Nhật Ký Anh Yêu Em


Nhật kí ngày…tháng…năm…
“Ting teng….”, tôi bấm chuông cửa nhà Ngân. Đứng ở ngoài nhìn nhà Ngân cũng đẹp phết, vào Sài Gòn làm việc mà có nhà rồi đúng là một thành quả.
Bấm thêm hồi chuông nữa thì Ngân trong nhà bước ra với một nụ cười thật tươi trên môi. Tôi cười đáp trả, và e cũng vậy.
- Chào Hoàng, chào bạn,-Ngân chào bọn tôi,
- Um, chào bạn,-e đáp, tôi cũng có chào Ngân,
- Hoàng với bạn tìm nhà Ngân có khó không?-Ngân hỏi,
- Cũng không khó lắm, tại Ngân ghi rõ ràng rồi mà,
- Ừm, vậy hai người vào nhà đi, Ngân đang nấu,
- Ủa giờ mới nấu hả? vậy để nhờ Ngân chỉ Phương nấu ăn luôn, à mà quên chưa giới thiệu với Ngân đây là người yêu Hoàng, tên Phương,- tôi cầm tay e kéo lên tươi cười, e cũng cười một cái,
- Ờ đúng nhỉ, nãy giờ quên giới thiệu tên, Phương cũng biết tên mình rồi nên khỏi giới thiệu ha.
Chúng tôi vào nhà, giờ cũng hơi muộn rồi, hơn 6 rưỡi một tí.
- Có mùi gì cháy kìa,-tôi chọc, chả biết Ngân chiêu đãi bọn tôi món gì nhưng mà hình như bếp đang nấu.
- Có đâu, hai đứa ngồi uống nước tí đi để Ngân xuống bếp coi cá gần chín chưa.
- Vậy để Hoàng xuống phụ,
- Thôi đi ống tướng, ông ngồi đó đi, để mình xuống phụ Ngân nha.-e nhanh miệng chen chân, đúng ý của tôi, phải trổ tài nấu ăn chứ.
- Uh, vậy Phương xuống đây phụ mình để ông Hoàng ngồi đó xem hoạt hình, đừng có mà xuống đòi ăn thử nha.-Ngân cười.
Hai cô nàng xuống bếp loay hoay nấu, còn tôi thì ngồi trên phòng khách uống nước, đọc báo. Chả biết hai ẻm nấu gì mà thấy cứ cười cười nói nói, mà hình như Ngân cho Phương việc làm là nhặt rau thì phải, tôi nghe nói thế, bèn xuống xem tình hình.
- Chết, sao Ngân lại cho Phương nhặt rau, tí nữa mà có con sâu nào trong canh thì đừng có trách Hoàng không cảnh báo trước là hồi xưa Phương từng làm việc này và hệ lụy của nó là mất công nấu nướng đó nha…-tôi cười, e thì lườm tôi.
- Cái ông Hoàng này hay nhỉ, gì mà hay dìm hàng người yêu vậy? nói xấu đủ điều,
- Thôi kệ người ta đi Ngân, lão thì lúc nào cũng giỏi rồi còn Phương thì cái gì cũng kém à, không biết cắm cơm rồi còn bày đặt,-e cũng không phải tay vừa, dám tiết lộ thông tin bí mật là tôi sợ cắm cơm ra cho bàn dân thiên hạ.
- Ớ ớ…thôi nhá, đùa thôi mà, hè hè,..làm gì mà nặng nề thế, thôi để Hoàng làm giúp cho nữa, thấy hai bà chị làm trong bếp mùi dầu mỡ thấy thương quá.
Tôi chạy lại tranh phần nhặt rau với e, mà cũng gần xong rồi. Chưa ngồi được lâu thì Ngân đã đuổi tôi ra bảo là phải bí mật về mặt thông tin món ăn, tí nữa ra ăn mới cho nhìn. Không biết hai chị có dấu mình ăn vụng không nữa. Tôi đành phải nhường chiến trường và lui về hậu phương lo tình hình nước nôi.
10p, 20p sau vẫn chưa thấy ai gọi vào ăn cơm, đói rồi đấy, hơn 7h rồi còn gì, trước giờ ở quán tôi đâu ăn muộn vậy, hơn nữa lúc trưa còn ăn ít để dành tối về ăn bù mà giờ lại…
- Có cơm ăn chưa vậy hai người ơi? Tôi đói gần chết rồi nè..-tôi gọi vọng vào.
- Đợi tí nữa Hoàng à, gần xong rồi, mà Hoàng vào sắp chén đũa đi.-Ngân trả lời,
Chuẩn bị có cơm, tôi vào trình bày cái bàn ở trong phòng bếp. Sắp chén đũa ra. Xong đâu đấy thì lại phụ bưng mấy dĩa thức ăn ra. Một bàn rộng toàn thức ăn. Nhìn ngon mắt.
- Mời Hoàng với Phương vào bàn đi,-lúc đó thì e còn rửa tay hay gì đó chứ tôi thì ngồi rồi, chả thèm rửa tay nữa, có làm gì tới tay đâu mà rửa, hehe…quan trọng là thấy ngon quá không chịu được.
- Uh, mình lại liền,-e rửa tay xong thì ngồi vào mâm cơm, ấm cúng.
- Đây là phần của mỗi người nè,- Ngân lấy bia trong tủ lạnh ra bỏ lên bàn,
- Chà, có bia hả, đúng bài nhỉ?
- Có mồi thì phải có bia chứ,- Ngân cười,
Mở mấy lon bia rót vào ly cho từng người, tôi là con trai nên đước cầm bình. Nói thế chứ chắc gì đã uống được hơn hai cô gái này. Hôm nay có e uống nữa nên a không sợ say đâu e nhé, e sẽ không có lý do gì để giận a cả. Ah! Tối nay phải chuốc cho e say để trả thù mới được, cho e biết đâu phải ai cũng say được. Nghĩ thầm, tôi cười một mình, chắc hai người không để ý không lại tưởng tôi bị gì. Không phải do thức ăn ngon đâu mà cười nhé, tôi còn chưa thử mà…Hehe.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui