Nhật Ký Của Luna Wong


VIỆC HỌC CÓ QUAN TRỌNG KHÔNG?


– – 0 – –


Xin thưa là có. Và hiện tại tôi vẫn muốn thực hiện theo câu nói ‘học học nữa học mãi’ của Lenin mà không có tài chính để thực hiện đây.


Đầu tiên tôi khoe bảng điểm của thái hậu trước đã. 


Hôm dọn đồ lấy được nó ra, papa nói với tôi hồi đó thấy trong nhà khổ lắm vì thế papa bỏ học THPT đi làm kiếm tiền giúp gia đình. Cho nên sau này có con, papa luôn muốn chúng tôi có thể học tới nơi tới chốn(nghĩa là học tới ĐH).



Sau này vì tôi muốn học quốc tế không được nên đã dùng bảng điểm của kỳ thi đại học để vào Hutech học chuyên ngành nhà hàng khách sạn. Sau đó vì muốn du học Nhật nên bỏ ngang. Ai ngờ không đi được nên chuyện học lỡ dỡ.


Tiếp đó may mắn nước nhà có chương trình học cử nhân trực tuyến tại nhà. Thế là sau khi cân đo đong đếm vấn đề tài chính cùng thời gian, tôi đã quyết định chọn ĐH Trà Vinh(TVU) thay cho ĐH Mở.


Tuy tôi thất nghiệp lâu năm và hiện tại chỉ bán hàng online và dịch truyện sáng tác truyện thôi nhưng không có nghĩa là cái bằng ĐH đó không giúp ít được gì cho tôi trong quá trình làm việc. VD như khi tôi đi khai thuế, tiếp xúc với những cán bộ đại diện nhà nước, tôi hoàn toàn có thể sử dụng những thứ kiến thức của mình để hoàn thành công việc như tôi mong muốn. 


Cho dù các bạn là phú n đại không cần làm việc, ngồi 1 chỗ run chân cũng có tiền sài đi nữa thì việc học cũng rất quan trọng hen. Nó không giúp các bạn kiếm tiền nhưng nó có thể giúp các bạn lấy được sự tôn trọng của người khác, giúp các bạn nhìn vấn đề theo nhiều chiều khác nhau, nhìn xa trông rộng.


Học không chỉ biết chữ, mà học để biết cách đối nhân xử thế, tiếp vật, tiếp việc. Nên nhớ, không có người giàu nào mà không học cả.


Học cũng không có tỷ lệ thuận hay nghịch với kiếm được tiền hay không. Bạn nào theo Phật giáo sẽ biết, trong mạng có tiền bạn làm gì cũng có, trong mạng không có cho dù trộm cướp cũng không thành. Nên muốn có tiền, thì phải tu bố thí tài(xả tài).


Nhưng nói thế không có nghĩa là không cần học, chỉ cần phát tiền từ thiện cũng có tiền. Kiếp trước gieo gọi là nhân, kiếp này gặt gọi là quả, nhưng trong quá trình để nhân thành quả còn phải có duyên. Học hành chính là cách gieo duyên tốt nhất.



Hồi nhỏ tôi hay nghĩ, học để làm gì; môn này học ra rồi cũng chả sử dụng, bỏ đi cho rồi. Nhưng lớn rồi mới phát hiện, không sử dụng chẳng qua là chưa đụng tới mà thôi. 


Nhớ năm đó tôi đi làm vậy, tôi có tiếng Nhật nhưng công ty không yêu cầu vì thế lúc deal lương đâu thể tính vào chứ nên lương không cao. Ấy vậy mà hôm đó có 1 vị khách Nhật vào cửa hàng, tôi có thể giao tiếp và bán được hàng cho họ=>doanh thu tăng=> KPI ngày tăng=> được thưởng nóng.


Các bạn thấy đó, tuy không sử dụng thường xuyên nhưng có thể giúp mọi người tăng thu nhập hoặc tăng tính đa năng trong mắt sếp tại thời điểm các bạn dùng nó.


Lần trước, dưới cái clip nói bỏ môn Anh văn gì đó (nghe lâu rồi tôi không nhớ nữa) có bạn cmt sau lại bỏ Anh văn, thế giới đang hội nhập tiếng Anh rất cần thiết, bỏ ngữ văn thì đúng hơn. Lúc đó tôi cũng đang rảnh và nhiều chuyện nên có cmt lại đại loại là ngữ văn mới quan trọng, học 12 năm mà nhiều bạn viết CV email xin việc cũng không được. Anh văn có thể học bên ngoài, chưa chắc ai đi làm cũng cần tiếng Anh, du lịch bây giờ cầm điện thoại hoặc thuê phiên dịch là xong rồi. 


Ngoài tôi ra cũng có nhiều người phản đối cách nói chuyện và quan điểm của bạn ấy, nhưng bạn ấy đều phản pháo lại kiểu như bạn ấy thấy đã đủ dùng bla bla. 


Nhìn là biết nhỏ tuổi hơn tôi rất nhiều rồi, nhưng ‘gặp nhau’ trên mạng chính là bạn chơi trên mạng với nhau nên tôi gọi là bạn thôi. Bởi thế tôi chốt lại 1 câu ‘những tấm chiếu mới cần được trải nghiệm nhiều hơn mới có thể ngộ ra được’.



Đương nhiên sau đó bạn ấy nhắn gì tôi chả quan tâm nữa.


Tôi viết chương này không hy vọng các bạn nghe theo 1 người từng có quan điểm sai lầm về việc học như tôi. Tôi chỉ muốn cho các bạn thấy được sự giác ngộ của tôi về vấn đề này và khoe bản điểm của thái hậu làm kỷ niệm trước khi đưa nó cho bà ve chai.


Còn các bạn ngộ ra thế nào thời gian sẽ cho các bạn câu trả lời. 


Vậy nghen. Tôi đi ăn sáng đây. Bye!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận