Hôm nay sinh nhật nhỏ bạn e, tôi cũng được mời đi cùng e, vì họ biết hết rồi mà. Bạn tổ chức tiệc tại một quán kara, uống bia. Tôi thì là thằng ít uống bia, mà gặp mấy thằng cà khịa, a bực. Bọn nó cứ thi nhau chuốc tôi say, tôi cũng có mấy lần từ chối nhưng cũng có lần phải uống, vì bọn nó ăn nói khó nghe quá, không uống lại thành đàn bà..
Đêm đó cũng vui, e ngồi bên tôi, mà có thằng cứ chọc chọc e, e cầm tay tôi chặt hơn. Có lẽ tại vì tôi ít tuổi hơn bọn nó nên bọn nó không tôn trọng tôi chăng? Tôi nghĩ vậy cũng bực, nhỏ nhưng tán đổ e đó tụi mày,…
Mình say, tôi cảm nhận được điều đó., vì lần trước tôi cũng có say vậy mà, tuy không đến nỗi không biết gì nhưng cũng khó làm được gì. Tôi nằm dài trên ghế. Bạn nhỏ kia có mấy thằng không tử tế cho lắm, tụi nó chọc e,..Tôi mơ màng, hình như tụi nó chọc dữ hơn. Tôi đứng phắt dậy,,
- Đây là người yêu tao, bọn mày đừng có chọc lung tung,- tôi nói trong men say
- Thôi kệ nó đi, - có thằng nói vậy,
Một thằng cầm ly bia tới chúc e, e đã không chịu uống rồi còn ép e. Tôi bực, tôi tu hết một lượt, nó nhìn tôi, vẻ mặt cà khịa. Nó cầm tay e tính kéo đi, nhỏ bạn đó lại ngăn, nhưng nó vẫn kéo. Tôi bực, sôi máu rồi, tôi cầm lấy chai bia, đập phát mạnh lên đầu nó, hình như hơi mạnh, đầu nó chảy máu,
Mấy thằng bạn nó tính nhảy vào đánh tôi, nhưng có người cũng chạy lại can, cuộc ẩu đã lớn hơn, khiến nhà hàng phải cho người can thiệp. Chúng tôi phải lên công an phườngtôi bị cho là có lỗi vì tôi say, tôi phải đền bù cho thằng kia,...e khóc,..tôi không nhớ rõ nữa…
Tối đó e chở tôi về, đi cả đoạn đường dài mà e với tôi không nói câu gì, không khí thật ảm đạm. Về phòng, tôi nằm trên giường mà không biết gì hết, e thay áo, cởi giày cho tôi. E chăm sóc tôi, lần thứ hai sau lần ốm ấy. E pha nước gừng giải rượu cho tôi, ..tôi ngủ thiếp đi. E vẫn ngồi đó, bên cạnh tôi. Con trai say thật khó xử, chả biết gì,
Sáng hôm sau tỉnh dậy tôi thấy e gục giữa bàn, tôi thương e biết mấy. Tôi hứa sẽ không bao giờ quá chén để e phải lo lắng như vậy, và e cũng khóc vô cớ vì tôi lần thứ hai. Đó là lần đầu tiên tôi say…
Ngày e tốt nghiệp ra trường, tôi đến dự, e tốt nghiệp lại khá,…Tôi đến bên e với một bó hoa và chúc mừng lễ tốt nghiệp. Em hôm nay mặc chiếc áo tú tài, thích thật, tôi cũng hi vọng mình sớm tốt nghiệp, để có thể đi tới lâu dài với e. E nhận bó hoa từ tôi, e cười, và e giờ không còn là cô bé nữa, e lớn rồi, lớn hơn tôi, một người còn đi học.
Sau khi tốt nghiệp thì e xin vào làm ở tại thành phố, e nói e không đi nơi khác vì ở đây có tôi. Tôi vui lắm, yêu nhau lâu rồi mà, tình cảm của bọn tôi cũng đi qua nhiều thử thách nên ai cũng hiểu cho nhau, yêu nhau nhiều hơn..
Nhật kí ngày tháng năm….
Hơn một tháng hè tôi phải xa e, vì ở nhà bà tôi ốm, tôi phải về. Lúc về e khóc dữ lắm các bác ạ, tôi cũng thương e, vì lần đầu tiên xa nhau lâu thế. E cũng muốn về cùng tôi mà mới xin việc, nên không dám nghỉ…cuộc đời yêu xa thật khổ…
Về quê hơn tháng, chả đêm nào tôi ngủ ngon cả, đêm nào cũng chat chit với e, nhớ e đến kinh khủng trời đất. E hay gọi điện cho tôi vào lúc sáng sớm., lúc mà tôi mới đắm vào giấc mộng có e, ..nhưng tôi vui, vui vì người đầu tiên sáng sớm e nhớ tới là tôi.
Ở quê tôi làm nông các bác ạ, về hè làm mệt bở hơi tai ra, ngày mùa thì 5h sáng dậy đi làm, làm miết tới 10h trưa về, hề hề, tại nắng nóng nên 10h là trưa lắm rồi chứ không giống đi làm công ty đâu. Chiều đi làm tới 7h tối. Có nhiều khi e gọi mà không nghe máy được, chỉ là e nhắn tin, cả mấy tiếng sau tôi mới nhắn tin lại, đó chính là thời điểm tôi thấy khó khăn nhất. Giờ sắp phải xa người yêu 3 năm, tôi thấy lo.