Còn bạn học tên Nhung Lương Cát có thành tích đứng đầu kia, Tỉnh Dĩ rốt cuộc cũng được biết bộ dáng của cậu ta như thế nào.
Khi cô đối chiếu tên với người thật, Tỉnh Dĩ có chút kinh ngạc, bởi vì nam sinh này nhìn qua không giống như trong tưởng tượng của cô.
Cậu ta không phải kiểu người có vẻ ngoài vô cùng xuất sắc, cũng không phải loại hình tượng mọt sách điển hình.
Vẻ ngoài của Nhung Lương Cát chỉ có thể nói là ưa nhìn, cậu ta rất cao, nhưng lại gầy, quần áo mặc trên người cũng là phong cách phổ thông thường thấy.
Từ cách ăn mặc có thể thấy hoàn cảnh gia đình cậu ta không tốt, hơn nữa cũng không giỏi che giấu điểm này, hoặc là...!Cậu ta căn bản không muốn che dấu.
Thật ra đối với điều kiện gia đình của cậu ta, trong lòng Tỉnh Dĩ ít nhiều cũng có dự đoán, dù sao nếu như không phải vì điều kiện đại học Ngũ Hải, thành tích của Nhung Lương Cát đủ để đăng ký vào trường học tốt hơn.
Nhung Lương Cát đảm nhiệm chức vụ cố vấn học tập trong lớp.
Tỉnh Dĩ thì chủ động ứng cử chức vụ cố vấn tâm lý của lớp, chức vụ này thậm chí không có ai cạnh tranh với cô cả, không cần bỏ phiếu đã được thông qua.
Thế cho nên Tỉnh Dĩ ngược lại có phần nghi ngờ không biết chức vụ mình vừa ứng cử có quá vất vả hay nhiều khó khăn gì đó không.
Chủ nhiệm lớp là thầy Vương, một người còn rất trẻ tuổi, mới qua đầu ba mươi, thầy Vương nói khóa sinh viện bọn họ là khóa sinh viên đầu tiên của mình, hi vọng mọi người có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Thầy Vương phụ trách dạy bọn họ môn "Pháp luật đại cương", trong tiết học đầu tiên, thầy Vương chưa hề giảng gì về kiến thức của môn học, chỉ giới thiệu cho sinh viên cấu trúc điểm cuối kỳ và phần trăm điểm thường xuyên.
Trong vài phút cuối của khóa học, ông đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Ông đứng trên bục giảng, chăm chú nhìn các sinh viên dưới bục giảng, nói với họ: "Mọi người đang ngồi đây, sau này đều sẽ trở thành một thành viên trong xã hội, trong số mọi người, có người sẽ ra nước ngoài du học tiếp, đi ra thể giới để tiếp thu thêm nhiều kiến thức bổ ích hơn, có người sẽ đứng trên tòa án, thể hiện ý nghĩa của công lý và pháp trị, nhưng mặc kệ sau này mọi người có làm nghề này hay không..."
Thầy Vương đặt tay lên quyển "Pháp luật đại cương" trên mặt bàn, "Tôi hy vọng các bạn sẽ nhớ về sứ mệnh ban đầu của mình, đừng để điều gì ảnh hưởng đến việc học và lương tâm của mình.
Người nghèo tự cứu lấy mình, người giàu cứu lấy thế giới… Tôi hy vọng tất cả các bạn ở đây sẽ luôn có lòng dũng cảm để đối mặt với cuộc sống.
Được rồi, tan học."
***
Ngày qua ngày như thường lệ, chuyện duy nhất khác biệt đó chính là các hoạt động trong trường học rục rịch bắt đầu.
Diễn đàn trường đại học Ngũ Hải khởi tạo cuộc bình chọn hoa khôi trường.
Khi Tỉnh Dĩ biết được tin tức này, cô đang ở trong lớp học "Nhập môn Pháp luật", cho nên lúc Khâu Cự gọi điện thoại tới nói cho cô biết cô đang đứng đầu trong cuộc bỏ phiếu, Tỉnh Dĩ còn không kịp phản ứng là chuyện gì.
Khâu Cự ở đầu bên kia điện thoại thao thao bất tuyệt nói mình nhất định sẽ kéo vé cho cô, danh tiếng hoa khôi trường cô nhất định sẽ lấy được!