NHẬT KÝ ĐI MUA NHU YẾU PHẨM TRONG NHỮNG NGÀY GIÃN CÁCH CỦA THÁI HẬU
– – 0 – –
Trước 23/8/2021 – vẫn được ra đường nếu mua hàng thiết yếu
Ngày … tháng … Năm …
Tôi với thằng em hà bá rất ít ăn cá, cá phải chỉ có xương to, thịt dày dai mịn thì mới ăn nên thái hậu đã lâu không mua cá. Lúc chợ truyền thống được mở lại thì đột nhiên thái hậu kêu lên thèm cá, và tuyên bố: “Mai ra chợ mua cá điêu hồng hay cá chim về chiên lên sốt cà ăn.” rồi lấy đồ đi tắm
Ai mà ngờ được, còn chưa kịp bước vào phòng tắm con em họ ở ngoài vừa chạy xe vào vừa la lên: “Chợ mình có ca dính, kéo dây rồi nha, ai có tới đó thì đi khai báo y tế, có ý định tới đó thì dẹp ý định đi nha.”
Xong khỏi ăn luôn, mặc dù chợ cực kỳ gần nhà, đi bộ ra đó chỉ mất có 5′.
Ngày … tháng … Năm …
Thái hậu bận rộn lại hay có bạn bè cho quà quê(bánh kẹo, trái cây, rau củ…) nên luôn có thói quen đi siêu thị tầm 2-3 tuần/lần, ngoài ra trong ngày thường trên đường thấy thêm thứ gì thích ăn thì mua thêm. Cho nên khi CT16 được áp dụng, thái hậu vẫn rất ung dung không cần ra siêu thị mua thêm đồ trữ thực phẩm nữa.
Vậy mà chỉ mới được 3 ngày ở nhà thôi, cả nhà thèm bánh mì đến nỗi mỗi ngày mở youtube lên xem. Vốn đã quyết tâm ở nhà hai tuần không ra ngoài để chống dịch cùng đất nước nay thái hậu lại phải xách xe ra đường mua bánh mì.
Tầm 2pm ra đến lò bánh mì cách nhà tầm 20′ nếu đi bộ, bà chủ lò bánh mì quen thuộc cười híp mắt nói: “Mai chị tới sớm nha, chứ giờ này chỉ còn mấy đơn đặt trước thôi.”
Thái hậu đành về nhà dặn mai sáng baba đi mua.
Ngày … tháng … Năm …
Thịt thà mà ướp xong bỏ ngăn lạnh thì để lâu được chứ rau cải chỉ để được vài ngày thôi. Lúc trước còn có bạn bè về quê xong lên lại cho lúc này đâu có nữa. Tôi nói với thái hậu, dịch nguy hiểm tuy nói chỗ mình vùng xanh nhưng không có gì nói trước được và khuyên thái hậu nên đặt đồ trên mạng cho chắc ăn. Cùng lúc đó chị đồng nghiệp gửi cho tôi cái thực đơn hàng nông sản giá rẻ ship tận nhà nên tôi cho thái hậu xem luôn.
Lúc đó thái hậu xem qua xong bảo: “Rẻ thế chắc ăn không?”
Tôi nói, “Người ta bán bình ổn giá mà, nhà chị đồng nghiệp mua rồi, bả nói cũng tươi.”
Thái hậu xem qua tủ lạnh xong ậm ừ nói, “Vài hôm nữa tính sau.”
Chỉ sau 2 hôm, thái hậu chọn vài loại rau củ trên menu đó rồi bảo tôi đặt, hỏi giá kỹ trước để chuẩn bị sẵn tiền shipper tới đưa tiền là xong không có dây dưa ảnh hưởng người ta. Khi tôi vừa inbox hỏi người ta thì người ta gửi cho cái menu update giá mới(lên hơi bị nhiều), mà ngày update trùng hợp ngay hôm đó luôn.
=> khỏi mua.
Thế là tôi tìm qua Co.opmart online để đặt, vừa chọn xong thì gần nhà có nhà hảo tâm tặng cải thìa, đúng món mà thái hậu muốn mua(vì đặt 1 loại với số lượng ít phải trả phí ship cao nên cố chọn thêm vài món để được freeship) nên ra nhận một ít rồi khỏi mua.
Ngoài ra papa tôi còn được tổ trưởng, phường cùng hàng xóm cho thức ăn mấy lần nữa.
Ngày … tháng … Năm …
Lại cách mấy hôm sau nhà sắp hết vài thứ rau củ và gia vị, thái hậu lại bảo tôi lên Co.opmart online đặt mua. Sau khi chốt đơn hàng xong, chỉ cần một cái click nữa là xong thủ tục thì tôi click vào nó hiện lên cái dòng chữ: chi nhánh này đang thực hiện phun thuốc diệt khuẩn, xin quý khách lựa chọn chi nhánh khác.
Thế là tôi lại chọn chi nhánh xa nhà một chút nhưng mấy chi nhánh đều cùng một trường hợp, có món này thì thiếu món kia, nếu mua mỗi chi nhánh một chút thì tiền đều nằm trong phí ship hết còn gì.
=> Không mua
Tôi lại lên Aeon mall shoponline để mua, thì web quá tải đơn nên không nhận nữa. Thậm chí cái nút ‘thêm vào giỏ hàng’ cũng bị ẩn mất tiêu luôn.
Ngày … tháng … Năm …
Nhà mấy dì mấy cậu nằm trong khu phong tỏa lại cũng gặp trường hợp quá tải đơn nên không mua được đồ ăn, vì thế thái hậu lấy đồ trong nhà đi tiếp tế họ, trong đó bao gồm trứng.Mà papa là fan cuồng trứng chính vì thế nên nhà phải mua thêm trứng.
Nghe được hàng xóm ở trên lan can hét xuống nói cách nhà không xa có người bán trứng và cá, thái hậu lật đật chạy ra đó. Bà bán trứng thấy thái hậu đi tới, từ xa hô lên: “Mua trứng hả chị?”
Thái hậu: “Ừ, có trứng gà không?”
“Đây có trứng vịt thôi, mua trứng vịt ăn đi chị.” Bà bán trứng nhiệt tình chào mời.
Thái hậu: “Tui mua trứng gà thôi.”
Bà bán trứng thay đổi thái độ liền: “Trời, trứng gà trứng vịt đều y chang nhau, ăn đại đi, dịch mà còn bày đặt chọn lựa.”
Thái hậu cũng đâu có vừa: “Tui mua trứng gà mà biểu mua đại là sao.”
Bà bán trứng không vui xua đuổi: “Không mua thì thôi, bà đi đi, chưa thấy ai nói nhiều như bà hết.”
Thái hậu: “Khỏi đuổi, không có bán thứ tui cần tui tự biết đi.” Nói xong đi luôn.
Ngày … tháng … Năm …
Vì một số lý do, tôi rất hay uống mật ong, mà uống nhiều thì nóng, lỡ miệng. Thái hậu đi lang thang trong xóm mua sữa mà không ai bán, nên bảo papa nếu có ra đường thì mua luôn.
Papa mua về, thái hậu hỏi bao nhiêu một gói. Papa bảo 6k. Thái hậu trợn mắt nói, bình thường có tầm 5k thôi. Papa nói, cũng biết nói đó là bình thường hả, bây giờ làm gì có giá đó nữa.
Thái hậu bảo, sớm biết tui mua một thùng về, tính ra rẻ. Papa nói, bà chuyên gia, nước tới chân mới nhảy không.
Cái này tôi công nhận papa nói đúng. Thấy chưa, mấy lần mua thất bại đều do thái hậu mà ra.
Ngày … tháng … Năm …
Đối diện xéo nhà tôi có một cái hẻm nhỏ, vừa quẹo vào hẻm căn thứ hai là hai nhà bán tạp hóa đối diện nhau. Nhưng vì dịch nên họ bán luôn rau củ, chỉ là nhà tôi ít ra ngoài nên không biết. Hôm đó papa vô tình phát hiện, nói với thái hậu nên lúc tôi thèm mỡ hành thái hậu ra đó mua.
Một căn có bán hành, căn còn lại không có nên thái hậu mua xong hành lại thấy căn đối diện có bán bắp. Cơn thèm nổi lên hỏi người ta, “Bắp bán sao vậy chị.”
Bàn bán hàng xụ mặt, xua tay quát, “Không bán, không bán, đi đi.”
Thái hậu bực tức đi về, nói với tôi rằng bà kia không biết làm ăn, thấy người ta mua bên kia không mua bên mình thì không vui, trong khi bả có bán hành đâu mà đòi người ta ủng hộ.
Đến chiều cả nhà ầm lên bảo, biết tin gì chưa, bà X nhiễm rồi, người ta tới kéo cả nhà đi cách ly. Thái hậu tá hỏa, vì bà X là tên của bà tạp hóa hồi sáng thái hậu mua đồ.
Mặc dù thái hậu mặc áo khoác, bôi dầu lên mũi, đeo hai lớp khẩu trang khi ra ngoài, trước khi vào nhà còn cầm chai khử trùng phun toàn thân nhưng vẫn sợ chứ. Tôi vội vã hái xả, lấy chanh , lấy dầu, nấu nước chuẩn bị cho thái hậu xông, rồi còn chuẩn bị khai báo y tế nữa. Ai ngờ, bà X là bạn của papa và ở hơi bị xa chỗ của chúng tôi, còn bà bán tạp hóa gần nhà vẫn bình thường. Làm sợ hết hồn.
Tôi chạy ra cửa nhà, nghía đầu hẻm cách nhà tôi vài căn nhà, chỉ thấy bị kéo như nhện giăng dây, dán cái bảng ‘BẢO VỆ VÙNG XANH’ thật to. Hết nói luôn.
Ngày … tháng … Năm …
Phường nhắn tin cho papa báo, ngày nào đi chích ngừa ở đâu. Tôi nghe thế nên hỏi thái hậu, nhà mình có thuốc hạ sốt, dị ứng, sổ mũi, ho, viêm họng chưa? Thế là thái hậu kiểm tra xong vội chạy ra nhà thuốc cách nhà hai con hẻm nhỏ để mua.
Đi tới, cửa nhà thuốc đóng kín mít nhưng thái hậu vẫn nghe được có tiếng người nói chuyện bên trong nên gọi bán thuốc.
Có người ở ngoài vọng ra nói: “Buổi chiều không có bán, sáng mai quay lại đi.”
Thái hậu năn nỉ họ bán luôn vì mai sáng ra sợ đông người chen chút dễ lây nhiễm. Người đó bảo: “Vậy thì khỏi mua.”
Nói thật, bình thường thái hậu ít ở bên này lắm, tối mới về sáng lại đi, cho dù mua đồ cũng mua ở mấy chỗ quen biết nhiều năm mà mấy chỗ đó đều ở rất xa nhà bên này nên gặp phải mấy người buôn bán mắc dịch như thế rất ức chế. Gặp dịch này nọ nữa họ bán được hàng, kiếm được tiền còn lên thái độ, trong khi có thật nhiều người thất thu, thất nghiệp, thật không biết nói sao luôn.
Ngày … tháng … Năm …
Thái hậu thèm chuối, trùng hợp nhà sát bên có anh hàng xóm đi chở hàng cho người ta nên lấy đồ tại vườn mang về bán, vì vậy chạy sang đó mua.
Lần 1: Đi mua chuối người ta chỉ có táo.
Lần 2: Thấy có bán cam, thái hậu tắm xong ra ngoài người ta báo hết.
Lần 3: Thái hậu chạy ra hỏi có cá không, vợ anh hàng xóm bảo chỉ có mực thôi cô.
Lần 4: Dì tôi nghe có mực gọi điện thoại nhờ mua giùm, thái hậu chạy qua người ta bảo hết mực rồi cô.
Lần 5: . . .
Thái hậu: “Thôi bực mình quá, sau này quá đó có gì thấy được thì mua chứ không nghĩ trước nữa, lần nào cũng hụt hết trơn.
Ngày … tháng … Năm …
Mua gạo có lẽ là lần đầu tiên thái hậu mua trót lọt thuận lợi nhất sau khi CT16 được áp dụng. Vừa gọi cho người quen đặt hàng xong, ngày mai shipper đã mang đến. Không kỳ kèo lằng nhằng, không có mắng chửi, không có bực tức, thái hậu còn bo luôn cho anh shipper vì đã mạo hiểm ship tới, mặc dù đây là vùng xanh nhưng đậu đèn đỏ này nọ cũng khó tránh khỏi nguy hiểm.
Ngày … tháng … Năm …
Sau hôm đi tiếp tế cho mấy dì mấy cậu xong thái hậu phát hiện ở đối diện công an phường gần nhà có bán thực phẩm thiết yếu. Thế là ghé qua đó mua chút cà chua về nhà.
Ở nhà nhiều rảnh rỗi miệng cứ buồn, cứ muốn nhai này nọ thế là đồ trong tủ lạnh cứ vơi bớt đi. Mà thời gian giãn cách lại cứ gia hạn vì tình hình dịch diễn ra phức tạp. Do đó thái hậu ở đó xếp hàng mua đồ vài lần, cho bản thân lẫn mua giùm người ta nữa, Một hôm, cũng như thường lệ thái hậu lon ton ra đó mua rau. Ai biết vừa ra chỉ thấy bày một đống, nhưng không có ai trông chừng chỉ có một tài xế đang đánh răng. Thái hậu thấy thế nên mới hỏi: “Chú chú, cho hỏi, giờ này mình bán chưa?”
Tài xế lớn tiếng mắng: “Chị về đi, không có bán cho chị, chị vô ý thức.”
Thái hậu tức giận nói: “Ủa, tôi vô ý thức chỗ nào? Đeo khẩu trang giữ khoảng cách đầy đủ, còn lịch sự hỏi nữa, vô ý thức chỗ nào?”
Tài xế không nói.
Chút nữa thái hậu thấy một thanh niên mặc đồ của dân phòng, nên hỏi. Thanh niên đó vừa chất hàng lên xe vừa bảo: “Cô về đi, hôm nay không có bán.”
Thái hậu đi về tay không, cho rằng họ chuyển đồ đến mấy chỗ cách ly nên mới nói thế.
Buổi tối, tôi lên mang đọc được lý do họ không bán, là vì họ đột nhiên chuyển cách thức bán, phải gọi điện thoại đặt trước thay vì phải xếp hàng đứng mua như trước. Ấy vậy mà thái hậu hỏi, không ai nói chỉ bảo không bán mà còn dùng giọng rất hổ báo, chớ viện lý do đeo khẩu trang nên phải nói to nha. Lúc đó bác tài đang đánh răng không có đeo khẩu trang, từ câu chữ đến thái độ đều đang mắng người.
Ngày … tháng … Năm …
Bác Đam vừa nói trên tivi sẽ huy động lực lượng hùng hậu phát lương thực cho dân, không để bất kỳ người dân nào chịu đói. Vừa tuyên bố xong, sáng hôm sau đã có người đến nhà phát giấy đi nhận lương thực. Nhà n hộ mà phát không đủ, thái hậu nói papa dở, nhà bao nhiêu hộ phải nói với người ta lấy cho đủ chứ. Sau đó thái hậu cùng người của mấy hộ kia cầm giấy ra ngoài nhận thực phẩm.
Ngày … tháng … Năm …
Chú bán trứng quen thuộc hay ghé nhà lần này vì kéo dây bảo vệ vùng xanh nên bị chặn không ghé được nên đứng ở ngoài rống to rao hàng. Papa vừa nghe chạy ra mua 1 chục. Thái hậu thấy papa đem trứng vào vội chạy ra mua thêm 2 chục. Hai bà cô nghe thế, gửi thái hậu mua giùm thêm năm chục, con em họ cùng gửi mua giùm 100 trứng.
Ngày … tháng … Năm …
Không hiểu sao khu nhà của chúng tôi không có phát phiếu đi chợ, chỉ có phiếu đi siêu thị thôi, mà một nhà mấy hộ chỉ phát có một phiếu nên thái hậu đi cùng em họ tôi. Xếp hàng thật lâu mới vào được siêu thị hốt đồ về nhà.
Trước khi đi, tôi giúp thái hậu soạn ra 1 danh sách cần mua. Lúc về thái hậu mua toàn những thứ không có trong danh sách, bởi vì đi trễ bị người ta hốt hết rồi.
Sau 23/8/2021 – siết chặt hơn lại thêm có bộ đội vào nam hỗ trợ chống dịch
Ngày … tháng … Năm …
Papa đọc trên báo hay xem tivi gì đó thấy được quận của tôi có siêu thị dã chiến nên kêu tôi lên mang đặt mua thay vì cứ phải canh me mấy cái siêu thị. Hai má con chụm đầu vào laptop xem hàng, ai biết mở sau một cái enter, trang web hiện lên cái icon ôm tim cực kỳ dễ thương của FB với thông báo: “Trang web mở đặt hàng từ 7g30 đến 9g30 mỗi ngày và có thể đóng sớm hơn khi đã nhận đủ 400 đơn hàng. Xin cảm ơn và Kính chúc quý khách mạnh khỏe!”
Ức chế không?
Buổi trưa, phường lại cho xe rau củ đến phát, mỗi hộ đều cử người ra ngoài nhận. Thế là cho đúng món thái hậu cần nên không mua nữa.
Nhưng vì tò mò nên sáng hôm sau tôi vào web xem lại, và thấy dòng chữ, giá chỉ mang tính tượng trưng, sẽ có thay đổi…(tôi không nhớ rõ câu này cho lắm, nhưng đại loại là thế), lại thêm dòng chữ: ship hàng tầm 5 ngày vì quá tải đơn.
Thôi dẹp luôn đi, thất vọng vô cùng.
Hôm nay xem youtube thấy thông tin có thêm 3 đối tượng được phép ra được, SG nới lỏng giãn cách cho giấy phép đi đường, cho phép shipper công nghệ tham gia hoạt động. Hy vọng tin này là thật, để việc mua hàng online không còn quá khó khăn nữa, như thế thái hậu cũng không cần đi ra đường nguy hiểm nữa.
Tính cho tới ngày hôm nay là nhiêu đây chuyện xảy ra đó. Các mẫu truyện đều sắp xếp lộn xộn do tôi không nhớ rõ ngày cùng thứ tự nó diễn ra nữa. Tóm lại, trong thời gian này, nhà chúng tôi đều thất thu, thậm chí thất nghiệp, tiền cứ xài, giá lương thực cứ tăng cao, đồ ăn chúng tôi vẫn mua nếu cần, chính phủ hay nhà hảo tâm phát gần nhà thì vẫn nhận. Nhà nước cho ra 5 đối tượng nhận hỗ trợ, mà chỉ có papa, thái hậu là đủ điều kiện nhận, thái hậu đăng ký trễ nữa nên không có phần luôn. Nếu như giá thực phẩm bình ổn như ngày thường thì cắn răng chịu được chứ cứ tiếp diễn thế này sợ chống không nỗi nữa.
Mà đọc hết chắc mọi người thắc mắc vì sao toàn là thái hậu cùng papa ra đường phải hơm? Tôi xin liệt kê lý do nha:
– Papa với thái hậu có giấy đi đường. Giấy này được cấp trước CT16, và ngành nghề của papa được phép ra đường sau CT16 lẫn sau khi siết chặt hơn.
– Thái hậu đi quen rồi ở nhà chịu không được cứ moi chỗ này chỗ kia ra lau dọn. Mọi người không biết một ngày thái hậu cầm chối quét nhà bao nhiêu lần đâu, quét bằng chổi xong chưa hài lòng, còn cầm khăn lên quét thêm 1 lần nữa đó, mặc dù trước đó tôi đã quét 1 lần. Nên mỗi lần mà nói đi đâu mua thực phẩm hay nhận đồ đồ hỗ thái hậu nhanh tay nhanh chân lắm.
– Tôi bị dị ứng dạng nặng và dị ứng rất nhiều nơi, trước lúc corona xuất hiện mấy năm thì chứng bệnh này đã trở nặng, tôi thường xuyên ho và chảy nước mũi không ngừng. Uống thuốc thì hết, ngưng thuốc lại tái diễn, cũng có vài loại thuộc bị lờn do dùng quá nhiều trong thời gian dài nên rất dễ bị nhiễm, thái hậu không cho tôi đi lung tung đâu. Chỉ cần ra ngoài ho vài tiếng là có thể bị kéo vào bv vài tiếng hoặc lâu hơn, thậm chí nhỡ nhiễm tại bv là khỏi về luôn trong khi đây chỉ là bệnh lâu năm của tôi. Nếu không phải do sức khỏe không đảm bảo tôi đã sớm tham gia đội tình nguyện chống dịch rồi. Trước 23/8/2021, mỗi ngày tôi đều thẩn thở trước mẫu đăng ký tham gia tình nguyện rất lâu, cuối cùng đều kết thúc bằng việc tắt nó đi trong nước mắt. Từ lúc dịch phát đến nay tôi vẫn luôn cảm thấy bản thân chả giúp được gì cho đất nước. Thái hậu với thằng em hà bá nói, chỉ cần choàng cái long bào kia 1 ngày thôi da của tôi đã vì chảy mồ hôi quá nhiều mà lỡ loét rồi nói gì tới giúp đỡ ai. Koibito thì bảo, ở nhà chính là giúp đỡ nhà nước chống dịch rồi. Nhưng tôi vẫn cảm thấy vô dụng, sức không có, tiền càng không luôn.
– Tôi thuộc team phản đối chuyện ra đường lúc giãn cách, ủng hộ mua hàng online, nhưng sự thật chứng minh, từ khi áp dụng CT16 đến nay, tôi chưa từng đặt được đơn hàng online nào cả, với đủ mọi lý do. Đầu CT16, cô tôi đặt 1 thùng mì gói, sau đó hơn 1 tuần bên giao hàng mới gọi qua xác nhận đơn, sau đó lại thêm tầm 5-6 ngày gì đó mới giao hàng đến. Tôi thật không hiểu nỗi khi chúng tôi mua thực phẩm khó khăn mà vẫn có những con người vô ý thức, mất lịch sự, không lương tâm đi bom hàng của các bộ đội đi chợ hộ như thế. Còn có người chê này chê nọ nữa. Đừng quên rằng, người ta chỉ vào hộ trợ thôi nha, mục đích người ta được đào tạo ra không phải để làm những việc này đâu.
– Trong cuộc sống, không chỉ có mua nhu yếu phẩm, nhận đồ hỗ trợ, còn có rất nhiều việc. Tôi cùng thằng em hà bá không thể giúp cái này thì giúp cái khác, đâu phải chỉ ra ngoài mua đồ mới là giúp đỡ đâu, đúng không?
À, mọi người đã tiêm phòng hết chưa, cả nhà tôi đều tiêm ngừa vaccine hết rồi(mũi 1 thôi nha), papa với thái hậu tiêm về khỏe re, tôi với thằng em hà bá bị hành tầm 1 ngày sau đó cũng hết. Nhưng công nhận là tiêm xong ăn như hạm, bình thường đã ăn nhiều rồi, tiêm xong như là trong bụng mở ra một lỗ đen vậy.
Cậu tôi gọi sáng dặn dò thái hậu, chị họ tôi nói sau khi chích mũi hai phải tự cách ly bản thân thêm 20 ngày ở nhà, không tiếp xúc người lạ, bởi thời gian đó rất dễ lây nhiễm. Thái hậu bảo, bị nhốt lâu vậy rồi tiêm xong còn nhốt nữa chắc điên luôn. Sau đó thái hậu bị cậu tôi mắng cho 1 trận vì không tự giác bảo vệ sức khỏe. Trước khi tắt máy còn không quên dặn tới dặn lui, “Không nên ra đường, ló cái đầu cũng không được, mày chuyên gia đi đó, phải kiềm chế bản thân.”
Dịch này diễn ra cho tôi thấy được, không gì quan trọng hơn tính mạng và sức khỏe, cũng hóa những tiếc nuối trước đó của thái hậu thành hư không. Nhà chúng tôi đã gần 30 năm không có ăn cơm chung, không cùng xem tivi, không trò chuyện gia đình rồi, dịch này lại để chúng tôi có cơ hội bù lại những năm tháng đã mất đi kia. Chuyện gì cũng có mặt tốt mặt xấu, như dịch diễn ra nhân loại khổ sở, nhưng mẹ trái đất lại đang dần hồi phục(các nhà máy ngừng hoạt động hay giảm hoạt động sẽ giảm bớt lượng khí thải), chúng ta nên suy nghĩ tích cực, nghĩ đến những mặt tốt, tìm ra những thú vui của bản thân khi ở nhà thì sẽ cảm thấy những ngày giãn cách cũng không quá gò bó như chúng ta thấy đâu.
Ở nhà tốt hơn ở bệnh viện, đeo khẩu trang tốt hơn đeo máy thở.
Mọi người giữ gìn sức khỏe và chấp hành đúng chỉ thị để dịch nhanh chóng được dập tắt, để chúng ta trở lại cuộc sống thường ngày nhé. Nếu những lần trước VN dập dịch thành công thì lần này cũng thế, thành công hay thất bại đều dựa vào ý thức của mỗi công dân chúng ta.
Việt Nam cố lên!
Sài Gòn cố lên!
Các tỉnh khác cố lên!
Các chiến sĩ cố lên!
PS: Mọi người đừng quên ủng hộ truyện nha, dù dạo này nhốt quá ta cũng mất tâm trạng edit nên ít chương hơn, nhưng đừng rời bỏ ta nhé. Ta sẽ nhanh chóng lên tinh thần trở lại thôi. Cám ơn mọi người rất nhiều!!!