Nhật Ký Ăn Dưa Ở Hào Môn


Tỉnh Dĩ nghe hai nhóc nói chuyện, cảm thấy rất thú vị, khóe miệng hơi kéo lên, ngẩng đầu một cái lại phát hiện Lăng Nhạc An đang nhìn mình chằm chằm.

Anh có một đôi mắt đào hoa, bất kể là nhìn ai cũng mang lại cảm giác tình tứ, giờ phút này cặp mắt xinh đẹp ấy đang nghiêm túc nhìn chăm chú Tỉnh Dĩ, Tỉnh Dĩ bị anh nhìn mà hô hấp như ngưng lại, đang định mở miệng hỏi tại sao anh lại nhìn mình như thế thì nghe được âm thanh lớn từ ngoài cửa truyền vào.

Cặp song sinh tò mò thò đầu ra xem, dáng vẻ thập thò trông giống chuẩn bị hóng hớt chuyện gì.

Tỉnh Dĩ ôm Gia Y trong vòng tay, sợ rằng cô nhóc sẽ bị ngã.

Sau đó, Tỉnh Dĩ không khỏi ngẩng đầu, muốn nhìn xem đã xảy ra chuyện gì.

Người gây náo loạn chính là chú hai hôm đó cô đã từng gặp một lần.


Tất cả người nhà họ Lăng đều sở hữu ngoại hình ưa nhìn, chú hai Lăng Cao Nhất cũng có nét đẹp riêng, mặc dù trong ba anh em chú hai ít giống bà cụ Lăng nhất, song Lăng Cao Nhất không xấu, thậm chí có thể gọi là đẹp trai.

Chỉ là quanh năm chìm trong tửu sắc khiến ông trông uể oải, đến tuổi trung niên lại không hề chú ý chăm sóc vẻ ngoài, vóc dáng bắt đầu tiều tuỵ.

Bộ dạng của Lăng Cao Nhất rõ ràng là đã say khướt, nói là quá trớn cũng không hề ngoa.

Trên tay ông ta còn cầm nửa chai rượu, bước đi loạng choạng không vững vàng.

Ông ta lảo đảo bước vào, vừa vào cửa đã hét lớn: "Lăng Bình Lộ! Con nhóc thối tha, là mày đóng băng thẻ của tao đúng không?!"

Lăng Bình Lộ không thèm nhìn ông ta lấy một cái, cứ thản nhiên ngồi đó uống canh.

Ngược lại, Phục Hoàng Lệ vội vàng lao đến kéo lấy Lăng Cao Nhất.


Nhìn thái độ của Lăng Bình Lộ, Lăng Cao Nhất càng thêm tức giận, lớn tiếng chửi rủa: "Nếu tao biết sẽ như thế này, ngay từ đầu tao đã không nên sinh ra mày! Khi mày được sinh ra, tao nên đập chết mày mới đúng!"

Tỉnh Dĩ vội bịt tai Gia Y lại, không thể tin được, sao chú hai lại có thể nói những lời như vậy với một đứa trẻ...?

Lăng Bình Lộ là con gái rột của ông.

Cô và Lăng An Lạc rõ ràng là muốn cùng nhau rời khỏi chỗ này, hai người họ tình cờ chặn tầm nhìn của cặp song sinh, cô do dự một lúc rồi nhỏ giọng nói với anh: "Hay là chúng ta nói với thím ba một tiếng, rồi đưa Gia Y và Gia Giai đi trước."

Hai người ghé vào nhau rất gần, thì thầm không để người khác nghe thấy, Lăng Nhạc An nhìn khuôn mặt Tỉnh Dĩ trong khoảng cách như vậy, sững người một lúc, sau đó chậm rãi gật đầu.

Ở một bên khác, Lăng Bình Lộ không chịu nổi đứng dậy và chế nhạo Lăng Cao Nhất: "Ông có quyền gì mà nói những lời như vậy? Ông đã chăm sóc tôi một ngày kể từ khi tôi được sinh ra chưa? Ông có khả năng làm bố không? Tôi đã hai mươi ba rồi! Lúc này ông lại mang cho tôi thêm một đứa em trai và một đứa em gái, ông không biết xấu hổ, lại còn muốn gì nữa!"

Lăng Cao Nhất bị cô mắng thẳng vào mặt, tức giận không nói nên lời, thở hổn hển như bò, chai rượu trong tay đập vào góc bàn vỡ tan tành.

Sau đó, ông ta giơ chai rượu lên và muốn đánh Lăng Bình Lộ, miệng vẫn la hét chửi rủa: "Tao sẽ đánh chết mày!" - App T Y T


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận