hoang đường như vậy mà cũng tin!
Nam tử nhìn qua Diệp Huyền còn đang trào máu:
- Dù sao hắn cũng là một vị Kiếm tu, lời nói vẫn đáng tin hơn…
Nói xong, hắn nhìn qua nạp giới trên tay Bắc Thần:
- Đến cùng là thật hay giả, ngươi đem nạp giới cho hai người chúng ta xem là được?
Nghe vậy, thần sắc Bắc Thần liền lạnh xuống.

Xem nạp giới?
Đây chính là đều tối kỵ trên thế giới này!
Yêu cầu này, thực sự vô cùng quá đáng!
Bắc Thần xiết chặt nắm tay, đôi nam nữ nhìn thấy Bắc Thần xiết tay, lập tức xoay người đối mặt, thần sắc đề phòng, tùy thời xuất thủ!
Mà đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:
- Nàng đang đợi, đợi viện binh của Thương Mộc học viện, ta vừa thấy nàng thả tín hiệu cầu viện, học viên Thương Mộc học viện lập tức sẽ chạy tới đây! Nàng đang muốn kéo dài thời gian!
Nghe vậy, sắc mặt đôi nam nữ liền lạnh xuống!
Gọi cứu viện, kéo dài thời gian!
Hai người nhìn Bắc Thần, một cỗ khí lưu thần bí tản ra!
Bắc Thần gắt gao nhìn Diệp Huyền, nếu ánh mắt có thể giết người, sợ là Diệp Huyền đã chết hơn trăm lần!
- Làm nàng!
Diệp Huyền đột nhiên vọt tới hướng Bắc Thần.

Thấy Diệp Huyền xuất thủ, đôi nam nữ hơi chút do dự, lập tức vọt theo.

Mà Diệp Huyền xông lên trước nhất, hắn vừa giao kích với Bắc Thần, lập tức bị chấn bay ra ngoài, sau khi bị đánh bay, hắn lại lộn mấy vòng, rất nhanh đã về tới sườn núi, quơ lấy quyển trục đã giấu, sau đó thuận thế lăn tiếp mấy vòng, nháy mắt đã biến mất nơi xa.

Sau lưng, truyền tới từng tiếng đánh nhau.

Diệp Huyền một đường chạy như điên, thẳng tới Lưỡng Giới thành.

Ngay khi Diệp Huyền chạy được một hồi, Bắc Thần lập tức bay lên, kéo khoảng cách với đôi nam nữ, lạnh lùng nhìn xuống:
- Hai tên ngu xuẩn, hỏi người phía sau các ngươi xem!
Đôi nam nữ liếc mắt nhìn nhau, rất nhanh, cả hai ngẩng đầu nhìn lên, chừng nửa khắc đồng hồ, sắc mặt đều trở nên khó coi.

Bị lừa!
Người phía sau hai người bọn hắn cũng không phải lúc nào cũng chú ý Diệp Huyền, cho nên cũng không thể kịp thời báo cho bọn hắn.

Mặc dù chỉ mới một lát, nhưng đã đủ để Diệp Huyền chạy rất xa!
Bắc Thần nhìn qua hướng Diệp Huyền chạy:
- Một tên Kiếm tu lại có thể vô sỉ tới mức này, thực sự khiến ta được mở rộng tầm mắt!
Cách đó không xa, nam tử lạnh lùng nói:
- Yên tâm, hắn chạy không thoát được.

Cuốn địa giai võ kỹ này, Ninh quốc ta nhất định phải lấy được!
Ninh quốc!
Bắc Thần nhìn qua hai người, quay người rời đi.

Ninh quốc? Khương quốc? Đường quốc?
Đối với nàng, tất cả đều không có ý nghĩa! Bởi thiên tài như nàng, tương lai nhất định tới chỗ tốt hơn!

Trước cửa Lưỡng Giới thành, Cửu công chúa tựa trên tường thành, hai tay ôm cánh tay, không biết đang nghĩ gì.

Lúc này, nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn nơi xa, một nữ tử bay tới.

Người tới, bạch y như tuyết, không nhuốm bụi trần!
Chính là An Lan Tú!
An Lan Tú đi tới trước mặt Cửu công chúa, Cửu công chúa đang muốn nói, An Lan Tú đã quay đầu nhìn dãy núi mờ mịt:
- Ngươi trách lầm hắn!
Cửu công chúa cau mày, An Lan Tú lại nói:
- Hắn không phải loại người như vậy!
Cửu công chúa trầm giọng nói:
- Đây chính là địa giai thượng phẩm võ kỹ, không ai không động tâm!
An Lan Tú mỉm cười:
- Ta tin hắn!
---------------
Phóng tác: xonevictory
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui