Bị mọi người dùng ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm, Gia Lôi có chút không được tự nhiên, định thu hồi bàn tay bị nắm chặt. Nhưng mới vừa động đã bị Anson nắm càng chặt.
“Vậy……”
Giọng nhỏ xíu, Gia Lôi định nói câu ‘...phiền ngài buông ra được không’, nhưng không đợi nói ra đã bị hung hăng trừng mắt làm cho nghẹn mà nuốt trở về. Đối mặt với đôi mắt màu xanh bích kia, không hiểu sao Gia Lôi không thể nhẫn tâm.
Thôi đi, ta nhận thua, chỉ là nắm tay một chút không phải sao? Nhịn!
Thấy Gia Lạp lại bại khi mình chấp nhất, ánh mắt Anson lóe lóe sáng, trong lòng vui vẻ.
Thì ra Karen chịu không nổi cái dạng này sao? Chỉ cần giả đáng thương là có thể làm Karen mềm lòng?
Hắn giống như biết nên làm như thế nào để theo đuổi người này rồi.
Ngược với Anson, sắc mặt Garfield hoàn toàn biến thành mực nước.
Hắn đã sớm biết Karen là người của Anson. Nhưng biết là một chuyện, chân chính nhìn thấy hai người tương thân tương ái chính là một chuyện khác.
Nghĩ đến thiếu niên đối mặt với mình chỉ biết không ngừng tìm cách chạy trốn. Khi đối mặt Anson, chỉ vì một ánh mắt liền ngoan ngoãn thỏa hiệp. Đối đãi không bình đẳng khiến người ta không những ngứa mắt, đố kỵ, còn thấy chua xót.
Ta có điểm nào không bằng một tên Phó thủ lĩnh? Không tin đi hỏi toàn bộ hệ Ngân Hà xem, đem Jia Paer Garfield đặt cùng Anson Alfred mà so sánh, ai không nói Jia Paer Garfield là người tốt nhất? Cũng tại Karen tuổi còn nhỏ, tâm tư lại đơn thuần mới có thể bị hắn lừa. Chờ hắn bị vạch trần bộ mặt xấu xa, Karen nhất định sẽ vứt bỏ hắn, nhất định là vậy!
Tự cổ vũ mình, Garfield lúc này mới một lần nữa cân bằng lại hô hấp.
Bên kia, người bạn tốt Leopold cho dù vẫn không rõ vì sao Karen cùng Phó thủ lĩnh Dark Clan có liên hệ. Nhưng đứng ở lập trường khách quan, cũng lo lắng cho Karen, sửa sang lại thần sắc, dùng lời nói sắc bén.
“Không thể tưởng tượng sẽ may mắn được nhìn thấy Phó thủ lĩnh Dark Clan, không biết có thể cho chút thời gian? Chúng ta cùng nhau ngồi xuống nói chuyện được không?”
Phong thái nhẹ nhàng, ánh mắt sáng rực. Bình thường Leopold luôn tỏa sáng trong mắt mọi người, ấm áp lại không chói mắt.
Gia Lôi đưa mắt nhìn trời.
Hiện tại ta không muốn nhìn thấy Seleigh Leopold. Chính là người đáng giận này cách đây không lâu dùng ngữ khí bình thản hết lần này đến lần khác bóc trần ngụy trang của ta. Đặc biệt là cái hôn cuối cùng...!
Ngón tay Gia Lôi theo bản năng sờ sờ môi.
Ta là đánh quá nhẹ, hẳn là nên trực tiếp đánh chết hắn!
Dù ánh mắt đa số người ở đây đều chuyên chú vào ba nhân vật thực lực ngang hàng nhau, cũng còn có người đặt tâm tư ở chỗ Gia Lôi.
Caliban Leopold nhìn thấy Gia Lôi sờ môi khi con mình nói chuyện, trong lòng liền không khỏi lo lắng.
Không phải đoán mò, ông thật sự hoài nghi con mình cùng Karen có ái muội. Ngay từ đầu Garfield nói Karen là người mà hắn thích, chỉ nhờ Seleigh hỗ trợ chiếu cố một chút, ông cũng không nghĩ nhiều. Hơn nữa vội vã đi tìm Karen về, ông cũng không có thời gian cân nhắc, một số chỗ cổ quái bị xem nhẹ.
Hiện giờ bỗng nhiên nhớ tới Karen đến thư phòng với đôi môi sưng đỏ, rõ ràng chính là mới vừa hôn xong. Garfield lúc ấy vừa mới tới lại không nói gì nhiều liền chạy thẳng lên phòng Seleigh?
Sắc mặt Caliban Leopold có chút trầm, con trai thích giống cái tất nhiên không đáng mừng. Nếu song phương thích nhau cũng coi như là có thể tha thứ, nhưng cướp người yêu của bạn, cạy góc tường nhà người ta khiến cho ông không tiếp thu được.
Con trai Caliban Leopold sao có thể là người đê tiện tiểu nhân như vậy?
“Không rảnh.”
Anson quả quyết cự tuyệt, ngữ khí cũng nhàn nhạt, ánh mắt cũng chưa nhìn đối phương một cái. Trong lòng hắn, Leopold chưa đủ tư cách trở thành đối thủ của hắn. Đương nhiên, hắn còn chưa biết người này đã cường hôn Gia Lôi.
Á……
Seleigh Leopold cứng họng. Dĩ vãng dựa vào thân phận cùng thực lực của hắn, mặc kệ gặp phải đối thủ dạng gì cũng có thể thành thạo ứng phó. Đột nhiên đụng tới kẻ không muốn để ý đến hắn, còn nói trắng trợn vô cùng, thật sự là vô phương.
Khó trách phụ trách ngoại giao của Dark Clan luôn là Lâm Ân, Anson ít khi lộ mặt, vì tính tình hắn quá quái dị sao? Hắn máu lạnh, vô tình, dã man như thế, phải nhanh chóng làm Karen rời xa hắn.
Khiến Thống đốc Leopold buồn bực, mà Anson chỉ lẳng lặng nhìn Thiếu tướng Garfield, dùng giọng điệu thực nghiêm túc đồng thời lại có ý khiêu khích.
“Karen là của ta, ngươi không có cơ hội.”
Bùm.....
Một âm thanh thật to vang lên trong đầu mọi người.
Thì ra vị giống cái nhỏ tuổi tên là Karen không chỉ yêu đương với Thống đốc Leopold, dây dưa với Thiếu tướng Garfield, còn cùng Phó thủ lĩnh Dark Clan có quan hệ mật thiết?
Không tự giác, mọi ánh mắt nóng bỏng đều bắn về phía giống cái nhỏ bé đang an tĩnh đứng bên cạnh Anson. Thiếu niên này xác thật thực có gương mặt xinh đẹp, dáng người vừa phải, cân đối, thuộc về loại nhìn là yêu thích.
Nhưng ba vị này có thân phận gì? Từ nhỏ đến lớn họ đã gặp biết bao nhiêu người đẹp, cả nữ tính đẹp nhất cũng không có khả năng làm cho bọn họ điên cuồng như vậy. Một giống cái nho nhỏ từ đâu ra mà có mị lực lớn như vậy chứ?
Đây cũng là điều mà ông Caliban Leopold muốn biết. Ông quyết định về nhà nhất định phải nói chuyện cùng con mình, thuận tiện điều tra lai lịch thật sự của Karen. Nếu Karen là gian tế được phái tới vậy không thể tồn tại được.
Người hoạt động chính trị đều sẽ rất đa nghi, cũng sẽ không tin tưởng chuyện trùng hợp. Hơn nữa trên người Karen có quá nhiều chuyện trùng hợp, nhiều đến không thể không làm người ta hoài nghi.
Rốt cuộc giống cái cấp bậc không bằng nữ tính. Nữ tính hiếm hoi, còn giống cái chỉ cần nam tính đi cải tạo giới tính còn không phải đã được rồi sao? Cho nên giống cái không được trân trọng cũng không đáng ngạc nhiên.
Garfield quả nhiên bị Anson chọc tức, môi mỏng mím chặt, đôi mắt màu vàng kim u ám nhìn chằm chằm hắn. Garfield là Thiếu tướng, vị trí này cũng không phải là mua lấy, mà là dựa vào chiến công hiển hách trong quân đội. Sát khí phát ra ngay cả Anson cũng không thể không nín thở chống đỡ.
Nhẹ nhàng nheo mắt, Anson nghênh đón ánh mắt của Garfield, không né không tránh, trên người cũng là sát khí tận trời.
Hai giống đực cường đại đánh giá nhau, dẫn tới mấy giống đực đang vây xem cũng nhiệt huyết sôi trào. Nếu không phải vì bên cạnh còn có người nhà cùng bạn bè cần phải bảo vệ, họ đã sớm tham gia.
Không ai nói chuyện, trong phút chốc không khí nóng lên. Hai giống đực vì tình mà chiến đấu, ai cũng không chịu nhượng bộ. Sát khí trên người va chạm trong vô hình lại tựa như đánh thật, làm kinh tâm động phách.
Sát khí đều đè nén khiến người ta không thở nổi, nhưng sát khí từ hai người căn bản lại không phải cùng một loại.
Bởi vì liên quan hoàn cảnh sống cùng tính cách, sát khí của hai người hoàn toàn tương phản.
Anson là chết chóc cũng tràn ngập mùi máu tanh, ẩn chứa mặt đen tối của con người. Không tiếng động lại như phát ra vô số tiếng gào rống của oan hồn. Chỉ là nhìn thôi đã khiến cho người ta run sợ trái tim lạnh buốt.
Mà sát khí của Garfield thiên về chính đạo, giống bảo kiếm ngạo nghễ, uy lực lẫm liệt không gì có thể ngăn trở. Khiến người ta tin vào lẽ phải.
Nếu đây là một câu chuyện cổ, không thể nghi ngờ kết thúc sẽ là Anson bị Garfield đánh bại, cả năng lực phản kháng cũng không có. Có câu "Tà không thể thắng chính" đây là chân lí thiên cổ bất biến.
Nhưng không phải cũng có câu "Đạo cao một thước, ma cao một trượng" sao? Đừng nhìn vẻ bề ngoài lãnh đạm có chút chính nghĩa của Anson mà lầm, trong bụng hắn ý nghĩ xấu cũng không ít, nếu không sao có thể dùng khí thế áp đảo đối thủ nhanh chóng. Hắn quyết đoán, khả năng vận dụng chiến thuật cũng rất tốt.
“Trên đời này, Karen yêu ai cũng không yêu ngươi. Dù không có ta ngăn cản, ngươi vĩnh viễn cũng không đến được trái tim của hắn đâu. Muốn biết vì sao không?”
Làm lơ chuyện bị véo mu bàn tay, Anson đem thiếu niên muốn vùng vẫy ôm chặt ở trong ngực.
Anson đã biết Karen vẫn chưa hết giận chuyện từng bị Jia Paer Garfield truy đuổi ráo riết đâu. Hôm nay Garfield chủ động tới tìm, có ai lại buông tha ‘hung thủ giết người’? Đó cũng không phải là phong cách của hắn.
Ở trong lòng Anson, Jia Paer Garfield chính là hung thủ giết chết Karen một lần.
Nếu không phải Jia Paer Garfield truy đuổi quá tàn nhẫn, Karen sẽ không mạo hiểm từ Cục cảnh sát lẻn vào Tân Dân Cục cứu ngươi, mà cứu ngươi không thành lại trở thành giống cái quý hiếm. Không thành giống cái quý hiếm thì hắn đâu cần lo lắng Karen sẽ bị người khác cướp đi, càng sẽ không lo lắng bị Karen hiểu lầm có ý đồ xấu.
Vốn dĩ ngày đó Karen đã thành công cứu người, đang định rời đi, rồi lại bị Jia Paer Garfield phá hủy hết thảy. Trời biết để trở thành giống cái quý hiếm Karen đã chịu khổ bao nhiêu. Đây đều do Jia Paer Garfield ban cho.
Còn muốn theo đuổi Karen? Kiếp sau cũng không cho hắn cơ hội!
Garfield cũng hiểu tác phong làm việc của Anson. Người này cũng không nói dối. Cho nên nhìn thấy ánh mắt trào phúng của hắn, Garfield có chút hoảng hốt.
“Vì sao?”
Giọng nói hơi khàn, chưa bao giờ hắn khẩn trương như vậy.
Không nói gì, Anson trấn an xoa xoa đầu Gia Lôi. Làm cho thiếu niên đang bực bội cảm nhận được sự yêu quý của hắn. Hắn xoa đến khi thiếu niên ngoan ngoãn bất động, mới trả lời:
“Ta không nói cho ngươi nghe.”
Đồ quỷ sứ……
Đây là ý nghĩ của mọi người.
Anson Alfred, ngươi dám không nói, đúng là đáng giận!
Garfield bị Anson làm giận điên, rất lâu không nói ra lời nào. Lần đầu tiên hắn biết Phó thủ lĩnh Dark Clan cũng là một tên vô lại.
Áp đảo được tình địch, Anson vui sướng. Hắn ôm lấy Gia Lôi một lần nữa cất bước.
Đói quá, đi ăn cơm, ăn cơm thôi!
“Anson Alfred, ngươi nói rõ ràng cho ta.”
Lại một lần nữa ngăn bước chân hai người, đôi mắt Garfield nhìn chằm chằm thiếu niên trước sau trầm mặc không nói một lời.
Sao hắn không nhớ có đắc tội với Karen? Mà Anson Alfred cũng không có cho hắn cơ hội biết?
“Tại sao ta phải nói rõ ràng? Ngươi không dễ chịu, ta thật vui vẻ.”
Một người đàn ông cao lớn tuấn lãng, cho dù nói lời ấu trĩ cũng vẫn ngạo nghễ. Hắn còn phiền chán đẩy người chặn đường sang một bên, tiếp tục cất bước đi.
“Karen.”
Không muốn buông tay, hắn từ nhỏ tính tình đã bướng bỉnh. Sớm đã nghĩ trong lòng Gia Lôi có người, hắn đã chuẩn bị tốt tâm lý. Hôm nay mới là hiệp thứ nhất, đánh chết hắn cũng không thể lùi bước. Bởi vì lui thì thật sự không có cơ hội.
Gia Lôi ngẩng đầu.
Nói thật bản thân ta không hiểu sao Garfield lại dây dưa. Từ đầu đến đuôi ta cũng không tiếp xúc với hắn bao nhiêu? Còn không phải lần nào cũng bị hắn rượt chạy bán sống bán chết sao? Chẳng lẽ Thiếu tướng này có khuynh hướng thích bị ngược?
Khẽ ho khan một tiếng đem tư tưởng bay lên mây kéo trở về, Gia Lôi thực thành khẩn, trước nay cũng chưa từng có thành khẩn như vậy, nhìn vẻ mặt vì tình mà sở khổ của Garfield.
“Anson nói rất đúng. Đời này dù ta yêu ai cũng sẽ không yêu ngươi. Cho nên, phiền ngươi về sau thấy ta cũng như nhìn không thấy được không? Cám ơn.”
Một từ "cảm ơn" vô cùng đơn giản đã khiến Garfield máu chảy đầm đìa. Bị chính người mình yêu nói cám ơn, lại là vì muốn mình buông tay, trận chiến này thật đáng châm chọc.
Hít sâu, cưỡng chế đau đớn trong lòng, hắn làm lơ lời thành khẩn của Gia Lôi, chỉ thấp giọng hỏi.
“Vì sao?”
Cho dù chết, cũng phải chết cho minh bạch?
“ …… ”
Có thể nói sao? Nói xong liền xong đời. Đó là ý nghĩ của Gia Lôi.
“Ngươi nói không nên lời phải không? Vì không thích ta? Nhưng ta thích ngươi!”
Đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Gia Lôi. Hắn không ngại làm trò ở trước mặt mọi người. Dù sao, hắn theo đuổi thiếu niên này không nghĩ tới muốn giấu giếm ai. Đây là người bạn đời mà hắn chọn, người khác muốn ngăn cũng ngăn không được.
“Ta nói rồi, mặc kệ ngươi là ai, Jia Paer Garfield đều chính thức hướng ngươi tuyên bố, ta muốn công khai theo đuổi ngươi, chinh phục ngươi, cho đến khi ngươi gật đầu trở thành bạn đời của ta mới thôi. Dù chết cũng không bỏ.”
Công chúng ồ lên.
Lúc này cũng không phải chỉ có hai người bọn họ như lần trước, Gia Lôi nghe xong bỏ qua cũng không sao. Mà hiện tại, dù Gia Lôi mất trí nhớ cũng sẽ có một đám người giúp nhớ kỹ mỗi một câu mỗi một chữ Garfield đã nói.
“ …… ”
Sao ta lại quên Garfield là kẻ điên, so với Leopold biến thái cũng không tốt hơn bao nhiêu. Ta đang trêu chọc ai đây?
Gia Lôi đột nhiên cảm thấy hình như mấy thiếu nữ xinh đẹp càng ngày càng xa……
“ Dù chết cũng không bỏ?”
Anson có lòng tốt nhắc lại tuyên ngôn tình yêu của Garfield. Hắn chậm rãi buông Gia Lôi ra, khuôn mặt âm trầm nhìn Garfield.
“Vậy ngươi đi tìm chết đi.”