Nhật Ký Anh Yêu Em


Sau một buổi sáng miệt mài trong văn phòng thì cũng tới giờ đi ăn. Tôi ra một quán bình dân ở gần công ty. Gọi một đĩa cơm đùi gà, suất ăn bình dân vậy thôi. Ăn miết kiểu này cũng chán, chắc tôi phải mua đồ về nhà nấu rồi đem lên công ty ăn quá, nhưng nghĩ thì lại thấy kì kì. Thôi cuộc đời cơm bụi vậy.
Không biết e xong việc chưa nữa, nhớ quá rồi. Tôi gọi e…Tiếng nhạc vừa rung lên được vài chữ thì đầu kia đã nhấn nút đỏ,(máy bận). Tôi đang suy nghĩ thì e nhắn tin lại, chắc biết tôi đợi đây mà. –“tí e gọi lại nhé a, e đang đi ăn cùng đối tác”..Haiz, làm quan chức cấp cao sướng thật, được đi ăn với e còn a thì ở đây gặm đùi gà một mình, nghĩ cũng tủi, tình hình chiến sự này chắc mình cũng phải cố leo lên mà được đi ăn cơm hạng sang quá-tôi nghĩ thầm.
E đang làm việc nên tôi cũng ăn chậm rãi, từ từ để đợi e. À quên, tí nữa nói chuyện với e thì phải thông báo có người mời cơm tối mới được, quên thì hỏng.
1h chiều đợi mãi thì cuối cùng e cũng gọi lại. Tôi cũng đã ăn xong, đang ngồi nhâm nhi li café ở quán cốc dọc đường. Trưa nay nắng quá.
- Helo e yêu,-tôi vui mừng khi bắt máy.
- Hi, a yêu ăn chưa?-e hỏi tôi.
- Chưa nữa e à, đang chờ e gọi lại rồi mới đi ăn không thì vừa ăn vừa chờ không muốn ăn lắm.-tôi chọc.
- Thật không đó, e hỏng tin..
- Tất nhiên là không rồi, a có điên đâu, đói chết đi được à,-tôi cười sảng khoái, e cũng cười theo…
- E biết ngay mà, a ăn ngon miệng không?
- A ăn cũng ngon miệng e ah, vậy còn e? công việc thế nào?
- Sao lại cũng ngon? E ah, hi, e vừa kí hợp đồng a à, không ngờ lần đầu tiên đi công tác mà suôn sẽ vậy.-
- Thì do ăn cơm quán nên cũng thấy không được ngon thôi, mà e kí hợp đồng gì đó?-nói thật chứ yêu e, biết e là tiểu thư chứ tôi cũng chả biết ba e làm nghề gì. Có khi nào ba e là mafia thì tôi cũng tèo..hehe.
- Vậy a nấu ăn đi, a về phòng cũng gần mà. E kí hợp đồng nhà đất a ah.
- A lười nấu lắm, công việc của e vậy là tốt rồi, cố gắng e nhé. Mà tối nay đi ăn để chúc mừng nhé.-tôi mở lời, bắt đầu gạ gẫm…
- Tối nay á, cũng được.-e đồng ý,
- Thật ra a có một người bạn mời a với e tối qua nhà cô ấy ăn cơm. E đi là a vui rồi. Bao giờ e ra Hà Nội lại?-tôi hỏi đánh lạc chủ đề để e khỏi hỏi vào người mời kia.
- Chắc mai e đi thăm dì rồi ngày kia e ra lại. Vậy chiều a tới đón e nha, giờ e bận rồi, a cũng chuẩn bị đi làm đi nhé. Bibi ck yêu. Moaa…
- Ừ, vậy nhé e, bibi vk yêu nhé…
Cầm tách café lên uống luôn một lượt, hơi đắng. Tôi trước giờ rất không thích uống đắng nhưng dạo này hay uống hơn nên quen dần, cảm giác thật tuyệt, tôi đứng dậy trả tiền nước rồi đi vào công ty làm việc.
Cả buổi chiều tôi vừa làm việc vừa nhìn đồng hồ cứ mong nó chạy nhanh mãi. Ngày làm việc này hơi dài thì phải. Sao đợi mãi nhỉ? 2h30,…rồi 4h..rồi 5h…Cuối cùng cũng tới giờ về. Tôi đi nhanh về phía con đường.
Vừa ra khỏi cổng công ty thì Ngân đã gọi tôi.
- Thế nào Hoàng? Đã hẹn người ấy chưa?
- Rồi Ngân à, tí nữa Hoàng đón người ấy rồi chạy qua nhà Ngân luôn. Nhớ nấu ăn ngon vào nha.
- Hi, ừ, tí nữa bắt người yêu Hoàng nấu nữa, thế nhé, giờ Ngân về đã.
Thôi xong, hóa ra Ngân đòi e nấu cùng nữa, mà cũng đúng, giờ Ngân mới về sao nấu được kịp? Cũng coi như đây là dịp hành e nó sau bao lâu rồi không nấu cho mình ăn. Hí hửng, tôi bước về phòng.
Việc đầu tiên mà tôi làm là tắm một cái thật sảng khoái, hương thơm xức vào. Chọn một bộ quần áo tươm tất. Đàn ông chưa vợ hình như ai cũng vậy, áo ai cũng nhăn nheo lại cả. Lại phải là.
- E ở đâu đấy?-tôi gọi hỏi e.
- E đang ở khách sạn thôi. Mình đi giờ hả a?
- Ừ, giờ a qua đón e nè. E chuẩn bị đi nha,
- Dạ,
Đóng cửa phòng, tôi ra thuê một chiếc xe máy. Không có xe máy thật khổ. Xe máy, đồ đạc ngoài Đà Nẵng giờ tôi còn gửi ở nhà a Huy chưa có lấy vào, mà cũng lười lấy vào, chắc kiếm tiền r mua cái khác thôi chứ mấy đồ đó cũng cũ rồi.
Sau 30p thì tôi đã có mặt trước cổng khách sạn. Tôi gọi e xuống chứ cũng không muốn lên nữa, hơi muộn rồi. E bước ra với một bộ đồ giản di, quần jeans áo sơ mi nhưng lại đúng sở thích của tôi. E xinh như tiên vậy.
- Hôm nay e xinh quá,-tôi cười.
- Chỉ hôm nay thôi á?-e giả làm mặt giận, tôi nói sai chăng? À thì ra là thừa chữ “hôm nay”.
- À, a nhầm, e xinh, lên xe đi để bác tài chở đi ăn nào.
E ngồi lên phía sau xe, vòng tay qua vòng eo tôi, thích thật, cứ như lần đầu mà hình như đây là cái ôm thứ ngàn mấy rồi mà tôi không thể nhớ. Đi giữa đường phố Sài thành với một người con gái xinh tươi tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc, tôi thầm cảm ơn ông trời đã mang e về bên tôi.
Đường phố đã lên đèn. Mọi người ai cũng vội vã để về sum vầy bên gia đình sau một ngày làm việc mệt nhọc. Cuối cùng tôi và e cũng tìm được nhà Ngân theo cái địa chỉ mà Ngân đã gửi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui