Nhật Ký Của Luna Wong


CHUYỆN VUI HỎI ĐƯỜNG Ở NHÀ MỚI

– – 0 – –

Trước kia, hễ chuyển trường hay sắp đi nhà hàng nào thì papa sẽ chở tôi đi xem trước. Hiện tại cũng thế, papa là người đầu tiên chở tôi sang nhà mới xem, lúc đó người thuê nhà của chủ cũ còn chưa trả nhà nên tôi chỉ xem sơ qua bên ngoài thôi.

Nhà hẻm to nhưng 2 ‘/’ nên hơi sâu 1 xí, hẻm thông lung tung nên không sợ đi lạc trong đó. Mà số nhà xếp kỳ lắm, rất khó tìm nên khi tôi chỉ koibito chạy đi xem nhà thì đã lạc được và tìm không ra, lại không nhớ địa chỉ vì thế tay không mà về. Cho dù có địa chỉ đi nữa thì Google map cũng tìm không ra đâu nghen. Các bạn nhận đồ tôi tặng hoặc mua hàng trực tiếp phải đến nhà tôi thì phải tìm địa chỉ trên web bản đồ của VN theo link https://bando.tphcm.gov.vn/gis-portal này thì mới ra. Tuy bản đồ VN chưa có bằng được Google map nhưng mà tìm hẻm siêu đỉnh, tôi kiến nghị những bạn làm ship làm tài xế nên sử dụng cùng với Google map, đảm bảo không thất vọng đâu.

– Ngày thứ 2 khi tôi vừa dọn qua nhà mới, tôi đang quét đường bên hông nhà thì có 1 chú sang hỏi tôi ‘cho hỏi /30 ở đâu’. Tôi nói với chú đó chỗ tôi đang đứng /12 phía trên /18. Chú đó cảm ơn xong chạy đi mất.

– Ngày thứ 4 hay thứ 5 gì đó có hai người chạy 1 chiếc xe tới trước nhà tôi, nhưng lại hỏi cái bạn ở nhà đối diện rằng ‘anh ơi, cho hỏi chỗ bán hạt dưa ở đâu’.
Trong khi cái bạn đó ngơ ngác nhìn người hỏi thì thái hậu ở trong nhà chòm ra ngoài vẫy tay ‘có phải cái nhà hạt dưa tên Duy Duy gì đó không?’.
Người hỏi vui mừng quay qua xác nhận ‘phải rồi chị’.
Thái hậu chỉ đường người ta đi.
Tôi với papa ngồi ngay cửa đều trố mắt quay qua nhìn thái hậu. Papa nói ‘mới dọn về chưa được 1 tuần nữa là biết tới tận cái nhà bán hạt dưa trong hẻm phía sau nhà mình rồi’.
Thái hậu nói ‘chứ sao nữa, mấy người chưa 1 tuần nhưng tui ở đây sửa nhà hơn 1 tháng rồi nghen’.

– Hôm nay đúng 1 tuần chúng tôi sang đây ở lại có 1 anh shipper tới hỏi papa ‘chú chú cho con hỏi, /7 ở đâu?’.
Papa nói ‘không biết nữa tại chú cũng mới tới đây ở à’.
Sau đó anh shipper cảm ơn rồi chạy xe vào hẻm sau nhà tôi.
Papa ra ngoài hút thuốc còn thái hậu đang ngủ trong nhà, được chút thì thái hậu dậy xẻ trái cây.
Tôi nói với papa ‘công nhận ông shipper này xui xẻo thiệt, phải chi tới sớm chút nữa là hỏi được đường rồi’. Papa nói ‘không, nó phải tới trễ chút nữa’.
Thái hậu không hiểu hỏi ‘ủa, sao vậy?’
Nghe papa kể lại chuyện ông shipper, thái hậu nói ‘/7 ở hẻm trước nhà mình nè’
Mình với papa cười đến lăn.
Papa nói ‘thấy chưa, nó tới trễ chút nữa là hỏi được đường rồi. Cái thằng đó xui thiệt.’
Tôi: “Hỏi đúng nơi mà sai thời điểm. Kém may mắn thiệt.”
Thái hậu: “Thì nó hỏi người ta cũng ra thôi.”
Tôi: “Mà phí thời gian với tiền xăng.”
Papa bắt đầu suy diễn: “Nó chạy đường ngược lại vào hẻm sau rồi. Cái hỏi người ta, người ta chỉ ngược lại. Nó chạy ngược về thì hỏi trúng 1 người cũng mới dọn tới giống mình, người ta lại nói với nó ‘ở đây là /20, chạy lên là/21 chạy xuống dưới mới đúng. Cái nó chạy ngược lại nữa. Chỉ tới chỉ lui chắc nó khóc luôn.”
Tôi lại cười lăn lần nữa.
Thế là thái hậu có biệt danh mới ‘Google map 633’ haha.

– Lát sau lại có 1 người tới hỏi nữa. Người này hỏi đúng vì có hẹn trước với tôi là tới lấy đồ. Nhưng mà người ta chạy trước nhà tôi 2 vòng rồi mới dừng lại hỏi. Tôi có cho sđt trước rồi mà vì sao không gọi cho tôi nhỉ???

Bởi, số nhà lộn xộn mệt thiệt, lại còn là hẻm 2 ‘/’ nữa chứ nhưng mà biết sao đây, tài chính của chúng tôi chỉ có nhiêu đây thôi. Tôi đã hẹn với khách bên Meal Décor LW là sang nhà mới sẽ nhập hàng mới về, nhưng vì cạn tài chính lại còn nhà nhỏ nữa, không chỉ không thể nhập hàng mới mà đồ cũ tôi cũng phải cho tặng rất nhiều. Nhà mới này còn nóng hơn cả cái phòng áp mái của tôi ở nhà cũ nữa, được cái thông thoáng hơn nhiều, có gió nữa. Papa hút thuốc cũng ra ngoài, không ảnh hưởng đến cái mũi của tôi nữa nên sau khi quen với mùi sơn, bụi bẩn được thanh lý khẩn cấp cùng có máy lọc không khí, mũi của tôi đã không bị ngứa nữa rồi.

Chương sau tôi sẽ chia sẻ với mọi người 1 số kỷ niệm với đồ chơi cũ của tôi hen. 1 số món tôi không bỏ được nên giữ lại có 1 số món bắt buộc phải bỏ hoặc tặng người ta. Đương nhiên có rất nhiều đồ đã tặng tôi không có quay lại đâu, chỉ quay những món có kỷ niệm sâu đậm mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui