BÁC HỒ VÀ NHỮNG DANH NGÔN BẤT HỦ
– – 0 – –
Raw: Trainer Diệu Thu
1. Dao có mài mới sắc, vàng có thui mới trong, nước có lọc mới sạch, người có tự phê bình mới tiến bộ.
2. Gao đem vào giã bao đau đớn, gạo giã xong rồi trắng tựa bông. Sống ở trên đời người cũng vậy, gian nan rèn luyện mới thành công.
3. Học cái tốt thì khó, ví như người ta leo núi, phải vất vả, khó nhọc mới lên đến đỉnh. Học cái xấu thì dễ, như ở trên đỉnh núi trượt chân một cái là nhào xuống vực sâu.
4. Cái gì cũng mà xấu thì phải bỏ. Cái gì cũ mà không xấu, nhưng phiền phức thì phải sửa đổi cho hợp lý. Cái gì cũ mà tốt thì phải phát triển thêm. Cái gì mới mà hay thì phải làm.
5. Dù xem được hàng ngàn quyển lý luận, nếu không biết đem ra thực hành, thì khác nào cái hòm đựng sách.
6. Tự mình phải chính trước, mới giúp được người khác chính. Mình không chính, mà muốn người khác chính là vô lý.
7. Không có gì quý hơn độc lập, tự do!
8. Trời có bốn mùa: Xuân, hạ, thu, đông. Đất có bốn phương: Đông, Tây Nam, Bắc. Người có bốn đức: Cần, kiệm, liêm, chính. Thiếu một mua thì không thành trời. Thiếu một phương thì không thành đất. Thiếu một đức thì không thành người.
– – 0 – –
Đọc đi đọc lại tôi vẫn cảm khái, tâm đắc vô cùng.