Nhật Ký Của Luna Wong


TRỌNG NAM KHINH NỮ THẬT ĐÁNG SỢ


– – 0 – –


Theo mọi người biết bộ Liệt Nữ Truyện đã được đăng lên Bookwaves rất nhiều ngày rồi. Đây cũng là cuốn sách mấy năm trước tôi muốn đọc và dịch nhưng nó bằng cổ ngữ, tôi không hiểu hết được nên tôi. May mắn thay tôi đã tìm được và reup lại cho những bạn cũng tò mò về nó đọc thử.


Nhưng…vấn đề ở đây là, đọc được 2 chương tôi thực sự nuốt không trôi nữa rồi.


Mấy hôm nay tôi vẫn luôn phân vân không biết có nên up quan điểm của mình về nó lên không(mặc dù chỉ đọc được 2 chương) nhưng sau trưa nay tôi quyết định vẫn up.



Lý do là vì những sự việc xảy ra gần đây để tôi cảm nhận sâu sắc về vấn đề tư tưởng trọng nam khinh nữ thật đáng sợ.


Mọi người biết Liệt Nữ Truyện nói về những nhân vật, giai thoại có thật trong lịch sử, và được Lưu Hướng sưu tập lại. Ông chia phụ nữ ra làm 7 loại mọi người muốn biết thì sang đây đọc hen, tôi không nói ở đây.


Tôi chỉ vừa đọc 2 chương mẫu nghi thôi đã thấy không ổn. Mỗi chương có chút xíu nhưng nó vẫn có cái gì đó lấn cấn ở trong lòng tôi. Người xưa có cái nhìn quá khắt khe về nữ giới, họ yêu cầu người nữ thế này thế kia trong khi nam giới mặc sức sống phóng túng.


Nói thật, nếu nhưng nam giới có thể làm theo sách thánh hiền thật thì nữ giới cũng chả cần đòi nữ quyền làm gì. Tình hình thực tế nhất mọi người có thể thấy được đó là ở Dubai, phụ nữ họ sẵn sàng ở nhà giúp chồng dạy con, sẵn sàng chia sẻ chồng cho người khác.


Đằng này, ngoại tình, bạo lực gia đình, phạm các tệ nạn xấu, anh em là trên hết… mà bắt phụ nữ phải nhịn, phải núp sau lưng họ đó là chuyện không thể nào. Đây không chỉ người phụ nữ đó khổ, mà con cái cũng sẽ bị liên lụy.


Tiếp tới là 3 ngày trước, tôi vô tình xem được một clip nói với Lã hậu, người phụ nữ độc ác bị bêu danh xấu nghìn đời. Nhưng vì sao bà lại độc ác? Vì bà lấy một người chồng ham mê tửu sắc nhưng bà vẫn ngoan hiền ở hậu phương giúp chồng dạy con. Bà vì chồng mà phải ở ngục giam, 39 tuổi bà đã thành một bà lão rồi.


Ấy vậy mà sau khi ra tù được sắc phong làm hoàng hậu, bà phải chứng kiến chồng mình vui vẻ với tiểu thiếp trẻ đẹp. Chưa hết, tiểu thiếp đó còn thổi gió bên tai chồng bà, bảo phế con của bà đi lập con tiểu thiếp làm thái tử.


Chồng chết, Lã hậu lên ngôi thái hậu, chỉ đì tiểu thiếp làm việc cực nhọc thôi. Nhưng tiểu thiếp không biết điều, thông đồng con mình hại hoàng đế. Tất cả dẫn đến cơn thịnh nộ của Lã hậu, và kết cục bi thảm của tiểu thiếp thì ai cũng biết rồi đấy.


Cho nên, Lã hậu không nằm trong Liệt Nữ Truyện. Bởi chẳng ai có thể xếp được bà vào loại nào trong 7 loại trên cả. Nói bà bế nghiệt sao? Chả phải. Nói bà mẫu nghi, cũng chưa chắc.



Rồi mới lúc nãy đây, trước khi ăn cơm, papa tôi đọc lên một đoạn clip nói 3 loại người không nên đi tảo mộ: Con rể, người già, con nít dưới 3 tuổi. Người già và con nít thì không nói, nhưng vì sao con rể không đi? Rõ ràng con rể là 1 nửa con trai mà. Tôi và thái hậu đều không hiểu nên hỏi.


Papa nói, 1 nửa vẫn không phải 1 con trai.


Tôi: Nói thật quá vớ vẩn. Con rể không có trách nhiệm báo hiếu à? Vậy ham con rể làm cái gì?


Chuyện còn chưa dừng lại ở đó. Papa còn nói thêm, con gái là con của người ta, con dâu mới con mình. Con gái lấy chồng rồi thì sang nhà người ta rồi, đâu phải con mình nữa.


Lúc này lửa giận của tôi hoàn toàn lên não. Nghe câu nói đó thực sự muốn ói lắm luôn. Papa thấy tôi giận rồi nên bảo là cái này người ta nói chứ không phải bổn ý. Nói thật, nếu không phải bổn ý thì đã không nói lên câu đó rồi, rõ ràng thấy nó đúng chứ gì. Sau này papa bảo tôi làm gì, tôi sẽ bảo papa tìm con dâu làm đi, mấy thứ có hạn sử dụng tạm thời như tôi không làm đâu.


Lúc nãy giận nên tôi nghĩ thế thật đấy. Nhưng lát sau bình tĩnh lại cảm thấy lửa sân của mình lại lên rồi, làm thế không đúng pháp.



Chả trách lần trước có 1 bạn safe bất động sản bên TQ, sau khi bán được 1 căn nhà thì bạn ấy khóc quá trời rồi quay clip kể lại. Bạn ấy kể về hoàn cảnh đáng thương của chị khách mua nhà lúc nãy.


Đại khái là xoay quanh vấn đề con gái lớn rồi sẽ không có nhà nữa. Ở nhà chồng chỉ là ở đợ, ở nhà mẹ đẻ là ở tạm, ở nhà con cái chỉ là dừng chân kiểu ở nhà trọ khách sạn. Tóm lại không có nơi đặt chân ổn định, không an cư làm sao lập nghiệp?


Cho nên đã là con gái nên cố gắng nỡ lực kiếm tiền tự mua 1 căn nhà cho riêng mình. Khi có nhà rồi cảm giác an toàn được nâng cao, tự tin cũng nhiều hơn. Cãi nhau mà bên chồng hoặc bên chồng đuổi thì vẫn có chỗ che mưa che nắng. Về nhà mẹ đẻ chơi không ánh mắt của chị dâu, em dâu hay anh em cháu này nọ xem mình như ăn bám họ. Sau này con cái thấy mình phiền thì cũng không cần sợ không có nơi dung thân.


Đành rằng hiện tại giá nhà cao, mọi người khó mua nhà, nhưng vẫn nên nghĩ tới tương lai xa hơn thay vì hưởng thụ thú lạc của tuổi trẻ. Đúng là tuổi trẻ dài, tuổi già ngắn nhưng đó là vể mặt thời gian thôi. Mọi người thử nghĩ xem, có phải thời gian vui vẻ qua nhanh hơn thời gian đau khổ không? Bởi thế nên suy nghĩ thật kỹ hen.


Giờ tâm trạng của tôi vẫn rất không tốt nên sẽ không nói nhiều với mọi người nữa. Vậy hen, bye!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận