Nhật Ký Chạy Trốn Của Giống Cái

Đối mặt với Addis như bị Sát Thần bám vào người hung hăng lao vào, phản ứng đầu tiên của đám người là nhanh chóng quay đầu nhìn.

Trước mắt Gia Lôi vẫn còn đang ở trạng thái người cá chưa hoàn toàn thành người. Bị Addis thấy được sẽ không phải không xong rồi sao?

Mà khi quay đầu lại, sắc mặt ba người đàn ông tức khắc như nuốt phải phân, máu dâng lên nghẹn cổ họng. Cả quân tử như Leopold cũng có loại xúc động muốn nhào qua cắn chết Lâm Ân.

Cái tên đầu heo quá đê tiện. Hắn thừa dịp mọi người không chú ý đối với Gia Lôi làm chuyện khiến người ta giận sôi máu. Đừng nghĩ giảo biện!

Vật xinh xắn của Gia Lôi liền dán bên môi Lâm Ân. Hắn nếu dám nói hắn không có hôn trộm Gia Lôi, thì mọi người đều sẽ hoài nghi hắn vô năng!

"Ta thật sự không có......"

Lời chối cãi lại có chút không đủ tự tin. Lâm Ân nghĩ đến chính mình vừa rồi không có dời mặt đi, liền không thể thản nhiên đối mặt ánh mắt lên án của Thủ lĩnh.

Ba người đều dùng ánh mắt "xem đi chúng ta không có oan uổng cho ngươi chứ", trong yên lặng lăng trì Lâm Ân. Trong đó người bực bội nhất chính là Sullivan. Hắn biết Lâm Ân đối với Gia Lôi có ý tứ, cũng không ngại lại có thêm một người trong nhà theo đuổi Gia Lôi. Điều hắn để ý chính là người một nhà tới sau lại dám đụng chạm vào nơi đó.

Bản thân ta cũng chưa có đụng tới nơi đó của Gia Lôi lần nào đâu. Dựa vào cái gì Lâm Ân ngươi lại hôn nhiều lần như vậy? (Chỉ là do hắn tưởng tượng mà thôi. Lâm Ân người ta một lần cũng không có chạm đến nói gì hôn nhiều lần?)

"Các ngươi đều con mẹ nó, cút xa một chút cho ta!"

Giật giật đôi tay vẫn như cũ bị Leopold áp chế lên đỉnh đầu, Gia Lôi khàn khàn giọng quát lớn.

Đang nằm ngửa trên mặt đất, Gia Lôi liếc mắt nhìn, vừa lúc có thể nhìn thấy cửa sổ bên trái có người của đội Ám vệ đang truy đuổi Addis đang nối đuôi nhau nhảy vào. Hết người này đến người khác nhảy xuống khỏi cửa sổ vào phòng. Nhảy xuống xong họ liền đứng ngốc ở nơi đó thành đầu gỗ. Không cần tháo mặt nạ của bọn họ xuống, Gia Lôi cũng có thể tưởng tượng ra biểu tình trên mặt bọn họ là như thế nào.

Trên thân thể Gia Lôi chính là một mảnh vải che cũng không có, còn bị bốn người đàn ông xúm lại vây quanh. Tay bị áp chế đem lên đỉnh đầu, còn bị dùng lực đè bả vai cường ấn ở dưới thân. Mặc dù Gia Lôi chưa bao giờ biết thẹn là gì, nhưng sao có thể để tùy tiện để người khác xem thân thể mình?

Tốt xấu gì khi đi xem múa khỏa thân cũng phải trả phí. Nhìn xem, ta bị một đống người nhìn, có ai trả tiền cho ta không?

"Xin... xin lỗi."

Hoang mang rối loạn thu hồi tay đang nắm cổ tay Gia Lôi, Leopold quẫn bách cũng ngượng ngùng. Hắn luôn là người chọc giận Gia Lôi, có phải thật sự quá vô dụng hay không?

"Phiền ngươi về sau bớt làm việc có lỗi đi."

Tức giận xoa xoa cổ tay, Gia Lôi cong khuỷu tay đâm vào ngực Sullivan, tức giận nói.

"Em gái ngươi, biến thái này còn muốn áp bao lâu nữa?"

Muốn áp cả đời!

Dùng tay che lại ngực, Sullivan không lên tiếng dùng ánh mắt biểu đạt tình ý của mình. Vật trong quần cũng có thể bị Gia Lôi ma sát mà xuất tinh hoa, còn không thể chứng minh tình yêu của hắn sao?

"Không cho nói thô tục."

Cởi áo ngoài phủ lên trên người Gia Lôi, Garfield thuận thế đem thiếu niên đang phát giận ôm vào trong lòng ngực. Hắn dùng thân thể che đậy hai cái đùi lộ ra bên ngoài. Cho đến khi Gia Lôi ngoan ngoãn bất động, hắn mới ngẩng đầu nhìn về phía các thành viên đội Ám vệ vừa từ bên ngoài nhảy vào phòng.

"Đi ra ngoài hết cho ta."

Hu hu hu....

Bọn họ vẫn luôn muốn đi ra ngoài. Còn mấy anh em đang từ ngoài cửa sổ nhảy vào, căn bản bọn họ có cơ hội nhảy ra sao? Nếu không phải sợ nhảy gấp gáp sẽ đẩy những đồng đội rơi xuống bên dưới, cũng sợ thu hút sự chú ý của Thủ lĩnh, bọn họ sớm đã ra khỏi nơi này, đâu cần Garfield lớn tiếng đuổi người?

Những con chim khúm na khúm núm lẫn trốn rốt cuộc cũng bị thủ lĩnh phát hiện. Lại lần nữa khóc lớn. Bọn họ đâu có cố ý nhìn cơ thể của phu nhân Thủ lĩnh.

Thật sự, cầu buông tha!

(╥ㅂ╥) (╥ㅂ╥) (╥ㅂ╥).....

"Cút!"

Sullivan nghiến răng. Hôm nay là ngày hắn phải chịu khổ sao? Nhất định là vậy.

Như là được đại xá, các thành viên đội Ám vệ người sau nối gót người trước nhanh chân trốn khỏi phòng y tế. Chờ cả đám chạy ra khỏi khu cách ly mới nhớ tới bên trong còn có một người mặt sưng phù giống đầu heo, lỗ mũi còn chảy máu, trên người đều là thương tích. Hắn chỉ dùng một mảnh vải rách che khuất bộ vị quan trọng.

Hình như đó là Lâm Ân đại nhân?

Chuyện kinh thiên động địa. Lâm Ân đại nhân tà mị lại tiêu sái, ưu nhã cũng hài hước của bọn họ, như thế nào lại thảm đến nông nỗi như vậy? Nếu không phải trên lỗ tai đầu heo mang hoa tai đặc biệt kia, bọn họ đánh chết cũng sẽ không tin tưởng đó là Lâm Ân oai phong uy vũ.

Lại muốn khóc!

Trong phòng y tế, sau khi những người không liên quan lui ra hết đã trở lại yên tĩnh.

Addis chậm rãi khôi phục bình tĩnh, không còn sát ý. Hắn yên lặng đứng ở một bên không nói lời nào.

Từ khi nghe Gia Lôi mắng bọn người kia cút đi, hắn liền ý thức được khẳng định là mình đã hiểu lầm gì đó. Là hiểu lầm thì tốt hơn so với việc thiếu niên bị mấy người kia gây thương tổn.

Đôi mắt cẩn thận đánh giá bốn phía. Dụng cụ vỡ vụn, bàn ghế bị gãy nát, mặt tường có dấu vết trầy xước thật sâu, còn nữa mấy người kia đều có vết thương cổ quái trên người. Đặc biệt là Lâm Ân, toàn thân trên dưới không có một chỗ lành lạnh. Hắn không cho rằng Sullivan sẽ làm Lâm Ân thảm như vậy, trừ phi......

Ánh mắt Addis ngập ngừng chuyển hướng đến thiếu niên đang an tĩnh rúc vào trong lòng ngực của Garfield. Duy nhất chỉ có người này trên thân thể không có vết thương cổ quái, cũng là người duy nhất làm bị thương Lâm Ân sẽ không bị Sullivan trả thù. Nghĩ đến khi mình tiến vào mấy người kia đều che chắn cho thiếu niên, nếu không phải đang cưỡng bức thì......

Trong lòng hiện lên đáp án làm Addis trừng to hai mắt, cổ họng như bị bóp chặt.

"Karen căn bản không phải giống cái bình thường đúng hay không?"

Hắn đã xem qua tư liệu. Trong tư liệu ghi Karen là giống cái bình thường, cũng không có tài năng gì quá xuất sắc. Trừ bỏ trở thành giống cái khi tuổi còn nhỏ hơn so với những người khác, tính cách năng động hơn một ít, không có xấu xí cũng không phải đẹp xuất sắc, quả thực có thể nói là rất bình thường như số đông giống cái khác.

Nhưng Karen thật sự bình thường sao? Giống cái bình thường nhu nhược sao có thể làm Anson yêu say đắm? Không xuất sắc mà có thể thong dong trốn thoát khỏi Thiếu Tướng Garfield?

Sullivan vì sao yêu Karen, Addis không biết. Nhưng cũng có thể suy đoán là đã trải qua chuyện gì đó cảm động nên khắc cốt ghi tâm. Sullivan tuyệt đối không có khả năng dễ dàng cho ai trái tim.

Lấy năng lực của ba người kia, muốn cho Karen một thân phận giả quá dễ dàng. Quay ngược dòng thời gian, có một giống đực đạo tặc phòng xâm nhập Tân Dân Cục, còn vào phòng cải tạo giới tính. Sau vụ nổ lớn giống đực kia đã được xác định là chết không thấy thi thể. Hình như đạo tặc tên là Gia Lôi?

Nghe nói Gia Lôi chính là đạo tặc rất có cá tính. Còn nữa mái tóc của Gia Lôi cũng màu trắng bạc giống Karen. Hai người cũng đều là thiếu niên nhỏ tuổi, trên đời thật có nhiều sự trùng hợp như vậy sao?

Chứng cớ cuối cùng có sức thuyết phục là ngay từ lúc bắt đầu Karen đã chán ghét Garfield. Ở trước mặt mọi người, Garfield nói ra tuyên ngôn tình yêu, Karen không chỉ không có cảm động còn có biểu tình đặc biệt vặn vẹo (cái này có video làm chứng).

Trước kia tất cả mọi người cho rằng Karen là thẹn thùng, là dùng thủ đoạn lạt mềm buộc chặt. Hiện tại hắn mới hiểu được, kia căn bản là bởi vì Karen cùng Garfield có thù oán, thù "hại thân".

Nghi đi nghĩ lại, phụ hoàng vì sao biết rõ Jane Barrow cùng nhà Garfield có oán hận chất chứa thâm sâu, vẫn sai khiến Jane Barrow tự mình mang đội quân đến? Phụ hoàng cũng đang hoài nghi thân phận của Karen sao!?

Bất kể phụ hoàng hoài nghi Karen vì lý do gì, nếu đã hoài nghi, phụ hoàng sẽ không để Sullivan đem Karen mang về Dark Clan!

Cho nên phụ hoàng mới lựa chọn bất động thanh sắc để Jane Barrow ra mặt cản trở bước chân của Sullivan. Chiêu này vừa không để Sullivan nghi ngờ, vừa lấy được mẫu vật của Karen làm xét nghiệm gien.

Hôm nay nếu không có hắn chạy tới làm rối loạn, chắc chắn đám người Sullivan đã sớm bị quân đội đồn trú ở hành tinh này vây quanh. Chỉ cần Sullivan không muốn cùng Liên Bang hoàn toàn trở mặt, thì không có khả năng giết người mở đường máu che chở Karen rời đi.

Addis nhắm nghiền đôi mắt.

"Không cần trả lời ta."

Vô lực xua tay, đáp án đối với hắn bây giờ đã không còn quan trọng nữa rồi.

"Karen, ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu. Khi ngươi không có thay đổi thú hình, mẫu gien của ngươi có thể tiết lộ thân phận thật sự hay không?"

"Thú Hoàng có mẫu gien của Gia Lôi sao?"

Garfield bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi.

Thú Hoàng sao lại vô duyên vô cớ hoài nghi thân phận của Gia Lôi? Chẳng lẽ là người của gia tộc Brooke đi mật báo?

Quả nhiên không sai!

Addis cười khổ xoa xoa ấn đường.

Đúng là Gia Lôi, đạo tặc Gia Lôi. Garfield giấu cũng thật kín mít. Tên này thà rằng bị bôi nhọ, tạm thời cách chức điều kiểm tra cũng không muốn giao ra Gia Lôi đã được cải tạo thành giống cái quý hiếm. Hắn cũng không sợ khi sự tình bị bại lộ sẽ dẫn đến nhiều người tức giận sao?

Cũng đúng thôi, Garfield trước nay chưa từng sợ ai. Hắn không nên hoài nghi năng lực của Thiếu Tướng đại nhân.

"Ta đã kiểm tra các thông tin tư liệu về Karen. Nếu chỉ nhìn dáng vẻ bề ngoài Karen cũng hết sức bình thường, chỉ cần không thay đổi thành hình thú, sẽ không khác giống cái bình thường."

Đầu heo Lâm Ân đứng ở góc tường làm vật trang trí nãy giờ đạm nhiên mở miệng. Hắn không có nhìn ánh mắt sâu kính khó lường của Thủ lĩnh ngó lại đây. Hắn cũng không có nhìn đến Garfield cùng Leopold đang dùng ánh mắt căm giận chiếu lên người hắn. Tự thấy mình là người vô tội, ít nhất miệng thực sạch sẽ, hắn sẽ không chột dạ.

"Vậy là tốt rồi."

Addis thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hắn không muốn nhìn thấy Gia Lôi bị quân đội bắt giữ cưỡng ép đi Thủ Đô. Gia Lôi là giống cái quý hiếm xác thật cũng làm hắn chuẩn bị không kịp. Để có chút thời gian chậm rãi tiếp nhận thật sự sẽ tốt hơn.

"Tạm thời phụ hoàng hẳn là sẽ không đối với Karen làm cái gì. Chúng ta trước tiên cần tìm ra nguyên nhân làm cho phụ hoàng nghi ngờ Karen. Chỉ cần đem điểm đáng nghi ngờ biến thành hợp lý, Karen sẽ không có nỗi lo về sau."

"Ngươi làm như thế nào xác định Gia Lôi là giống cái quý hiếm?"

Leopold nghiêng thân thể mở miệng hỏi. Hắn vẫn không dám nhìn thẳng Gia Lôi. Dư quang nơi khóe mắt quét đến cánh tay Gia Lôi cũng làm tai hắn phiếm hồng. Đột nhiên hắn rất hận tính tình của mình. Nếu hắn cũng có thể vô lại giống Sullivan thì tốt rồi. Dù không ôm được người mình thích cũng không ngại ngùng gì, trong lòng sẽ không vì mất mát mà từ bỏ vọng tưởng phải không?

"Trên tường, trên mặt đất còn có trên người các ngươi đều có dấu vết cổ quái. Dựa theo dấu vết để lại suy đoán một chút là cho ra đáp án cũng không khó."

Đây cũng là may mắn của hắn, nhìn thấy ngay điểm mấu chốt.

"Jia Paer Garfield, Sullivan Elvis, các ngươi rốt cuộc có biết là ai đang giở trò thị phi hay không? Phụ hoàng không phải người bốc đồng. Ông quyết định phái Jane Barrow đến đây đã chứng minh trong tay ông đã có đủ chứng cứ chứng minh suy đoán kia là đúng. Ta rất hiểu phụ hoàng mình, ông là người không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua. Các ngươi hy vọng thân phận của Karen bị công khai sao? Chúng ta đều có tư tâm, giờ này phút này ta hy vọng các ngươi có thể buông bỏ phòng bị đối với ta, thẳng thắn đem những sự tình các ngươi biết nói cho ta nghe. Tốt xấu gì ta cũng là Đại hoàng tử, thân phận đó làm chuyện gì cũng thuận tiện hơn so với các ngươi nhiều."

Garfield cùng Sullivan liếc mắt nhìn nhau một cái, không nói gì. Bọn họ không phải không thể tín nhiệm Addis, mà là......

Nói ra chuyện này rất có thể là cha mẹ ruột của Gia Lôi. Bọn họ không muốn rải muối vào miệng vết thương của Gia Lôi.

Lâm Ân cúi đầu như suy tư gì đó. Hai người chủ nhà Brooke vừa tra xong tư liệu về Karen, ngay lập tức Thú Hoàng liền phái người tới thăm dò. Xét về thời gian, người có hiềm nghi lớn nhất chính là đôi vợ chồng kia.

Nói trắng ra cũng không khó để lý giải, Lachlan Brooke bị Ninh Vi thuyết phục đi điều tra, rồi lại tra không ra tin tức hữu dụng, đơn giản liền đem vấn đề vứt cho Thú Hoàng. Caliban Leopold tạo cho Gia Lôi một thân phận giả, chuyện đó người khác tra không ra, nhưng Thú Hoàng sao lại không biết được. Có bằng chứng, Thú Hoàng tất nhiên sẽ tiếp tục điều tra sâu hơn. Đối với gia tộc Brooke mà nói, dù Karen không phải giống cái quý hiếm, bọn họ cũng không tổn thất gì. Nhưng một khi chứng thực là phải, gia tộc Brooke liền có lợi ích lớn vô kể.

Cha mẹ như bọn họ thật sự suy nghĩ tốt quá đó. Tại sao bọn họ không nghĩ đến sau khi Gia Lôi bị mọi người biết là giống cái quý hiếm sẽ còn sống vui vẻ thoải mái như hiện tại không? Không bằng đem bọn họ trói lại mỗi ngày đem đi gây áp lực xem thử sẽ như thế nào? Mất đi tự do đâu phải là khó chịu một chút mà sẽ là ấn tượng khắc sâu không phải sao?

"Đến nơi khác nói chuyện đi. Trời cũng sắp sáng, phi thuyền này vẫn nên phá hủy càng sớm càng tốt."

Nơi này để lại dấu vết về giống cái quý hiếm quá nhiều. Đứng lên, Garfield nhẹ nhàng bế Gia Lôi lười nhác không có chút sức lực, xoay người đi ra ngoài.

Cánh tay duỗi dài ra, đồng thời sắc mặt Sullivan không vui nhìn Addis chậm rì rì đi theo phía sau.

Thật là ganh tị mà. Gia Lôi chỉ có ở trong lòng ngực Garfield hoặc là Anson mới có thể ngoan ngoãn đáng yêu. Một khi đối mặt với ta liền là vẻ mặt cao lãnh đả kích. Có phải ta không cao lớn uy mãnh đâu? Trước kia khi chưa phát hiện có tình cảm với Gia Lôi, hai người chúng ta còn cùng ăn chung một khối thịt nướng mà!

"Thủ lĩnh, để tránh phiền phức hãy đi nhanh lên. Phi thuyền còn ba mươi giây nữa sẽ tự hủy."

Nghe giọng nói quay đầu lại, Sullivan đang tâm tình buồn bực đột nhiên cảm thấy thoải mái không ít. So với đầu heo Lâm Ân thì hắn vẫn còn khá hạnh phúc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui