Nhật Ký Anh Yêu Em


Cái giật mình của tôi ngây thơ đến vô tội, người đi cùng nhỏ Hoài không ai khác mà chính là cái chị, cái chị bé xinh xinh hồi chiều, tôi sốc tới chảy máu mũi quá, trong lòng tự nhiên, ôi thầm cảm ơn trời, cái duyên của mềnh đây mà…hè hè..tự sướng thế đó các bác ạ..
Vừa nhìn thấy tụi tôi thì 2 e nó cũng cười tươi hơn, anh Huy thì cũng tỏ ra ga lăng, chạy ra kéo vội chiếc ghế cho nhỏ Hoài. Còn tôi, tôi ga cũng chả kém, cũng nhanh tay đẩy vội chiếc ghế cho chị Phương, ai dè, tôi vào ga mạnh quá, cầm phía trên, đẩy cái thì cái ghế nó chổng chân mịa nó. Xấu hổ chết đi được. Tôi luýnh quýnh đỡ chiếc ghế dậy, đặt vào chỗ và mời chị Phương ngồi. Tôi thấy chị Phương cũng cười một cái rất duyên, cũng để ý thấy có cái má lúm đồng tiền. Xinh thì đáo để nhưng tôi lúc đó chả nghĩ được gì, mặt đỏ ửng…
- Mời chị ngồi!- Tôi nói
- Ừ,e cũng ngồi đi, lại gặp nhau nữa nhỉ?...chị Phương nói với tôi
Còn hai tên kia thì trố mắt nhìn, làm như kiểu giống như AnhXtanh vừa phát hiện ra một sáng kiến vĩ đại không bằng ấy.|
- Hai người quen nhau à? Vậy đỡ mắc công giới thiêu. – nhỏ Hoài phát biểu

- Ừm, bọn chị lúc chiều mới quen nhau thôi,- Chị Phương trả lời
Về phần tôi thì tôi tum ngủm lúc nào chả hay…..buồn
- Hai người uống gì để Huy gọi?- Anh Huy hỏi hai người họ
- Cho bọn e một ly sữa chua đánh đá với một ít café,- nhỏ Hoài ra tối hậu thư….
- Em uống gì gọi luôn đi chứ chai sting cạn rồi kìa?....chị Phương chọc ngoáy tôi.
- Dạ, cho e một sting luôn ạ.- Tôi chả biết nói gì, lúng túng, mất điểm trước nàng rồi thì còn tâm trạng đâu mà ăn với chả uống, uống giờ chỉ là hạ hỏa khí hư thôi….
- Gớm, e có vẻ fan cuồng sting nhỉ?...lại là Chị Phương, chị không biết e đang rất buồn hay sao mà liên tục trừ điểm e thế hả???
Tôi bắt đầu lo lắng, lo lắng cho một tương lại đang phủ đầy hoa hồng, bỗng nhiên, bùm một cái, hoa hồng lại có gai…(…ước gì tôi không nhận lời đi cùng anh họ. tôi nghĩ bụng.
Cả buổi tối, 3 người bọn họ vui vẻ nói chuyện với nhau, còn tôi thì ngồi im thin thít. Chả hiểu trình chém gió được tập luyện, đào tạo trên từng comment facebook của tôi đâu hết rồi, bây giờ chả có chữ gì trong đầu tôi nữa. Lâu lâu bọn họ lại quay sang hỏi tôi cho tôi đỡ lạc lõng giữa dòng người tập nập….
Bỗng…
-Ui da,-Tôi thét lên

- Gì thế e? chị Phương hỏi tôi.
- Dạ không ạ, chỉ là e bị chuột rút.- Tôi giải thích,
“èo, lại có cái vụ chuột rút lúc đang uống sting chớ, chắc chị nghĩ tôi bị chuột rút bẩm sinh quá àh, nào đâu có biết cái ui da đó là do anh Huy dẫm chân tôi ra hiệu cho tôi kéo chị Phương đi chỗ khác cho 2 người bọn họ tâm sự tỉ te….”
Anh Huy à, anh giết e rồi, lần này thì tiêu rồi, loại ngay từ vòng mua hồ sơ chứ đừng nói vòng sơ khảo nửa rồi. Thôi thì tình nghĩa anh em trăm năm còn hơn là tình cảm nhất thời, tôi đánh liều mời chị đi dạo. Lúc đầu chị nheo mày k chịu, chắc là nhỏ Hoài cũng tính tới vụ này nên k chịu li gián đó mà. Tôi nũng nịu,
- Chị ra ngoài này đi dạo nói chuyện với e chút, lúc chiều nói chưa xong mờ- tôi nài nỉ
Cuối cùng chị Phương cũng đồng ý, và tôi tôi đã trở thành người hùng cho anh giai tôi. Lo mà làm cho tốt đó anh giai, đừng để giống e, tủi…tôi thoáng mừng
Hai người bọn tôi ra ngoài dạo, để lại cái bàn với 4 cái ghế cho 2 a chị kia. Haiz, đi ra ngoài đường mát thật, lúc này mà có người yêu đi cùng, khoác tay, nắm chân thì thích biết mấy. Ôi cái cảm giác tềnh êu, cảm giác mà tôi không có được từ khi vào đại học rồi. Tôi quyết định phải thử mới được.

- Hôm nay Hoàng lặng quá à nha, lúc chiều mồm miệng thế mà giờ thấy khác liền, - chị Phương bắt chuyện trước.
- Hì! Tại e không biết cách bắt chuyện với trẻ con ấy mà!...tôi chọc đểu chị, tại vì mẹ tôi nói muốn con gái nhớ lâu là phải gọi ng ta là trẻ con mà, hè hè, chiêu này sau này tôi nghiệm đúng lắm các bác ạ. Thử đi nha! 2 3 tuổi cứ quy về trẻ con sất cho tui
- Gì? Ai trẻ con??????chị Phương làm dữ lên, mất luôn cái trẻ con lúc chiều tôi thấy, hè hè..lúc nóng giận con gái toàn phơi ra tật xấu mà…kaka
- Hè hè. Không lẽ em? E to gấp đôi chị mà?- Tại chị đứng cao hơn vai tôi một tí, người cũng thon thon, giống như tiểu thư cấp 3 ấy…
Thế là chị giận, chả thèm nói chuyện với tôi luôn. Cái dại lúc đó, nhưng là thành quả ban đầu mà sau này e cho tôi biết…
Tối đó anh họ tôi rủ được nhỏ Hoài đi ăn ốc luộc nên giao cho tôi nhiệm vụ đưa chị Phương về. Hai người trên một chiếc xe đạp, mát, và tôi không quên nhiệm vụ xin số dt để rồi tác chiến lần sau…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận