Ngồi nói chuyện một lát thì tôi biết căn nhà này là ba má mua cho e để sau này ra trường làm tại Đà Nẵng luôn. Tôi cũng chẳng nghĩ gì…
- Lần trước, mới bị nói vậy mà e đã chia tay, nên gia đinh a nghĩ là e không yêu Phương thật lòng.- a trai cô ấy mở đầu
- Tại lần trước e quá sốc, nhưng sau khi chia tay e thấy khó khăn quá nên đã quay lại, Phương vì e mà khóc thật nhiều, e xin lỗi,- tôi trả lời
- Thật ra hai bác muốn thử lòng cháu, gia đinh ta không câu nệ chuyện giàu hay nghèo, chỉ cần cháu dám nói sẽ đem lại hạnh phúc cho con gái ta, ta không phản đối,- bác ấy nói
- Ừ, cháu cố gắng lên, bác ủng hộ cháu, - bác gái xen vào
- Anh ấy tốt với con lắm mà, ba má đừng lo,- cô ấy giúp tôi
- Dạ, cháu biết rồi, cháu sẽ làm vậy,- tôi lúc này chỉ biết nói thế, trong lòng giờ rất vui…hè hè…
Cả năm người chúng tôi nói chuyện vui vẻ, tôi cũng được xem như là một thành viên của gia đình rồi, tôi đỡ ngại. Nhưng không dám cầm tay e trước mặt mọi người…
3h chiều, a trai cô ấy ra sân bay bay ra hà nội để sang Mỹ. Chúng tôi ra tiễn anh ấy, tiễn xong thì ba với má cô ấy về trước, còn tôi với e vào công viên dạo chơi, lâu rồi hai người mới được đi chơi với e mà. Tôi nắm tay e thật chặt, e cũng vậy, như thể hai đứa không muốn rời nhau
- Anh vui không? E vui quá, hạnh phúc nữa..- cô ấy nói,
- Hi, a vui lắm nè, mà e không biết ba với anh trai e nghĩ vậy à,- tôi hỏi cô ấy
- Không, e không biết gì cả, đầu buổi e còn lo mà sau bất ngờ quá,hihi- cô ấy cười…
Chúng tôi xuống đạp tàu vịt, hai người, dường như cả thế giới giờ chỉ tồn tại hai người bọn tôi vậy, ai mà không vui được các bác…e đồng ý là một chuyện, gia đinh e đồng ý lại là chuyện khác rồi..hè
- Anh, mua hoa cho bạn gái đi,- một cô bé cầm một giỏ hoa lại hỏi tôi, khi tôi với e đang tay trong tay
- Không, a không mua đâu, bạn gái a xinh hơn hoa rồi, - hi, tôi nói mà nịnh e
- Xì, chị ấy có bằng một nữa hoa thì có,- con bé kia nói, ôi cái mồm, nó đi bán mà, e lườm nó, hix,
Tôi cũng mua một bông cho e, tôi có thói quen tặng hoa ngày lung tung, nhưng thật sự lần này không bất ngờ cho lắm, có chăng thì người bất ngờ là tôi. Nhưng e vui, e cười tươi, cứ đưa hoa lên ngắm, xem thử có đúng như con bé kia nói không…hè hè…
7h chúng tôi đi ăn, xong rồi chúng tôi lại tiếp tục dạo phố. Đường phố hôm nay gần tết rồi nên đèn nhấp nháy nhiều lắm, nhìn những cặp khác cũng tay trong tay, e với tôi cũng vậy…
10h thì tôi chở e về nhà, cũng hôn chúc ngủ ngon, hi. Hôn trộm ba má e ấy thôi. Tôi về phòng, bật nhạc to hết cỡ, tôi vui, vui như đứa trẻ được mua cái áo mới. Cứ tưởng như chết rồi mà lần này tôi lại bình yên, được đường đường chính chính yêu emmmmmmm…