Nhật Ký Anh Yêu Em


Đúng 8h tối, nhỏ Hoài đến, chà đi gặp người yêu có khác, nó ăn mặc xinh hẳn ra, chả giống mọi lần. Nó mắc chiếc áo sọc trắng nhỏ bên trong, khoác hờ cái áo bay phía ngoài, má hồng, tôi nghi đánh phấn quá…hi. Tóc nó cắt ngắn, hợp gu với anh họ tôi. Cả ba chúng tôi đạp xe xuống phố, tất nhiên là anh họ tôi chở nhỏ Hoài rồi, tềnh yêu mà, vui thật. Còn tôi thỉ như kẻ phá đám, đi sau, k rõ nhỏ Hoài sợ gì mà chả dám đi chơi 2 người nữa.- tôi nghĩ bụng.
Chúng tôi đi dạo lòng vòng, rồ dừng xe bến quán ốc hút vệ đường. Mùa hè, nóng, mà sao người ta hám ốc thế biết, ng đông nghịt à, mà tôi lại chả thích ăn uống trước nhiều người. Tại tội có cái tật ăn rất xấu, đó là ăn càng nhiều, nói càng ít. Hix…sau này yêu e rồi tôi bỏ được, lo mãi ngắm e nó.hi
- Cô ơi, cho bọn con 2 dĩa ốc?..- A Huy gọi,
- Sao gọi có 2 dĩa?,,3 người mà?..tôi thắc mắc a Huy,
- Cái thằng này, mình chú một dĩa, bọn tôi ăn chung…hi,- a Huy nói có vẻ thích chí lắm.
Tôi thèm vào, nhìn mấy người yêu nhau mà tôi muốn ói, sến gì đâu, tôi mà có ng yêu, chẳng chả làm vậy….
Ăn gần xong thì a Huy xin đi ra ngoài có việc, mà giữa lúc đang háu chiến cái món ốc thì tôi chả hỏi đi đâu, mà tôi nghi lắm…hehe. Còn tôi với nhỏ Hoài ở lại ăn nốt. Chà, lâu rồi mới đi ăn ốc hút, ngon ghê, tôi quên mất là đang buồn, tính nhịn ăn mà chả cưỡng nỗi…hơ hơ, có thực mới vực được mơ mộng mà, ăn cái đã..hehe
- Hoài ăn nữa không? Bên dĩa mình nè,- tôi hỏi, tại mình tôi một dĩa mà
- Hi, thôi, Hoàng ăn đi, mình cũng ăn no rồi,- nhỏ trả lời,mà tôi nghi lắm, ăn tí gì đã no.
- Ừ. Vậy để Hoàng chén nốt, chứ cũng giả bộ mời Hoài chứ cũng tiếc lắm, haha.- tôi đắc chí phản pháo
- Trời! lòng tham có đáy quá ha?- e nó đã xoáy tôi
- Mà bộ Hoài với ông anh tôi cặp nhau hả?- tôi hỏi dò
- Hi, ừ, mới cặp, hix,- nhỏ trả lời, vẻ ngượng lắm, ngượng như cái bọn lớp 9 yêu nhau mà bị bạn bè chọc ấy, quê cò lẹ….)
- Ghê nhá, ông anh tôi cái miệng cũng ghê gớm thiệt, về quê ng ta toàn bảo ông anh lặng thinh, ai cũng bảo chắc lúc nào có người hỏi “có lấy e không” thì a mới có vợ quá,- Tôi đáp trả, mà cũng đúng thật, a họ tôi vốn tính thầm lặng, chả giống cái mồm của tôi. Thế mà giờ tôi không có bồ, mà ông có, sự thật đến đau long…(
Đang tám vui vẻ thì ông anh tôi vào, vẻ sảng khoái, chắc là mới gửi tình yêu cho đất về.
- Máy e hết pin hả?...sao Phương phải gọi qua máy a nè., - anh hỏi nhỏ Hoài
- Dạ, máy e lúc chiều lên mạng, tối vội đi cái quên sạc, hi, có chuyện gì không anh?, nhỏ Hoài nói lại
Nghe nhắc tới chị Phương, tôi như người sắp chết vớ được cọc, dừng ăn, vểnh tai nghe thế nào.
- Chị Phương hỏi e mai có học không? Đi học giùm thay bả, mai bả bận.
“Ui dào, tối nay bận đi với người yêu, mai cũng bận nốt, đang buồn, lại thêm buồn, ăn vài ba con ốc cho nó tăng hỏa đã…, tôi nghĩ bụng”
- Ừm, anh nhắn lại cho chị là mai e đi học giùm được đi ha,-…
Tôi nghẹn đắng, im nốt, ăn hết 2 dĩa ốc thì chúng tôi ra về. Lòng trĩu nặng đến thế chứ, thế là tiêu rồi, tiêu luôn rồi, tiêu tan một mối tình ẩm úp. Người ta thân mật thế rồi, sao tôi có thể chen vào được chứ?>..
Ba người đi trên cùng một con đường, mà sao giống như tôi đang đi mình vậy, chả có cảm giác gì xung quanh. Bọn họ thì cười nói vui vẻ, cũng đúng thôi, tại họ yêu nhau mà, còn tôi, có được gọi là thất tình k nhỉ??khi chưa kịp tán, chứ đừng nói là yêu.
Lúc này tôi không thể im lặng được nữa, quay sang mạnh dạn hỏi Hoài,
- Ê, chị Phương tối nay làm gì mà không đi chơi
- Chị Phương bận Hoàng à,- nhỏ trả lời, ai mà chả biết bận, cái quan trọng là tôi đang xác định lại bận gì nè…
- Hi, vậy à, bận đi chơi với người yêu à?...lúc sáng tôi gặp chị đi chợ, nghe bảo người yêu vào thăm, mua nhiều đồ lắm ha., - tôi vào thẳng vấn đề luôn, nóng lòng lắm rồi mà….
- Hè, chị Phương nói thế à?...chị xạo Hoàng đó, chị chưa có người yêu, có vài anh tán thôi, mà chị chưa đồng ý yêu ai, Hôm nay là a trai chị vào thăm, sẵn đưa chị đi chơi, rồi sắp xếp công việc, nhà cửa trước khi chị ra trương,- Nhỏ Hoài nói
Ấu giề!...a trai..á là là,,,lá cờ Đảng tung bay phấp phới, con biết ơn người đưa con tới trần gian này. Tôi dường như được tái sinh, lần thứ hai tôi vui vậy, lần đầu là được mua cái máy tính, chắc lần này vui hơn lần đó quá, hehe
Thấy tôi tự nhiên vui vẻ hẳn, miệng cười nói liên hồi, không biết bọn họ có nghĩ gì không nữa?...thôi kệ, việc a a lo, đang mừng, giờ mà thế giới có sụp thì a một tay vẫn đỡ được.hè hè…..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui